Cô vợ bỏ trốn 15 tuổi

Chương 58



“Chất phác cũng là một loại đẹp nha.” Tần Phong lắc đầu nhỏ, cười nói.

“Mau ăn sáng đi cô, đừng để tiểu bảo bảo đói bụng.” Vương tỷ đặt bữa sáng lên bàn, dịu dàng nói với Tần Phong.

“Cám ơn Vương tỷ.” Tần Phong nháy mắt với Vương tỷ, cười nói.

Từ lần trước bị mắc mưa, Trần Bưu không yên lòng để cô ở nhà một mình, nên tỉ mỉ tìm mấy người trong bang đến đây chăm sóc cô, mà Vương tỷ là người phụ trách việc ăn uống của cô. Đừng cho răng Vương tỷ chỉ là một người phụ nữ bình thường, chị ấy là nữ hộ về lợi hạ nhất Thanh Phong Bang, tài nấu ăn cũng hạng nhất luôn. Cho nên Trần Bưu mới yên tâm để chị ấy đến đây sống với Tần Phong.

Không bao lâu sau khi ăn điểm tâm xong, Tần Phong liền thấy Trần Bưu cầm một tờ báo vội vàng đi vào: “Phong lão đại, xảy ra chuyện lớn rồi.”

“Sao vậy?” Tần Phong không hiểu nhìn hắn. Tất cả đều đang nằm trong tầm kiểm soát của cô chẳng lẽ có sai lầm gì sao.

“Trần Bưu lập tức đem tờ báo đưa cho Tần Phong, chỉ vào một mẩu tin tức rồi nói: “Em xem cái này đi. Lần này Thẩm thị khó thoát rồi.”

“Nha!” Tần Phong nhận lấy tờ báo, cẩn thận đọc tin tức một lượt. Báo nói, Thẩm thị bởi vì tiền vốn không đủ mà lâm vào khốn cảnh, không để giao hàng theo đúng hợp đồng đã ký kết với Lâm thị, cho nên tập đoàn Lâm thị đòi bồi thường gấp mười lần, tức là ba tỷ tiền bồi thường.

“Hi hi hi! Bưu ca, aay quả thực là trời đnag giúp chúng ta! Quá tuyệt!” Tần Phong cười vui vẻ. Cô vẫn còn lo lắng Lâm Vũ Mặc có liên quan đến tên chủ mưu sau màn kia. Xem ra là cô hiểu lầm rồi. “Bưu ca, anh biết không, ngày đó tên họ Trầm chỉ một lòng muốn hợp tác với Lâm thị cho nên hợp đồng cũng không thèm đọc đã vội ký tên. Lần này hắn nếm đủ đau khổ rồi.”

“Phong lão đại, Em có nghĩ hành động lần này của Lâm Vũ Mặc là vì muốn báo thù cho em không? Bằng không sao hắn không tìm người khác mà lại xuống tay với tên họ Trầm đây?” Trần Bưu cẩn thận từng li từng tý hỏi.

“Lâm Vũ Mặc? Có sao? Nhưng hắn làm sao biết kẻ thù của em là ai?” tần Phong nhíu mày, bồn chồn hỏi. Cô nhớ ra rồi, hình như có lần Lâm Vũ Mặc hỏi cô về chuyện của điều tra viên.

Có thể hay không a?

Ai nha,

Xem cô mấy ngày nay, lại quên mất chuyện của bên điều tra viên.

Xem ra bên đó đã có tiến triển mới rồi.

Tần Phong vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Bằng Trình người phụ trách bên điều tra viên. “Lý đại ca, lâu rồi không gọi điện cho anh, việc điều tra người kia có phải có tiến triển mới không ạ?”

“Tần tiểu thư?” Đối phương vừa nghe thấy thanh âm của cô, hình như vô cũng khiếp sợ, sửng sốt hồi lâu mới trả lời. “A, là như vầy, Tần tiểu thư, người của chúng ta rốt cuộc tìm được tổng giám tài vụ của công ty bác trai năm đó. Hắn thừa nhận năm đó bởi vì tham tiền mà bị lợi dụng, bị lừa toàn bộ vốn lưu động của công ty, mới khiến cho công ty nhất thời không đủ vốn, giá cổ phiếu giảm, vạn bất đắc dĩ, bác trai mới mượn tiền của công ty cho nặng lãi.”

