Cô vợ tái sinh

Chương 461





Chương 461: Còn không buông tay

Quan Nguyệt Nhu khóc lóc trở về, điều này khiến cho người “tặng quà” rất bất an, Lý Vĩ Hồng một đêm không ngủ, đều đang nhớ đến chuyện này…

Vì có thể chiếm thêm được chỗ tốt trong dự án phát triển khu kinh tế, ông ta tốn rất nhiều tâm tư muốn làm cho Phong Hành Diễm vui lòng, đưa tiền thì không đủ lòng thành, tặng quà thì sợ không đến được trong đáy lòng, sau cùng nghĩ tới nghĩ lui, chính là đưa phụ nữ…

Đúng lúc Phong Hành Diễm đang ở một mình, tìm một người ở cùng anh, thổi gió bên gối, đây chính là cách làm ổn thỏa nhất, chẳng phải đàn ông dễ nói chuyện nhất là khi ở trên giường ư?

Tuy bên ngoài đều nói Phong Hành Diễm rất yêu thương vợ mình, nhưng đàn ông mà… Ở bên ngoài chơi đùa, chỉ cần không gây họa ở phía sau, ai sẽ coi là thật? Nhưng Phong Hành Diễm lại khiến cho người ông ta đưa đến khóc! Điều này không thể không làm cho ông ta suy nghĩ nhiều, có phải ban ngày, ông ta đã làm gì đắc tội với Phong Hành Diễm không?

Trong lòng Phong Hành Diễm cũng đang cảm thấy rất tức giận, tuy anh biết dụng ý của Lý Vĩ Hồng là muốn làm cho anh vui lòng, hơn nữa nếu đổi thành người đàn ông khác, nói không chừng sẽ nhận lấy, nhưng anh ư? Xin lỗi nhé, đối với người phụ nữ khác, anh không cứng nổi!

Cho nên lúc anh nhìn thấy Lý Vĩ Hồng, anh trực tiếp làm rõ: “Ngài Lý, tôi đến đây để làm việc, những thứ khác, tôi đều không cần, ông hiểu rồi chứ?”

Lý Vĩ Hồng bốn mươi tuổi bất an sờ lên chiếc bụng bia của mình, mỉm cười, cẩn thận hỏi.

“Chuyện đó… Là do… Tối qua không hợp với tâm ý của cậu sao?”

Phong Hành Diễm nhức đầu nhắm mắt lại, nói thẳng: “Tôi không cần những tiếp đón đặc biệt, ông chỉ cần làm tốt việc của mình là được, đương nhiên sẽ không thiếu phần của ông!”

Lý Vĩ Hồng liên tục gật đầu: “Chuyện này tôi biết, tôi hiểu, có ai không biết cậu Phong là người công tư phân minh nhất…”

Nhưng trong lòng ông ta lại nói thầm, chẳng lẽ Phong Hành Diễm thật sự là một Liễu Hạ Huệ? Chỗ tốt nào cũng không cần, đến khi đó, hợp đồng cũng không dễ thương lượng…

Cho nên ông ta lại đi về hỏi Quan Nguyệt Nhu, vẻ mặt nghiêm túc!

“Cô nói, tối hôm qua cậu Phong cho cô ba mươi vạn, là do cô không cần?”

Quan Nguyệt Nhu sợ hãi bất an gật đầu.

Lý Vĩ Hồng lại hỏi: “Cô còn nói cậu ta rõ ràng động tình, chẳng qua là nhẫn nhịn?”

Quan Nguyệt Nhu tiếp tục gật đầu, nghĩ đến tối hôm qua, ánh mắt Phong Hành Diễm nhìn “cô ta”, cô ta dường như còn có thể cảm giác được linh hồn mình run rẩy.

Điều này thật kỳ lạ… Thích cô ta, lại không động vào cô ta?

Lý Vĩ Hồng sờ lên cái cằm béo của mình, bỗng nhiên cười!

Thích người phụ nữ mà ông ta đưa đến, điều này chứng minh Phong Hành Diễm cũng háo sắc giống như những người đàn ông khác, điểm khác biệt duy nhất là anh có sức chịu đựng hơn người khác mà thôi!

Đồng thời cũng nói lên, Phong Hành Diễm người này, tuy còn trẻ nhưng tâm tư vững vàng, sẽ không vì một người phụ nữ mà từ bỏ lợi ích đến tay, loại ý chí kiên định này, sẽ không nhận dụ hoặc, là loại người khó đối phó nhất, chẳng qua… Chỉ cần anh có ý với Quan Nguyệt Nhu là được.

Cho nên ông ta cười híp mắt với Quan Nguyệt Nhu: “Cô cũng thấy cậu Phong là dạng người gì rồi đấy, đẹp trai lịch sự, rồng trong đám người! Tuy cậu ta đã kết hôn, nhưng từ việc cậu ta sẵn lòng cho cô tiền, điều này có thể thấy được, cậu ta có ý tứ với cô, chẳng qua là do ý chí của cậu ta quá kiên định, không muốn nhận hối lộ của tôi, vì thế mới không đụng vào cô, cô… Phải cố gắng thêm. Chỉ cần cô dỗ dành người ta vui vẻ, đừng nói là 30 vạn, tôi cho cô 100 vạn! Hơn nữa, có rất nhiều thiên kim tiểu thư, danh viện đều yêu thích cậu ta! Cô có thể ngủ với cậu ta một lần, đó là vinh hạnh của cô!”

Quan Nguyệt Nhu vừa lúng túng vừa xấu hổ, cúi đầu.

