Cô vợ tái sinh

Chương 372





Chương 372: Đến lấy lại danh dự

Trong lòng Lý Uyển Oánh nghĩ thầm, Hành Diễm tức giận như thế, chẳng lẽ tối hôm qua anh và Trăn Trăn náo ra chuyện gì không vui?

Dù sao virus K nguy hiểm như thế, khó tránh khỏi sau này không để lại di chứng gì, nghĩ như thế, ánh mắt bà ấy nhìn Phong Hành Diễm tràn đầy đau lòng.

“Hành Diễm, con tức giận như thế, có phải là do cơ thể của con…”

“Mẹ!” Phong Hành Diễm nhìn ánh mắt của bà ấy liền biết mẹ anh đang nghĩ gì, nhưng hiện tại anh không có tâm trạng giải thích, chỉ cứng ngắc nói: “Con không sao, mẹ đừng suy nghĩ nhiều!”

“Canh kia…”

Phong Tiểu Duyệt rất muốn quỳ xuống cho bác gái của cô ấy rồi! Lúc này không cứu cô ấy, thế mà còn băn khoăn về canh! Nhìn dáng vẻ của anh họ chính là chưa được thỏa mãn dục vọng, bồi bổ gì mà bồi bổ? Cô ấy đang nước mắt rơi đầy mặt đây!

“Con sẽ uống!”

Hiện tại Phong Hành Diễm chỉ muốn nhanh chóng đem mẹ mình đuổi đi, hoàn toàn không chú ý đến, lúc Lý Uyển Oánh nghe thấy câu nói này của anh, vẻ mặt của bà ấy có bao nhiêu tuyệt vọng!

Xong rồi, xong rồi, Hành Diễm còn trẻ như thế lại thật sự không được.

Sau khi Lý Uyển Oánh ngơ ngác lên lầu, Phong Tiểu Duyệt vội vàng đứng nghiêm trang thừa nhận sai lầm.

“Anh họ, em có lỗi, em không nên vì muốn làm giảm áp lực tâm lý của chị Thương liền trói anh lại, em không biết con nhóc Martha ngu ngốc kia sẽ trói anh chặt như thế! Em sai rồi, em đầu hàng, không giết có được không?”

Nghĩ đến tối hôm qua, bởi vì Trăn Trăn phát hiện ra anh không thể động đậy được, cho nên mới trầm tĩnh lại, thậm chí còn chủ động, ngọn lửa giận trong người Phong Hành Diễm lại tan biến một cách kỳ lạ, nói gì thì nói, chủ ý ngu ngốc của con nhóc này, sau cùng vẫn đạt được mục đích… Nghĩ như thế, sắc mặt Phong Hành Diễm tốt hơn, chỉ là tối hôm qua vẫn luôn tích tụ ở trong lòng, anh hoàn toàn không buông lỏng nổi.

Phong Tiểu Duyệt thấy lời xin lỗi của mình giống như có tác dụng, vội vàng nói: “Anh họ! Anh họ tốt của em ơi, hay là như này nhé, em lại đưa ra một chủ ý, lần này nhất định không có vấn đề gì, chị Thương tuyệt đối mắc câu, sao nào?”

Thấy Phong Tiểu Duyệt lại muốn nghĩ kế, nỗi thống khổ của tối hôm qua còn hiện ra rõ ràng ở trước mặt, trán Phong Hành Diễm giật giật, nhịn thật vất vả, mới không ném kẻ gây họa này ra ngoài!

“Đi! Anh không muốn em đưa ra bất kỳ một chủ ý nào nữa, thành thật cho anh!”

Anh lấy một chiếc chìa khóa xe mới từ trong túi ra, ném cho cô ấy, lạnh lùng nói.

“Theo đúng lời hứa, cái này là của em!”

Phong Tiểu Duyệt nhận lấy chìa khóa, cả người còn ngơ ngác, rốt cuộc là tối qua chuyện kia thành công hay không thành công? Nếu không thành công, bị trói cả một đêm, làm sao anh họ còn đưa cho cô ấy chiếc xe thể thao quý giá này? Chẳng lẽ anh họ là người cuồng ngược?

Cô ấy còn chưa nghĩ rõ ràng, Phong Hành Diễm đã gõ lên trán cô ấy một cái.

“Đừng đoán mò! Còn có, chuyện tối ngày hôm qua, em tuyệt đối không được nói ra ngoài!”

Phong Tiểu Duyệt bị gõ vào trán một cái như thế mới bừng tỉnh khỏi ngơ ngác, cầm chiếc chìa khóa xe, bắt đầu ngây ngốc cười rộ lên, nói gì thì nói, chiếc xe yêu quý này, cuối cùng cũng đến tay cô ấy rồi!

“Em thật sự yêu anh chết đi mất! Anh họ, sao anh lại đẹp trai như thế? Anh yên tâm, chuyện tối qua, em tuyệt đối sẽ không nói ra bên ngoài, còn Martha cũng thế, cô ấy tuyệt đối cũng không nói ra bên ngoài, anh yên tâm!”

Nói đến đây, nụ cười của cô ấy đột nhiên cứng đờ, trên dưới đánh giá Phong Hành Diễm, trong nháy mắt lại khôi phục sự nhanh trí.

“Anh họ…”

Cô ấy nhìn chìa khóa, lại nhìn Phong Hành Diễm, chần chờ một lúc, cổ quái nói: “Tối hôm qua anh bị trói cả một đêm, lại cho em phần thưởng… Chẳng lẽ, thật ra… Dưới tình huống anh không thể động đậy… Anh bị cường bạo…!”

