Chung cực truyền thừa

Chương 379: Nhập động hiểm cảnh


- Tốt lắm, tất cả phải dựa vào đệ rồi!

Đế Bá rất là hài lòng vỗ vỗ vai đối phương. Thanh niên kia hàm hậu cười, lập tức quay đầu nhìn, mới cười lạnh một tiếng.

- Ca ca...

Một trận tiếng kêu tựa như chém vào gỗ từ trong miệng hắn đột nhiên truyền ra. Một trận thổ hoàng sắc quang mang từ trên người hắn mọc lên. Bất quá trong nháy mắt, một đầu thổ hoàng sắc Huyền Vũ hư ảnh chừng hơn một nghìn thước, xuất hiện trên bầu trời, đem cả không gian hoàn toàn che phủ.

Lập tức, lại ca ca kêu to vài tiếng, chỉ thấy thân thể thanh niên kia nhất thời tản mát ra quang mang kịch liệt! Bất quá sau một lát, trên cao xuất hiện một đầu Huyễn Vũ cao cỡ nghìn mét!

Hắc sắc quy giáp như một cái cối lớn, ở bên ngoài đâm ra vô số gai nhọn dài ngắn không đồng nhất. Bị quang tráo chiếu rọi lên, phản xạ ra quang mang hung ác. Huyền Vũ có một cái đuôi dài như con rắn, hơi nhe răng chỉ thấy cái miệng đầy răng nhọn sắc bén, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

- Phệ Thiên Huyền Vũ?

Có người nhất thời kinh hô ra. Xung quanh vang lên thanh âm hít một ngụm lương khí. Cho dù là Lâm Dịch cũng không nhịn được kinh hãi nhìn đầu Huyền Vũ thật lớn mà dữ tợn kia. Hắn cũng không ngờ đối phương lại là Ngũ Thần Hệ ma thú.

- Xem ra, Huyền Vũ này tiến nhập bên trong, hẳn là không quá khó khăn.

Bạch Tiếu Thiên ở bên cạnh đột nhiên khẽ thở dài. Lâm Dịch nghe vậy gật đầu, nhìn Huyền Vũ. Phòng ngự của nó thiên hạ đệ nhất, đây là không hề nghi ngờ. Tuy rằng Cửu U Băng Diễm cũng không phải là loại dễ nhằn, nhưng so với phòng ngự của Huyền Vũ mà nói, hẳn là cũng không làm khó được nó.

Huyền Vũ cự quy kia cũng không để ý tới thần sắc kinh dị của nhân loại xung quanh, mà là cúi thấp đầu rắn, ồm ồm nói rằng:

- Mọi người đều tiến vào trong miệng ta, đi vào bên trong.

Cự đầu của Huyền Vũ to chừng vài trăm thước. Sau khi nói xong câu đó, nó liền há miệng ra. Những ma thú kia hầu như không chút do dự, liên trực tiếp bay vào trong miệng nó. Miệng rộng mở ra cao chừng trăm mét, chính là năm sáu mươi ma thú hình người, tự nhiên là không hề gì.

Những ma thú kia đều bay vào, sau đó, miệng lớn của Huyền Vũ nhất thời đóng lại. Lập tức, thân hình nó liền chậm rãi bay về phía khu vực Cửu U Băng Diễm kia. Trong lòng mọi người đều có chút khẩn trương, muốn nhìn Huyền Vũ thật lớn này có thể chống lại Cửu U Băng Diễm lợi hại kia không!

