Chung cực truyền thừa

Chương 306: Cức Xà chiến văn


Hào quang tinh lam sắc lập tức lượn lờ trên xuống, Tạp Lạc Tháp cũng không để ý, lại giận dữ đánh ra một quyền toàn lực.

Bồng!

Vết rách không gian xuất hiện lần này là lớn nhất, không gian lại lần nữa hình thành một gợn sóng, lan về bốn phương tám hướng.

- Cái gì?

Tạp Lạc Tháp chỉ cảm thấy một cổ lực lượng cường đại gấp đôi lúc trước từ nắm đấm dũng mãnh lan tới, hắn không có chút chuẩn bị nào, rõ ràng sắc mặt một mảnh ửng hồng, sau đó PHỐC phún ra một ngụm máu tươi.

Thân thể Tạp Lạc Tháp bị đánh bay ra chừng ngàn mét, mới ngừng lại được. Ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Lâm Dịch.

- Không có khả năng!

Tạp Lạc Tháp không cách nào tin. Mới vừa rồi Lâm Dịch so với hắn còn yếu hơn không ít, rõ ràng ngay lập tức liền bộc phát ra lực lượng còn cường đại hơn hắn gấp mấy chục lần.

- Chẳng lẽ hắn còn chưa xuất toàn lực sao.

Ánh mắt Tạp Lạc Tháp sáng quắc nhìn Lâm Dịch.

Lâm Dịch lơ lửng trên không trung cách Tạp Lạc Tháp chừng ngàn mét, cái đuôi dài nhỏ vung vẩy bên người hắn, mang theo từng đợt không gian kích động. Mà tay trái rủ xuống của hắn, lại lượn lờ một tầng quang mang tinh lam sắc. Ánh mắt Tạp Lạc Tháp rất tự nhiên tập trung đến tay trái của hắn, chợt trong lòng hơi trầm xuống.

- Đây là vũ khí của ngươi sao? Tăng phúc gấp đôi lực công kích, thánh khí rất hiếm thấy a. Chiến văn cộng thêm thánh khí như vậy, cũng khó trách ngươi có đảm lượng nói với ta như vậy.

Tạp Lạc Tháp chỉ hơi chút suy đoán thoáng một phát, liền biến rõ nguyên nhân đối phương đột nhiên bạo phát lực công kích, sắc mặt âm lãnh nói.

Khóe miệng Lâm Dịch lộ ra một vòng tươi cười, đôi huyết sắc đồng tử lộ ra rất yêu dị, nhưng lại không nói gì.

- Nhưng mà, nếu như ngươi cho rằng như vậy đã đủ để đánh bại ta, ta lại không thể không thật đáng tiếc nói cho ngươi biết, ngươi sai rồi!

Trong mắt ứng của Tạp Lạc Tháp hiện lên một vòng quang mang lãnh lệ. Chợt, thân thể hắn liền hiện lên một hồi quang mang hôi sắc.

- Cức Xà chiến văn, hiện!

Quang mang hôi sắc chỉ hơi chút lóe lên, sau đó liền hoàn toàn biến mất. Mà thân hình Tạp Lạc Tháp, cũng nổi lên biến hóa kinh người.

Chỉ thấy cơ bắp vốn cường tráng của Tạp Lạc Tháp, giờ lại cực kỳ quái dị biến thành mảnh mai. Thân thể hắn rút nhỏ một vòng, lại cao lớn hơn mười cm. Da thịt vốn màu trắng, bây giờ đã bao trùm lên một tầng lân phiến rậm rạp. Lân phiến hiện ra màu tro tàn, trên đó giăng khắp vằn màu đen.

Trên mặt hắn cũng xuất hiện lân phiến rậm rạp như trên thân thể, trong miệng có chút mở ra, lộ ra hai cái răng nọc cực kỳ bén nhọn. Một đôi mắt ưng lúc này lại híp lại, đồng tử có chút mở ra, hiện lên hình chữ I hết như mắt rắn, lộ ra quang mang lạnh lùng đến cực điểm. Tóc dài vốn màu vàng, cũng phai màu biến thành như màu tro tàn.

Một cổ khí thế âm lãnh đến cực điểm từ trên người hắn tràn ngập ra.

- Nếu như ngươi bây giờ chỉ có thể đạt tới loại trình độ này, như vậy ngươi liền chuẩn bị tốt chịu chết đi.

Trong đôi mắt kiểu chữ I của Tạp Lạc Tháp hiện ra hào quang lành lạnh. Nơi mũi hắn xuất hiện một ít nếp uốn, lộ ra hai răng nọc bén nhọn càng làm cho hắn thoạt nhìn càng thêm vài phần khí tức dữ tợn, khiến người nhìn không rét mà run!

Tràng cảnh quen thuộc này khiến Lâm Dịch lập tức liên tưởng đến Bố Lan Đặc biến thân ngày đó ở Vô Song hội. Bất đồng chính là, lân phiến trên người Tạp Lạc Tháp so với Bố Lan Đặc thì dày đặc hơn nhiều, đón lấy dương quang trên không trung, càng phản xạ ra quang mang vô cùng dày đặc.

