Chỉ riêng mình em

Chương 9



Mất cả một tuần lễ cày game, cuối cùng Nghênh Niệm cũng đã có thể đánh thường*. Khoảng thời gian này không dài cũng không ngắn, vì cả ngày cô chỉ rảnh mỗi buổi tối để chơi. Buổi sáng ngoại trừ đi học ra, cô còn phải làm bài tập, chuẩn bị bài ôn, thời gian rảnh để chơi game lại rất ít.

*Có hai hình thức: đánh thường (normal) và đánh xếp hạng (rank).

Nhưng thời gian dài hay ngắn không liên quan đến trình độ chơi game. Vốn dĩ Nghênh Niệm đã có thể đánh thường, song, vì lí do anh toàn nên cô vẫn luyện tập dưới hình thức đánh với máy -- Sự thật chứng minh, nó chẳng được tích sự gì.

Chỉ cần có mặt cô trong đội, chỉ có một chữ thua. Dù có thắng cũng thắng trong vật vã. Có thể nói rằng, mỗi một trận đánh thường đều đang rèn luyện năng lực nghe chửi của Nghênh Niệm. Giai đoạn tân thủ của cô giống như "Thần nông nếm bách thảo"*, cô đã học thêm không ít cách mắng người ở trong game.

*Điển cố Thần Nông vì muốn cứu người mà không tiếc thân mình thử trăm loại thuốc, nhiều lần trúng độc đều dựa vào trà mà giải độc. Ông thề muốn nếm thử hết tất cả các loại thảo mộc ở nhân gian, nhưng sau lại bị độc bởi Đoạn Trường thảo (Lá ngón).

Nghênh Niệm buồn bực không thôi, cách duy nhất có thể giải tỏa nỗi buồn chính là:

Xem thi đấu.

Lần này, Nghênh Niệm không dẫn Giang Gia Thụ đi theo. Lần trước lấy cậu ta làm lí do rằng hai người đi sẽ tốt hơn đi một mình để qua cửa của ba mẹ cô. Lần này, trước thi đấu mấy ngày, cô đã nói thẳng với ba mẹ mình, cuối cùng cũng đã thuyết phục được bọn họ.

Hai vợ chồng Nghênh Diệu Hành lo lắng cho sự an toàn của cô là điều dễ hiểu. Bọn họ rất thương yêu đứa con gái này, ngoại trừ việc quan tâm con gái, những chuyện khác ông bà lại tôn trọng cô, việc lớn việc nhỏ đều tin tưởng và cổ vũ cho cô.

Con gái sớm muộn gì cũng sẽ trưởng thành, từ nhỏ lại hiểu chuyện, ưu tú hơn những người bạn cùng lứa. Chuyện con bé muốn làm, bọn họ là ba mẹ đương nhiên sẽ ủng hộ. Dù có lo lắng cách mấy nhưng luôn nhớ rằng con gái họ là một người độc lâp, người có suy nghĩ và tính cách độc lập rất là quan trọng.

Sau khi được ba mẹ cho phép, Nghênh Niệm nhanh chóng đi đặt vé, từ vé xem thi đấu, phòng khách sạn, và cả vé bay khứ hồi, tất cả đều được chuẩn bị đầy đủ.

Vì để biểu thị sự ủng hộ, ban đầu hai vợ chồng Nghênh Diệu Hành định bao hết toàn bộ chi phí chuyến đi kì này của Nghênh Niệm. Nhưng cô không đồng ý, kiên quyết từ chối, "Đâu phải con không có tiền, nếu con không có tiền con sẽ nói với ba mẹ! Tiền đi xem thi đấu con có thể tự trả, con để dành tiền mấy năm nay mà không có chỗ xài, chán chết được!"

Thế là, sáng thứ bảy, Nghênh Niệm xin nghỉ một ngày rưỡi xách hành lí được hai vợ chồng Nghênh Diệu Hành lái xe đưa đến sân bay, lên chuyến bay đến Bình Thành.

Tiêu Tiêu cũng đến xem thi đấu, mấy bảng đèn cổ vũ lần trước được nhóm bạn ở Thân Thành chuyển đến qua đường bưu điện trước thi đấu một ngày.

Lần thứ hai xem thi đấu, khu khán giả của SF đã tăng so với lần trước, hơn hai phần ba chỗ ngồi đã kín người. Nghênh Niệm không có thời gian đặt trước bảng đèn nên chỉ có thể phát bảng đèn được chuyển tới từ Thân Thành cho mọi người. Người nhận bảng đèn không hẳn là thành viên trong nhóm fan, có nhiều người tự mua vé đến xem.

Cũng có không ít khán giả lâu năm sau khi xem màn thi đấu của bọn họ đã dần trở thành fan, hôm nay đặc biệt đến đây để cổ vũ.

Trận đấu trước là trận tứ kết đầu tiên của mùa Xuân, chiến thắng của SF đã đưa đội vào trận bán kết. Trận mở đầu bán kết được diễn ra giữa hai đội mạnh có tiếng, đã có kết quả vào ngày hôm trước, tìm được đội đầu tiên đi vào chung kết.