Nhân loại cường giả ở xung quanh chăm chú nhìn, Huyền Vũ cự quy nhất thời tiến nhập phạm vi quang tráo kia. Cửu U Băng Diễm vẫn phiêu phù bất động tại không trung. Khi đầu Phệ Thiên Huyền Vũ vừa mới tiến nhập quang tráo kia, liền tựa như phát hiện mục tiêu nào đó, hướng phía Huyền Vũ chen chúc lao đến. Chỉ thấy chi chít Cửu U Băng Diễm căn bản không rõ có bao nhiêu, phô thiên cái địa dũng động. Chỉ là thanh thế này, đã đem một bộ phận cường giả bên ngoài quang tráo kinh hãi lui một bước. Phải biết rằng, thứ này chạm vào lập tức tử vong a! Trong lúc nhất thời, lại có không ít cường giả tự nhận bản thân không có biện pháp chống đỡ Cửu U Băng Diễm này, mà bất lộ thanh sắc lại thối lui một ít. Rất hiển nhiên đã bắt đầu sinh thối ý.

Mà Phệ Thiên Huyền Vũ kia lại không chút hoang mang, không tránh không né vẫn hướng phía hắc động kia thỏng thả bay đi. Nói là thong thả, đó là lấy trình độ to lớn của thân thể nó mà nói. Trên thực tế, tốc độ cũng không tính là chậm. Cửu U Băng Diễm kia nhất thời tiếp xúc bên ngoài thân thể hắn.

Xích, xích, xích...Thanh âm khiến người ta kinh hãi liên tiếp vang lên, chỉ thấy trên người Phệ Thiên Huyền Vũ đột nhiên xuất hiện một tầng hoàng sắc quang tráo. Cứ như vậy dán lên thân thể hắn, đem toàn thân hắn bao vây ở bên trong. Mà khiến người ta kinh hãi là Cửu U Băng Diễm kia khi tiếp xúc với hoàng sắc quang tráo, sau đó không ngờ toàn bộ vô công mà trở lại! Tiếng xích xích không ngừng vang lên, cũng không có chút hiệu quả.

Phệ Thiên Huyền Vũ kia cư nhiên cứ như vậy vô kinh vô hiểm thông qua những Cửu U Băng Diễm kinh khủng dị thường này, đi tới trước hắc động. Chỉ thấy nó đem đầu tìm được chỗ cửa hắc động. Từng đạo bạch mang nhất thời từ trong miệng nó phun ra, dĩ nhiên là toàn bộ an toàn tiến vào hắc động, Đợi đến một gã ma thú cuối cùng đi ra ngoài, thân thể Huyền Vũ chậm rãi nhỏ lại. Khi trở về hình dáng ban đầu mới bay đến trong động khẩu, hóa thân thành nhân loại. Chính là tên thanh niên béo mập, hàm hậu vừa rồi.

Bất quá trên mặt thanh niên kia thoạt nhìn cũng không quá tốt, có chút trắng xanh. Xem ra, Cửu U Băng Diễm này cũng không phải không chút nào ảnh hướng đến hắn. Đế Bá quan tâm hỏi hắn vài câu. Hắn hàm hậu cười lắc đầu, Đế Bá lúc này mới quay đầu lại, lớn tiếng cười nói:

- Chư vị liền tiếp tục chờ đợi đi, bọn tiểu đệ đi trước một bước.

Nói rồi, liền xoay người cất bước đi mất. Bất quá chỉ chốc lát công phu, năm sáu mươi tên ma thú kia không ngờ toàn bộ tiến nhập bên trong. Động khẩu kia lại biến thành một mảnh yên lặng, thâm trầm.

Toàn bộ nhân loại sắc mặt đều cực kỳ âm trầm, thiếu kiên nhẫn nhất là hai gã Đại Tinh Vị thượng giai cường giả. Hai người chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn quét xung quanh, liền không nói lời nào, đi tới trước quang tráo. Trong đó một gã cường giả vẻ mặt lãnh tuấn, trong tay quang mang chợt lóe, nhất thời xuất hiện một thanh trường đao màu bạc trắng. Trên trường đao ngân sắc quang mang có vẻ kết dính vô cùng. Quả thực như có thực chất, trên binh khí toát ra không ngớt. Mà tên cường giả dáng dấp trung niên phía sau hắn, trong tay quang chợt lóe, lại xuất hiện một hạt châu tản ra hồng sắc quang mang. Hạt châu này vừa ra, mọi người nhất thời liền cảm giác được một cổ khí lãng nóng rực đến cực điểm cuồn cuộn mà đến! Ai nấy đều lộ ra biểu tình kinh hãi!