 

Cô ấy còn chưa nói xong liền bị Phong Hành Diễm dùng tay bịt miệng lại, Phong Tiểu Duyệt ngẩng đầu liền thấy Phong Hành Diễm trừng mắt nhìn cô ấy!

“Im miệng!”

Là thật!

Sau khi được buông ra, Phong Tiểu Duyệt ngơ ngác, sau đó, trong nháy mắt, bỗng nhiên cười vui vẻ.

Cô ấy cười đến mức chảy cả nước mắt, nhưng hoàn toàn không có cách nào nhịn xuống!

Trời ạ! Làm sao lại buồn cười như thế? Anh họ anh minh thần võ của cô ấy, trong mắt người ngoài là anh Phong cao cao tại thượng lại bị một người phụ nữ cường bạo!

Không nên, không nên, cô ấy phải bình tĩnh lại, cười đau bụng quá!

Cô ấy cười, sắc mặt của Phong Hành Diễm lại càng khó coi, anh gần như là từ trong kẽ răng rít ra mấy chữ.

“Em cười đủ chưa?”

“Đủ rồi, đủ rồi!”

Phong Tiểu Duyệt vừa lau nước mắt vừa nói, trong đầu cô ấy tưởng tượng ra hình ảnh không thể miêu tả, thì ra anh họ là người nằm dưới.

Mãi cho đến khi Phong Hành Diễm tức giận đến mức xù lông, muốn nhảy dựng lên, lúc này Phong Tiểu Duyệt mới ép buộc chính mình nhịn xuống, không được cười! Cho dù Phong Hành Diễm ở trên hay dưới, đều là cơm no áo ấm của cô ấy!

Cô ấy cố gắng kìm nén, cố gắng nghiêm túc, nhưng vì thế mà vẻ mặt càng thêm cổ quái.

Cô ấy che miệng, cố gắng dừng cười, tiếp tục nói sự thật: “Hơn nữa, tối hôm qua anh hẳn là thoải mái, thuốc kia rất đắt, nghe nói có thể khiến người tỉnh táo cảm nhận được dục vọng, để cạnh nhau chính là đại dục vọng, hơn nữa còn không có hại, nam giới một tháng uống một lần, tuyệt đối sẽ không có tác dụng phụ gì, tối hôm qua…” Cho dù là ở phía dưới, nhất định cũng thoải mái lật trời?

Cô ấy mập mờ nháy mắt ra hiệu với anh.

Là thoải mái lật trời, anh chính là nghẹn lật trời!

Vốn dĩ Phong Hành Diễm rất tức giận, bởi vì một câu nói của cô ấy mà trở nên tế nhị.

“Em nói, thuốc kia không có hại với người?”

“Đúng thế!” Phong Tiểu Duyệt bảo đảm: “Thuốc kia vốn dĩ được nghiên cứu cho phụ nữ lãnh cảm, người nghiên cứu ra nó là để chuẩn bị cho vợ mình, phụ nữ có thể chia thành lượng nhỏ uống theo chu kỳ, nghe nói còn có thể làm đẹp, điều chỉnh nội tiết tố! Hiện tại người nghiên cứu đã trải qua cuộc sống tính phúc, cho nên về nguyên tắc mà nói, cho phụ nữ dùng sẽ càng tốt hơn, có thể khiến cô ấy nhận đủ tình yêu thương, càng ngày càng đẹp hơn.”

Phong Hành Diễm đột nhiên nắm được trọng điểm: “Em mua thêm về đây.”

“Vì sao?” Phong Tiểu Duyệt kỳ quái nhìn anh: “Chị Thương cho anh động vào rồi, anh còn có gì bất mãn?”

“Bảo em làm thì làm, nói nhảm nhiều lời như thế làm gì?”

Tối hôm qua Trăn Trăn cố ý kéo dài câu dẫn anh, khiến anh chịu nhiều đau khổ, anh nhất định phải làm cho cô khóc lóc cầu xin anh một lần!

Phong Tiểu Duyệt nghi ngờ nhìn Phong Hành Diễm, chị Thương đã cho anh ngủ, vậy thì chứng minh giữa bọn họ không có vấn đề gì, anh họ muốn thứ này để làm gì? Chẳng lẽ… Trong đầu cô ấy đột nhiên có một suy nghĩ khiếp sợ.

“Anh họ, chẳng lẽ anh uống thuốc này rồi bị trói lại, muốn làm thêm mấy lần nữa?”

“Cút đi!” Phong Hành Diễm tức giận trừng mắt: “Còn đoán mò nữa, anh sẽ bảo chú xử lý em!”

Phong Tiểu Duyệt vội vàng che miệng, không dám nói một chữ, cô ấy không sợ ai, chỉ sợ người cha cứng nhắc kia, nếu để cha biết chuyện cô ấy đi tìm anh họ đòi chiếc xe thể thao đắt tiền như thế, nhất định sẽ đánh chết cô ấy.

“Anh yên tâm, chuyện anh phân phó, em nhất định làm được, không phải chỉ là mấy viên thuốc thôi à? Mua thì mua, nhưng chuyện này tuyệt đối đừng nói cho cha em biết, ông ấy sẽ đánh em chết!”

Phong Tiểu Duyệt làm ra vẻ mặt sợ hãi.

Phong Hành Diễm liếc thoáng qua cô, hừ một tiếng: “Em cứ giả vờ đi!”

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status