Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

Chương 870: Chờ A Cửu tỉnh lại rồi nói

Edit: Như Ý

Beta: Gemini

————————

Để Tôn Bách Thảo có thể an tâm chẩn đoán, trừ lão phu nhân và Tư Minh Vinh, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.

Ngoài cửa, một đám người đều đang khẩn trương chờ đợi.

Thời gian từng chút trôi qua, các nguyên lão ở bên ngoài lo lắng đi tới lui.

Diệp Oản Oản không nói một lời dựa vào vách tường lạnh lẽo.

Giờ phút này cả người Tư Minh Lễ đều phấn chấn, cười lạnh nhìn về hướng Diệp Oản Oản, “Gia chủ bị người ngu xuẩn như cô hại thành như vậy, cô bây giờ hài lòng?”

Vẻ mặt Phùng Nghĩa Bình giễu cợt, “Đáng tiếc gia chủ hồ đồ, lão phu nhân cũng mềm lòng, nếu như ban đầu gia chủ có thể tin tưởng Nhược Hi tiểu thư, làm gì phải đến mức này… Thật là gia môn bất hạnh…Tôi đã sớm nói loại phụ nữ này làm chủ mẫu tương lai của chúng ta, sớm muộn cũng gây ra chuyện lớn! Còn chưa có ngồi lên cái vị trí kia đâu, cũng đã đem Tư gia hại tới mức này!”

Nguyên lão khác gấp đến độ xoay quanh, “A, vậy phải làm sao bây giờ! Gia chủ muôn ngàn lần không thể có chuyện!”

Tư Minh Lễ hừ lạnh, “Đã như vậy làm sao có thể không có việc gì? Bệnh cũ trong cơ thể gia chủ và khí quan bị tổn thương, giống như bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào đều có thể nổ tung, một khi phát tác đó chính là mất mạng, đến lúc đó căn bản là không còn kịp rồi, tôi xem gia chủ lần này nhất định là lành ít dữ nhiều…”

Bị Tư Minh Lễ và tay chân của Tần Nhược Hi khiêu khích, những nguyên lão khác nhìn Diệp Oản Oản sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi, “Nếu như gia chủ có chuyện không may gì, cô tuyệt đối sẽ không thể sống rời khỏi Tư gia!”

“Người phụ nữ này lăn lộn vào Tư gia còn không biết rốt cuộc có mục đích gì! Chuyện này nhất định phải tra rõ!”

“Không sai!”

…………….

Diệp Oản Oản nặn nặn huyệt thái dương căng đau, ánh mắt lạnh lẽo quét tới những người đó, “Im miệng.”

Ánh mắt kia giống như nhìn chằm chằm người chết, làm cho sống lưng mọi người như phát lạnh.

Các nguyên lão theo bản năng im lặng mấy giây, một lát sau tức giận bắt đầu ồn ào, “Người phụ nữ này thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, đến lúc này còn kiêu ngạo như vậy!”

“Thật sự quá phận!”

“Két ——”, cửa phòng mở ra, rốt cuộc Tôn Bách Thảo đẩy cửa đi ra.

“Bác sĩ Tôn, như thế nào?”

“Gia chủ như thế nào, có nguy hiểm hay không?”

Nhất thời tất cả các nguyên lão đều vây lại, Diệp Oản Oản cũng nhìn về hướng Tôn Bách Thảo.

Tôn Bách Thảo sắc mặt ngưng trọng nói, “Tạm thời không cách nào xác định nguyên nhân,cần lập tức chuyển tới bệnh viện làm các bước kiểm tra cặn kẽ, mọi người xin bình tĩnh chớ nóng vội.”

Tư Minh Lễ nghiêm nghị mở miệng, “Chị dâu, người phụ nữ này phải xử trí như thế nào? Ban đầu nếu không phải là cô ta, gia chủ cũng sẽ không biến thành như vậy! Tôi hoàn toàn có lý do hoài nghi cô ta có ý đồ xấu, thậm chí là cố ý mưu sát!”

Lão phu nhân hé mắt, mặt đầy vẻ mệt mỏi, run rẩy nói: “Chờ A Cửu tỉnh lại rồi nói…”

Vào lúc này toàn bộ tâm tư lão phu nhân đều đặt trên người cháu trai, làm sao còn có tâm tư đi quản chuyện khác.

Tư Minh Lễ nghe vậy, không cam lòng trợn mắt nhìn Diệp Oản Oản một cái.

Hừ, tỉnh lại?

Chỉ sợ là không thể tỉnh lại nữa đi!

Lần này ông ta tuyệt đối khiến cho người phụ nữ này chết không tử tế!

Còn có toàn bộ Tư gia, rất nhanh sẽ là của ông ta…

Rất nhanh, Tư Dạ Hàn được đưa đến một bệnh viện tư nhân của Tư gia ở ngoại ô.

Sau khi Tư Dạ Hàn được chuyển đến, cả bệnh viện đều giới nghiêm, không có bất kỳ người nào có thể đến gần, Diệp Oản Oản cũng không cách nào tiến vào phòng bệnh, chỉ có thể chờ ở phòng khách.

Diệp Oản Oản an tĩnh ngồi trong phòng khách trống rỗng, đảo mắt liền đến khuya…

Sắc mặt Diệp Oản Oản lạnh lùng, cố gắng sắp xếp lại tình huống thân thể của Tư Dạ Hàn trong khoảng thời gian này…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 103 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status