Chung cực truyền thừa

Chương 163: Khai giảng!


- Mấy hôm trước nghe La Á nói ngươi trở về rồi, ta còn không thể nào tin được...Trên thực tế mọi người chúng ta một mực đều cho rằng ngươi đã...

Lý Văn nhìn trên đài cao, trong miệng lại nhẹ nhàng mở miệng nói.

Lâm Dịch tự nhiên minh bạch tất cả mọi người cho là mình đã chết...Dù sao bọn hắn dù nghĩ thế nào cũng không cách nào nghĩ đến mình lại có thể chạy ra bên ngoài cả tỉ km? Lập tức cười khẽ một tiếng, mở miệng nói:

- Tất cả mọi người vẫn tốt chứ?

Lý Văn khẽ gật đầu

- Cũng khỏe, chỉ thiếu đi ngươi...La Á tiểu tử lại trở thành lớp trưởng của lớp đặc biệt, kỳ thật hắn cùng ta còn có Ám Tương nữa, thực lực đều không hơn kém nhau nhiều lắm, cho dù phá môn cũng không hơn bao nhiêu...Cái này khiến cho ta và Ám Tương một mực đều không phục. Không giống ngươi...Đúng rồi, ta nghe La Á nói, ngươi đã là Kinh Môn Chiến Sĩ rồi hả?

Nói xong, Lý Văn vừa quay đầu.

Lâm Dịch ngẩn người, sau đó nhẹ gật đầu, cười nói:

- n. Đã phá vỡ Kinh Môn rồi.

Kỳ thật Lâm Dịch lúc này đã là bát cấp Chiến Sĩ, nhưng hắn thật sự không cần phải nói ra...Khoe khoang, chưa bao giờ là tính cách của Lâm Dịch cả.

Nhưng dù là như thế, trong mắt Lý Văn vẫn lộ ra biểu lộ kinh ngạc, chợt nhẹ nhàng thở dài nói:

- Ngươi vẫn mạnh như vậy...Buồn cười lúc trước ta rõ ràng còn muốn đả bại ngươi. Xem ra...Không có cơ hội gì nữa rồi

Lúc trước lúc Lâm Dịch và Lý Văn lần đầu gặp trên lôi đài, Lý Văn ở tầng thứ hai nói muốn đả bại Lâm Dịch...Nhưng hôm nay sáu năm qua đi, chỉ thấy chênh lệch của hai người cũng đã càng lúc càng lớn...

Đừng nhìn lục môn và thất môn tự hồ chỉ kém một tầng, nhưng trong đó lại là một đạo khảm, nghĩ đến vượt qua, phi thường khó khăn. Trên thực tế, có rất nhiều người có lẽ đến được trình độ lục cấp tử môn, nhưng cuối cùng cả đời đều không tiến vào cánh cửa thất cấp Kinh Môn, đây cũng là nguyên nhân vì sao, địa vị của thất cấp Chiến Sĩ trên đại lục lại cao như vậy, nhưng lục cấp Chiến Sĩ cũng không cao lắm.

Lời nói của Lý Văn khiến Lâm Dịch có chút không có ý tứ gãi gãi đầu, cười nói:

- Sẽ có một ngày như vậy.

Lý Văn nghe vậy nhẹ cười cười, sau đó lắc đầu, nhưng lại không nói gì.

Lâm Dịch trong lúc nói chuyện vẫn một mực chú ý đến trên La Á và Ám Tương kịch chiến lôi đài, vừa nói xong câu đó, Lâm Dịch đột nhiên cười nói:

- Ám Tương sắp thua rồi.

- n?

Lý Văn ngẩn người, vừa mới chuẩn bị quay đầu lại, chợt nghe Ám Tương truyền đến một tiếng gọi to duyên dáng, liền ngước đầu lên, liền nhìn thấy một thân ảnh từ lôi đài bay ra ngoài - đúng là Ám Tương.

