Chung cực truyền thừa

Chương 508: Quỷ Linh


Mỗi một lần đều là cứng đối cứng, mỗi lần đều là Lâm Dịch bị đánh ra ngoài, sau đó lại vặn vẹo cơ thể! Nhìn hắn không có chuyện gì xảy ra.

Mà tên thiếu thành chủ ở bên cạnh quan sát đã sớm ngây ngốc mất rồi, hắn dùng ánh mắt không dám tin nhìn Lâm Dịch, cho dù thế nào hắn cũng không thể tin tưởng...Một gã có cấp độ ngang mình, lại có thể đánh bất phân thắng bại với Quỷ Linh.

Mà Quỷ Linh, càng ngạc nhiên lớn hơn! Lực lượng của đối phương, hình như chưa từng giảm bớt, dựa theo phỏng đoán của mình, lực lực mỗi quyền của mình, đủ để đánh đối phương trọng thương, nhưng sự thật là...Đối phương rất vui vẻ.

- Đây là năng lượng gì?

Đột nhiên, thời điểm tâm thân Quỷ Linh chấn động, một tia năng lượng của Lâm Dịch, chui vào trong cơ thể hắn! Hắn kinh hãi phát hiện, tia năng lượng này quá bá đạo, trước kia hắn chưa từng gặp qua! Sau khi chui vào cơ thể của mình, lại phát động thôn phệ năng lượng của mình! Trừ phi tốc độ phản ứng của hắn nhanh, lập tức dùng năng lượng cường đại trong cơ thể đẩy năng lượng của đối phương ra ngoài, bằng không, bản thân mình có thể bị lật thuyền trong mương.

- Đáng chết, đây là lực lượng gì?

Phí rất nhiếu sức lưng, mới có thể khu trừ năng lượng quỷ dị kia ra khỏi cơ thể, trên trán của Quỷ Linh xuất hiện mồ hôi lạnh, hắn vẫn còn kinh hãi.

Nhưng mà, trả lời hắn là một đạo công kích bằng năng lượng huyết sắc cường hãn! Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nghênh đón.

- Rầm rầm rầm oanh...

Tiếng nổ mạnh, không dứt bên tai! Phạm vi ảnh hưởng của hai người, đã sớm lan ra phạm vi mấy trăm dặm chung quanh! Những người xuất hiện trong phạm vi thần thức của hai người trước đó, bởi vì phát hiện ra năng lượng chấn động kinh khủng này, đã trốn ra xa...Cuộc chiến của người mạnh như vậy, cũng không phải loại tiểu nhân vật như bọn họ có thể vây xem.

- Trời ạ, chiến đấu của hai người, nhất định là cường giả vô cùng mạnh mẽ!

Không ít người bởi vì nằm trong phạm vi ảnh hưởng của trận đấu, đã bay ra xa, lúc này đứng quan sát cuộc chiến từ xa, thấy không gian liên tục sụp đổ, tiếng sấm sét vang dội trời đất, toàn bộ đều ngây ngốc...Một nhóm người, lại lộ ra thần sắc hưng phấn và hâm mộ.

Người mạnh như vậy, mới thật sự là cường giả ah! Thấy cuộc chiến của hai người hôm nay, đột nhiên bọn họ phát hiện, bản thân mình cái gì cũng không phải...

Trong trận chiến đó, tiếng nổ mạnh mẽ, không ngừng vang lên. Trên không trung, bởi vì năng lượng khổng lồ của hai người, đã sớm tụ tập một mảnh mây đen, ánh mặt trời cũng bị ngăn cản lại.

- Ha ha ha ha ha, thống khoái, thống khoái!

Lâm Dịch cười ha hả, một cổ khí tức bạo ngược từ trên người của hắn truyền ra, trên gương mặt của hắn, vô cùng hưng phấn!

Nhưng nghe được tiếng cười này, Quỷ Linh tức giận.

- Ngươi cho rằng bằng vào công pháp thần kỳ đó, là có thể bỏ qua chênh lệch giai cấp hay sao?