- Đáng chết! Hắn cũng gia trì chiến văn rồi, Lâm Dịch chỉ sợ...

Sắc mặt Thư Bác lập tức trở nên hơi trắng bệnh, ánh mắt lo lắng nhìn cuộc chiến bên dưới.

Mà Thư Nhiên đứng cạnh hắn cũng nhíu mày, hiển nhiên cũng có chút bận tâm. Nhưng lúc này hắn lại không có chút phương pháp xử lý. Cức Xà chiến văn mặc dù chỉ là hạ đẳng chiến văn, nhưng Tạp Lạc Tháp lúc chưa cần thêm chiến văn, cũng đã cường đại hơn Thư Nhiên nhiều. Hôm nay Tạp Lạc Tháp dựa vào Cức Xà chiến văn tăng lực lượng lên gấp ba lần, lại càng không phải Thư Nhiên có thể đối phó được.

- Hiện giờ, cũng chỉ có thể dựa vào hắn thôi...

Thư Nhiên nhẹ nhàng nói.

Xoát! Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên. Tạp Lạc Tháp hướng về phía Lâm Dịch, lại lần nữa văn vê thân trên xuống. Lực lượng bạo thăng gấp ba lần, khiến khí thế bên cạnh hắn càng tăng lên.

Sau tiếng xé gió bén nhọn, là một hồi khí bạo dày đặc vang lên.

Ánh mắt Lâm Dịch lập tức ngưng tụ, trong lòng lại cả kinh:

- Thật nhanh!

Bất quá trong nháy mắt, thân thể Tạp Lạc Tháp đã như hư vô, trong chớp mắt đã đến trước mặt Lâm Dịch. Một đôi đồng tử hình chữ I phản xạ ra hàn mang khiến nhân tâm rung động.

- Đi chết đi.

Thanh âm lạnh lùng đến cực điểm, từ trong miệng Tạp Lạc Tháp truyền ra, chợt một quyền, mang theo lực lượng cường đại không thể ngăn cản ầm ầm áp về phía đỉnh đầu Lâm Dịch. Lần này nếu ép xuống, chỉ sợ Lâm Dịch sẽ lập tức óc vỡ toang!

Tốc độ quá nhanh, không có cách nào tránh né. Càng không có cách nào trong thời gian ngắn như vậy vội vàng sử dụng năng lượng màu vàng ở bụng.

Lâm Dịch chỉ có thể cắn răng một cái, tay trái ầm ầm mang theo quang mang tinh lam sắc vung lên, mang theo lực lượng cường đại, lập tức xé rách không gian, mang theo tiếng xé gió xì xì khiến người ghê răng, ầm ầm đánh vào nắm đấm của đối phương.

Bồng!

Chỉ nghe một hồi thanh âm cực lớn vang lên, sắc mặt Lâm Dịch lập tức biến thành ửng hồng dị thường, chợt PHỐC phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lơ lửng trên không trung, càng bị lực lượng cường đại của Tạp Lạc Tháp nện xuống đất như đạn pháo. Oanh một tiếng nổ vang lên, không gian gợn sóng lập tức bạo liệt mà ra từ chỗ hai người, mà thân thể của Lâm Dịch thì ầm ầm đụng xuống mặt đất. Đại địa lập tức xuất hiện vô số vết rạn nứt, Lâm Dịch lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng cường đại sau khi đánh xuống mặt đất, rõ ràng lại khiến Lâm Dịch bắn ngược ba mét mới hung hăng rơi xuống trên mặt đất.

Nhưng thế vẫn chưa xong, thân thể Tạp Lạc Tháp trên không trung lại dừng không đến nửa giây, chợt bỗng nhiên truy kích về phía thân thể Lâm Dịch. Hôm nay, hắn đã chẳng quan tâm đến cái gì mà Cổ văn nữa, hiện giờ hắn muốn làm, chỉ là giết chết người thanh niên trước mắt này thôi.

Chỉ nghe bồng, lại một tiếng khí bạo vang lên, lực lượng cường đại, thân thể hắn hợp lại thành hình mũi tên, những nơi đi qua, rõ ràng mang ra vô số đạo vết rách năng lượng rất nhỏ, có thể thấy lực lượng hắn mạnh mẽ cỡ nào.

- Lâm Dịch!

Sắc mặt Thư Nhiên lập tức đại biến. Công kích như vậy nếu thực sự đánh trúng Lâm Dịch, chỉ sợ Lâm Dịch sẽ lập tức hồn quy thiên ngoại mất.

Lập tức căn bản ngay cả thời gian cân nhắc cũng không có, chỉ thấy tay của hắn chỉ một cái, một đạo ngân mang hiện lên, một thanh trường kiếm lập tức hiện ra trong tay hắn, Không có thời gian đi tụ tập lực lượng cường đại gì cả, Thư Nhiên nhanh chóng chém một kiếm về phía Tạp Lạc Tháp. Kiếm quang màu trắn ầm ầm thoáng hiện, dùng tốc độ siêu nhanh đánh về phía Tạp Lạc Tháp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status