Cô vợ tái sinh

Chương 368





Chương 368: Dáng vẻ cấm dục hoàn toàn sụp đổ

Phong Hành Diễm dùng sức giãy dụa hai lần, Thương Trăn đồng ý khiến cho lý trí của anh hoàn toàn không có, chỉ muốn nhào vào người cô, xé nát cô! Để cho cô hoàn toàn thần phục dưới người mình!

Anh rất nóng lòng, rất xúc động, nhưng vì sao lại không cởi trói ra được!

Giây phút này, sắc mặt của Phong Hành Diễm rất đặc sắc, anh nằm mơ cũng không nghĩ tới, Martha lại buộc nút chết cho anh!

Nếu là ngày thường, dưới tình huống anh không uống viên thuốc kia, cho dù có buộc nút chết cũng không sao. Nếu như Phong Tiểu Duyệt không dùng loại dây thừng siêu dai siêu bền này thì không có gì đáng ngại.

Nhưng hiện tại cơ thể của anh khô nóng, không có sức lực gì, chiếc dây thừng chết tiệt này lại có chất lượng quá tốt, vì thế anh nên làm gì mới có thể cởi trói cho chính mình, bổ nhào vào cô?

Phong Hành Diễm lại một lần nữa ở trong lòng thầm mắng đầu óc mình phát sốt, thế mà lại lên nhầm thuyền giặc của con nhóc Phong Tiểu Duyệt! Không xuống được!

Vốn dĩ trong lòng Thương Trăn cảm thấy rất khẩn trương, cô chỉ làm ra vẻ nhẹ nhõm mà thôi.

Chẳng qua nếu đã hạ quyết tâm, cô không nghĩ đến việc đổi ý, nhưng thấy vẻ mặt của Phong Hành Diễm bỗng nhiên giống như gặp phải quỷ, cô hơi nhíu mày, đột nhiên nhanh trí hiểu ra.

“Chẳng lẽ anh không cởi trói được? Lẽ nào anh và Phong Tiểu Duyệt không có thương lượng ổn thỏa? Bây giờ… Bị trói chặt rồi?”

Giây phút này, Phong Hành Diễm gần như muốn hộc máu, còn Thương Trăn nhìn thấy dáng vẻ của anh, biết mình thế mà lại đoán trúng! Cô không nhịn được, bật cười vui vẻ!

“Không phải chứ! Chẳng lẽ anh tương đối thích loại hình bị trói này? Cả hai đời, em thế mà không biết anh có loại ham mê này.”

Phong Hành Diễm cắn răng nghiến lợi: “Anh… Không có!”

“Thế đây là chuyện gì? Hay là nói, Phong Tiểu Duyệt muốn đóng gói anh đưa cho em?” Cô nhìn qua dáng vẻ bị trói của Phong Hành Diễm, liếm môi: “Nhìn qua có vẻ khá ngon miệng.”

“Thương Trăn!”Phong Hành Diễm chấp nhận số phận nhắm mắt lại, thấy cô cười vui vẻ, câu “giúp anh cởi trói” kia, làm sao cũng không nói ra khỏi miệng được.

Vì sao lại xảy ra loại chuyện này! Đây quả thật là sỉ nhục!

Anh không tin tà, tiếp tục dùng sức giãy dụa, nhưng lần này, dây thừng càng siết chặt hơn, đáng chết! Còn có thể vui sướng XXX được nữa không!!!

Sau khi âm thầm phân cao thấp cùng với dây thừng trong khoảng hai, ba phút, Phong Hành Diễm rốt cuộc hiểu ra,anh thật sự không cởi trói được dây thừng, lúc này Thương Trăn cũng cười đủ rồi, đang dùng một loại ánh mắt tràn đầy hứng thú để nhìn anh.

“Nói như thế, bây giờ anh đang ở trong tình trạng mặc cho người ta chém giết?”

Thấy anh thật sự không cử động được, vốn dĩ Thương Trăn còn cảm thấy khẩn trương, lần này cô hoàn toàn không còn khẩn trương nữa, cô đến gần hơn, cười xấu xa nhìn anh, trước kia đều là do anh chủ động chiếm chỗ tốt của cô, lần này, rốt cuộc cũng đến lượt cô làm sân nhà rồi à?

Trong lòng Phong Hành Diễm chửi thầm một câu, sau cùng thỏa hiệp: “Trăn Trăn… Em giúp anh cởi trói đi!”

Thương Trăn nén cười, càng thêm đến gần anh hơn: “Nếu em nói không thì sao?”

Cô đột nhiên đến gần khiến cho Phong Hành Diễm vô thức lùi lại, Thương Trăn dứt khoát nhào đến, buộc Phong Hành Diễm nằm nửa người trên giường.

Sau đó, Thương Trăn nằm nhoài ở trên người anh, có chút hăng hái nhìn Phong Hành Diễm.

“Mặt của anh thật đúng là rất đỏ…”

Đầu ngón tay mát lạnh lướt qua mặt Phong Hành Diễm, cả người anh run lên, sau đó thoải mái thở dài một hơi.

Muốn càng nhiều hơn… Anh muốn toàn bộ con người cô.

Trăn Trăn thơm quá, Trăn Trăn, cười lên thật xinh đẹp, đôi môi Trăn Trăn thật ngọt ngào…

Khoan đã! Sao anh có thể để lần thứ hai của bọn họ diễn ra trong tình huống bị động như thế? Ngày sau nghĩ lại chính là lịch sử đen tối cả đời này!