Quỷ Linh gầm lên, trong đôi mắt lóe ra hào quang phẫn nộ, thân hình chớp động.

- Tiếp ta một chiêu!

Thân hình Quỷ Linh như điện, vừa phát động công kích, mặc dù Lâm Dịch hoàn toàn không có phản ứng, nhưng thời điểm đối phương tiến vào phạm vi công kích của tinh thể huyết sắc. Lâm Dịch mới kịp phản ứng.

Lâm Dịch bước lên phía trước một bước, nắm tay phải bị năng lượng huyết sắc bao bọc, không chút do dự mà nghênh đón.

- Oanh!

Một quyền này, Lâm Dịch có thể cảm nhận rõ ràng, cường độ năng lượng của đối phương tăng vọt, cảm thấy một cổ năng lượng vô cùng cường đại, giống như một tòa núi lớn đánh về phía hắn, sắc mặt trắng bệch, bản thân mình bay ngược trở ra!

Quỷ Linh tức giận hừ một tiếng, thân hình bay ngược ra sau, sau đó bay theo thân thể của Lâm Dịch, lại là một quyền, đánh tới!

- Oanh, oanh. Oanh, oanh!...

Quỷ Linh liên tục công kích. Làm cho Lâm Dịch bay ngược ra sau mấy chục km.

- Oanh!

Cuối cùng bị đánh một kích, ngực của Lâm Dịch trúng chiêu. sắc mặt của Lâm Dịch tái đi, phun ra một ngụm máu tươi! Mà ở phía sau hắn, đang có một tòa Phù Phong cao mấy km!

- Oanh!

Thân thể của Lâm Dịch, va chạm vào Phù Phong.

Trong đôi mắt của hắn Quỷ Linh bắn ra sát khí lành lạnh, lúc này mới dừng công kích.

- Hừ, muốn chết!

Quỷ Linh hừ lạnh, hắn rất có lòng tin, một quyền cuối cùng kia, tuyệt đối đã lấy mạng đối phương.

Nhưng mà, không đợi trên mặt của hắn xuất hiện biều tình vui vẻ, chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm thật lớn, tòa Phù Phong cao mấy km, đã nổ tung, hóa thành vô số đá vụn, mà Lâm Dịch đang thở hổn hển, lộ ra thân hình chật vật, xuất hiện trên không trung.

Đôi mắt của Quỷ Linh nhanh chóng co rút, lộ ra thần sắc không dám tin, một quyền cuối cùng của hắn, cũng là quyền mạnh nhất, đã đánh trúng ngực của đối phương, tại sao lại...

- Không có khả năng!

Thân thể của Quỷ Linh sững sờ một chút, thần sắc không tin tưởng.

Lâm Dịch hiện giờ cực kỳ chật vật, thân hình còng xuống, khóe miệng xuất hiện máu tươi, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra. Nhưng mà, đôi mắt đỏ tươi của hắn, vẫn nhìn chằm chằm vào đối phương, thở dốc.

Ngực đau đớn kịch liệt, Lâm Dịch rất rõ ràng, xương sườn của hắn, đã gãy vài cây, hơi động một chút, đã đau đớn muốn chết, tuy năng lượng Hổ Thần Quyết đang vận hành, nhưng thương thế như vậy, mặc dù là Hổ Thần Quyết, cũng cần thời gian trị liệu.

- Thanh niên này, quả nhiên cường hãn! Thậm còn mạnh hơn Nghiêm Nộ vài phần!

Lâm Dịch thở hổn hển, con mắt nhìn chằm chằm vào Quỷ Linh, trong nội tâm đang thầm nghĩ.

Hổ Thần Quyết có thể thêm công hiệu luyện thể, cường độ thân thể hiện giờ của Lâm Dịch, cũng sớm đạt tới trình độ kinh khủng! Cả Thiên Giới, luận cường độ thân thể, trừ cường giả ngoài Hư Thần, chỉ sợ không có bao nhiêu người là đối thủ của Lâm Dịch.

