Cô vợ tái sinh

Chương 444





Chương 444: Nhân viên thực tập

Giọng nói sau đó dần nhỏ xuống, Bàng Thất mơ hồ nghe thấy được chút động tĩnh, vẻ mặt không chút thay đổi, nhưng trong lòng đã lệ rơi thành sông, không thể tiếp tục như vậy được nữa! Anh ta phải đổi công việc! Đúng vậy, anh ta muốn đổi với Bàng Long! Lại tiếp tục như vậy một ngày nào đó anh ta không bị bọn họ làm cho ngán chết cũng bị cẩu lương làm cho no chết!

Hai tiếng sau, Bàng Thất bị tầm mắt lui tới bắn thành cái sàng, không có biện pháp, tổng giám đốc và vợ ở văn phòng hai tiếng không ra, Bàng Thất canh giữ ở cửa, chuyện này… Chuyện này… Dù thế nào cũng khiến người ta nghĩ kỳ lạ?

Hơn nữa tính thời gian, quả nhiên tổng giám đốc như đám phụ nữ kia nói, khiến mợ chủ cảm thấy vô cùng hạnh phúc (tính phúc)! Hâm mộ…

Đợi Thương Trăn xuống khỏi bàn, chân đã mềm nhũn, cô quyết định muốn đơn phương tuyệt giao với Phong Hành Diễm! Tuyệt giao cả ngày!

Không thể để anh muốn làm gì thì làm như vậy nữa, nếu không thì cô không có địa vị gì trong nhà rồi!

Nhưng rõ ràng là Phong Hành Diễm không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, đạt được thỏa mãn anh làm việc năng suất hơn bình thường, khiến Thương Trăn cho dù tức cũng không phát tiết được, một mình sinh ra hờn dỗi!

Phong Hành Diễm bảo người mang áo sơ mi mới vào, sau khi mặc cho cô, còn cúi người đi giày cho cô, Thương Trăn hừ một tiếng, quay mặt sang chỗ khác không thèm nhìn! Nếu ở trên giường anh nghe lời như vậy, thì tốt quá rồi!

Làm xong mọi việc, Phong Hành Diễm mới mở kết nối điện thoại, rất nhanh liền có điện thoại gọi tới, nhưng anh không lập tức nghe máy, mà ôm Thương Trăn dỗ dành.

“Bảo bối, anh sai rồi, vừa rồi anh không nên kích động như vậy, muốn em ở đây… Vất vả cho em, buổi tối trở về tùy em trừng phạt có được không? Bây giờ chồng em phải làm việc trước đã?”

Anh cười lộ ra hàm răng trắng, bộ dạng khỏi phải nói vô hại cỡ nào, Thương Trăn tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng điện thoại luôn vang lên, khiến cô không có thời gian trách anh.

“Hừ! Anh làm việc của anh đi, em không muốn để ý tới anh nữa! Em tự mình đi dạo!”

Phong Hành Diễm khẽ nhíu mày, “Tự em sao được? Không nghỉ ngơi một lát à? Trong văn phòng có phòng nghỉ em có thể nghỉ ngơi.”

Lời nói của Phong Hành Diễm khiến Thương Trăn xấu hổ giận dữ, cô không vô dụng như vậy có được không!

Dùng sức trừng mắt với Phong Hành Diễm, cô quay đầu liền đi ra ngoài!

Phong Hành Diễm ở phía sau dặn dò, “Bảo bối, em muốn đi dạo cũng được, nhưng em đi dạo ở trong tòa nhà thì được, đừng đi ra, được không?”

Thương Trăn không trả lời, chỉ đóng mạnh cửa lại!

Phong Hành Diễm lắc đầu cười, anh vừa mới ở đây… Khiến cô vô cùng xấu hổ, nên không dám cản trở, chỉ gọi điện cho Bàng Thất, bảo anh ta đi theo cô, chỉ đi dạo ở trong công ty, hẳn là không sao đâu.

Sau khi Thương Trăn ra ngoài, tức giận nghĩ! Quyết định, ngày hôm nay sẽ không để ý tới Phong Hành Diễm nữa!

Nhưng cô đi vài bước chân liền mềm nhũn, lúc này cô muốn quay trở về văn phòng của Phong Hành Diễm, ngủ một giấc trong phòng nghỉ của anh, nhưng chẳng phải như vậy sẽ biểu hiện cô rất mảnh mai sao? Cô không yếu ớt như vậy!

Cảm nhận được bên cạnh có người nhìn cô, mặt Thương Trăn đỏ lên, cô nói với Bàng Thất, “Có khẩu trang không?” Cô thật sự không muốn hấp dẫn sự chú ý của người khác.

“Hả? Có, mợ chủ đợi một lát, tôi đi lấy!”

Bàng Thất nhanh chóng trở về, Thương Trăn đeo khẩu trang vào, mặc áo sơ mi trắng mới tinh, cột tóc lên cao, vừa nhìn không khác gì nhân viên nơi này lắm, sau đó cô nói với Bàng Thất.

