Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

Chương 2261: Phụ bằng tử quý!



Ông lão hừ một tiếng, "Không đúng chỗ nào? Ông ngoại còn có thể không biết tính tình của con như thế nào sao?"

"Vốn là không đúng! Dưới tình huống bình thường, những câu mới vừa rồi, hẳn là ngoại nên đi nói với gã đàn ông đã ‘bắt cóc’ cháu gái của ngoại mới đúng chứ..." Diệp Oản Oản không phục thấp giọng thầm thì.

Ông lão: "Con cũng biết, đó là dưới-tình-huống-bình-thường?"

"..." Cái gì Diệp Oản Oản cũng không muốn nói nữa rồi.

Sau khi nhận mệnh mà thở dài một tiếng, Diệp Oản Oản ôm lấy cánh tay của Tư Dạ Hàn, cười híp mắt mở miệng nói, "Chịu trách nhiệm, đương nhiên là chịu trách nhiệm rồi! Làm sao có thể không chịu trách nhiệm cơ chứ! Nhất định phải kết hôn!! Khoảng thời gian này không phải là có nhiều chuyện xảy ra lắm rồi sao? Hết chuyện này tới chuyện kia, nếu không con đã sớm dụ anh ấy đi cử hành hôn lễ!"

Nghe thấy lời của cô gái, trái tim Tư Dạ Hàn bỗng nhiên nhảy lên một cái, giống như bị điện giật vậy.

Ông ngoại nghe được lời của Diệp Oản Oản, lúc này sắc mặt mới hơi hòa hoãn lại, ngay sau đó không biết nghĩ tới cái gì, tựa hồ có chút hoảng hốt.

Nếu không phải là năm đó ông quá cố chấp, cố ý muốn ngăn cản hôn sự của con gái, cuối cùng còn bỏ nhà ra đi, có lẽ cũng sẽ không tới mức ra nông nỗi như hiện tại...

Bây giờ, đối với ông mà nói, không có gì quan trọng hơn so với hạnh phúc gia đình.

"Nhưng mà, ông ngoại à, bây giờ còn có một vấn đề lớn! Cha mẹ con bên kia, có chút ý kiến nho nhỏ đối với A Cửu, một mực không đồng ý cho bọn con ở chung một chỗ.

Ngoại cũng biết, A Cửu là thủ lĩnh của A Tu La, lại còn là một trong những lãnh đạo của tổ chức Tội Ngục, cho nên cha mẹ con cảm thấy thanh danh của anh ấy không tốt lắm, luôn cảm thấy anh không phải là người tốt, cảm thấy anh ấy sẽ khi dễ con. Thật ra thì, sự thật không phải như vậy, những thứ bên ngoài kia toàn là đồn bậy đồn bạ mà thôi...

Cho nên, đến lúc đó có khả năng còn cần ông ngoại giúp con khuyên nhủ cha mẹ!" Diệp Oản Oản thừa cơ thỏ thẻ thỉnh cầu.

Hiện tại, chuyện của mẹ A Cửu bên kia lại đột nhiên nhô ra, nàng sợ cha mẹ sẽ càng thêm không đồng ý rồi!

Ông lão nhìn cháu gái nhà mình một cái, lãnh đạm nói tỉnh queo, "Nói ra nghe cứ như thể danh tiếng của mình tốt lắm ấy! Chút danh tiếng này của con, còn không bằng A Cửu! Bọn họ dựa vào cái gì mà ghét bỏ người ta?"

Diệp Oản Oản: "..."

Ha ha, thật sự là ông ngoại ruột sao...

Một bên, Tư Dạ Hàn vuốt ve mái đầu ủ rũ của thiếu nữ: "Ông ngoại, Vô Ưu rất tốt, là con không xứng với cô ấy, con có thể hiểu được sự lo lắng của hai người bọn họ."

Diệp Oản Oản không nhịn được lại nhìn Tư Dạ Hàn nhiều thêm một cái, cùng với sự cảm động là sự giật mình thảng thốt. Trình độ nói chuyện của Tư Dạ Hàn đã dần dần tiến bộ từ lúc nào rồi vậy hả!?

Ông lão rõ ràng cũng rất hài lòng đối với Tư Dạ Hàn, sau đó, đại khái là cuối cùng cũng ý thức được cháu gái nhà mình đã lớn, đã là một cô gái rồi, mới ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Tư Dạ Hàn nói, "A Cửu, ta cũng phải nhắc nhở cậu một câu! Cháu gái của ta, nếu ta giao cho cậu, liền không thể để cho con bé chịu bất kỳ ủy khuất gì. Vô luận là bởi vì bất kỳ người nào, chuyện gì! Cậu có hiểu ý của ta không?"

Tư Dạ Hàn hiểu rất rõ ông ngoại đang lo lắng điều gì, "Vâng, con hiểu rồi, con sẽ xử lý tốt hết thảy."

Sau khi trò chuyện xong, Đường Đường bảo bối vô cùng thân thiết chủ động yêu cầu lưu lại chơi cùng ông ngoại.

Đi ra khỏi phòng.

Diệp Oản Oản lập tức không nhịn được nhìn Tư Dạ Hàn chằm chằm, chất vấn, "Thật không vậy! Tư! Dạ! Hàn! Anh rốt cuộc đã làm gì, ông ngoại em làm sao lại thích anh như vậy? Còn cháu gái ngoại ruột như em đây lại bị giáo huấn một trận!"

Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc: "Có không?"

Diệp Oản Oản giận: "Đương nhiên là có!! Anh phải biết ông ngoại em ôm thái độ gì đối với cha em! Thái độ đó khi đem đi so sánh với anh, anh sẽ biết ngay cái gì gọi là không có so sánh liền không bị tổn thương!

Nếu như cha em biết ông ngoại đối tốt với anh như vậy, phỏng chừng sẽ bị tức chết! Quả thật là kỳ quái! Tại sao ông ngoại em lại nhìn anh thuận mắt như vậy?"

Tư Dạ Hàn: "Đại khái là... phụ bằng tử quý *."

Diệp Oản Oản thấy Tư Dạ Hàn nghiêm trang nói ra bốn chữ "Phụ-bằng-tử-quý", thiếu chút nữa trực tiếp phun ra.

Trời má, thật con mịa nó sao? Phụ!! Bằng!! Tử!! Quý!! Thần thánh!

* Phụ bằng tử quý: cha được hưởng ké phúc của con. Nguyên gốc là “Mẫu bằng tử quý” – mẹ phú quý nhờ vào con trai. Ý chỉ trong xã hội phong kiến xưa, vốn trọng nam khinh nữ, thì người phụ nữ nào sinh được con trai thường sẽ được coi trọng và có đãi ngộ tốt hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 103 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status