Cô vợ tái sinh

Chương 516





Chương 516: Lại xem mắt

Làm sao lại cảm thấy kỳ lạ ư? Đầu tiên là Lý Uyển Oánh, trước kia, bà ấy sẽ luôn nói bóng nói gió, hỏi xem cô có nghĩ đến chuyện tìm bạn trai không. Hiện tại không hỏi, chỉ một lòng một dạ bôi thuốc cho cô, vết sẹo trên mặt cô bắt đầu kết vảy. Cô có thể cảm giác được, mặt của cô sẽ nhanh khỏi.

Phong Hành Diễm lại càng thể hiện ra rõ ràng, tuy anh bận rộn nhiều việc, nhưng vẫn luôn giành ra rất nhiều thời gian để ở bên cô, ép cô đi xem phim, đi chơi, đi mua sắm… Đủ loại biểu hiện cho thấy, anh quyết tâm theo đuổi cô đến cùng.

Dưới loại tình huống này, Thương Trăn có loại cảm giác không thoải mái rất mãnh liệt, loại cảm giác không thoải mái này, tuy không khiến cô cảm thấy phản cảm, nhưng sẽ làm cho cô muốn chạy trốn.

Nhất là khi nhà họ Vạn tách ra, Vạn Hằng phá sản, ông ta và Vạn Thiệu Luân ầm ĩ đến mức vào tù, số tiền còn lại của ông ta bị mấy người anh em khác phân chia, không còn sót gì. Cô dần dần mất đi mục tiêu báo thù, có Phong Hành Diễm ở đấy, cô tin tưởng cuộc sống sau này của những người kia sẽ rất thê thảm.

Điều này khiến cho cảm xúc của cô sinh ra nôn nóng và bất an, lại thêm Phong Hành Diễm theo đuổi quá sít sao, dưới tình huống cô quả thật đã sinh ra một chút dao động, cô bỗng nhiên cảm thấy chính mình rất vô dụng, chẳng lẽ đời này của cô chỉ có một lựa chọn là Phong Hành Diễm thôi sao? Vì thế, cho dù như thế nào, cô đều thua trên tay anh?

Ôm loại tâm trạng không tin vận mệnh, Thương Trăn ngẫu nhiên nhìn thấy quảng cáo xem mắt trên tivi, đột nhiên trong đầu lóe lên.

Có lẽ… Chỉ cần cô học cách tiếp xúc với người khác phái khác, đối với Phong Hành Diễm, cô sẽ có sức miễn dịch!

Mang theo suy nghĩ này, Thương Trăn không chắc chắn, bắt đầu hành trình tìm được chết.

Lúc này, gương mặt của cô không quá dọa người, dù sao những vết sẹo kia đều có màu hồng hào, lúc này kết vảy, màu có hơi đậm hơn, nhưng vẫn không thể che hết gương mặt vốn có của cô.

Lại thêm hiện tại ở trên thị trường xem mắt ít nữ nhiều nam, thông tin về Thương Trăn vừa được đưa ra, không bao lâu sau liền có người hẹn gặp mặt cô.

Trong lòng Thương Trăn thấp thỏm bất an, nhưng Lý Uyển Oánh thấy cuối cùng Thương Trăn cũng chịu ra ngoài, bà ấy rất ủng hộ, vì thế kết quả Thương Trăn rất thuận lợi ra cửa, chuẩn bị đi gặp đối tượng hẹn hò đầu tiên của cô.

Nhưng tin tức này thật giống như gió truyền đến tai Phong Hành Diễm, lúc đó anh đang họp, nghe thấy Bàng Thất gần như nơm nớp lo sợ báo cáo, anh gần như đập nát di động!

“Cậu lặp lại một lần nữa, Trăn Trăn đi đâu?”

Bàng Thất một bên theo dõi, một bên nước mắt rơi đầy mặt.

“Báo, báo cáo cậu chủ, mợ chủ tham gia câu lạc bộ se duyên, bây giờ đang… Xem mắt…”

Thật lâu sau, Phong Hành Diễm hít sâu một hơi.

“… Đưa vị trí của cậu cho tôi!”

Giọng điệu của anh đột nhiên bình tĩnh, lại khiến cho mọi người ở đây không dám thở mạnh, bởi vì lúc này, vẻ mặt của tổng giám đốc thật sự đáng sợ!

Sau khi Bàng Thất gửi định vị, sợ hãi nói thêm một câu: “Cậu chủ… Có cần tôi làm chuyện gì không?”

Anh ta nuốt một ngụm nước bọt.

“Không cần.” Vẻ mặt Phong Hành Diễm dữ tợn nới lỏng cà vạt, anh muốn tự mình đi xé nát những tên đàn ông kia!

Sau khi nói xong, anh rời đi như một cơn gió.

Lúc anh đến, người đàn ông hẹn gặp mặt Thương Trăn còn chưa có đến, thấy vẻ mặt Thương Trăn ngưng trọng ngồi ở đó, tất cả cơn giận của Phong Hành Diễm đều biến thành oán khí…

Anh hỏi Bàng Thất: “Tôi có chỗ nào làm không tốt ư? Vì sao cô ấy còn muốn đi xem mắt?”

Bàng Thất không có cách nào giải thích rõ, anh ta lắp bắp nói: “Có lẽ… Cô Thương muốn được trải nghiệm và quan sát dân tình?”

Phong Hành Diễm trừng mắt nhìn thoáng qua anh ta, cắn chặt răng, dùng hết lý trí mới có thể khống chế chính mình, sau cùng, hung dữ nói: “Bảo quản lý cửa hàng đặt một bức bình phong phía sau cô ấy.”

Anh muốn nhìn xem, rốt cuộc Trăn Trăn muốn làm gì?

