Thông tin truyện
Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi
Đánh giá: 8.6/10 từ 29 lượt.
Nội dung truyện Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi nói về việc Hoa Hiền Phương bất chợt 'được' gả vào hào môn. Người ngoài nghĩ cô trúng số, chỉ mỗi cô biết mình thật thảm hại.
Chồng xấu xa lạnh lùng còn nổi danh thích đàn ông. Mẹ chồng thích hành hẹ còn chị chồng kiêu ngạo mắng cô là "đồ gái quê".
Lục Kiến Nghi đang yên lành bị ép cưới nhỏ nhà quê Hoa Hiền Phương. Anh trăm mưu ngàn kế muốn phá vỡ hôn nhân.
Hai con người xa lạ bị buộc vào nhau, từ cãi nhau quấy nhau đến lặng lẽ yêu nhau.
Nhưng lòng Hoa Hiền Phương có một Thời Thạch
Mà lòng Lục Kiến Nghi cũng có một ....
Trong phòng tối om, Hoa Hiền Phương không thể thấy rõ mặt của người đàn ông kia, chỉ có thể thấy được một đôi mắt lạnh lẽo là hơi thở nặng nề nóng rực của anh.
Hoa Hiền Phương cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh lại rồi nói: “Anh… anh gì ơi, đây là gậy rung và bao cao su mà anh đặt.”
Cô muốn đẩy anh ra nhưng ngón tay vô tình đụng phải da thịt nóng bỏng của anh thế là rút tay lại.
“Tôi không có hứng thú với công cụ, tôi thích tự mình làm hơn.” Cơ thể của người đàn ông đó dán chặt vào Hoa Hiền Phương, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.
Cách lớp quần áo mỏng manh cô có thể cảm nhận được cơ bắp khỏe khoắn rắn chắc như tảng đá của anh.
“Anh gì ơi… có phải là anh hiểu nhầm gì rồi không? Tôi… tôi chỉ là người giao hàng mà thôi.”
Người đàn ông đó cười một tiếng đầy lạnh lùng rồi nói: “Đừng có nói nhảm với tôi, là do cô tự mình đưa tới cửa.”
Anh nói xong rồi xé quần áo cô ra một cách thô bạo, anh đã chịu đựng rất lâu rồi.
“Đừng mà!”
Hoa Hiền Phương hét lên một tiếng rồi chìm vào hôn mê.
Trái tim của cô như ngã vào vực sâu thẳm, không ngừng rớt xuống dưới, cuối cùng đụng vào nham thạch mà thịt nát xương tan.
Cô biết mình đã mất đi thứ quý giá nhất của một người con gái. Một giọt nước mắt tuyệt vọng trượt xuống từ khóe mắt cô.
Căn phòng tối đen nên Hoa Hiền Phương chẳng thể thấy cái gì cả, cô chỉ nhìn thấy một bóng đen to lớn lắc lư trước mặt mình một lúc lâu mới dừng lại.
Trong gian phòng vẫn đen nhánh như cũ, người đàn ông kia nằm bên cạnh cô ngủ ngon lành sau khi đã được thỏa mãn.
Cô giãy dụa đứng dậy, rồi mò mò quần áo rách rưới dưới đất mà mặc lên và trốn ra khỏi căn phòng.
Chẳng đợi cho cô có thời gian gặm nhấm nỗi đau thì cú điện thoại của mẹ lại khiến cô sụp đổ thêm lần nữa: “Hiền Phương, con nhanh tới đây đi, tình trạng của Phi không được tốt lắm!”
Ba ngày sau.
Hoa Hiền Phương ngồi trên chiếc máy bay đang bay thẳng về phía thành phố Long Minh, cô cúi đầu nhìn xuống cổ tay trống rỗng rồi nở nụ cười đau khổ.
Đêm hôm đó cô bị cưỡng hiếp, rồi mất luôn di vật của Thời Thạch, ngay sau đó thì bệnh tình đứa em trai hôn mê ba năm đột nhiên trở nên nguy kịch.
Vì muốn em trai tiếp tục được chữa trị nên Hoa Hiền Phương đã thay chị họ mất tích gả vào nhà họ Lục.
