Chúa tể chi vương

Chương 207: Không giải quyết được gì


Đây là lần đầu tiên Triệu Phong thi triển bí thuật tinh thần, hơn nữa còn là vừa nhập môn, không ngờ so với tưởng tượng còn thuận lợi hơn.

Đại trưởng lão và Lý Phù Loan đều nói đúng, thiên phú tiềm lực thực sự của Triệu Phong chính là ở lĩnh vực tinh thần.

Hai ba ngày này, nhập môn bí thuật tinh thần, thậm chí lĩnh ngộ sơ bộ bí quyết và bí thuật của Khống Tâm Đại Pháp. Nếu như người đội mũ rộng vành vẫn còn sống có lẽ có thể đập đầu vào khối đậu hũ mà chết được rồi.

Nếu bộ khô lâu thần bí biết được chuyện này, chỉ e sẽ không rút lui sớm như vậy, thậm chí cho dù phải trả giá đắt cũng phải bắt cho bằng được Triệu Phong.

Giờ phút này, trong rừng cây.

Triệu Phong và Bạch Mi lão đầu, một hỏi một trả lời.

- Tại sao ngươi lại phản bội Hiểu Nguyệt Tông?

- Tiểu nhân bị bọn hắn áp chế, chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.

Bạch Mi lão đầu vẻ mặt vừa kính sợ vừa kinh hoàng trả lời.

Triệu Phong nhượng mày, tình huống thực tế e rằng sẽ không đơn giản như vậy, chẳng những Bạch Mi lão đầu bị áp chế, mà tâm linh cũng chịu ảnh hưởng rất mạnh, nảy sinh kính sợ và thần phục đối với tồn tại bên trong cổ tháp.

Bí thuật tinh thần của Khống Tâm Đại Pháp rất huyền diệu, có thể ảnh hưởng, thậm chí là điều khiển tâm linh của người khác.

Triệu Phong tu luyện còn chưa sâu, cho nên tạo nghệ cũng không thể sánh bằng người đội mũ rộng vành được.

- Thế lực này đến cùng có địa vị gì? Cổ U Điện và Xích Nguyệt ma giáo rốt cuộc có quan hệ gì?

- Tiểu nhân chỉ làm việc cho bọn họ, cũng không biết lai lịch thực sự của đám người này, lại càng không biết về sự tôn tại của Xích Nguyệt ma giáo...

Bạch Mi lão đầu có chút mê mang nói.

Triệu Phong có chút ngoài dự liệu, xem ra Bạch Mi lão đầu chỉ là một chân chạy việc, còn chưa thể tiến vào vòng tròn hạch tâm, cho nên có lẽ còn không hiểu rõ nội tình bằng mình.

Sau khi hỏi dò một phen, Triệu Phong đã xác nhận phỏng đoán của mình.

Bạch Mi lão đầu chỉ là một thành viên vòng ngoài, bị thế lực của Xích Nguyệt ma giáo xâm nhập, khống chế, thậm chí hắn chỉ là một môi nhử hoặc là một con cờ.

Theo như hắn biết, thế lực của Xích Nguyệt ma giáo đã xâm nhập nhất định vào thế lực của liên minh Thập Tam Tông, thế nhưng phần lớn đều chỉ dừng lại tại vòng ngoài.

Nửa ngày sau...

Quảng Lăng phủ, trong một gian thư phòng.

- Thật không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi, chưa đến nửa năm mà ngươi đã trở thành đệ tử chân truyền, còn có thể bái làm môn hạ của Đại Trưởng lão.

Quảng Quân Hầu có chút cảm khái, trong mắt tràn đầy kinh hỉ và ngoài dự liệu.

Lúc đưa Triệu Phong đến Thiên Nguyệt Sơn, ông ta cũng chưa từng nghĩ rằng sẽ có cảnh tượng tốt đẹp như vậy.

Lúc đó, Quảng Quân Hầu chỉ cho rằng, xác xuất thành công của Triệu Phong còn không đến năm thành, nhưng như vậy cũng xem như là có hy vọng không nhỏ rồi.

Cách đây nửa năm, Triệu Phong đã trở thành đệ tử chân truyền, còn có thể tham gia Tiểu Hội Tam Tông, nghiễm nhiên trở thành nhất đại thiên kiêu trong Tông môn.

Trong thư phòng, ngoại trừ Triệu Phong ra còn có Bạch Mi đứng ở bên cạnh, vẻ mặt của hắn tràn đầy kính sợ.

Triệu Phong nói đơn giản một lượt về những chuyện liên quan đến nhiệm vụ lần này.

Sau khi Quảng Quân Hầu nghe xong liền khiếp sợ vô cùng, không phải bởi vì thực lực của Triệu Phong mà đó là bởi vì thế lực bành trướng của Xích Nguyệt ma giáo.