“Anh đi theo tôi rất dễ thấy rồi…”

Thương Trăn nhìn chằm chằm anh ta với vẻ xoi mói, nổi giận nói, “Anh đi theo tôi, ai chẳng biết tôi là ai…”

“Nhưng…” Bàng Thất rất khó xử, “Cậu chủ bảo tôi đi theo cô…”

Nghe tới Phong Hành Diễm Thương Trăn lại tức, “Tôi ở công ty có thể xảy ra chuyện gì chứ? Tôi chỉ đi dạo một lát! Không được đi theo tôi!”

Bàng Thất không có biện pháp, gọi điện thoại cho Phong Hành Diễm, Phong Hành Diễm nghe xong cười nói, “Tăng canh gác tòa nhà, cậu phái người canh giữ ở cửa, chỉ cần cô ấy không đi ra là được, một khi rời đi, kịp thời nói cho tôi biết.”

“Dạ cậu chủ…”

Bàng Thất cầm di động nhìn phía Thương Trăn rời đi, không biết vì sao, cảm thấy mợ chủ nhà mình rời đi như vậy, thật sự sẽ không gặp chuyện không may sao?

Anh ta rất hoài nghi.

Bỏ lại Bàng Thất ở phía sau, Thương Trăn mới âm thầm xoa mấy huyệt vị trên người mình, cảm thấy thoải mái hơn mới tiếp tục đi dạo.

Phong Hành Diễm thật đáng ghét, vậy mà ở nơi này, ở bên ngoài đều là người bắt nạt cô như vậy! Thời gian còn lâu như thế, người khác chắc chắn sẽ đoán ra được bọn họ làm gì ở bên trong, cô còn gặp người thế nào đây!

Càng nghĩ càng giận, tối nay tuyệt đối không cho anh lên giường! Tối mai cũng không!

Lúc này, trong góc đột nhiên có một người phụ nữ nhanh chóng xông ra, va vào cô!

Chân Thương Trăn vốn hơi mềm nhũn, đâm vào liền ngã xuống đất, mà đám người đối diện cũng hoảng sợ.

“Chị Khổng chị không sao chứ?” Người đàn ông là người đại diện đánh giá người phụ nữ cẩn thận xong, trừng mắt với Thương Trăn lớn tiếng nói, “Cô là nhân viên ở nơi này sao? Không phải nói người của tập đoàn Phong thị rất có tu dưỡng sao? Sao đâm vào người ta mà không xin lỗi?”

Lúc này Thương Trăn còn ngồi trên đất, đâu có thời gian nhận lỗi với anh ta? Hơn nữa bị người ta mắng như vậy cô cũng tức giận, sau khi đứng dậy không nói gì.

Quản lý nam thuộc bộ phận quảng cáo phụ trách tiếp đãi vội vàng cười nói, “Thật xin lỗi cô Khổng, cô ta là nhân viên thực tập, vừa tới nên không hiểu quy định ở đây, tôi xin lỗi cô thay cô ta, chúng ta đừng vì chút việc nhỏ này mà chậm trễ, hôm nay quay rất nhiều!”

Nói xong, liền ra hiệu cho Thương Trăn rời đi.

Thương Trăn cảm thấy đây là chuyện nhỏ thôi, vì thế liếc mắt nhìn cô Khổng kia một cái, quay đầu bước đi.

Nhưng cái nhìn của cô khiến Khổng Nhan khiếp sợ rồi! Bởi vì cô ta ở trong giới giải trí từng gặp nhiều gương mặt tinh xảo, nhưng chưa từng thấy ai có đôi mắt đẹp như Thương Trăn! Màu xám tới tận đáy nguồn, còn lấm tấm ánh sáng trắng, thoạt nhìn giống như ngân hà cắt ra.

Chỉ trong chớp mắt trong lòng cô ta không thoải mái, đại khái phụ nữ gặp người xinh đẹp đều có tâm tình này, nhưng vì Khổng Nhan cũng mở công ty, khai thác con người mới cũng rất quan trọng, vì thế ngạo mạn mở miệng.

“Cô đợi đã.”

Thương Trăn dừng bước, nhìn cô ta với vẻ kỳ lạ.

Khổng Nhan nâng cao cằm, nhìn chằm chằm cô nói, “Cởi khẩu trang ra cho tôi xem.”

Có đôi mắt đẹp như vậy, ngũ quan của cô chắc chắn không xấu, nếu không có gì đáng ngại, ký với cô cũng không cần tiền gì, dù sao đối với con gái mà nói, làm minh tinh chắc chắn có lực hấp dẫn hơn nhân viên, huống chi kiểm tra của Phong thị có tiếng là nghiêm khắc, cô là một nhân viên thực tập, còn không biết có thể qua hay không!

Cảm nhận được người phụ nữ này giống như không có ác ý, trái lại người đàn ông bên cạnh cô ta nhìn chằm chằm mình không có ý tốt, Thương Trăn lạnh nhạt nói, “Tôi bị cảm, không thể cởi khẩu trang, xin lỗi.”

Vừa nghe giọng cô, ghen tị của Khổng Nhan lại lớn hơn! Giới giải trí coi trọng mức độ công nhân, phần lớn giọng nữ đều ngọt ngào, nhưng giống như cô, rõ ràng là giọng nữ, nhưng lạnh lùng trời sinh lại mang theo khuynh hướng cảm xúc, gần như không có!

Cô ta hạ quyết tâm, nếu ký với cô, nhất định phải ký lâu năm, khiến cô làm thêm cho mình vài năm nữa!

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status