Ám Tương rơi xuống đất, nhưng vẫn đạp đạp đạp lùi lại liền ba bước mới đứng vững được thân hình. Vừa mới đứng vững được thân hình, Ám Tương đã phẫn nộ hướng về phía La Á hô:

- Ngươi đến cùng có biết được cái gì là thương hoa tiếc ngọc không hả?

Thân hình La Á đã định rời khỏi lôi đài lập tức lộ ra thần sắc ngạc nhiên...Chợt bất đắc dĩ vẻ mặt đau khổ nói:

- Ta sai rồi không được sao?

- Hừ

Ám Tương vẫn tức giận hừ một tiếng, chợt ánh mắt nhìn về phía Lý Văn dưới đài.

Lúc nhìn thấy Lâm Dịch bên người Lý Văn, vốn là sững sờ, chợt lập tức mở to hai mắt.

- Lâm Dịch? Ngươi là Lâm Dịch ha ha...Ngươi quả nhiên trở về rồi.

Ám Tương lập tức bật cười lớn, mà La Á trên lôi đài nghe vậy, cũng nhìn về phía dưới lôi đài

Lâm Dịch bị biểu lộ của Ám Tương làm cho có chút dở khóc dở cười, bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Đúng vậy a...Ta quả nhiên trở về rồi...

La Á lúc này đã nhảy xuống lôi đài, sau đó hung hăng vỗ vỗ bả vai Lâm Dịch, hung dữ nói:

- Tiểu tử ngươi rõ ràng dám đến muộn? Mấy ngày nữa học phủ phải khai giảng rồi, nếu hôm nay ngươi còn không tới thì sẽ không thấy được chúng ta đâu. Không phải đã nói qua Bạch Đế khánh sẽ quay lại sao?

Lâm Dịch không có ý tứ cười cười nói:

- Ta đã có hơn năm sáu năm chưa thấy qua phụ thân rồi...Cho nên ở nhiều thêm mấy ngày với hắn.

La Á lập tức nghĩ đến vào ba năm trước, hắn cũng từng qua nhà Lâm Dịch, mà phụ thân của Lâm Dịch lúc ấy quả thật không ở đó, nghĩ đến đây, liền giật mình gật gật đầu. Cái này cũng khó trách, dù sao nếu có thời gian thì vẫn nên ở nhiều với cha mẹ, La Á lập tức cũng không so đo chuyện Lâm Dịch bị trễ nữa.

Ám Tương lúc này mới chạy đến bên người mấy người, nhìn Lâm Dịch từ trên xuống dưới, sau đó gật đầu nói:

- n, ba năm không gặp, ngươi còn trắng hơn cả lúc trước nữa.

Lâm Dịch lập tức ngạc nhiên...Chợt lắc đầu cười khổ. Thời gian ba năm này, hai năm đầu không có thiên lý ở trong rừng rậm, ngay cả ánh mặt trời cũng không thấy được. Về sau sinh hoạt ở bên ngoài không đến hai tháng đã tiến vào Ma Nguyên Động Quật, ở đó lại càng không thể xuất hiện ánh mặt trời...Có thể nói, Lâm Dịch trong thời gian ba năm này, tuyệt đại bộ phận đều ở trong hoàn cảnh không có thiên lý, thiếu sự chiếu xạ của ánh mặt trời, Lâm Dịch vốn đã trắng nõn sao có thể đen được? Nghe xong lời nói của Ám Tương...Lâm Dịch không biết phải nói gì.

Mà so sánh với ba năm trước, Ám Tương hôm nay không thể nghi ngờ đã trổ mã càng thêm tú lệ động lòng người. Một mái tóc dài như thác nước, trên khuôn mặt trái xoan thanh tú khảm lên một đôi mắt sáng như bảo thạch màu đen, bởi vì vừa mới kịch chiến xong, khuôn mặt ửng đỏ, trên trán mơ hồ xuất hiện mồ hôi dày đặc, bộ ngực thì nhấp nhô như muốn bạo khởi...ách, không nhìn xuống dưới nữa. Tuy rằng bàn về dung mạo mà nói, so với các tuyệt thế mỹ nữ như Lang Sa, Thư Mộng thì còn hơi chưa đủ...Nhưng cũng là nhân gian giai lệ hiếm thấy rồi.

Trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt lúc này, tuy rằng cuối cùng thắng hiểm, nhưng trên mặt La Á cũng đã tràn đầy vết mồ hôi, lau đi mồ hôi trên trán, sau đó mở miệng nói:

- Đi, đổi nơi khác trò chuyện.

Nói xong liền quay người đi về một phía nhà lầu, ba người Lâm Dịch, Ám Tương, Lý Văn thì đi theo sau hắn.

Tòa nhà lầu kia đúng là phòng của cao tầng Vũ Môn hiện đang ở, mà La Á và phụ thân, thì ở tầng thứ ba.

La Á móc ra chìa khóa mở cửa, sau đó tùy ý đặt chìa khóa lên bàn trà bên tay phải, mở miệng nói:

- Ta đi tắm rửa chút đã, các ngươi tùy tiện ngồi đi.

Nói xong, liền đi về phía phòng tắm.

Nhưng một thân ảnh đột nhiên lướt qua bên cạnh hắn, mang theo một làn gió thơm. La Á ngạc nhiên, lại nghe một tiếng vang nhỏ, cửa phòng tắm bị mở ra sau đó đóng lại, chợt đã nghe được thanh âm của Ám Tương:

- Thiệt là, lễ nghi giao tiếp ngươi học ở trường để đâu rồi? Chẳng lẽ không biết cái gì gọi là ưu tiên phụ nữ sao?

La Á lập tức ngạc nhiên...Chợt chỉ có thể bất đắc dĩ quay đầu cười với hai người.

- Không có biện pháp...Bị ta làm hư rồi...

Lâm Dịch ngạc nhiên nhìn La Á quay người đi vào một phòng khác, sau một lát, cầm trong tay lấy một bộ y phục rõ ràng là của nữ hài tử, sau đó đi đến trước cửa phòng tắm, nhẹ nhàng gõ cửa.

- Ai thế?

Trong phòng tắm cũng đã sớm truyền ra tiếng nước, xem ra, Ám Tương đã bắt đầu tắm rồi, hành vi đột nhiên gõ cửa của La Á lập tức khiến Lâm Dịch ngạc nhiên sững sờ.

- Là ta...Cho dù ngươi muốn tắm cũng phải mang theo đồ chứ...

La Á bất đắc dĩ mở miệng, chợt trong sự trợn mắt há hốc mồm của Lâm Dịch, cửa phòng tắm mở ra một tia khe hẹp, tay Ám Tương thò ra từ bên trong, nhìn vệt nước trên đó, hiển nhiên đã xác minh phỏng đoán của Lâm Dịch.

- Hắc hắc, cám ơn...

Sau khi nhận lấy quần áo, Ám Tương hắc hắc cười một tiếng, mà La Á đã quay người đi ra, thấy Lâm Dịch vẫn còn sững sờ đứng nguyên tại chỗ, không khỏi mở miệng nói:

- Thất thần làm gì? Ngồi đi.

Lâm Dịch lấy lại tinh thần, a một tiếng, sau đó ngồi xuống, nhưng biểu lộ vẫn có chút sững sờ không rõ ra sao, rốt cục nhịn không được quay đầu nhìn La Á mở miệng nói:

- Vừa rồi...Ám Tương...Ngươi...Cái kia...

Một câu nói kia nói đứt quãng, kỳ kỳ quái quái, La Á nghi hoặc nhìn Lâm Dịch, sau một lúc chợt nói:

- Ah, ngươi là nói vì sao trong nhà ta lại có quần áo của Tương Tương sao?

Tuy rằng không tính là đoán đúng toàn bộ, nhưng cũng có ý như vậy, lập tức Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nhìn La Á.

- Bởi vì Tương Tương là bạn gái của ta ah, mấy ngày nay đều ở cùng một chỗ với ta cả.

Lâm Dịch lập tức kinh ngạc mở lớn miệng...Lý Văn ở một bên nhịn không được cười nói:

- Rất khó thể tưởng tượng sao?

