Chuyện bắt đầu từ một nụ hồng

Chương 3: Học dốt thì không được yêu


Vân vừa rửa bát xong, lau lau tay định bước lên phòng thì có tiếng tin nhắn. À, chắc “bạn trai” của Vân nhắn rồi, Vân nghĩ thầm.

“Vân ăn tối chưa, đang làm gì thế?”

Suốt ngày hỏi làm gì thế mà không biết chán nhỉ?

“Tớ ăn rồi, giờ tớ học bài đây, cậu cũng học đi nhé!”

Không thấy tin trả lời, chắc cậu ấy cũng học bài rồi.

Vân học cũng bình thường, nếu không phải nói là khó nhọc. Sao mà học càng ngày càng khó thế không biết, ngày cấp hai Vân toàn được học sinh giỏi mà, giờ thì mới hết kỳ một năm lớp mười Vân đã lĩnh nguyên cái giấy khen học sinh tiên tiến rồi, lại còn xếp gần bét lớp nữa.

*****

Hôm sau, Vân vừa bước vào chỗ ngồi, Ngọc Anh, con bạn thân nhất của Vân trong lớp 10A2 ngồi ngay bàn trên đã quay xuống hỏi Vân:

- Này, bà với tên Lê Quốc Huy lớp 10A8 đang yêu nhau à?

Vân đứng hình. Sao con bạn này lại biết thế nhỉ, Vân đâu có kể gì cho nó, dù lúc trước có chuyện gì Vân cũng kể hết cho nó nghe.

- Ai nói cho bà biết thế?

- Á à, thế là đúng rồi à, bà thích nhé, nhà nó giàu lắm đấy, sao bà cua được nó thế, chả chịu khoe với anh em gì cả?

Ồ, bạn Huy ấy nhà giàu thế cơ à, vậy là Vân may mắn? Chả biết có “yêu nhau” lâu không nữa ấy chứ, may miếc cái gì.

*****

Giờ ra chơi, Vân đang ngồi thẫn thờ, vừa nhận điểm một Toán hình xong, buồn thối ruột. Vân chưa kịp hiểu đã phải làm bài kiểm tra rồi mà, biết làm thế nào được. Đang rầu rĩ thì chớ, ngó ra cửa lại thấy bạn Huy kia. Á, sao hắn dám mò sang lớp mình thế nhỉ? Cả lớp lại được dịp xôn xao. Bạn trai của Thanh Vân vừa vào lớp mình kìa. Trông beo béo trăng trắng mặt mụn chẳng có gì đặc biệt. Cơ mà nhà nó giàu, nên là cũng có khối đứa thầm ghen với Vân đấy.

- Vân ăn sáng chưa?

Ơ trông cái mặt Vân giống chưa ăn sáng lắm à, nhưng mà đúng là thế thật. Sáng nay Vân dậy muộn, vội vội vàng vàng lao đến trường, chưa có gì vào bụng. Vân đỏ mặt khi tiếng bụng Vân trả lời hộ mình.

- Vân ăn đi này!

Nói rồi, hắn đưa cái túi giấy trên tay cho Vân. Vân ngượng quá, bạn trai vào tận lớp đưa đồ ăn sáng cho mà. Nhưng mà cũng thinh thích, có người quan tâm nhiệt tình có ai lại không thích nào?

- Ơ… ờ, cảm ơn Huy!

Vân cười cười, mặt đỏ bừng. Bạn Huy trông thế mặt cũng đỏ lên theo. Rồi bạn ấy về.

Con Ngọc Anh lại trêu chọc Vân may thế, có chàng quan tâm tận răng làm Vân đến là xấu hổ. Vân mở cái túi giấy ra, bên trong có một cái bánh mì pate và một hộp sữa tươi. Ây dà, được yêu cũng không tệ lắm đâu nhỉ?

Tan học, lại có một người đứng chờ Vân ở cổng trường. Vẫn là Vân đi trước, bạn ấy theo sau.

*****

Chiều nay, Vân không phải đi học thêm, điều đó có nghĩa là Vân sẽ ở nhà ôn bài một mình. Lại có tin nhắn.

“Vân đang học bài à?”

Ra hắn cũng biết đoán việc Vân đang làm rồi đấy.

“Ừ, Huy cũng học đi nhé!”

Nhưng lần này bạn ấy không im lặng nữa, lại có tin nhắn trả lời.

“Tớ sang nhà học cùng Vân được không?”

“Thôi, bố mẹ tớ cấm tớ yêu đương sớm.”

“Hôm nay Vân được một Hình à?”

Ôi hắn lại biết, sao cái gì hắn cũng biết thế nhỉ, lại còn chọc đúng nỗi đau của Vân. Vân dỗi dằn.

“Ừ, tớ học dốt lắm. Không xứng đáng làm bạn gái của ai đó đâu.”

Không thấy bạn ấy trả lời lại, Vân đợi một lúc cũng hơi hơi sốt ruột. Có khi nào bạn ấy chê Vân học dốt không nhỉ? Mà thế thì thôi cũng được, Vân cũng không ngại cho lắm.

“Bạn gái của tớ là phải học giỏi.”

Á, đúng là hắn chê Vân thật rồi. Thế là xong, hết yêu đương.

Vân kệ luôn ấy, giờ lại độc thân vui tính rồi nhỉ. Vân cũng chẳng biết mình đang vui hay đang buồn nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status