Thông tin truyện
Cô vợ giả ngốc của tổng tài
Đánh giá: 8.2/10 từ 116 lượt.
Truyện Cô vợ giả ngốc của tổng tài kể về Ôn Thục Nhi bị ép gả tới nhà họ Hoắc cho cậu ba tàn phế, nàng có khuôn mặt ai nhìn cũng thấy tạo hoá thật trớ trêu. Đã vậy đầu óc lại ngốc nghếch, thành tích đi học y khoa chỉ vừa đủ qua môn. Nhưng đằng sau vẻ ngoài đó chứa đựng bao nhiêu bí mật....
Ôn Thục Nhi mặc một chiếc váy cưới màu trắng kiểu dáng truyền thống kết hợp với một chiếc khăn trùm đầu màu trắng, bị trợ lý của Ôn Thanh Tuấn là Trương Thiên Toàn đưa từ cửa sau tiến vào căn biệt thự ở sân sau ngôi nhà cũ của nhà họ Hoắc.
Trong suốt quá trình này, không có một người nào khác đưa đón, cũng không có sự ồn ào, náo nhiệt. Nơi này yên tĩnh như thể một nghĩa trang vậy.
Trương Thiên Toàn một mạch đưa Ôn Thục Nhi vào phòng ngủ, đè bả vai để cô ngồi trên giường, khuôn mặt ghé sát khăn trùm đầu của cô, thấp giọng đe dọa: “Ôn Thục Nhi, người sống ở đây chính là chồng của cô. Cô ngoan ngoãn ghi nhớ kỹ những lời dặn dò đó, nếu không hãy cẩn thận tính mạng của ông bà ngoại cô.” Cơ thể gầy yếu của Ôn Thục Nhi khẽ run lên, nhỏ giọng nói: “Tôi, tôi biết rồi. Anh không cần phải lo lắng, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Nói xong, đầu cô càng lúc càng cúi thấp xuống.
Thực sự là một kẻ ngốc.
Trương Thiên Toàn mỉm cười hài lòng, quay người rời di.
Ôn Thục Nhi đợi một lúc lâu, không thấy có người nào đến, xung quanh bao trùm sự im lặng chết chóc.
Gió thổi vào từ cửa sổ đang mở, mang theo cảm giác lạnh lẽo.
Căn biệt thự khổng lồ này khiến người ta không cảm nhận được một chút xíu không khí vui mừng náo nhiệt nào của cặp đôi mới cưới, thậm chí có thể nói không ai nghĩ tới nơi này là một khu nhà cao cấp. Không ngoa nếu như nói căn biệt thự này giống như một ngôi mộ hoang vắng vậy.
Cô vốn tưởng rằng nhà họ Ôn muốn biến cuộc hôn nhân này trở thành chuyện làm ăn, nhưng không ngờ tới nhà họ Hoắc lại thờ ơ đến như Vậy.
Bọn họ không để bụng nhưng cô thì có. Dù sao cô đến đây cũng không phải vì muốn đảm đương chức vụ bà Hoắc.
Trong bụng “ục ục” lên hai tiếng, Ôn Thục Nhi gỡ bỏ chiếc khăn trùm đầu màu trắng đính đầy ngọc trai ra rồi nhảy xuống giường. Cô đẩy cặp kính gọng đen lên sống mũi, đôi mắt trong VeO và ranh mãnh sau tròng kính xoay chuyển, xem xét bốn phía xung quanh.
Đây là phòng ngủ của chồng cô? Căn phòng không nhỏ nhưng bài trí lại vô cùng đơn giản, chỉ có một chiếc giường lớn cùng với một chiếc tủ quần áo. Toàn bộ là gam màu lạnh, không phải đen thì là xám.
Ôn Thục Nhi mặc một chiếc váy cưới màu trắng kiểu dáng truyền thống kết hợp với một chiếc khăn trùm đầu màu trắng, bị trợ lý của Ôn Thanh Tuấn là Trương Thiên Toàn đưa từ cửa sau tiến vào căn biệt thự ở sân sau ngôi nhà cũ của nhà họ Hoắc.
Trong suốt quá trình này, không có một người nào khác đưa đón, cũng không có sự ồn ào, náo nhiệt. Nơi này yên tĩnh như thể một nghĩa trang vậy.
Trương Thiên Toàn một mạch đưa Ôn Thục Nhi vào phòng ngủ, đè bả vai để cô ngồi trên giường, khuôn mặt ghé sát khăn trùm đầu của cô, thấp giọng đe dọa: “Ôn Thục Nhi, người sống ở đây chính là chồng của cô. Cô ngoan ngoãn ghi nhớ kỹ những lời dặn dò đó, nếu không hãy cẩn thận tính mạng của ông bà ngoại cô.” Cơ thể gầy yếu của Ôn Thục Nhi khẽ run lên, nhỏ giọng nói: “Tôi, tôi biết rồi. Anh không cần phải lo lắng, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Nói xong, đầu cô càng lúc càng cúi thấp xuống.