- Thần khí Ngân Nguyệt Tà Đao và Địa Tâm Hỏa Châu? Bọn họ là Tà Quân và Hỏa Đế!

Nhất thời có người kinh hãi đến cực điểm hô lên. Thần sắc mọi người nhất thời động dung, nhìn về phía hai người giữa sân.

Nhưng mà hai người này tựa hồ cũng không có nghe thấy tiếng kinh hô xung quanh. Chỉ thấy, trong mắt cường giả dáng dấp thiếu niên kia hiện lên một tia hàn mang, lập tức chỉ thấy tay hắn chậm rãi giơ lên. Sau đó chém mạnh xuống!

Mọi người chỉ cảm thấy một cổ hấp lực cường hãn chợt kéo tới! Ai nấy đều lộ ra biểu tình kinh hãi mà tránh ra. Chỉ thấy một đạo ngân sắc đao mang ầm ầm bay thẳng ra. Cho đến trước hắc động kia, nhưng khiến người ta kỳ quái hơn là khí thế kinh người như vậy lẽ ra lấy cường độ không gian này mà nói, vô luận như thế nào cũng nên xuất hiện vết rách không gian. Nhưng mà lại vẫn không có xuất hiện. Chỉ thấy Cửu U Băng Diễm trong phạm vi ba mươi thước của đao mang nhất thời bị cổ hấp lực này tập trung lại với nhau.

Hồng sắc quang mang chợt đại thịnh! Mọi người quay đầu vừa nhìn, chỉ thấy quang cầu trong tay trung niên cường giả kia không ngờ bộc phát ra hồng sắc quang mang kinh người, đâm thẳng tới. Cửu U Băng Diễm bị hấp dẫn cư nhiên trong hồng mang kinh người này hoàn toàn tan rã không còn!

Nhiệt độ đại thịnh, sau đó, Cửu U Băng Diễm xung quanh quang trụ tựa hồ cũng cảm ứng được cái gì, nhất thời đều hướng hai bên tản ra. Chỉ thấy từ động khẩu trước người bọn họ, không ngờ xuất hiện một cái thông đạo rộng hơn năm mươi thước, dài mấy nghìn thước.

Nhưng vào lúc này, thân hình hai người mạnh mẽ nhoáng lên, dĩ nhiên tiến nhập trong quang tráo. Khi lại thấy bọn họn, bọn đã đến vị trí trung tâm! Mà bọn họ xuất hiện, những Cửu U Băng Diễm kia tựa hồ đã trong nháy mắt phản ứng lại, nhất thời ùn ùn lao tới hai người.

Hàn khí tập thể, Hỏa Đế cầm trong tay Địa Tâm Hỏa Châu còn không có cảm giác được cái gì, nhưng Tà Quân lại là sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt. Bên ngoài quang tráo, nhãn lực của mọi người đều không tệ, nhất thời không nhịn được vì hai người mà đổ mồ hôi lạnh.

Chỉ thấy Hỏa Đế đột nhiên cắn răng một cái, lập tức hai tay giơ Địa Tâm Hỏa Châu lên, chỉ một thoáng, vô số đạo hồng sắc quang mang bạo phát ra, hướng bốn phía phát tán! Cửu U Băng Diễm kia tựa hồ nhất thời cảm giác được nguy cơ, dĩ nhiên trong nháy mắt dừng lại. Nhưng đối với Tinh Vị Cảnh cường giả mà nói, thời gian nháy mắt hoặc là chết, cũng có thể ừ chết chuyển sang kiếp khác!

