Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

Chương 637: Tổng thanh tra tự mình mời tới

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————————————–

Ngày thứ hai, truyền thông Quang Diệu.

Ở Quang Diệu trước đây đều là do Chu Văn Bân quản lý, những người mới được đưa ra cũng không tệ lắm, nhưng đội hình hóa trang lại rất yếu, dẫn đến chuyện nghệ sĩ thiếu hụt nét đặc sắc riêng biệt của mình, thoạt nhìn giống như là cùng một dây chuyền sản xuất tạo ra.

Diệp Oản Oản sau khi nhậm chức, đang tự mình tạo ra một đội tạo mẫu tốt nhất có thể.

Diệp Mộ Phàm mang theo tài liệu cá nhân của mình đi tới phòng hóa trang, chỉ thấy ở nơi đó đã tụ tập không ít thí sinh.

Mỗi một thí sinh lý lịch đều rất đẹp, không phải là đệ tử của người thợ trang điểm nổi tiếng này thì chính là thợ trang điểm đã từng làm cho người minh tinh nào đó.

Nhưng hắn ở thời điểm vẫn còn là Đại thiếu gia Diệp gia mỗi ngày chỉ biết ăn uống vui đùa, tại giải trí Tụ Tinh hai năm qua chính là một người ẩn hình, tất cả tác phẩm đều thể hiện dưới tên của Hà Tuấn Thành…

Tối hôm qua hắn vắt óc tìm mưu kế mà chuẩn bị sơ lược lý lịch, lại phát hiện mình liền một cái lời không viết ra được tới, một cái tác phẩm cũng không có, lý lịch tổng cộng chỉ có đơn bạc một trang giấy.

Nói Tụ Tinh giải trí tạo hình Tổng thanh tra tác phẩm tất cả đều là xuất từ tay hắn? Làm sao có thể sẽ có người tin tưởng…

Người phụ trách cầm lấy một chồng tài liệu lớn đến, đứng ở cửa sảnh phòng khảo hạch, thờ ơ không đếm xỉa tới ai mở miệng nói: “Chờ lát nữa tất cả đều mang theo sơ lược lý lịch lên tiến hành vòng thứ nhất thi vòng loại.”

Lần lượt có khảo hạch người vào bên trong, bên trong không ngừng truyền tới âm thanh của người phụ trách khảo hạch.

“Loại sơ lược lý lịch này cũng dám tới xin việc ở Quang Diệu sao? Các người đem chỗ của chúng ta như nơi xử lý rác thải sao?”

“Không phải nói phải có hai năm kinh nghiệm trở lên sao?”

“Tác phẩm nhiều đi nữa thì thế nào? Một cái tác phẩm hoàn thành độc lập cũng không có! Pass, người kế tiếp!”

Ngoài cửa, nghe thanh âm nghiêm nghị sắc bén của người phụ trách, bàn tay của Diệp Mộ Phàm nắm chặt sơ yếu lý lịch, với sơ yếu lý lịch này của hắn, mang đến đây chẳng qua như tự mình rước lấy nhục mà thôi.

“Người kế tiếp!” Người phụ trách thúc giục.

Diệp Mộ Phàm hít sâu một hơi, đẩy cửa vào trong.

Khảo hạch tổng cộng có ba người, ở giữa một người có sắc mặt nghiêm khắc trách ánh mắt giống như tia X-Quang quét Diệp Mộ Phàm từ trên xuống dưới một cái, chỉ thấy cả người hắn một thân phối hợp vô cùng sáng sủa, chỉ tiếc tất cả đều là đồ giá rẻ tiền cấp thấp.

“Sơ yếu lý lịch đâu?” Người phụ trách hỏi.

“Quên mang theo rồi.” Diệp Mộ Phàm cuối cùng vẫn không có đem phần kia sơ yếu lý lịch kia lấy ra cho mọi người ở đây xem.

“Cái này cũng có thể quên sao?” Mặt của người phụ trách lộ vẻ không vui, nhìn nhan sắc cùng giá trị vật phẩm của đối phương, quyết định cho hắn thêm một cơ hội nữa, nhấp một hớp cà phê, thuận miệng hỏi một câu: “Cậu tên là gì?”

“Diệp Mộ Phàm.”

“Phốc ——” người phụ trách nghe được tên của hắn, nhất thời một ngụm trà phun ra ngoài, “Khục khục ho khan khục…”

Diệp Mộ Phàm thấy vậy hơi nhíu mày, không hiểu đối phương tại sao phản ứng lớn như vậy.

Chỉ thấy thái độ của người phụ trách nghiêm khắc kia trong nháy mắt 180° đại biến, vội vàng đứng dậy hướng về phía hắn tiến lên nói: “Ai nha, nguyên lai là Diệp lão sư, ngài làm sao không nói sớm, tổng thanh tra đã thông báo, đợi ngài qua tới sau đó trực tiếp đi đến phòng làm việc của ngài ấy!”

Diệp Mộ Phàm một mặt mê mang hỏi lại: “Tổng thanh tra muốn tôi trực tiếp đi đến phòng làm việc của hắn? Không phải trước tiên phải qua khảo hạch sao?”

“Sẽ không sai sẽ không sai đâu! Diệp lão sư ngài là người tổng thanh tra tự mình mời tới, nơi nào còn cần khảo hạch a!”

Người phụ trách trực tiếp đem công tác khảo hạch còn lại giao cho những đồng nghiệp khác, sau đó vừa nói chuyện vừa tự mình dẫn Diệp Mộ Phàm đi ra ngoài.

Cái gì? Tổng thanh tra tự mình mời tới?

Diệp Mộ Phàm hoàn toàn không biết rõ tình trạng gì đang xảy ra, đầu óc mơ hồ mà đi theo người phụ trách đi vào một gian phòng làm việc rộng lớn khác.

“Tổng thanh tra của chúng tôi còn một hồi nữa mới đến, Diệp lão sư ngài chờ một hồi, tôi đi bảo người ta cho ngài một chén trà, ngài còn có yêu cầu khác sao?” Người phụ trách ân cần mở miệng nói.

“Không có…” Diệp Mộ Phàm quyết định yên lặng theo dõi.

“Vậy tốt tốt, có chuyện ngài tùy thời gọi tôi a!”

“Được.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 103 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status