Nhà họ Lục là dòng họ đứng đầu thành phố Long Minh, giàu nứt đố đổ vách, chỉ là những gì người ta đồn về người thừa kế nhà học Lục có chút khó nghe.
Nghe nói anh là một người mập gần một trăm năm mươi ký. Đầu trọc, mắt chuột, môi hếch, muốn xấu bao nhiêu thì xấu bấy nhiêu. Không chỉ như thế mà tính cách của anh ta còn rất kinh khủng, thích ngược đãi người khác, điều quan trọng nhất là anh ta là người đồng tính.
Nhưng chỉ cần có thể cứu em trai thì muốn Hoa Hiền Phương làm gì cô cũng có thể làm được, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa cô cũng không chối từ.
Ngay lúc đó, tại nhà họ Lục ở thành phố Long Minh.
“Con chắc chắn sẽ không cưới cô ta!” Khi Lục Kiến Nghi biết được mình sắp phải cưới một cô gái mà còn chưa từng gặp mặt bao giờ thì trên khuôn mặt đẹp trai của anh tràn ngập sự tức giận.
“Đó là ý của bà nội con, con muốn phản đối thì tự đi mà nói với bà ấy.”
Lục Kiến Nghi vừa nghĩ tới bà nội đang nằm trong bệnh viện thì đành mím môi mà quay người rời đi.
Anh cúi đầu nhìn cái vòng trên tay mà đôi mắt anh không khỏi trở nên sâu thẳm.
Đêm đó, anh bị kẻ gian hãm hại nên đành phải để trợ lý tìm một người phụ nữ tới. Chỉ là trời xui đất khiến anh đã gặp trúng một con thỏ vô tội. Vệt máu đỏ thẫm trên ga giường khiến anh cảm thấy bối rối và tội lỗi.
Lục Kiến Nghi cất vòng tay đi rồi khẽ nở một nụ cười: “Đến cùng là em đang ở đâu?”
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
Chồng xấu xa lạnh lùng còn nổi danh thích đàn ông. Mẹ chồng thích hành hẹ còn chị chồng kiêu ngạo mắng cô là "đồ gái quê".
Lục Kiến Nghi đang yên lành bị ép cưới nhỏ nhà quê Hoa Hiền Phương. Anh trăm mưu ngàn kế muốn phá vỡ hôn nhân.
Hai con người xa lạ bị buộc vào nhau, từ cãi nhau quấy nhau đến lặng lẽ yêu nhau.
Nhưng lòng Hoa Hiền Phương có một Thời Thạch
Mà lòng Lục Kiến Nghi cũng có một ....
Trong phòng tối om, Hoa Hiền Phương không thể thấy rõ mặt của người đàn ông kia, chỉ có thể thấy được một đôi mắt lạnh lẽo là hơi thở nặng nề nóng rực của anh.
Hoa Hiền Phương cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh lại rồi nói: “Anh… anh gì ơi, đây là gậy rung và bao cao su mà anh đặt.”
Cô muốn đẩy anh ra nhưng ngón tay vô tình đụng phải da thịt nóng bỏng của anh thế là rút tay lại.
“Tôi không có hứng thú với công cụ, tôi thích tự mình làm hơn.” Cơ thể của người đàn ông đó dán chặt vào Hoa Hiền Phương, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.
Cách lớp quần áo mỏng manh cô có thể cảm nhận được cơ bắp khỏe khoắn rắn chắc như tảng đá của anh.
“Anh gì ơi… có phải là anh hiểu nhầm gì rồi không? Tôi… tôi chỉ là người giao hàng mà thôi.”
Người đàn ông đó cười một tiếng đầy lạnh lùng rồi nói: “Đừng có nói nhảm với tôi, là do cô tự mình đưa tới cửa.”
Anh nói xong rồi xé quần áo cô ra một cách thô bạo, anh đã chịu đựng rất lâu rồi.
“Đừng mà!”
Hoa Hiền Phương hét lên một tiếng rồi chìm vào hôn mê.
Trái tim của cô như ngã vào vực sâu thẳm, không ngừng rớt xuống dưới, cuối cùng đụng vào nham thạch mà thịt nát xương tan.
