Chế tạo hào môn
Chương 57
Chương 57: Nỗi băn khoăn của bố
Nhìn Hoàng Kiệt Hảo bỏ đi rồi, Ninh Thần kéo
cánh tay Hoắc Khải, đợi anh quay đầu nhìn mình mới
tủm tỉm cười: “Không nhìn ra được anh khoan dung
độ lượng như vậy đấy nhé. Học ở đâu mà nghĩ thông
suốt vậy?”
Cánh tay của Hoắc Khải bị cô ôm trong lòng, cảm
giác mềm mại khiến anh khá lúng túng, vô thức muốn
rút tay về.
Nhưng Ninh Thần càng ôm anh chặt hơn, như thể
sợ anh chạy mất vậy: “Làm gì đó, chê em hả?”
“Có đâu, sao dám chê em được!” Hoắc Khải giải
thích: “Nhưng mà trong cửa hàng vẫn còn khách
nè...”
“Thế thì đã làm sao, chúng mình là vợ chồng hợp
pháp, được pháp luật bảo vệ nhé”, Ninh Thần nói năng
rất hợp tình hợp lẽ.
Hoắc Khải âm thầm cười khổ, chính vì đây là mối
quan hệ vợ chồng được pháp luật bảo vệ mới khiến
anh đau đầu nhất.
Rõ ràng biết mình không nên nghĩ ngợi nhiều,
nhưng cảm giác mềm mại kia vẫn khiến anh nhanh
chóng mất đi khả năng phản kháng.
Sau cùng, anh đành mặc kệ Ninh Thần ôm cánh
tay mình, hai người quay vào trong cửa hàng.
Khi ngang qua quầy thu ngân, Ninh Thần gọi: “Bố
ơi, người ta hỏi bố nửa ki-lô-gam nho bao nhiêu tiền
kìat"”
Ninh Quốc Năng à à vài tiếng, bấy giờ mới kịp
hoàn hồn, nhưng khi nhìn biểu cảm chòng ghẹo trên
mặt con gái, ông thẹn quá hóa giận: “Con bé này, trêu
bố thế hả!”
“Thì trông bố cứ ngẩn ngơ cũng thú vị lắm đấy!”
“Ai ngẩn ngơ gì đâu! Bố đang bận tính tiền đây”
Ninh Quốc Năng vẫn cãi cứng.
Ninh Thần cười trộm không ngừng, ban nãy không
biết ai còn nhìn người ta chằm chằm như gặp ma giữa
ban ngày kìa, bây giờ thì không chịu thừa nhận.
Đúng lúc này, Đường Đường chạy tới ôm cánh tay
còn lại của Hoắc Khải mà hỏi: “Bố ơi, tối nay chúng ta
ngủ ở nhà ông ngoại nhé?”
Bình thường Ninh Thần quản lý Đường Đường khá
nghiêm khắc, đúng chín giờ tối mỗi ngày là phải đi
ngủ rồi.
Bây giờ đã gần chín giờ, cô nhóc nhảy nhót nghịch
ngợm cả ngày nên cũng đã thấm mệt.
Đặng Tuấn Mai bước tới và nói: “Muộn thế này rồi,
hay hôm nay hai đứa đừng về nữa”
Sau bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên bà cho
phép hai vợ chồng ở lại qua đêm. Ninh Quốc Năng
đứng ở cửa liếc mắt nhìn họ, thoáng chút do dự,
nhưng sau cùng không nói gì.
Sự việc ban nãy khiến ông vẫn chưa kịp hoàn hồn,
đương nhiên cũng khó ba máu sáu cơn mà đuổi họ đi.
Trong số khách hàng tới thanh toán, có người tò
mò đánh bạo hỏi: “Người kia là con trai hay con rể của
ông thế?”
“Là anh rể cháu đấy ạ!” Ninh Ngọc Lâm đi ngang
qua lập tức trả lời ngay.
“Ồ, khí chất không tầm thường nha, mới từ nước
ngoài về hả? Vừa nhìn đã biết không phải người
thường rồi”, vị khách kia tấm tắc khen.
Phong thái phi phàm của Hoắc Khải khi anh nói
chuyện với Hoàng Kiệt Hảo khiến mọi người trong cửa
hàng sững sờ. Người không biết rõ tình hình nhà họ
Ninh sẽ nghỉ hoặc, không biết tại sao khí chất của tên
mọt sách kia thay đổi lớn như vậy.
Còn người qua đường không biết chuyện thì rất
hâm mộ nhà họ Ninh có cậu con rể như thế này.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.