Quản lý của cửa hàng vừa nghe thấy Phong Hành Diễm đến liền vội vàng làm theo yêu cầu, sau đó Phong Hành Diễm cứ như thế đường hoàng ngồi ở phía sau Thương Trăn, cách một tấm bình phong khắc hoa.

Thương Trăn nhìn đồng hồ, cuối cùng, vào lúc cô nhíu mày, đối tượng hẹn hò đầu tiên của cô cũng đến rồi.

Đối mặt với một người đàn ông khác không phải Phong Hành Diễm, Thương Trăn phát hiện, cuối cùng cô cũng có thể rất bình tĩnh, khách quan. Cô không hiểu nguyên do trong đó, chỉ nghiêm túc nhìn đối phương.

Nhưng bởi vì khí thế của cô quá cường thế, lại lạnh lùng. Dù sao tránh thoát khỏi nhiều lần bị đuổi giết như vậy, cô không phải là người bình thường gì, chỉ riêng việc không nói lời nào đã khiến cho người đàn ông ngồi đối diện đã bắt đầu run lẩy bẩy, dù sao không phải ai cũng đều giống như Phong Hành Diễm, thích ứng với vẻ lạnh lùng của cô.

Thật đáng sợ, người phụ nữ mặt mũi đầy sẹo này quả thật đáng sợ… Cô thật sự là bác sĩ mà không phải chị đại của xã hội đen ư?

Anh trai nhỏ đeo kính sắp khóc đến nơi, một lúc lâu, cuối cùng anh ta cũng lên tiếng nói câu đầu tiên.

“Tôi muốn đi vệ sinh…”

Sau đó anh ta liền lấy cớ đi vệ sinh để chuồn.

Thương Trăn nhìn thấy anh ta lén lút chạy trốn ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa còn có dáng vẻ sống sót sau tai nạn, cô không khỏi sờ lên mặt mình.

Rõ ràng Phong Hành Diễm còn nói… Cô đáng yêu? Quả nhiên là lừa cô.

Ở bên kia, Phong Hành Diễm cũng không nghĩ đến tình huống lại là như thế, nhìn qua, Trăn Trăn không giống như đi xem mắt, cô giống như đi nhìn người… Rốt cuộc cô muốn làm gì?

Anh kiềm chế trong lòng rục rịch, nén giận tiếp tục xem, dù sao có anh ở đây, đám đạo chích kia đừng mơ tưởng có cơ hội!

Thương Trăn không có dừng lại, rất nhanh, đối tượng hẹn hò thứ hai đến.

Anh ta phát hiện ra Thương Trăn là một người tiềm năng, câu nói đầu tiên của anh ta chính là: “Sau khi vết sẹo trên mặt cô bong vảy, sẽ không để lại dấu vết gì chứ?”

Phong Hành Diễm nghe xong liền không thể nhẫn nhịn. Đây là kỳ thị trên mặt Thương Trăn có sẹo! Vì thế anh bỗng nhiên đứng dậy.

Phản ứng đầu tiên của Thương Trăn cũng giống thế, có phải người này kỳ thị cô không?

Cô cười lạnh, sờ lên mặt mình, trước khi Phong Hành Diễm phát tác, giọng nói không mang theo ý tốt, trả lời anh ta: “Có lẽ là có, cũng có thể là không, nó còn chưa bong ra, sao tôi biết được?”

Phong Hành Diễm nghe xong liền yên tâm ngồi xuống, khiến cho Bàng Thất ở bên cạnh giật mình, nói thật lòng, anh ta cho rằng cậu chủ sẽ trực tiếp lao ra đại sát tứ phương. Dù sao người phụ nữ mà mình thích, thế mà lại ở sau lưng anh lén lút đi xem mắt! Nếu đổi thành cậu chủ của trước kia, anh nhất định sẽ không nhẫn nhịn được!

Nhưng đối với cô Thương, dường như cậu chủ có rất nhiều kiên nhẫn, anh sợ hiểu nhầm đối phương sẽ tạo thành mâu thuẫn, vì thế lựa chọn đè nén cơn giận, yên lặng theo dõi mọi chuyện, đây là chuyện chưa từng có.

Đối tượng hẹn hò của Thương Trăn nhìn thấy cách nói chuyện không có ý tốt của cô, ngồi cũng không ngồi liền nhíu mày nói: “Có phải cô đến xem mắt không vậy? Tôi chỉ muốn biết qua tình hình của cô mà thôi, dù sao vết sẹo trên mặt cô dọa người như thế, tôi hỏi một chút cũng là bình thường!”

Anh ta nói như thế, Thương Trăn lại càng cảm thấy khó chịu… Cô không nhịn được chuyển sang mỉa mai: “Vậy anh có thể đi rồi, bụng bia của anh lớn như thế, tôi nhìn thấy cũng rất đáng sợ.”

Ánh mắt hai người chạm vào nhau, ánh mắt không có ý tốt của Thương Trăn, khiến cho ban đầu vốn dĩ đối phương còn muốn nói điều gì đó, há to miệng, lại sợ hãi nuốt xuống, sau cùng xám xịt rời đi. Đi xem mắt gặp phải kẻ quái dị như thế, thật sự là đủ rồi!

Thương Trăn thấy cộng lại còn chưa được năm phút, hai người đã rời đi, sắc mặt bỗng nhiên suy sụp, quả nhiên, cô không thích hợp ở chung với đàn ông ư? Cô phải làm sao rèn được năng lực đề kháng của mình với Phong Hành Diễm?

Lúc này một giọng nói ôn hòa từ trên đỉnh đầu vang lên.

“Tôi có thể ngồi đây được không?”

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status