Thực sự là một kẻ ngốc.
Trương Thiên Toàn mỉm cười hài lòng, quay người rời di.
Ôn Thục Nhi đợi một lúc lâu, không thấy có người nào đến, xung quanh bao trùm sự im lặng chết chóc.
Gió thổi vào từ cửa sổ đang mở, mang theo cảm giác lạnh lẽo.
Căn biệt thự khổng lồ này khiến người ta không cảm nhận được một chút xíu không khí vui mừng náo nhiệt nào của cặp đôi mới cưới, thậm chí có thể nói không ai nghĩ tới nơi này là một khu nhà cao cấp. Không ngoa nếu như nói căn biệt thự này giống như một ngôi mộ hoang vắng vậy.
Cô vốn tưởng rằng nhà họ Ôn muốn biến cuộc hôn nhân này trở thành chuyện làm ăn, nhưng không ngờ tới nhà họ Hoắc lại thờ ơ đến như Vậy.
Bọn họ không để bụng nhưng cô thì có. Dù sao cô đến đây cũng không phải vì muốn đảm đương chức vụ bà Hoắc.
Trong bụng “ục ục” lên hai tiếng, Ôn Thục Nhi gỡ bỏ chiếc khăn trùm đầu màu trắng đính đầy ngọc trai ra rồi nhảy xuống giường. Cô đẩy cặp kính gọng đen lên sống mũi, đôi mắt trong VeO và ranh mãnh sau tròng kính xoay chuyển, xem xét bốn phía xung quanh.
Đây là phòng ngủ của chồng cô? Căn phòng không nhỏ nhưng bài trí lại vô cùng đơn giản, chỉ có một chiếc giường lớn cùng với một chiếc tủ quần áo. Toàn bộ là gam màu lạnh, không phải đen thì là xám.
Danh sách chương
- Chương 151: Cái bẫy của Ôn Thục Nhi
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Cô Tống tự sát
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159: Mùi vị của sủi cảo hôm nay hơi chua
- Chương 160
- Chương 161: Đã đến lúc kiểm tra khả năng diễn xuất
- Chương 162: Các người đừng vu oan cho tôi
- Chương 163: Cô có âm mưu muốn chiếm công ty
- Chương 164: Cô ta đang giả ngốc
- Chương 165: Khi nào thì chúng ta ly hôn?
- Chương 166: Nếu tin tưởng cháu, thì sẽ không hiểu lầm
- Chương 167: Giúp anh
- Chương 168: Sau này, chúng ta sẽ sống ở đây
- Chương 169: Kiến Phong, điều tôi làm được, chỉ có những th
- Chương 170: Chữa trị tận nơi
- Chương 171: Hụt hẫng
- Chương 172: Thích và yêu không giống nhau
- Chương 173: Không sao đâu, có tôi ở đây
- Chương 174: Kẹo cô ba đưa, có ngọt không?
- Chương 175: Ở nhà đã xảy ra chuyện
- Chương 176: Đây là thăm dò sao?
- Chương 177: Nếu cô có thể khống chế trái tim của mình
- Chương 178: Vừa rồi cậu đã thật sự đứng lên rồi
- Chương 179: Giết người diệt khẩu
- Chương 180: Cô chính là tai họa
- Chương 181: Tuyệt đối phải bảo vệ thật tốt cho mình
- Chương 182: Tôi có thể giúp anh
- Chương 183: Bà ta là người chịu tội thay cho ai?
- Chương 184: Ghét nhất là bị người khác uy hiếp!
- Chương 185: Tắc đường
- Chương 186: Có người cố tình gây sự
- Chương 187: Đích thân băng bó cho cô
- Chương 188: Nóng, rất nóng
- Chương 189: Nghi ngờ cô bỏ thuốc
- Chương 190: Chuyển nhượng cổ phần
- Chương 191: Nịnh bợ
- Chương 192: Lần đầu tiên đều sẽ đau
- Chương 193: Cháu thực sự không bận tâm
- Chương 194: Cô biết sớm muộn gì mình cũng sẽ rời đi
- Chương 195: Hoắc Kiến Phong nghi ngờ
- Chương 196: Anh lại, giải thích với mình?
- Chương 197: Ảo giác
- Chương 198: Cô đang lừa anh! Vẫn luôn lừa anh!
- Chương 199: Giết cô
- Chương 200: Hôm nay cô ba vẫn chưa về nhà