Chọc vào hào môn: Cha đừng đụng vào mẹ con

Chương 273: Để cho các người phơi bài trước ánh mắt của tất cả mọi người, danh dự mất sạch


Trình Dĩ Sênh nheo mắt lại, hung hăng kéo cổ tay của Nam Cung Dạ Hi qua, khàn giọng hỏi: "Cô đã làm gì hả?"

Lấy hiểu biết của anh ta đối với Nam Cung Dạ Hi, không vụng trộm động tay động chân, cô ta tuyệt đối sẽ không biểu lộ ra vẻ mặt này, thời điểm cô ta la lối om sòm càn quấy thì không có gì đáng sợ, đáng sợ nhất chính là, nếu cô ta nhất thời nóng đầu gây ra nhiều chuyện! Vậy quả thực rất không ổn!!

"Ha ha...... Tôi làm cái gì?" Ánh mắt của Nam Cung Dạ Hi âm lãnh nhìn anh ta: "Anh đang sợ tôi làm gì hay sao? Loại chuyện bẩn thỉu này anh cũng làm ra được, còn sợ tôi sao?!"

"Nam Cung Dạ Hi!" Trình Dĩ Sênh xanh mặt, siết cổ tay của cô ta càng chặt hơn: "Cô đừng ép tôi đánh cô, nếu không phải vì Y Y tôi đã sớm ly hôn với cô! Hiện tại bị cô nhìn thấy chuyện này, cô thấy được thì thôi, nếu dám nói ra ngoài, tôi sẽ trực tiếp phế cô!"

Nam Cung Dạ Hi nhìn anh ta chằm chằm, mắt đỏ hồng ngân ngấn lệ, có chút điên cuồng cười rộ lên: "Ha ha ha...... Vì Y Y? Trình Dĩ Sênh, anh còn có mặt mũi nói là vì Y Y! Đồ vắt chanh bỏ vỏ vô tình vô nghĩa, hạng người ăn cơm nhão khốn kiếp! Nếu không phải vì muốn nắm bắt tới tay sản nghiệp của ba tôi, anh sẽ cùng tôi qua nhiều năm như vậy sao?! Nắm tới tay rồi, anh lại muốn đạp tôi, trên đời có chuyện tốt như thế sao?!"

"Cô nói đúng!" Trình Dĩ Sênh cũng không muốn giấu diếm nữa, cười lạnh: "Tôi chính là vì đợi đến lúc có đầy đủ thực lực để quăng bỏ cô, vậy thì thế nào? Nam Cung Dạ Hi, nói cho tôi biết cô đã làm gì...... Nói mau cho tôi biết!"

Anh ta hùng hồn hung bạo rống to, Nam Cung Dạ Hi nghe lời nói tàn nhẫn nhất phát ra từ miệng của anh ta, sắc mặt trắng bệch, kích động đến mức trái tim như muốn ngừng đập, cảm thấy cuộc hôn nhân năm năm đã bị câu nói này đập tan vỡ nát!!

Năm năm, cô ta cũng như một con rối, bên ngoài nở mày nở mặt, sau lưng bị khinh bỉ, bị sỉ nhục......

Năm năm, cô ta nhìn anh ta bao dưỡng tình nhân, lan truyền xì căng đan tình dục, nhìn anh ta phong sinh thủy khởi gây sự nghiệp, bản thân mình thì trôi qua cùng với con gái......

Năm năm, chồng của cô ta chỉ là vì chờ năm năm sau quăng bỏ cô ta, đuổi theo người phụ nữ mà anh ta đã vứt bỏ năm năm trước.....

......

Toàn bộ tinh thần của Nam Cung Dạ Hi cũng sụp đổ, nước mắt nóng hổi từ trong hốc mắt rớt xuống từng giọt, không còn một chút hơi sức nào.

"Dạ Hi......" Trình Dĩ Sênh nhìn đôi mắt lộ ra sự tuyệt vọng và thống khổ của cô ta, giọng nói mềm nhũn khàn khàn: "Dạ Hi, em hãy nghe anh nói, thật sự anh chỉ muốn vụng trộm nếm thử xem phụ nữ khác có tư vị gì, cũng do không cẩn thận mới đụng vào phụ nữ của anh trai em, em ngoan, chỉ cần không nói ra thì anh sẽ không ly hôn với em, anh sẽ đối xử tốt với em, đối xử tốt với Y Y...... Tất cả chuyện hôm nay em coi như không nhìn thấy cũng không nghe thấy...... Em nghĩ xem, gây ra động tĩnh lớn như thế này, đối với em có ích lợi gì đâu?"

Bộc lộ bê bối của chồng mình ra ngoài ánh sáng —— Trình Dĩ Sênh chắc chắc, Nam Cung Dạ Hi không có dũng khí lớn như vậy, cô ta rất sĩ diện, cô ta không cho phép người khác sỉ nhục mình, càng không chấp nhận được có người khoa tay múa chân với cô ta!

Nam Cung Dạ Hi nhìn chằm chằm Trình Dĩ Sênh, cười rộ lên ha ha.

Sắc mặt Trình Dĩ Sênh trắng bệch, chỉ chờ Nam Cung Dạ Hi đáp lời, nhưng cô ta chẳng những không có chút tự giác nào, ngược lại còn cười ha hả điên cuồng hơn, vẻ mặt của Trình Dĩ Sênh âm u sa sầm, giọng khàn khàn: "Đừng cười nữa! Nói cho tôi biết...... Cô đã làm gì đó đúng không? Rốt cuộc cô đã làm cái gì!!"

Tay của Nam Cung Dạ Hi bị nắm chặt đến gần như sắp gãy, chịu đựng đau đớn, cô ta tươi cười mang theo nỗi thống khổ cùng sự tuyệt vọng, bi thương nói: "Trình Dĩ Sênh, anh đừng có mơ mộng viễn vong nữa...... Không còn kịp đâu...... Tôi vừa gửi ảnh chụp các người ăn vụng cho ba...... Tôi còn gửi cho chú La và mẹ của La Tình Uyển!! Ha ha ha...... Các người che giấu không được...... Tôi muốn ba nhìn rõ anh là loại mặt hàng gì, anh chờ bị ba tôi và anh tôi chỉnh sụp đi!! Còn chị..... "

Ánh mắt cô ta ôm hận nhìn La Tình Uyển: "Thứ phụ nữ không biết xấu hổ...... Cho anh trai tôi đội nón xanh còn muốn gả cho anh ấy...... Chị nằm mơ đi! Tôi muốn các người phơi bài trước ánh mắt của tất cả mọi người, danh dự quét rác!"

Hết chương 273
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.4 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status