- Không ngờ trong Tương Vãn quốc lại xuất hiện nhân vật cấp đà chủ của Xích Nguyệt ma giáo.

Trái tim của Quảng Quân Hầu đập mạnh, có chút bất an nói

Cho tới bây giờ, Triệu Phong cũng không biết thân phận thực sự của bộ khô lâu trong tòa cổ tháp, mặc dù hắn có mắt trái, nhưng chỉ có thể nhìn chứ không nghe được cuộc trò chuyện của đối phương

Ngày xưa, thế lực của Xích Nguyệt ma giáo ngập trời, sở hữu 108 phân đà, bố trí khắp nơi trên đại lục. Bất luận là thế lực của một phân đà nào cũng có thể hùng bá một phương đủ sức chấn nhiếp liên minh Thập Tam Tông

Bởi vậy, Triệu Phong rất khó có thể liên tưởng tới cấp bậc cao siêu như Đường chủ.

- Sư tôn, Cổ U Điện là Tông môn như thế nào?

Triệu Phong đột nhiên tò mò hỏi.

Thần sắc của Quảng Quân Hầu trở nên ngưng trọng đáp:

- Cổ U Điện ở trong liên minh Thập Tam Tông xếp hạng thứ hai, là Tông môn thần bí nhất trong liên minh Thập Tam Tông Tông đà của môn phái này nằm sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm. Cho đến nay, ngoại giới hầu như không thể biết được vị trí cụ thể tổng đà của Cổ U Điện.

- Thần bí vậy sao?

Triệu Phong không khỏi líu lưỡi.

Một Tông môn có thể ẩn giấu sâu đến trình độ này, mà tổng đà lại nằm sâu trong Hoành Vân Thiên Làm, quả thật không đơn giản.

- Cổ U Điện am hiểu bí thuật tinh thần, tuy chỉ là Tông phái bàng môn tả đạo, thế nhưng ở phương diện truyền thừa của đệ tử thì lại cực kỳ hà khắc, mọi thời đại chỉ có vài người đệ tử. Tông số thành viên trong Cổ U Điện, đoán chừng không đến trăm người, thậm chí còn ít hơn...

Quảng Quân Hầu giải thích một phen.

Triệu Phong không khỏi suy tư, thiên phú tinh thần cực kỳ hiếm, không hề thua kém gì Linh thể cực phẩm như Bắc Mặc, yêu câu rất lớn đối với nhập môn, thành viên rất ít, truyền thừa cũng cực hiếm, chỉ có thể đi tìm những tinh anh.

- Nhưng ngươi cũng đừng coi thường Cổ U Điện này, cho dù thành viên của Tông môn này cực ít, thế nhưng thực lực tông hợp có thể xếp vào hàng thứ hai trong liên minh Thập Tam Tông, tự đó có thể thực lực của nó mạnh mẽ như thế nào. Ngày đó, người đội mũ rộng vành thần bí kia có thể điều khiển đại quân hung thú công kích thành Quảng Lăng, hắn hẳn là một thành viên của Cổ U Điện.

Quảng Quân Hầu bổ sung, trong ngôn từ tràn ngập ngưng trọng, hiển nhiên cực kỳ kiêng kỵ Tông môn này.

Đối với chuyện của người đội mũ rộng vành, Triệu Phong chỉ cười chứ không nói gì thêm.

Nếu như để Quảng Quân Hầu biết được người đội mũ rộng vành kinh khủng đó đã bị mình tiêu diệt, không biết ông ta sẽ có cảm tưởng gì.

Thế nhưng sự thần bí của Cổ U Điện lại khiến Triệu Phong sinh ra cảm giác mơ hồ, không thể phỏng đoán.

Hắn cảm giác rằng giữa Cổ U Điện và Xích Nguyệt ma giáo nhất định có mối quan hệ đặc thù nào đó.

Theo lý thuyết, Tông môn thần bí như vậy, lại am hiểu khống chế tinh thần, không có năng đơn giản là bị xâm nhập khống chế. Nếu không thì e rằng liên minh Thập Tam Tông đã toàn quân bị diệt, bị Xích Nguyệt ma giáo xâm nhập toàn bộ rồi.

Luận độ khó xâm nhập thì e rằng Cổ U Điện chính là một Tông môn khó xâm nhập nhất.

Đương nhiên, những điều này chỉ là do Triệu Phong phân tích, không có chứng cớ và sự thật cho nên cũng không thể nào kết luận được.

Nếu như hận tự ý bịa đặt, với thực lực khủng bố xếp hàng thứ hai của Cổ U Điện, e rằng dư sức mang đến uy hiếp và áp lực cho Hiểu Nguyệt Tông rồi.