Cô biết mình đã mất đi thứ quý giá nhất của một người con gái. Một giọt nước mắt tuyệt vọng trượt xuống từ khóe mắt cô.
Căn phòng tối đen nên Hoa Hiền Phương chẳng thể thấy cái gì cả, cô chỉ nhìn thấy một bóng đen to lớn lắc lư trước mặt mình một lúc lâu mới dừng lại.
Trong gian phòng vẫn đen nhánh như cũ, người đàn ông kia nằm bên cạnh cô ngủ ngon lành sau khi đã được thỏa mãn.
Cô giãy dụa đứng dậy, rồi mò mò quần áo rách rưới dưới đất mà mặc lên và trốn ra khỏi căn phòng.
Chẳng đợi cho cô có thời gian gặm nhấm nỗi đau thì cú điện thoại của mẹ lại khiến cô sụp đổ thêm lần nữa: “Hiền Phương, con nhanh tới đây đi, tình trạng của Phi không được tốt lắm!”
Ba ngày sau.
Hoa Hiền Phương ngồi trên chiếc máy bay đang bay thẳng về phía thành phố Long Minh, cô cúi đầu nhìn xuống cổ tay trống rỗng rồi nở nụ cười đau khổ.
Đêm hôm đó cô bị cưỡng hiếp, rồi mất luôn di vật của Thời Thạch, ngay sau đó thì bệnh tình đứa em trai hôn mê ba năm đột nhiên trở nên nguy kịch.
Vì muốn em trai tiếp tục được chữa trị nên Hoa Hiền Phương đã thay chị họ mất tích gả vào nhà họ Lục.
Nhà họ Lục là dòng họ đứng đầu thành phố Long Minh, giàu nứt đố đổ vách, chỉ là những gì người ta đồn về người thừa kế nhà học Lục có chút khó nghe.
Nghe nói anh là một người mập gần một trăm năm mươi ký. Đầu trọc, mắt chuột, môi hếch, muốn xấu bao nhiêu thì xấu bấy nhiêu. Không chỉ như thế mà tính cách của anh ta còn rất kinh khủng, thích ngược đãi người khác, điều quan trọng nhất là anh ta là người đồng tính.
Nhưng chỉ cần có thể cứu em trai thì muốn Hoa Hiền Phương làm gì cô cũng có thể làm được, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa cô cũng không chối từ.
Ngay lúc đó, tại nhà họ Lục ở thành phố Long Minh.
“Con chắc chắn sẽ không cưới cô ta!” Khi Lục Kiến Nghi biết được mình sắp phải cưới một cô gái mà còn chưa từng gặp mặt bao giờ thì trên khuôn mặt đẹp trai của anh tràn ngập sự tức giận.
“Đó là ý của bà nội con, con muốn phản đối thì tự đi mà nói với bà ấy.”
Lục Kiến Nghi vừa nghĩ tới bà nội đang nằm trong bệnh viện thì đành mím môi mà quay người rời đi.
Anh cúi đầu nhìn cái vòng trên tay mà đôi mắt anh không khỏi trở nên sâu thẳm.
Đêm đó, anh bị kẻ gian hãm hại nên đành phải để trợ lý tìm một người phụ nữ tới. Chỉ là trời xui đất khiến anh đã gặp trúng một con thỏ vô tội. Vệt máu đỏ thẫm trên ga giường khiến anh cảm thấy bối rối và tội lỗi.
Lục Kiến Nghi cất vòng tay đi rồi khẽ nở một nụ cười: “Đến cùng là em đang ở đâu?”
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
- Gió ấm không bằng anh thâm tình
- Thợ rèn huyền thoại Overgeared
- Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn
- Cưng chiều vợ nhỏ trời ban
- Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh
- Vương phi đa tài đa nghệ
- Tam thốn nhân gian
- Ma đế truyền kỳ
- Cưng chiều cô vợ quân nhân
- Cuồng thám
- Cục cưng có chiêu
- Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
- Phu nhân em thật hư hỏng
- Lãi được bé yêu
- Triền miên sau ly hôn
- Giường anh chia em một nửa
- Nhà có manh thê cưng chiều
- Hẹn kiếp sau gặp lại chàng
- Cây kim sợi chỉ
- Chàng rể đại gia
- Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
- Thay chị lấy chồng
- Ông bố bỉm sữa siêu cấp
- Đức Phật và nàng (Rất hay!)