Đối thủ của SF hôm nay chính là chiến đội FVH, đội nào thắng sẽ được tiến vào trận chung kết tìm ra vị trí quán quân. Đội nào thua sẽ phải tiến hành thi đấu với đội thua còn lại để tranh hạng ba.

Ngoại trừ SF thì ba đội còn lại nằm trong Top 3 chiến đội mạnh nhất cả nước. Xếp hạng này có lẽ không chính xác cho lắm, nhưng tổng hợp thực lực của các tuyển thủ, độ nổi tiếng của chiến đội, và các thành tích đạt được ở những năm qua, bảo bọn họ nằm trong TOP 3 cũng không quá đáng.

Khu vực khán giả của FVH đầy kín chỗ, fan hâm mộ và đội ngũ nhân viên cùng sóng vai nhau mấy năm trời, việc cổ vũ cũng hết sức quen thuộc. Dù bọn Nghênh Niệm có dùng hết sức hét khản cổ thì màn cổ vũ trước khi thi đấu của hai bên vẫn chênh lệch khá lớn.

"Đành chịu thôi, chúng ta ít người quá." Trên màn hình lớn đã hiện lên cửa sổ trò chơi, Tiêu Tiêu chăm chú nhìn lên màn hình, hơi nghiêng đầu an ủi Nghênh Niệm, "Mấy người mới tới bên mình chỉ mới quan tâm đến SF, vẫn chưa phải là fan, không thể nào bảo bọn họ cùng hét khản giọng với mình được, người ta sẽ ngại đấy."

"... Vâng." Nghênh Niệm mím môi gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Thi đấu theo hình thức thi 5 vòng thắng 3 vòng, hay còn gọi là "BO5", tên tiếng Anh đầy đủ là "Best of Five Games"

FVH thắng vòng đầu tiên, SF vươn lên thắng vòng thứ hai, tuy có hơi khó khăn. Vòng ba bắt đầu, không khí toàn bộ hiện trường bỗng chốc sôi nổi hẳn lên, cổ động viên hai bên bắt đầu cố gắng hết sức cổ vũ.

Ban đầu bên tiếng cổ vũ bên SF nhỏ xíu, đến lúc này đã lây nhiễm bầu không khí nên cảm xúc trào dâng.

Nhưng tình hình chiến đấu không mấy lạc quan. Qua vòng ba, dù SF toàn lực phòng thủ, nhưng đường mid bị phá, sau đó lại tới đường bot, ba đường nhanh chóng bị FVH công phá, tiến vào.

Không đến một tiếng đồng hồ, FVH đã giành thắng lợi.

- - 2:1

Nghênh Niệm gấp đến độ lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.

Vòng bốn nhanh chóng bắt đầu, không biết có phải do ảnh hưởng tâm lí hay không, đường bot bỗng nhiên xảy ra vấn đề. Dụ Lẫm Nhiên là hỗ trợ cho ADC của đường bot, Bạc Xán đánh ADC liên tiếp mắc phải sai lầm không đáng có, khiến cho đối phương có cơ hội tấn công, tòa tháp đầu tiên đã bị đánh chiếm.

Dịch Thận JG nửa đường chạy đến tiếp viện nhưng không thể vãn hồi kết quả, tổ đội hai người đánh Bot của đối phương đã vượt tháp giết người, trong thời khắc quan trọng, Dụ Lẫm Nhiên đã dùng kỹ năng đẩy Bạc Xán ra, khiến Bạc Xán đang cạn máu có thể tránh được một mạng, nhưng Dụ Lẫm Nhiên lại bị trúng đòn của đối phương, không thoát được, chết ngay tại chỗ.

Dịch Thận cũng không chạy thoát, hai người mất mạng, làm ADC của đối phương thành công trở thành song sát tiếp theo.

Theo sau đó, khu vực đi rừng cũng bị đối phương xâm chiếm, khoảng cách hai bên càng bị kéo xa, khu vực đường giữa càng lúc càng bị kéo xa, đợt thứ nhất cả đội thất bại, ngoại trừ Lâm Sơn Khước đánh đường giữa ra thì bốn người còn lại đều hy sinh, suýt nữa đã bị diệt toàn đội.

Qua bốn mươi phút, FVH tấn công vào thành của SF, vừa mạnh mẽ lại nhanh chóng kết thúc trận đấu.

3:1.

FVH đạt vị trí thứ hai trong top 4, giành được tư cách tiến vào trận trung kết.

Có thể nói rằng, trận đấu này của SF rất tệ. Chỉ thắng được vòng thứ hai, nhưng cũng thắng một cách khó khăn khiến cho người xem cảm thấy khó chịu.

Liên tiếp thua mấy trận càng đừng nói đến, đặc biệt là vòng cuối cùng, SF bị FVH đánh tơi bời không có sức đánh lại.

