Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 1165: ĐỐI ĐẦU VỚI KẺ MẠNH, HẬU QUẢ THẬT ĐÁNG SỢ (2)



CHƯƠNG 1165: ĐỐI ĐẦU VỚI KẺ MẠNH, HẬU QUẢ THẬT ĐÁNG SỢ (2)

“Tôi đối xử quá đáng với họ hồi nào?” Dương Tầm Chiêu cảm thấy mình rất oan uổng, anh chưa từng làm truyện quá đáng với hai ông bà cụ nhà họ Đường.

Trước đây, anh luôn cực kỳ tôn trọng ông bà cụ Đường, huống chi giờ bọn họ còn là người thân của Thanh Thanh.

“Cậu biết làm thế nào thì tốt, tôi đi trước đây.” Lúc này Đường Lăng mới gật đầu yên tâm, rồi xoay người rời đi.

Đường Lăng ra khỏi sân bay thì gọi thẳng cho Đường Vân Thành, từ chuyện lần trước, Đường Vân Thành luôn ở Hải Thành giải quyết công việc, vẫn chưa quay về, giờ trong nhà xảy ra chuyện, tất nhiên Đường Lăng phải nói với ba một tiếng, xem thử ba mình có cách nào không?

Dù gì lần này người mà bọn họ phải đối mặt là Trương Minh Hoàng.

“Sao thế? Con có chuyện gì à?” Điện thoại đổ chuông mấy lần, Đường Vân Thành mới nghe máy, có thể thấy ở Hải Thành, ông đang rất bận.

Đường Lăng kể lại ngắn gọn tình hình bên này cho Đường Vân Thành nghe.

“Con đang nói Trương Minh Hoàng?” Đường Vân Thành nghe xong, thì sắc mặt nhất thời thay đổi, giọng nói cũng thâm trầm hơn, rõ ràng ông cũng nghe qua về Trương Minh Hoàng rồi.

“Hai chuyện lần trước chỉ là người nào đó trong Quỷ Vực Chi Thành muốn đối phó với chúng ta, kế hoạch bọn họ chu toàn như vậy, hơn nữa thủ đoạn rất cao siêu, nếu không có Thanh Thanh ở đó, e rằng ba và con sẽ khó mà thoát hết rắc rối, giờ nếu Trương Minh Hoàng đích thân ra tay, chỉ sợ chuyện này sẽ rất nghiêm trọng.” Bình thường Đường Vân Thành là người uy phong thế nào, có sóng to gió lớn nào mà ông chưa nhìn thấy, giờ nghe thấy chuyện này, nói trong lòng không lo lắng là giả.

“Vâng, chuyện này rất nghiêm trọng, nên con mới nói với ba một tiếng, về công hay tư, thì con đều phải đứng cùng Dương Tầm Chiêu để đối phó, nếu phải chống lại Trương Minh Hoàng, đến lúc đó chắc chắn sẽ tổn hại đến lợi ích nhà họ Đường, mong ba…” Mục đích Đường Lăng gọi điện là để nói rõ chuyện này.

Nếu phải chống lại Trương Minh Hoàng, đến lúc đó chắc chắn sẽ không thể nào bảo vệ chu toàn cho nhà họ Đường được, đồng thời cũng sẽ tổn hại đến nhà họ Đường, về phần tổn hại thế nào, thì phải dựa vào mức độ mà Trương Minh Hoàng xuống tay.

Nhưng dù thế nào, anh cũng phải đứng cạnh Dương Tầm Chiêu, cùng nhau gánh vác mọi thứ.

“Con cứ yên tâm mà làm, đừng kiêng kỵ gì cả.” Đường Vân Thành ngắt lời Đường Lăng ngay, cũng thể hiện rõ thái độ của mình.

“Cảm ơn ba.” Đường Lăng khẽ cười, trong lòng cũng vui mừng hơn, ba có thể ủng hộ anh như vậy, thật sự làm anh rất cảm động.

“Ba giải quyết công việc bên này một lát, rồi tranh thủ quay về trong hôm nay, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ lưỡng.” Đường Vân Thành luôn làm việc cẩn trọng, cũng rất chăm chỉ nghiêm túc với công việc, hiếm khi vì chuyện cá nhân mà bỏ dở công việc trong tay, nhưng giờ ông lại nói phải mau quay về.