Hai người, ngay trong nháy mắt những Cửu U Băng Diễm kia dừng lại, đi qua khu vực kia! Vừa mới hạ xuống đất, Tà Quân nhất thời dưới chân hơi mềm nhũn, tựa hồ muốn ngã xuống. Sắc mặt Hỏa Đế cũng cực kỳ tái nhợt, thôi động Địa Tâm Hỏa Châu, vốn là cực kỳ tiêu hao năng lượng. Cửu U Băng Diễm này quá mức khó chơi, vừa làm cho hắn phải toàn lực phóng thích địa tâm chi hỏa, khiến năng lượng của hắn cũng tiêu hao bảy tám phần. Về phần Tà Quân hiển nhiên là biểu hiện của hàn khí xâm thể.

Hỏa Đế lại khẽ cắn môi, lập tức hỏa châu trong tay giơ lên, một đạo hồng sắc quang mang nhất thời bao phủ trên người Tà Quân. Mãi cho đến một lát sau, hồng quang mới dần dần biến mất. Tà Quân đã từ trên mặt đất đứng dậy, hơi gật đầu với Hỏa Đế, sau đó mới có chút kinh hãi liếc mắt nhìn. Cứ như vậy đỡ Hỏa Đế tiêu hao năng lượng quá lớn, hướng bên trong thâm động đi tới.

Hai người này là nhóm thứ hai tiến nhập thâm động. Sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi. Nhìn khu vực Cửu U Băng Diễm đã khôi phục lại sự yên lặng, cũng không ai có dũng khí bước tới nữa. Vô luận là phòng ngự của Huyền Vũ, hay Địa Tâm Hỏa Châu thần kỳ đều là thần thông rất nhiều người tự vấn không đạt được. Nhưng dù vậy, hai nhóm người tiến nhập thoạt nhìn cũng không quá dễ dàng. Cho dù là Huyền Vũ, sắc mặt hắn cũng trở nên có chút tái nhợt. Bởi vậy đó có thể thấy được, Cửu U Băng Diễm này tuyệt đối không phải dễ dàng đột phá như vậy. Hai nhóm tiến nhập một lát, sau đó vẫn không có ai tiến nhập nữa.

- Cửu U Băng Diễm này thật khiến người ta kinh sợ.

Sắc mặt Lâm Dịch cũng không phải quá tốt nói. Thực sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng. Một đóa hoa tựa như liên hoa trong suốt như vậy, không ngờ lại kinh khủng đến thế. Cảnh sắc tươi đẹp phô thiên cái địa kia, hôm nay xem ra lại là một mảnh hiểm địa a!

Bạch Tiếu Thiên có chút ít cảm khái gật đầu, nói rằng:

- Cửu U Băng Diễm tương truyền là chí hàn chi vật tồn tại cùng địa tâm chi hỏa, chỉ là nhiệt độ của nó sẽ không phải Đại Tinh Vị thượng giai cường giả bình thường có thể thừa thụ. Hàn ý nhập thể quá lâu, sẽ tạo thành thương tổn vĩnh cửu đối với thân thể. Mà đối với duy nhất của nó cũng chỉ có địa tâm chi hỏa kia. Hỏa còn lại trước mặt nó chỉ có biến thành băng.

- Hỏa diễm cũng sẽ biến thành băng sao?

Lâm Dịch nhất thời kinh hãi. Đó là một loại ác hàn cỡ nào?

Bạch Tiếu Thiên gật đầu, đột nhiên nhíu mày quay đầu nhìn xung quanh, lại phát hiện vẫn không có ai đi ra. Hắn không khỏi khẽ nhíu mày, nhẹ giọng nói:

- Đám cáo già này!

Nhưng lập tức cũng hít sâu một hơi, tiếp tục chờ đợi...Hắn cũng không nóng nảy, tuy rằng đã có nhiều người tiến nhập như vậy, nhưng một trạm cuối cùng cũng chỉ vào ngày cuối mới mở ra. Mà thời gian Cực Trú Hàn Viên mở ra có hơn nửa tháng, những người đó mặc dù tới bên trong trước, cũng vô pháp tiến nhập một trạm cuối cùng, đoạt được tín vật. Hơn nữa chỉ là Cửu U Băng Diễm độ khó tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của mọi người. Nói không chính xấc, đã có người hi sinh ở bên trong.

