Cô nhóc kia, hình như anh đã yêu em mất rồi

Chương 31



Sau khi mọi người đã về hết, hắn chán nản quay lại phòng mình. Ngồi thụp xuống bàn làm việc, nhìn trên máy tính đã bật sẵn hiện lên hình nền cô tựa vào vai hắn bình yên mà ngủ. Hắn chậm chậm đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt cô gái đang say ngủ trên màn hình mà đau lòng. Lúc đó hắn cứ nghĩ sự quan tâm của hắn đối với cô là một thứ gì đó to lớn, hắn cho rằng không cần phải nói nhiều cô vẫn sẽ hiểu và ngoan ngoãn ở bên cạnh nhận lấy cái danh phận hão huyền đó, hắn kiêu ngạo, cố chấp để rồi nóng nảy nói ra những lời tổn thương với cô. Khiến cô nhóc kia phải chịu những đau khổ, cũng khiến bản thân hắn phải chìm trong hối hận.

Suy nghĩ một hồi, hắn bỗng lấy lại tinh thần, quay lại với khí chất băng lãnh thường ngày nhưng vẻ mặt vẫn còn tia âu lo, mày rậm nhíu chặt cầm lấy cái điện thoại trên bàn bấm một dãy số lạ. Sau một hồi cuối cùng đầu dây bên kia cũng có người bắt máy:

'' Alo, cho hỏi ai vậy?''

- ''Là tôi, Alex... tôi cần nói chuyện với cô''

Lúc này, đầu dây bên kia chợt im lặng rồi giọng cô gái thập phần gai góc vang lên:

'' Tôi không có chuyện gì nói với anh cả, anh làm em gái tôi đau khổ thế chưa đủ sao?'' Bây giờ còn dám gọi cho cô.

'' Tôi muốn nói với cô về chuyện của Tiên Tiên.... tôi cần sự giúp đỡ của cô..... xin cô đấy''

Tiếng cầu xin nhỏ dần trong điện thoại khiến Bella có chút ngoài ý muốn cùng bất ngờ. Đại thiếu gia như hắn mà hạ giọng cầu xin với cô sao? Nghĩ nghĩ gì đó cô cũng bình tĩnh lại mà cất giọng trả lời:

'' Được rồi, hẹn nhau ở Dream, 6h tối nay''

'' OK'' Alex thở phào một cái rồi cúp máy. Đúng là trước giờ chưa có chuyện gì phải làm hắn nhức óc suy nghĩ như vậy, lại còn hạ mình cầu xin một người khác... Tất cả cũng chỉ vì cô nhóc của hắn.

Bella sau khi cúp điện thoại thì thở dài nhìn về phía căn phòng đang đóng kín mít kia. Cô nghĩ sau khi gặp hắn cũng có thể sẽ giải quyết được tình trạng của con bé.

- -----------------------------------

'' Nói đi, anh muốn gì ở tôi?'' Bella khoanh tay hỏi người con trai kiêu ngạo trước mặt.

"Trước tiên tôi muốn biết cô ấy sao rồi" Alex hướng ánh mắt lo lắng về phía Bella. Hắn đang rất lo cho cô.

" Nhờ ơn của anh, con bé như biến thành người khác. Từ một cô bé hoạt bát đáng yêu giờ biến thành một con người lầm lì, cả ngày không nói năng gì, có cạy cái miệng nó ra may ra mới nghe được giọng nó, người thì gầy hắn đi chưa kể tụi fan cả anh cứ suốt ngày nhắn tin quấy rối nó, nói con bé trèo cao, không tự biết thân biết phận.... đấy.. như thế đấy... chắc anh hài lòng rồi chứ hả" Cô đây là không hề thêm bớt gì. Nhìn con bé như con búp bê bị hút cạn sức lực mà cô cảm thấy rất đau lòng.

" Tôi cần cô giúp tôi một chuyện" Alex vào thẳng luôn vấn đề chính. Thấy Bella im lặng nghi hoặc nhìn mình thì hắn nói tiếp

" Sắp tới theo tôi được biết sẽ là buổi công diễn kết hợp giữa Avila và học viện âm nhạc của cô... Tôi muốn cô giúp tôi....."

Và hai người cứ ngồi đó trao đổi về vấn đề gì đó và rất lâu sau Bella mới đứng lên nhìn vào đôi mắt xanh như đá quý kia mà nói:

"Tôi giúp anh chỉ vì Ely, nên nhớ.. chỉ có lần này thôi.. hy vọng anh sẽ không làm tôi thất vọng nữa" Nói rồi cô quay lưng bước đi để lại chàng trai đang ngồi đó với một tia hy vọng le lói ở đáy mắt

Tiên Tiên, anh sẽ làm mọi cách để em lại tin tưởng anh lần nữa.

- ----------------------

Lúc này trên diễn đàn của học viện AVila và học viện âm nhạc Panish cùng đăng một bài đăng về việc hoãn buổi công diễn của hai trường thêm 3 ngày nữa mà không nêu lí do chỉ biết đây là quyết định từ hội học sinh quyền lực của học viện Avila.

" Sao lại hoãn buổi công diễn nhỉ?"

" Đúng vậy, buổi công diễn này là truyền thống thường niên của hai trường, trước giờ chưa có chuyện đổi lịch như vậy, hơn nữa còn rất gấp nha"

" Đây là quyết định của hội học sinh trường chúng ta, mọi năm chuyện này hội học sinh thường rất ít nhúng tay vào, chủ yếu là trưởng khoa thanh nhạc và nghệ thuật phối hợp lo liệu, sao năm nay lại thế nhỉ"

Và vô số những bình luận thắc mắc được nổi lên.

- ---------------------

Lúc này trong văn phòng hội học sinh, Alan và Karry đang bận tối mắt tối mũi vì buổi công diễn sắp tới, những năm trước tụi anh có phải động vào thứ gì đâu, nhưng năm nay lại bị tên Alex kia bắt phải đích thân xử lí nghe bảo vì chuộc lại lỗi lầm với cô mà chuyện này thì có liên quan gì đến cô chứ,Alan ngửa cổ mà than trời

" Trời ơi, sao lại nhiều công việc đến vậy"

" Cậu thôi than đi, xử lí cho xong mà còn về" Anh cũng chả sướng ích gì nhưng mà đành chịu thôi. Ai bảo anh là hội phó ở cái trường này, còn là một người biết giúp đỡ bạn bè.

" Này cậu có biết những chuyện này là do đâu khôg? Sao tự nhiên năm nay hội học sinh phải lo liệu chuyện này, còn dời ngày công diễn, Alex không phải thất tình cái điên luôn rồi chứ. Còn nữa nha... chúng ta mấy ngày nay cực khổ làm việc cậu ta lại không thấy đâu.. tớ nghĩ nên đổi hội trưởng đi là vừa" Alan lầm bầm lầu bầu nói.

Karry nghe vậy cũng chỉ biết cười trừ, rồi thúc giục con người kia mau chóng làm việc. Tuy không biết rõ nguyên do là gì nhưng anh biết Alex làm việc gì thì luôn có lí do của nó, và anh tin chắc rằng buổi công diễn sắp tới sẽ xảy ra chuyện bất ngờ đây. Thật hảo mong chờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status