- Sư tôn, kỳ hạn bắt đầu Tiểu Hội Tam Tông đã sắp đến rồi, đệ tử không thể ở lại đây lâu, phải cáo từ rồi.

Triệu Phong cũng không có ý định nán lại

Tiểu Hội Tam Tông là việc cấp bách, cho dù hắn không gấp thì Đại trưởng lão cũng sẽ thúc giục hắn.

- Được được! Tiểu Hội Tam Tông! Vi sư đã hoàn toàn đánh giá thấp thực lực của ngươi

Thần sắc của Quảng Quân Hầu khó có thể che giấu sự hưng phấn và kích động

Tiểu Hội Tam Tông đối với đệ tử ngoại môn như ông ta năm xưa mà nói cũng là chuyện trong truyền thuyết.

- Phong nhi, ngươi có thể tham gia “Tiểu Hội Tam Tông”, vậy tiếp theo nhất định có thể đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông tham gia “Liên minh thịnh hội” Theo vi sư được biết, Tiểu Hội Tam Tông chỉ là cuộc đọ sức âm thầm giữa ba Tông môn. “Liên minh thịnh hội” kia mới là sân khấu thực sự trong Thế giới Tông môn, là cuộc đọ sức giữa những thiên tài tuyệt đỉnh, cho dù là Bắc Mặc ở trong loại thịnh hội như vậy cũng không được xem là thiên phú cao nhất.

Trên mặt Quảng Quân Hầu không khỏi có vài phần ký thác hi vọng

Tiểu Hội Tam Tông Liên minh thịnh hội, đều là những sân khấu và mảnh trời mà ông ta hướng đến. Chỉ tiếc rằng tư chất tiềm lực có hạn, cho nên cũng không thể đạt thành nguyện vọng này.

- Sư tôn yên tâm, đệ tử sẽ đoạt lại tất cả vinh quang

Khi hắn rời đi, Bạch Mi cũng giống như người hầu, theo sát sau hắn.

Ánh mắt Quảng Quân Hầu xoay chuyển, đột nhiên phát hiện trên bàn có một cái túi, vừa mở ra xem thì lập tức nhìn trong đó có vài bình linh đan và một số công pháp trên Phàm phẩm hạ cấp, thậm chí còn có hại kiện thần binh Phẩm cấp trung phẩm.

Những thứ này khiến khóe mắt của Quảng Quân Hầu có chút phiếm hồng không biết là vui mừng hay cảm động

Lúc trời tối...

- Bẩm đại nhân! Có một người thần bí lưu lại một vật ở trước lối ra vào, bên trên có nhắn lại là giao cho đại nhân.

Một tên Quảng Quân Vệ khom người giao ra một cái hộp sắt.

Quảng Quân Hầu mở ra xem, chỉ bên trong có một số linh đan và công pháp, tuy rằng số lượng và giá trị đều không bằng Triệu Phong thế nhưng cũng rất có tâm ý.

Dưới đáy hộp sắt lưu lại một tờ giấy, viết: “Đến một này nào đó, ta nhất định sẽ thay sư tôn lấy đầu Vân Hải chân nhân.” Bên dưới kỳ chữ: “Bắc Mặc.”.

Quảng Quân Hầu hít một ngụm khí lạnh, chợt thần sắc biến đổi, chân lực trong lòng bàn tay chấn động tờ giấy kia lập tức hóa thành bột mịn.

- Phong nhi... Mặc nhi... Có thể thu được hai ngươi làm đồ đệ, cho dụ vi sư có chết cũng không hối tiếc! Chết cũng không tiếc! Vân Hải, bất kể ngươi mưu kế, tính toán, phong quang cả đời như thế nào, nhưng xem ra cơ duyên vẫn kém ta. Ngươi thua rồi! Triệt để thua rồi!

Nước mắt Quảng Quân Hầu tuôn trào đầy mặt, thần sắc cuồng hỉ giống như phát điên.

Hiểu Nguyệt Tông.

Tiểu Hội Tam Tông chỉ còn lại ba ngày cuối cùng.

Một ngày sau, Triệu Phong đúng hạn trở về, báo cáo lại nhiệm vụ cho Lý phó đường chủ, đồng thời kể rõ việc Bạch Mi phản bội.

- Gần nửa năm nay, liên minh Thập Tam Tông đều truyền đến tin tức bị Xích Nguyệt ma giáo xâm nhập. Nhưng cả trăm năm qua, Xích Nguyệt ma giáo vẫn luôn mưu đồ Đông Sơn tái khởi, thế nhưng đều bị Đại tông phái của Bắc đại lục bóp chết. Tông phái nhỏ như chúng ta chỉ cần nghiêm khắc quản chế thành viên trong Tông môn là được rồi...