- Bà chủ cực phẩm của tôi
- Ám hương
- Long tế
- Vợ boss là công chúa
- Siêu đại gia trong trường học
- Tay ôm con tay ôm vợ
- Chàng rể phi thường
- Yêu anh từ trang giấy
- Chàng rể cực phẩm
- Boss nữ hoàn mỹ
- Cận vệ của người đẹp
- Long vệ siêu đẳng
- Long tế chí tôn
- Long thần tại đô
- Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
- Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy!
- Linh vũ thiên hạ
- Cô vợ tái sinh
- Người thừa kế hào môn
- Phàm nhân tu tiên
- Bách luyện thành thần
- Ma đạo tổ sư
- Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi
- Tình nhân của tổng tài
- Vệ sĩ bất đắc dĩ
- Thần y ở rể
- Cô dâu bị chiếm đoạt
- Em là thế giới của anh
- Đệ nhất sủng
Danh sách chương
- Chương 101: Em mang thai rồi.
- Chương 102: Cuối cùng cũng trở mình.
- Chương 103: Cô có thể tìm Lục Kiều Sam.
- Chương 104: Ly hôn đi.
- Chương 105: Rời khỏi nhà họ Lục .
- Chương 106: Là cháu đã trèo cao.
- Chương 107: Cháu thích cô ấy không?.
- Chương 108: Hôn nhân không phải là tạm bợ.
- Chương 109: Em phải trở về Giang Thành rồi.
- Chương 110: Nhanh như vậy đã tìm nhà mới.
- Chương 111: Hoàn toàn không khống chế được cảm xúc.
- Chương 112: Nhốt vào căn phòng bí mật.
- Chương 113: Độc chiếm..
- Chương 114: Chịu tiếng oan.
- Chương 115: Để chị thất vọng rồi.
- Chương 116: Cầu anh loại bỏ tôi.
- Chương 117: Không muốn con cái.
- Chương 118: Dạ dày có chút khó chịu.
- Chương 119: Bí mật nhỏ đã bị phơi bày.
- Chương 120: Sống là người của tôi, chết là ma của tôi.
- Chương 121: Anh sẽ luôn che chở cho em.
- Chương 122: Ngoan ngoãn vào bẫy.
- Chương 123: Vẽ cẩn thận.
- Chương 124: Cũng có thể là nhầm lẫn.
- Chương 125: Cô dám hãm hại tôi.
- Chương 126: Đề nghị này, có thể suy nghĩ.
- Chương 127: Ăn nhiều một chút.
- Chương 128: Anh không đến chỗ cô ta sao?.
- Chương 129: Hợp tác đối phó tình địch.
- Chương 130: Anh đến tìm tài liệu.
- Chương 131: Tôi không hầu hạ.
- Chương 132: Đến chết cũng muốn làm con rối.
- Chương 133: Chờ tôi chết rồi, cũng sẽ không chọc anh ghét nữa.
- Chương 134: Cưỡng ép đến mức hoàn toàn tắt thở.
- Chương 135: Chồng à, muốn ôm đi.
- Chương 136: Đánh chết cô.
- Chương 137: Đánh roi.
- Chương 138: Kế tiếp sẽ đến lượt cô ta.
- Chương 139: Giúp vợ chấp hành gia pháp.
- Chương 140: Bị đánh đến khó coi.
- Chương 141: Con có thể biết một chút về gia quy được không?.
- Chương 142: Không phụ công sức làm vợ lẽ.
- Chương 143: Đây là trình tự.
- Chương 144: Chị có tư cách gì yêu cầu tôi chứ?.
- Chương 145: Muốn có một đứa trẻ.
- Chương 146: Vợ chồng đáng buồn nhất.
- Chương 147: Giả chết.
- Chương 148: Vu oan hãm hại.
- Chương 149: Dùng mọi biện pháp để bảo vệ người mình yêu.
- Chương 150: Nguyện ý trắng tay rời đi.