Nhưng dù như thế, Lâm Dịch vẫn bị trọng thương, tuy một kích này không giết chết người...Nhưng Lâm Dịch có lý do tin tưởng, nếu liên tiếp bị trọng thương thế này, vẫn giết chết hắn như thường.

- Xem ra ngay từ đầu hắn không có dùng toàn lực!

Trong nội tâm Lâm Dịch thầm phán đoán, bởi vì cường độ năng lượng vừa rồi, thật sự là quá cường đại, mạnh hơn lúc đầu rất nhiều! Lâm Dịch cũng bởi vì thế mà nhất thời vô ý, mới rơi vào kết cục bản thân bị trọng thương, Hổ Thần Quyết rất thần kỳ, hơn nữa hắn lại gia trì chiến văn, chỉ sợ một quyền kia, đã lấy mạng của hắn.

Đương nhiên, mặc dù hắn có cẩn thận, cũng quyết không phải đối thủ của đối phương.

- Đối thủ quá mạnh mẽ, tu vi tinh thần hơn xa ta, công kích vừa rồi, lại không mang theo công kích tinh thần...Tiếp tục nữa, chỉ sợ mình sẽ chết.

Lâm Dịch rất rõ ràng, thủ đoạn công kích ở Thiên Giới, trừ công kích vật chất ra, còn có công kích tâm thần, cường giả ngang cấp đối chiến nhau, tu vi tâm thần cao, sẽ chiếm đại tiện nghi. Thử nghĩ, đang thời điểm đang đánh toàn lực với đối phương, tư tưởng đột nhiên hoảng hốt...Chỉ nghĩ thôi, đã biết rõ đây là nguy hiểm trí mạng cỡ nào? Cường giả quyết đấu với nhau, hoảng hốt trong nháy mắt, đã khiến ngươi chết rồi!

- Ngươi rất mạnh.

Lâm Dịch mở miệng nói chuyện, trong âm thanh khàn khàn của hắn mang theo chút giật mình, xương cốt đứt gãy, làm khí quản của hắn bị thương.

Ánh mắt của Quỷ Linh lập lòe, lập tức mở miệng nói:

- Ngươi cũng không yếu, nhưng chiến sĩ ngũ giai chiến đấu với ta lâu như thế, thật sự không dễ...Nếu chúng ta đồng cấp, ta đã thua ngươi rồi.

Quỷ Linh này cũng rất thành thật, thẳng thắn.

Lâm Dịch cười một cái, đối phương thở dốc, từ từ nói:

- Tiếp theo, ngươi thua trong tay của ta.

Nhãn thần của Quỷ Linh đã lập lòe một chút, khẽ nhíu mày, không nói gì.

- Quỷ Linh, giết hắn!

Chính vào lúc này, đột nhiên có âm thanh nổ mạnh, lông mày của Quỷ Linh nhíu chặt, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thiếu thành chủ đang bị hào quang màu tím bao phủ, không biết lúc nào đã tới, thần sắc của hắn dữ tợn, ẩn chứa hận ý rất lớn với Lâm Dịch.

Hắn nào biết, tên thiếu thành chủ này nhận hết sũng ái, đã dưỡng thành tâm thái kiêu ngạo của hắn. Nhưng mà, loại kiêu ngạo này sẽ biến thành bệnh...Đó chính là, hắn không cách nào tiếp nhận có người xuất sắc hơn hắn.

Nếu Lâm Dịch và Quỷ Linh là cường giả đồng cấp, hắn còn có thể tiếp nhận, nhưng thực lực bản thân của Lâm Dịch, chỉ tương đương với hắn! Lại có thể chiến đấu tới tình trạng này với Quỷ Linh, tên thiếu thành chủ này vốn có chút bệnh tâm lý, đã bộc phát, trong nháy mắt bị lòng đố kỵ nhét đầy tâm trí, cho nên sinh ra lòng ghen ghét cực lớn với Lâm Dịch.

Quỷ Linh trầm mặc một hồi, nhưng lại than nhẹ một tiếng...Nói thực ra, đối với người có giai vị thấp hơn như Lâm Dịch, lại có thể chiến đấu với hắn tới tình trạng này đã là thiên tài rồi, hắn cũng xuất hiện lòng ái tài.