Phong Hành Diễm cắn răng để cho chính mình tỉnh táo, nhưng hai mắt sáng rực, hô hấp dồn dập.

“Trăn Trăn, ngoan, cởi trói cho anh!”

Thương Trăn nhìn thấy dáng vẻ ẩn nhẫn rất vất vả của anh, cố ý khẽ cắn môi dưới, chần chờ một lúc: “Làm sao bây giờ? Em đột nhiên cảm thấy anh ở phía dưới cũng rất tốt, tư thế nữ ở bên trên, trước kia em mới chỉ nghe nói qua…”

Nữ ở bên trên? Cô có cần nói những điều xấu hổ một cách thản nhiên như thế không?

Phong Hành Diễm chỉ mới tưởng tượng một chút, hơi thở của anh đã trở nên dồn dập, lúc lại một lần nữa nhìn cô, đôi mắt tím kia giống như muốn ăn thịt người, là một loại ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống cô.

“Ngoan… Bảo bối, em không biết làm, em ở bên trên sẽ bị thương!”

Anh nói lung tung dỗ cô, thật ra sau khi cô bổ nhào vào anh, đầu óc của anh đã không còn hoạt động, nhưng chính là không thể ở phía dưới, nhất định không thể ở phía dưới!

Thương Trăn khẽ cười, tay trượt đến môi anh, thấy anh càng thêm thở dốc, cô liền nảy ra ý đồ xấu, đem ngón tay vào trong miệng anh, trêu chọc đầu lưỡi của anh.

Hành động này được dùng một sắc thái không nhiễm tình dục, làm một cách tự nhiên như thế, tự nhiên khiến cho người ta nổi điên, Phong Hành Diễm chỉ nhìn thoáng qua, cả người giống như bị thiêu đốt, cơ thể giống như muốn nứt ra.

Anh gần như không tự chủ được liếm ngón tay của cô, động tác vội vàng và dục vọng đã lên cao khiến cho anh gần như phát điên! Cho anh, cho anh!

“Trăn Trăn…” Nhưng anh vừa muốn lên tiếng đòi hỏi, ngón tay của Thương Trăn đang ở giữa môi anh đã bắt đầu hướng xuống dưới tìm kiếm, để lên cổ họng của anh, cười giống như ác ma.

“Em không có kinh nghiệm, anh cũng không có mà, người nào ở bên trên, có gì khác nhau sao?” Cô vừa nói, vừa dùng một tay khác rất chậm rãi cởi cúc áo của anh.

“… Lần duy nhất kia của chúng ta, anh đối xử với em quá thô lỗ, lần này em muốn tự mình tới…”

Một lần kia, theo câu nói của cô gào thét xông đến! Trong đêm tối ở thuyền lớn, nam nữ trẻ tuổi, tình triều mãnh liệt, cơ thể trắng như tuyết in dấu trong đầu anh bắt đầu được tái hiện lại.

Phong Hành Diễm đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, cơ thể căng lên, ngẩng đầu nhìn cô, dưới tác dụng của thuốc, cơ thể lại khó nhịn ngửa ra sau, lộ ra cổ căng cứng và hầu kết, giây phút này, anh không nghĩ được gì, chỉ cần có được cô! Anh không quan tâm người nào ở phía trên, dù sao chính là anh ngủ với cô.

Lúc anh ngẩng đầu lên, đôi mắt Thương Trăn tối sầm, nghe theo ý muốn ban đầu của mình, cô cúi đầu cắn lên hầu kết của anh, nhẹ nhàng lại mập mờ liếm qua.

“Trăn Trăn… Trăn Trăn!”

Phong Hành Diễm không ngừng gọi tên cô, đồng thời dùng lực cởi dây thừng, cho dù cổ tay đỏ bừng, anh cũng không để ý, anh muốn xé nát cô, để cho cô còn dám câu dẫn anh nữa không, để cho cô còn dám làm loạn trên người anh nữa không!

Nhưng dưới tình huống không cởi trói được, anh chỉ có thể tạm thời yếu thế, cho nên anh ngửa đầu nhìn cô, vội vàng nói: “Lên! Cho anh!”

Nhưng Thương Trăn ở trong loại kích thích này lại chơi vui vẻ.

Cô đứng lên, đôi mắt vẫn luôn tỉnh táo, lãnh đạm, lúc này nhiễm mấy phần dục vọng, có loại dáng vẻ hình tượng cấm dục sắp đổ, vẻ đẹp rời rạc, giống như có thứ gì đó muốn tránh khỏi sự bình tĩnh, thiêu hủy tất cả!

Phong Hành Diễm si mê nhìn, cơ thể càng thêm khó nhịn, không ngừng gọi tên cô, hy vọng có thể gợi lên dục vọng của cô.

Cảm nhận được anh phấn khởi, Thương Trăn cười thần bí nói: “Ngoan, đêm còn rất dài, đừng nóng vội.”

Thương Trăn vừa nói, vừa ở dưới cái nhìn chằm chằm của Phong Hành Diễm, cô cởi dây áo ở phía sau cổ ra.

Chiếc váy dài màu đen trượt xuống hông cô, có thể nhìn thấy cảnh xuân bên trong, hơi thở của Phong Hành Diễm nặng nề, trong nháy mắt, đầu óc trống rỗng, sau cùng chỉ có một câu chiếm lấy đầu óc anh.

Cơ thể vô cùng xinh đẹp đang ở trước mặt anh này, là của anh! Chỉ có anh mới có thể chạm vào, chỉ có anh!

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status