Cô ta cũng không biết vì sao mình phải xấu hổ, nhưng bị Lý Vĩ Hồng công khai niêm yết giá như thế, cô ta lại cảm thấy nhục nhã và quẫn bách, nhưng nghĩ đến người mẹ nằm việc cần tiền để chữa trị, cô ta dùng sức cắn răng!

“Tôi… Tôi sẽ cố gắng!”

Lý Vĩ Hồng gật đầu khen ngợi: “Cô xuống dưới để Tiểu Phương trang điểm một chút, con nhóc như cô, mặc dù đi ra từ nơi hoang vu hẻo lánh, nhưng lại có ưu điểm sạch sẽ, tươi non mọng nước! Trước đó tôi đã từng thấy qua vợ của cậu Phong một lần trên tivi, đúng là một mỹ nhân, chẳng qua đàn ông ấy mà, có đôi khi phải thay đổi khẩu vị, mẫu người tinh khiết động lòng người như cô, phần lớn đàn ông đều muốn ăn cái miệng nhỏ nhắn này của cô!”

Sau khi nói xong, ông ta liếm bờ môi dày của mình, nếu không phải không được xuống tay, một vưu vật như thế, ông ta còn muốn tự mình hưởng thụ.

Quan Nguyệt Nhu bị ánh mắt của Lý Vĩ Hồng dọa sợ, hơn nữa trực giác của phụ nữ lại khiến cho cô ta hiểu được ánh mắt của Lý Vĩ Hồng, cô ta co rúm lại, đồng thời trong lòng hạ quyết tâm.

Nếu như thật sự phải bán mình, cô ta thà rằng bán mình cho người đàn ông kia, mạnh mẽ, anh tuấn, ưu tú hơn tất cả những người đàn ông cô đã từng nhìn thấy cộng lại…

Cô ta biết, nếu như chính mình lên được giường của người đàn ông kia, đời này cô ta khó lòng yêu người khác… Vì thế, nếu như có thể… Cô ta hy vọng mình có thể mang thai con của anh, để quãng đời còn lại còn có thứ để nhớ nhung…

Chờ sau khi cô ta lấy được tiền cho mẹ chữa bệnh, cô ta sẽ cách xa đám người Lý Vĩ Hồng, sau đó nuôi lớn con của bọn họ, không tiếp tục ở lại thành phố Hải Trung.

Mang theo quyết tâm này, cô ta đi đến phòng trang điểm, cùng lúc đó, Phong Hành Diễm và đối tác quyết định dự án, đang chuẩn bị tìm Lý Vĩ Hồng để thảo luận về hiệp nghị giữa bọn họ.

Buổi trưa, người của Phong Hành Diễm lấy hợp đồng ra, Lý Vĩ Hồng nhìn thoáng qua, Phong Hành Diễm người này vẫn rất tốt, giống như anh nói, phần của ông ta một chút cũng thiếu, thế nhưng một miếng bánh kem lớn như thế, có ai không muốn ăn nhiều hơn!

Làm công ty xây dựng hàng đầu trong nước, Phong Hành Diễm chỉ cho ông ta một phần mặt đường như thế, làm sao ông ta cam tâm?

Cho nên ông ta không ký, mà chính là cười nói với Phong Hành Diễm: “Cậu Phong, cậu xem bây giờ là giữa trưa rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện nhé?”

Ban đầu vốn dĩ Phong Hành Diễm muốn từ chối, bởi vì anh muốn nhanh chóng làm xong, buổi tối đi máy bay về, chẳng qua giày vò đến trưa, cho dù anh không mệt, nhưng đối tác khác cũng mệt mỏi, cho nên nhận lời mời đi đến khách sạn ăn chút gì đó.

Anh đoán Lý Vĩ Hồng có chuyện muốn nói, mặc dù Lý Vĩ Hồng là tổng giám đốc của một công ty xây dựng hàng đầu trong nước, nhưng công ty dưới tay ông ta cũng có tiếng là ăn bớt, cắt xén nguyên vật liệu.

Đương nhiên… Sửa đường, xây nhà, bắc cầu, nếu không ăn bớt, cắt xén nguyên vật liệu, làm sao kiếm tiền? Chẳng qua ông ta ăn bớt, cắt xén nguyên vật liệu quá nhiều, mặt đường còn có thể qua loa, nhưng các hạng mục kiến trúc khác tuyệt đối không thể giao cho ông ta, anh đã tìm được người phù hợp, đã phái người đi nói chuyện.

Quả nhiên lúc ăn cơm, còn chưa bắt đầu, Lý Vĩ Hồng đã ở ngay trước mặt các đối tác khác cười nói: “Hôm nay bữa cơm này không phải do đầu bếp nấu, mà là do con gái nuôi của tôi nấu! Nguyên liệu được chở thằng từ nông thôn đến đây, cam đoan tươi mới không bị ô nhiễm! Nào nào, mọi người mau nếm thử!”

Một bàn người, ngoại trừ Lý Vĩ Hồng là người nơi này, những người khác đều từ nơi khác bay đến, sau khi Phong Hành Diễm động đũa, bọn họ mới rối rít cầm đũa, sau đó khen mấy câu tượng trưng, dù sao những người như bọn họ, có gì là chưa ăn qua?

Lúc này trong đám người, có người nhận được ám chỉ của Lý Vĩ Hồng, cười nói: “Không biết ngài Lý đây từ khi nào thì lại có người con gái nuôi biết nấu ăn! Ông còn chưa gọi người ra cho chúng tôi gặp một chút à?”

Lý Vĩ Hồng đợi được câu nói này: “Cô con gái nuôi này của tôi rất tốt, đúng lúc bảo con bé ra chào hỏi mọi người, có cơ hội, mọi người nhớ chăm sóc con bé nhiều hơn nhé?”

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status