Sau khi kết thúc thi đấu, tuyển thủ FVH đi đến bắt tay với tuyển thủ SF, ống kính lia đến gương mặt bình tĩnh của Dụ Lẫm Nhiên, không biết tại sao mà Nghênh Niệm lại cảm thấy khó chịu trong lòng.

Đến khi tan cuộc, mọi người dần tản ra, Nghênh Niệm vẫn còn ngồi một chỗ.

"Niệm Niệm?" Tiêu Tiêu gọi cô vài tiếng cô mới nở nụ cười, "Không có gì, đi thôi."

Đi ra tới cửa, Nghênh Niệm muốn đi vệ sinh nên bảo Tiêu Tiêu về truosc. Hai người không cùng đường, ra ngoài cũng phải chia tay nhau rồi bắt xe về.

Tiêu Tiêu an ủi cô vài câu, "Thắng thua là chuyện thường tình, em phải lạc quan lên." Để cô đừng nghĩ nhiều.

Nghênh Niệm tạm biệt cô ấy xong thì một mình đến nhà vệ sinh, sau đó từ cửa hông đi ra ngoài.

Bên ngoài trời đã bắt đầu mưa, ào một cái, mưa càng lúc càng lớn.

Nghênh Niệm không mang dù nên bị kẹt dưới mái hiên.

...

Các thành viên trong đội sửa soạn rời khỏi sân thi đấu, xe dừng đối diện cửa hông. Vì thua cuộc mọi người đều chìm trong bầu không khí sa sút, mọi người trên xe ai cũng im lặng.

Cửa sổ nhanh chóng bị mưa làm mờ đi, trên xe chỉ còn thiếu hai nhân viên công tác là có thể nổ máy rời khỏi.

Dụ Lẫm Nhiên ngồi bên cửa sổ hàng ghế thứ nhất, anh nhắm mắt nghỉ ngơi chốc lát, vừa mở mắt ra lại ngắm nhìn màn mưa ngoài cửa sổ đến thất thần. Ánh mắt chạm đến một chỗ không xa, có một tấm bảng cổ vũ bị người ta vứt trên mặt đất. Mắt anh rất tốt, vừa nhìn đã thấy dòng chữ viết trên tấm bảng.

- - "SF cố lên!"

Đó là bảng đèn cổ vũ của bọn họ, lại bị người khác vứt đi như rác rưởi. Mưa to rơi xuống bảng đèn, vừa giống như rửa sạch bụi bặm, lại giống như đang giẫm đạp lên nó.

Dụ Lẫm Nhiên nghiêm mặt nhìn tấm bảng, tâm trạng không một chút thay đổi.

Trong giới eSport, sự yêu thích và ủng hộ đều được xây dựng dựa trên cơ sở thắng lợi. Thắng thì được người tung hô, thua thì bị người giẫm đạp, đó là chuyện bình thường.

Dụ Lẫm Nhiên định thôi không nhìn nữa, đột nhiên, có một người xông vào màn mưa nhặt lấy tấm bảng đèn bẩn thỉu bị nước mưa thấm ướt, người ấy ôm nó như bảo bối quay lại chỗ mái hiên.

Mái tóc dài và quần áo được phối tỉ mỉ bị ướt hơn nửa, gió mạnh làm mưa tạt vào mái hiên làm ướt cả người cô. Nhưng dường như cô không hề nhận ra, chỉ chuyên tâm dùng khăn giấy lau nước trên bảng đèn, sau đó chuyển sang lau bằng tay áo.

Hàng mi Dụ Lẫm Nhiên khẽ run rẩy. Cách một màn mưa nhưng anh vẫn nhận ra cô, là fan hâm mộ được Weibo của SF chia sẻ.

Một giây, hai giây, ba giây...

Năm giây sau.

Bạc Xán ngồi hàng ghế thứ hai vẫn còn đang tự trách mình, Dụ Lẫm Nhiên ngồi trước đột nhiên quay đầu lại hỏi anh, "Bạc Xán, cậu có mang theo dù không?"

Bạc Xán sửng sốt ngẩng đầu lên, vẻ mặt buồn bã, anh nhẹ gật đầu, "Có."

"Cho tôi mượn."

Bạc Xán không hỏi nhiều, lấy dù trong ba lô đưa cho Dụ Lẫm Nhiên.

Sau đó, anh thấy Dụ Lẫm Nhiên đứng dậy.

Dịch Thận đang tự kiểm điểm bản thân cũng thấy khó hiểu, "Anh, anh đi đâu thế?"

Mọi người ngồi trên xe đều nhìn sang, Dụ Lẫm Nhiên bung dù đi xuống xe, bình tĩnh đáp, "Tôi đến cửa hàng đối diện mua chai nước."

"Hả? Nhưng mà..."

Chưa dứt lời, Dụ Lẫm Nhiên đã đi vào màn mưa. Dịch Thận gãi cổ, cúi đầu nhìn trong tay mình, túi lưới bên cạnh chỗ ngồi đều có nước, ghế nào cũng có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status