Có thể thấy ông rất xem trọng chuyện này, nói đúng hơn là ông kiêng kỵ Trương Minh Hoàng.

“Nếu Trương Minh Hoàng không có động tĩnh gì, thì tụi con cũng không được phép hành động, còn nếu ông ta có động tĩnh, thì tụi con cũng đừng mạnh mẽ chống lại, chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành, nên có thể trì hoãn được lúc nào hay lúc ấy, đợi ba về rồi sẽ nghĩ cách sau.” Đường Vân Thành lại không yên tâm căn dặn mấy câu, mấy năm nay, bình thường ông cũng không trò chuyện quá nhiều với Đường Lăng.

Vì Đường Lăng luôn làm việc thận trọng, chưa từng khiến Đường Vân Thành phải lo lắng, nên ông hiếm khi căn dặn anh lần thứ hai như thế.

“Vâng, con biết rồi.” Đường Lăng vội đáp, thật ra trong lòng anh cũng đang lo lắng, giờ nghe ba mình căn dặn như thế, thì trong lòng càng nặng nề hơn.

Mặc dù lúc nãy ba anh nói khá uyển chuyển, nhưng hàm ý lại thể hiện rất rõ, ba anh muốn bảo bọn anh cố gắng né tránh Trương Minh Hoàng.

Có thể thấy ba anh cũng biết bọn anh không địch lại Trương Minh Hoàng, nhưng đây không phải là chuyện bọn anh có thể né tránh được.

Dù gì chuyện công chúa Quỷ Vực Chi Thành bị Dương Tầm Chiêu ném thẳng ra ngoài là sự thật đã xảy ra rồi.

Chắc chắn Trương Minh Hoàng sẽ không bỏ mặc chuyện này, ông ta sẽ tới tìm bọn anh để tính sổ.

“Bên Thanh Thanh có cách gì không?” Đường Vân Thành ngẫm nghĩ một lúc rồi không nhịn được hỏi, ông hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Hàn Nhã Thanh.

“Bọn con vẫn chưa nói chuyện này cho Thanh Thanh biết, Dương Tầm Chiêu định tạm thời giấu con bé trước đã, để con bé khỏi lo lắng, nếu Trương Minh Hoàng muốn đối phó chúng ta, thì chắc chắn sẽ dùng thực lực để giải quyết vấn đề, với thân phận và tính cách của ông ta, thì không bao giờ giở mánh khóe ở sau lưng, nên chúng ta có nói chuyện này cho Thanh Thanh biết, thì con bé cũng không có cách giải quyết.” Đường Lăng hiểu rõ năng lực của Hàn Nhã Thanh, sở trường của cô là hiểu rõ tâm lý tội phạm, nếu đối phương giở mánh khóe thì chắc chắn cô sẽ có cách.

Nhưng Đường Lăng nghĩ Trương Minh Hoàng không bao giờ giở mánh khóe với họ, đó không phải cách làm việc của ông ta, hơn nữa với thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, thì ông ta không cần phải làm thế.

Trương Minh Hoàng hoàn toàn có thể dùng thực lực để giải quyết mọi vấn đề.

“Ừm, vậy cũng tốt.” Đường Vân Thành cũng tán thành cách làm của Dương Tầm Chiêu: “Đúng rồi, chắc Dương Tầm Chiêu đã biết chuyện hai đứa trẻ rồi đúng không?”

Đường Vân Thành không hoàn toàn hài lòng với Dương Tầm Chiêu, tâm lý của ông như người cha già có cô con gái mới lớn, nhưng ông không thể giấu mãi chuyện hai đứa trẻ với Dương Tầm Chiêu, anh làm ba bọn trẻ nên anh có quyền được biết.

Trước đây là do Đường Minh Hạo nói muốn thử thách Dương Tầm Chiêu, nên hai ông bà cụ trong nhà đều ủng hộ cậu bé.

“Cậu ấy biết rồi.” Đường Lăng không khỏi mỉm cười: “Hai cha con bọn họ còn ầm ĩ một trận nữa.”