Đáng tiếc, hắn nói không tính, thiếu thành chủ đã muốn giết, dù Quỷ Linh hắn không muốn, cũng phải giết...Không vì thiếu thành chủ, mà là vì thành chủ. Quỷ Linh được lệnh của thành chủ, thành chủ bảo hắn đi ra ngoài với thiếu thành chủ, vậy hắn nhất định phải nghe theo lời của thiếu thành chủ.

Lập tức than nhẹ một tiếng, nhìn Lâm Dịch nói:

- Ta muốn biết ngươi tên là gì.

Lâm Dịch khẽ cười một tiếng, âm thanh khàn khàn nói ra:

- Lâm Dịch!

Hắn cũng có một phần hảo cảm với Quỷ Linh...Từ hành vi của Quỷ Linh, tuy không tính là quang minh lỗi lạc, nhưng Lâm Dịch biết rõ chuyện này quan hệ tới tên thiếu thành chủ kia, từ trong miệng của Quỷ Linh, hắn đã thừa nhận mình là đồng cấp, với tính cách của hắn, hẳn là không xấu, cho nên không keo kiệt một cái tên.

Quỷ Linh ghi nhớ tên của Lâm Dịch, lập tức ngẩng đầu nhìn hắn, nói:

- Ta gọi là Quỷ Linh...Thực xin lỗi, tuy không muốn, nhưng ta chỉ có thể giết ngươi.

Khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười vui vẻ, nói:

- Ta biết rõ, ta sẽ không làm ngươi khó xử...Nhưng mà, ngươi không giết được ta. Quỷ Linh, ta sẽ nhớ tên của ngươi, tiếp theo, ta nhất định sẽ đả bại ngươi.

Quỷ Linh có chút sững sờ, nhưng sau đó cũng lộ ra nụ cười, nói:

- Ta sẽ không thả lỏng, nếu như ngươi có thể chạy thoát khỏi tay của ta, ta chờ mong ngươi tới tìm ta báo thù.

Vừa mới nói xong, thân hình của Quỷ Linh lóe lên! Không gian, lập tức xuất hiện tiếng sấm nổ mạnh.

Nhưng Lâm Dịch lại lộ ra nụ cười quỷ dị, ánh mắt của hắn nhìn về phía tên thanh niên thiếu thành chủ. Lập tức, thân hình của hắn giống như bị gió thổi tan, cứ như vậy mà biến mất, mà lúc hắn vừa biến mất, công kích của Quỷ Linh, đâm thủng vị trí hắn vừa đứng, biểu lộ của Quỷ Linh, đã cứng lại.

- Người đâu?

Thiếu Thành chủ mở to hai mắt ra nhìn, không dám tin.

Quỷ Linh ngừng thân hình lại, khẽ nhíu mày suy tư. Một lát sau lại lộ ra một vòng vui vẻ. Lâm Dịch này, quả nhiên là nhân vật khó lường.

- Ta chờ mong tái chiến với ngươi.

Quỷ Linh nghĩ thầm trong nội tâm. Quay đầu lại, vẻ mặt lại biến thành một mảnh lạnh lùng.

- Đi rồi.

Quỷ Linh thản nhiên nói.

- Ngươi!

Thiếu Thành chủ giận tím mặt, trong đôi mắt trừng trừng lộ ra lửa giận. Nhưng Quỷ Linh nhìn về phía hắn, trong đôi mắt hiện lên vẻ khinh thường. Bốn chữ to "Hổ phụ khuyển tử" hiện lên trong đầu hắn.

Hắn cứ lẳng lặng như vậy nhìn Thiếu thành chủ đang giận tím mặt mà chửi to lên. Thật lâu sau, thanh âm Thiếu Thành chủ kia mới dần dần nhỏ đi. Lúc ấy Quỷ Linh mới có chút khom người, nói:

- Thân pháp đối phương rất mạnh, trong vòng ba ngàn km, không phát hiện được thần thức của hắn.