Lý phó đường chủ cũng không quá kinh ngạc đối với kết quả nhiệm vụ lần này.

Triệu Phong cũng có chút ngoài dự liệu, nhân vật mà lần này xuất hiện, rất có thể là cấp bậc Đà chủ a?

- Ngươi cũng nói rằng chỉ có khả năng mà thôi. Chuyện này ta nhất định sẽ báo lên Tông môn, nhưng có thể khẳng định một điều rằng, vì sự xuất hiện của ngươi, cứ điểm bí mật của Xích Nguyệt ma giáo chắc chắn đã chuyển đi rồi.

Lý phó đường chủ lắc đầu, vẻ mặt nắm chắc.

Triệu Phong và Lý phó đường chủ đến lúc này vẫn không biết rằng bộ khô lâu kia cũng không phải là nhân vật cấp bậc Đà chủ, mà là Đường chủ, cấp bậc cực cao.

Trong truyền thuyết, Xích Nguyệt ma giáo có tổng cộng 12 Đường, 108 phân Đà.

Đạt tới cấp bậc Đường chủ, vậy tuyệt đối là cự đầu cao tầng của Xích Nguyệt ma giáo, đủ đứng trên đỉnh cao của Bắc đại lục, việc diệt một Tông phái nho nhỏ, chỉ là trò đùa.

Cũng may là địa vị của liên minh Thập Tam Tông còn chưa đủ cân lượng lọt vào mắt đối phương, đây chẳng qua chỉ là khu vực biên giới, không hề quan trọng.

Triệu Phong thầm nghĩ, đám cao tầng trong Tông môn các ngươi còn không để ý, một tiểu đệ tử như ta có lo lắng thì được cái rắm gì.

Thế nhưng hắn vẫn báo cáo chuyện này cho Đại Trưởng lão.

- Ngươi nói là... Một vị trưởng lão của Ngân Nguyệt Tông, rất có thể đã bị Xích Nguyệt ma giáo xâm nhập, điều khiển?

Đại trưởng lão nghe vậy cũng chỉ bán tín bán nghi, nếu quả thật có tồn tại khủng bố như vậy, Triệu Phong e rằng cũng không có khả năng toàn thân trở ra.

Ngày hôm đó...

Hiểu Nguyệt Tông phái ra hai vị trưởng lão và vài người tinh nhuệ nòng cốt, đến tận nơi điều tra.

Kết quả, mặt địa cổ tháp kia đã trở thành một khu phế tích.

Việc này, xem ra cũng không thể giải quyết được gì rồi.

Trọng tâm của Hiểu Nguyệt Tông trước mắt chính là Tiểu Hội Tam Tông, đến lúc đó, cao tầng của ba Tông sẽ thương thảo đại sự, kể cả việc đối phó với uy hiếp đến từ địch thủ ngoài tầm như Xích Nguyệt ma giáo.

Triệu Phong thở phào một hơi nhẹ nhõm, mặc kệ Thế giới Tông môn này có loạn như thế nào thì hắn vẫn phải cố gắng tăng cường thực lực, có chỗ đứng mới là căn bản để sinh tồn.

Thoáng chốc...

Ba ngày đã trôi qua...

Triệu Phong lại có tiến triển ở phương diện bí thuật tinh thần.

Giờ phút này, hắn đang khống chế một con chim sẻ bay lượn dưới chân núi. Lại dùng mắt trái phụ trở, dù cách rất xa, nhưng Triệu Phong vẫn có thể khống chế con chim sẻ này.

Phụt...

Khi con chim sẻ bay đến gần Phù Loan Điện, lập tức bị điện mang gần đó hóa thành tro

Tâm thần Triệu Phong chấn động, có cảm giác như bị điện giật, trong mắt chợt lộ ra một tia mình ngộ, tự mình thể nghiệm, khiến cho hắn càng nắm rõ sự thật và cảm ngộ đối với “Điện Chi Áo Nghĩa”.

Hắn mở tay ra, trong lòng bàn tay ẩn hiện điện vân, thỉnh thoảng truyền tới âm thanh “xẹt xẹt”, đầu ngón tay hiện động một tầng hồ quang điện nhàn nhạt.

Kể từ đó, hắn đã hoàn toàn nhập môn tầng thứ nhất của Điện Chi Áo Nghĩa, lĩnh ngộ xong tầng thứ nhất.

- Triệu sư đệ, sư tôn cho gọi. Ngày hôm nay sẽ xuất phát tới Tiểu Hội Tam Tông

Bên ngoài đình viện chợt vang lên thanh âm của Dương Càn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status