Cô vợ nhỏ bé của tổng tài ác ma

Chương 8: Tác dụng của xuân dược

Mộc Nhiên cựa quậy ra khỏi người anh:"Tôi cầu xin anh, buông tha cho tôi đi.." Giọng cô nức nở, yếu đuối.

- "Câm miệng, tôi đã nói cô đừng bao giờ dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi, đừng cố tỏ ra mình yếu đuối. Cô có biết cô đáng giá đến cỡ nào không? Cha cô đòi tôi năm ngàn vạn, trong khi đó phục vụ tôi cô lại có cả tiền, xem ra nhìn đê tiện vậy mà cũng có giá lắm."

Mộc Nhiên cười chua xót:"Anh chỉ xem tôi như món hàng sao? Hay chỉ là vật thế thân."

- "Cả hai, người đê tiện như cô thì rất nhiều công dụng."

Mộc Nhiên vùng vẫy:"Anh buông tôi ra được chứ?"

- "Đừng mơ, cô bây giờ đã là người của tôi, đừng nói đến chuyện yêu cầu tôi làm bất cứ chuyện gì."

Mộc Nhiên tuyệt vọng nhắm mắt lại:"Anh làm nhanh lên một chút, tôi mệt rồi, muốn đi ngủ."

Hàn Thiên Lãnh dùng ánh mắt lạnh băng nhìn cô, tay bóp chặt cằm cô, anh nghiến răng nói:"Tôi không muốn chuyện này tẻ nhạt như vậy."

Anh đi về phía chiếc tủ đựng rượu lấy ra một lọ thuốc nhỏ màu trắng, nhân lúc Mộc Nhiên đang nằm im trên giường anh kéo tóc cô ra phía sau, đầu cô ngửa ra, đau đớn cau chặt mày lại.

- "Uống một chút, trò chơi này sẽ rất thú vị." Anh nham hiểm nói.

Mộc Nhiên nắm chặt tay anh ngăn cản, nhưng sức của cô không bằng lại anh, số thuốc anh đang cầm cứ thế trôi vào bao tử của cô.

Nơi khóe mắt cô, một giọt nước mắt lăn xuống, cô sẽ chịu đựng, đến lúc chị cô về cô sẽ được rời khỏi anh.

Hàn Thiên Lãnh vứt vỏ thuốc xuống sàn nhà rồi nhàn nhã đi vào phòng tắm, anh tắm bằng nước lạnh rồi quấn một chiếc khăn đi ra ngoài.

Mộc Nhiên nằm im lặng vài phút thì trong người bỗng nóng ran lên, máu chảy ngược, mắt phủ một tầng sương mờ, cô khó chịu uốn éo người.

Nhìn người đàn ông đang ngồi ở chiếc ghế nhấm nháp ly rượu vang mà cô bỗng dưng có cảm giác thèm thuồng. Mộc Nhiên giờ đã hoàn toàn mất lý trí, cô yếu ớt bước xuống giường đi về phía anh.

Hàn Thiên Lãnh mỉm cười nhìn cô, Mộc Nhiên nhào vào lồng ngực anh một cách lẳng lơ, tay vô thức chạm lên từng cơ ngực của anh.

Đến cuối cùng, trời đã sáng, anh mới dừng lại. Mộc Nhiên mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Anh đi vào phòng tắm, khi ra ngoài anh đã mặc quần áo chỉnh tề, sau đó anh lấy một lọ thuốc đưa trước miệng cô, mặc kệ cô đang ngủ thiếp đi anh vẫn bóp chặt cằm cô đưa những viên thuốc tránh thai kia vào miệng cô.

Hàn Thiên Lãnh cầm một chai rượu đổ vào miệng cô để những viên thuốc kia trôi xuống.

Hai tiếng sau, trời đã sáng hẳn, Mộc Nhiên mệt mỏi tỉnh dậy, toàn thân cô đau nhức. Phía chân giường anh đang ngồi xem tivi, nhưng trên đó là phim cấm, bàng hoàng nhất đó là hai nhân vật chính là cô và anh.

Mộc Nhiên mặc kệ cơ thể đau nhức, cô lao về phía anh giật lại chiếc remote từ tay anh, nhưng cô nào phải đối thủ của anh, từ lúc cô dậy anh đã biết rồi.

- "Hàn Thiên Lãnh, anh là đồ khốn nạn, bỉ ổi, vô liêm sỉ."

Hàn Thiên Lãnh dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn cô:"Khốn nạn bằng việc yêu chồng tương tai của chị mình chứ? Bỉ ổi bằng việc giả mạo chị mình lấy tôi? Vô liêm sỉ bằng việc cô bán đi thân thể của cô để lấy tiền?".

- "Nếu không phải anh tôi có phải làm những việc vô liêm sỉ đó không?" Cô phẫn uất nói.

Mộc Nhiên nhìn thẳng vào mắt anh:"Anh luôn nói tôi chán ghét, đê tiện, dơ bẩn, vậy tại sao anh lại giữ tôi bên mình, nếu chỉ để hành hạ trả thù cho chị tôi thì anh đã làm được rồi, vì bây giờ tôi đã thấy hối hận rồi, hối hận giả mạo chị tôi lấy anh." Cô nói những lời trái với lòng mình.

Hàn Thiên Lãnh cười:"Bình tĩnh một chút, xem cô đêm qua cầu xin tôi vào bên trong cô như thế nào đã."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status