Lâm Dịch lập tức nhẹ gật đầu, tỏ vẻ chấp nhận.

Cái này cũng khó trách Lâm Dịch không thể tưởng được...Bởi vì trong thời gian ba năm hắn vẫn còn ở học phủ, Ám Tương và La Á tựu là một đôi oan gia danh xứng với thực, hai người luôn nhìn nhau không thoải mái, mà Ám Tương còn luôn tìm cơ hội đả kích La Á...Không nghĩ tới sau đó, hai người rõ ràng đã biến thành một đôi tình lữ thân mật?

Lâm Dịch không khỏi đại thán...Thế sự vô thường ah...

Cũng không lâu lắm, Ám Tương liền đi ra từ trong phòng tắm, mặc trên người, đúng là bộ y phục ban nãy La Á đưa cho nàng cầm lấy. Một mái tóc thanh tú bị cuốn trên đỉnh đầu, hai tay cầm khăn mặt lau sạch lấy. Không thể không nói, Ám Tương vừa tắm rửa qua thật sự có một cổ linh khí bức người, trong trắng nõn lộ ra da thịt hồng nộn, thật sự khiến người nhịn không được muốn nhéo một cái.

- Các ngươi vừa rồi nói gì thế?

Vừa đi ra khỏi, Ám Tương liền tò mò hỏi, mấy nam nhân lập tức lắc đầu, Ám Tương có chút không hiểu thấu.

- Haha, ta đi tắm đây, khi nào xong sẽ cùng đi ăn cơm. Tu hành từ sáng đến giờ, chúng ta ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn đấy.

La Á ha ha cười cười, liền đi vào phòng tắm.

Không bao lâu, La Á đã tắm rửa xong, sau khi thay đổi một bộ quần áo, bốn người liền ra khỏi cửa.

La Á hiển nhiên thường xuyên đi ra ăn cơm, rất quen thuộc rẽ vào một cái hẻm, sau khi tiến vào trong quán rượu, một nữ hầu liền cười chạy ra đón chào, trong miệng xưng hô La thiếu gia.

Bọn người La Á dưới sự dẫn dắt của nữ hầu người đi lên một phòng ở lầu hai, sau đó liền gọi một vài món ăn. La Á nói bữa tiệc này tức là ăn điểm tâm, lại xem như chào đón Lâm Dịch, Lâm Dịch liền cười cảm tạ vài câu.

Rượu và thức ăn mang lên đủ, mọi người liền bắt đầu động đũa, nhìn ra, mấy người đều có chút đói bụng, sau khi ăn trước mấy chén, mới bắt đầu uống rượu.

Bốn người ban đầu lúc ở học viện quan hệ cực kỳ tốt. Lúc này Lâm Dịch vốn tưởng rằng đã chết lại lần nữa xuất hiện trước mặt ba người, ba người kia tự nhiên cũng cao hứng không thôi, lập tức không khỏi hỏi xem trong thời gian Lâm Dịch mất tích ba năm nay đến cùng đi nơi nào.

Lâm Dịch lập tức liền nói chuyện ngày đó lại cho La Á một lần. Tuy rằng hai người Lý Văn và Ám Tương đều nghe La Á kể qua, nhưng lúc này nghe Lâm Dịch tự mình nói, lại có một cảm giác hoàn toàn khác. Lập tức không khỏi có chút sợ hãi than nói thế gian rõ ràng lại có chuyện thần kỳ như thế, bọn hắn chưa tiếp xúc qua dị năng và cửa không gian truyền tống, tự nhiên rất khó tưởng tượng ra chuyển lập tức di chuyển qua nơi cách hàng tỉ km rồi.

- Tiểu tử ngươi lúc nào dạy cho chúng ta phá môn ấn ký thất và bát môn thế?

La Á đột nhiên mở miệng hỏi, Ám Tương và Lý Văn nghe vậy, lập tức cũng lộ ra sắc mặt vui mừng nhìn Lâm Dịch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status