Bạch Tiếu Thiên nghĩ như thế, cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua...

- Còn phải tiếp tục chờ đợi sao?

Bên phía Cổ Văn, tên thanh niên thần thái kiêu căng kia, rốt cục mở miệng dò hỏi. Hôm nay, đã là ngày thứ năm Cực Trú Hàn Viên mở ra. Nhưng, ngoại trừ mấy người tiến nhập vào ngày đầu tiên ra, sau đó cũng không có ai định đi qua. Ngoại trừ có lưỡng đội nhân mã kinh hiểm dị thường tiến nhập bên trong ra, những người khác toàn bộ đều bị Cửu U Băng Diễm hóa thành tượng băng, rơi nát bấy. Nhưng những người này không có người của tam đại truyền thừa cùng với Bạch gia.

Nghe được thanh niên hỏi, ánh mắt người trong Cổ Văn đều không nhịn được nhìn về phía Lâm Thiên Ngạo. Nhìn ra Lâm Thiên Ngạo ở trong Cổ Văn vẫn có uy vọng đáng sợ.

Lâm Thiên Ngạo ngẫm lại, lập tức gật đầu nói:

- Bỏ đi, chúng ta đi vào trước đi. Bọn người kia, không thấy chúng ta động thân là sẽ không động thân đâu.

Khóe miệng Lâm Thiên Ngạo lộ ra một tia dáng tươi cười châm chọc, liếc mắt nhìn người của tam đại thế lực khác. Hắn tự nhiên có thể lý giải suy nghĩ của những người này. Quá khứ tiến nhập trong đó, cuối cùng đoạt được danh ngạch, nhiều nhất chính là Cổ Văn. Nếu như là trước đây cũng bỏ đi. Nhưng lúc này tiến nhập cũng khó khăn như vậy, tam đại thế lực khác tự nhiên không muốn còn chưa tới thời khắc cuối cùng, đã đem toàn bộ lực lượng của mình bại lộ ra. Nhất là bại lộ trước mặt Cổ Văn.

Thanh niên kia nghe vậy nhất thời lộ ra biểu tình khẩn trương, cười hắc hắc nói:

- Đã chờ thật lâu!

Lâm Thiên Ngạo gật đầu, mới quay đầu lại nói:

- Tình huống lần này có chút biến hóa, Đại Tinh Vị thượng giai tiến nhập, những người khác liền ở đây chờ đợi đi sao!

Nghe Lâm Thiên Ngạo nói, nhất thời có mấy người lui ra ngoài. Đoàn người Cổ Văn này chỉ là Đại Tinh Vị thượng giai cường giả đã hơn bảy người. Suy nghĩ một chút đi sao, những người này đều là thượng đẳng chiến văn, lạ đề tăng chiến lực gấp trăm lần, sẽ là một loại tồn tại kinh khủng cỡ nào? Mặc dù hiện tại đạt được Đại Tinh Vị thượng giai, chiến lực gấp trăm lần có chút không quá hiện thực. Nhưng mấy chục lần hẳn là vẫn không làm khó được bọn họ. Dù sao, lực lượng chiến văn đến từ lực lượng của ma thú khi còn sống. Mà ma thú có thể sản sinh thượng đẳng chiến văn hầu như đều không phải không gian này có thể nắm giữ. Về phần người trong Cổ Văn làm sao có được loại huyết dịch ma thú này, cũng không ai biết.

Thanh niên thần thái kiêu căng đi tới phía trước mọi người, sau đó bảy người cùng đi tới chỗ quang tráo.

- Rốt cục đến!

Con mắt Bạch Tiếu Thiên nhất thời sáng ngời, đồng thời, người của Cổ Năng và Cổ Thuật ánh mắt cũng là lộ ra một tia hỉ sắc, chính như Lâm Thiên Ngạo dự liệu, bọn họ đều đang đợi người của Cổ Văn tiến vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status