“Vậy hắn có nói là ai giựt dây không?” Tần Phong lập tức khẩn trương hỏi. Điều tra Thẩm thị và Tề thì nhiều ngày như vậy thế nhưng cô vẫn không thể tra ra vị chủ tử thần bí kia là ai, hi vọng Lý đại ca có thể điều tra ra.

Lý đại ca đáp: “Hắn nói chí có hai người, là tổng giám đốc Thẩm thị Thẩm Kim và tổng giám đốc Tề thị Tề Bằng Thăng.”

“Hắn không nói chủ mưu phía sau là ai sao?” Tần Phong thất vọng hỏi.

“Không có, vô luận chúng tôi có hỏi như thế nào, hắn cũng không chịu nói, hắn chỉ nói người này từng có ân với hắn, hắn không muốn phản bội đối phương.” Lý đại ca an ủi Tần Phong: “Chỉ là, Tần tiểu thư yên tâm, nếu đã tìm được hắn, chúng tôi quyết sẽ không buông tha dễ dàng, Tần tiểu thư cứ chờ tin tức tốt của tôi đi.”

“Vâng, cảm ơn Lý đại ca.” Tần Phong cười nói cảm ơn đối phương. “hẹn gặp lại.”

“Đợi đã nào…!” Thanh âm Lý đại ca có vẻ đặc biệt nóng nảy, lớn tiếng ngăn động tác cúp máy của Tần Phong.

“Sao vậy? Lý đại ca?” Tần Phong không hiểu hỏi.

“Hắc hắc, Tần tiểu thư, tôi chỉ là lâu rồi không gặp cô, không biết dạo này Tần tiểu thư thế nào? Bây giờ cô đang ở đâu vậy? Tại sao lâu rồi không thấy cô liên lạc?” Giọng Lý đại ca tràn đầy quan tâm hỏi.

“Em sao, em rất tốt, bởi vì thời gian trước có chút chuyện riêng nên rời khỏi thành phố B, nếu sau này có cơ hội chúng ta có thể gặp mặt.” Tần Phong cười nói. Hợp tác lâu như vậy, Tần Phong đã sớm coi Lý đại ca như bằng hữu thân thiết, có thể sẻ chia vui buồn.

“Em có thể để lại địa chỉ liên lạc không? Bằng không lúc tìm ra đầu mối, muốn tìm cũng không biết phải tìm em ở đâu. Trước đó vài ngày, không liên lặc được với em, anh rất lo lắng.” Lý đại ca nói như oán trách.

“Vậy sao? Lý đại ca, hiện tại em đang ở thành phố A, có chuyện gì anh có thể đến đây tìm em.” Tần Phong suy nghĩ một chút, mới nói cho đối phương biết địa chỉ của mình. Hiện tại cô chỉ muốn sớm tìm ra chủ mưu rốt cuộc là ai/

“Thật tốt quá!” Lý đại ca hình như vừa thở dài một hơi, hưng phấn nói: “Tần tiểu thư, có cơ hội sẽ gặp lại.”

“Vâng, Lý đại ca. Hẹn gặp alij.”

“Gặp lại sau!”

Tần Phong không biết, vừa ngắt điện thoại Lý đại ca liền gọi cho một người khác, báo cho đối phương biết một tin vui hắn mong chờ đã lâu.

Trần Bưu quan tâm nhìn Tần Phong hỏi: “Phong lão đại, sao rồi? Tra ra được chưa?”

Tần Phong lắc đầu cười yếu ớt: “Cũng giống với cái chúng ta tra được, chỉ tra ra hai người Thẩm Kim cũng tề Bằng Thăng. Đối phương nói, chủ mưu đối với hắn có ơn, cho nên không chịu tiết lộ danh tính của hắn. Xem ra chúng ta còn cần phải cố gắng nhiều.”

“Không sao, Phong lão đại, có Trần Bưu ta ở đây, tất cả mọi chuyện đều sẽ có cách giải quyết.” Trần Bưu vỗ vỗ ngực, đảm bảo với Tần Phong.

Tần Phong cười, liếc mắt nhìn hắn một cái, vui vẻ nói: “Em biết mà, Bưu ca không có chuyện gì là không làm được.”

“Hắc hắc!” Trần Bưu ngượng ngùng vuốt cái ót, hắc hắc cười.

Tần Phong lại mở tờ báo ra, tiếp tục xem những tin tức khác.

Đột nhiên tầm mắt cô bị một tin tức giải trí hấp dẫn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 3 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status