- Hắn đã hoàn toàn biến mất? ngươi cho ta là người ngu sao? Dù là phụ thân cũng tuyệt đối không có tốc độ nhanh như vậy! Quỷ Linh, ngươi thật to gan! Dám một mình thả tướng địch đi? Ngươi xem ta và phụ thân ta không ra gì sao?
Thiếu Thành chủ hiển nhiên không tin lời Quỷ Linh, nói ra.

Ngay lập tức liền biến mất trong vòng ba ngàn km, dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng tuyệt đối không lợi hại như vậy. Mà tại Thiên Giới này, dù là cường giả có dị năng không gian mạnh nhất, cũng chỉ có thể lập tức rời đi trong vòng một ngàn km mà thôi. Thế nhưng Quỷ Linh chỉ nhàn nhạt nhìn Thiếu thành chủ như là một thằng hề trong mắt này, nói:

- Quỷ Linh chân thành với lão chủ, Thiên địa có thể chứng giám, không phải Thiếu thành chủ ngươi có thể tùy ý nói bừa. Nếu Thiếu thành chủ nghi ngờ Quỷ Linh, sau khi trở về thành, có thể báo với lại với lão thành chủ. Nhưng hiện giờ kính xin Thiếu thành chủ bớt giận, nhanh chóng trở về. Nói thực ra, Lâm Dịch này tuyệt đối không phải là người bình thường. Ta hoài nghi rất có thể hắn là người người Ngũ thần môn, phải mau chóng báo cáo chuyện này cho Lão thành chủ biết.

- Ngươi!

Thiếu thành chủ nghe xong lời ấy, lập tức giận tím mặt. Nhưng dù có mười hay trăm người như hắn cũng quả quyết không cách nào chiến thắng được tồn tại cường đại như Quỷ Linh đang đứng đối diện với hắn, Thiếu thành chủ kia chỉ biết hung hăng nhìn đối phương thật lâu, sau đó mới hừ lạnh một tiếng, chợt xoay người, hóa thành một đạo lưu quang, hướng về phía trước bay đi. Mà Quỷ Linh thì quay đầu lại nhìn thoáng qua, sau đó mới đi theo sau lưng Thiếu thành chủ, phá không mà đi.

Về phần Lâm Dịch, lúc này tự nhiên là tiến nhập vào trung tâm Hổ Thần Cư rồi.

- Thực lực Quỷ Linh này quả nhiên cường đại, một quyền này, cơ hồ toàn bộ xương sườn trước ngực ta đều đứt đoạn. Nếu không phải Hổ thần quyết này vô cùng thần kỳ, chỉ sợ một quyền này đã lấy mạng ta rồi.

Tại tầng thứ tư, nơi cư ngụ của Hổ Thần, lúc trước là nơi bày biện Ngân linh tinh, Lâm Dịch chính đang ngồi dưới đất, lấy tay che ngực, hắn thầm nghĩ trong lòng. Khóe miệng của hắn còn vương lại một vệt máu tươi màu đen nhánh. Hiển nhiên là bị tổn thương không nhẹ.

Vừa rồi, hắn quan sát bên trong một phen, phát hiện toàn bộ sương xườn trước ngực hắn cơ hồ đều bị đứt đoạn. Nếu không phải cường độ thân thể hắn đã đạt tới một trình độ đáng sợ, hơn nữa lại có Hổ thần quyết thần kỳ, hắn căn bản không thể nhúc nhích, dù chỉ là một đầu ngón tay.

- Bất quá, trải qua một trận chiến này, ta cũng biết được, thực lực hiện giờ của ta, còn chưa tính là cường giả nhất lưu tại Thiên Giới. Nhiều nhất cũng chỉ có thể xem là cường giả chủ lưu, so với cường giả nhất lưu, tuyệt đỉnh, còn có chênh lệch quá lớn.

Lâm Dịch rất rõ ràng trong nội tâm. Tại Thiên Giới, chỉ sợ Quỷ Linh kia chỉ có thể xem là cường giả nhất lưu tiêu chuẩn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status