Đường Lăng biết rõ chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua.

“Ừm, vậy thì tốt, con với Dương Tầm Chiêu sắp xếp trước đi, cố gắng chuẩn bị thật kỹ càng, để phòng ngừa Trương Minh Hoàng bỗng gây khó dễ, chiều nay ba sẽ quay về ngay.” Đường Vân Thành vẫn lo lắng chuyện Trương Minh Hoàng, nên căn dặn thêm mấy câu nữa mới cúp máy.

Cúp máy xong, sắc mặt Đường Lăng rất nghiêm nghị, haizz, Dương Tầm Chiêu chọc ai không chọc, lại cứ chọc phải Trương Minh Hoàng!

E rằng trên đời này chẳng còn kẻ địch nào lớn mạnh, đáng sợ hơn Trương Minh Hoàng.

Giờ anh chỉ hy vọng Trương Minh Hoàng đừng hành động quá nhanh, chí ít là cho bọn họ chút thời gian để chuẩn bị.

Đường Lăng đang nghĩ ngợi thì điện thoại bỗng đổ chuông, anh sửng sốt một lát, liếc nhìn màn hình điện thoại, rồi nhanh chóng nghe máy.

“Cậu cả, không ổn rồi, chúng tôi bị công kích ở nước D rồi.” Điện thoại vừa kết nối, giọng nói gấp gáp ở đầu bên kia đã truyền tới ngay.

Tim Đường Lăng chùng xuống, mắt nhanh chóng híp mắt: “Cậu có biết là do ai làm không?”

“Là người của Quỷ Vực Chi Thành, bên này chúng tôi không hề đắc tội với họ, bình thường cũng chẳng giao lưu gì, nhưng hôm nay bọn họ bỗng công kích chúng tôi.” Người ở đầu bên kia giải thích tường tận tình hình lúc đó.

Rõ ràng sắc mặt Đường Lăng hơi thâm trầm, anh biết nội quy của Quỷ Vực Chi Thành rất nghiêm khắc, không đời nào vô duyên vô cớ công kích bọn họ, nên chỉ có một khả năng, đó là Trương Minh Hoàng đã ra tay.

Nhưng anh không ngờ Trương Minh Hoàng lại ra tay ở nước D trước.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì Đường Lăng cũng dễ dàng đoán ra, bởi vì nước D khác với đất nước bọn họ, nơi đó vốn rất hỗn loạn, bình thường đã có không ít vụ loạn lạc, nên Trương Minh Hoàng ra tay ở nước D trước sẽ thuận tiện và trực tiếp hơn.

Tâm trạng Đường Lăng càng thâm trầm hơn, nếu Trương Minh Hoàng đối phó bọn anh ở thành phố A, thì Quỷ Vực Chi Thành sẽ không dám xằng bậy vì bị hạn chế bởi một số quy định của đất nước, chí ít là bọn họ sẽ không trực tiếp xuống tay dùng vũ khí nào đó ở thành phố A.

Nhưng nếu ở nước D, thì không bị kiêng kỵ bởi mấy điều này, nên Quỷ Vực Chi Thành sẽ càng trắng trợn hơn.

Quả nhiên Trương Minh Hoàng lợi hại, nước đi này của ông ta thật sự quá hay.

Hơn nữa ở nước D, rõ ràng thế lực của bọn anh cũng yếu hơn bên này rất nhiều, gần đây nhà họ Đường mới mở rộng phát triển qua bên đó.

Nhưng Dương Tầm Chiêu thì phát triển rất tốt ở nước D.

“Bên cậu ba Dương có xảy ra chuyện gì không?” Đường Lăng hơi biến sắc, vội hỏi một câu.

“Tôi đang định nói với cậu cả đây, người của cậu ba Dương cũng bị công kích, đều do người của Quỷ Vực Chi Thành gây ra, bọn họ định đối đầu trực diện với chúng ta ư?” Người kia nghe Đường Lăng hỏi thế thì vội đáp lại.

Đường Lăng nghe vậy thì tim càng chùng xuống, xem ra quả thật là do Trương Minh Hoàng làm, ông ta định trút giận cho công chúa Quỷ Vực Chi Thành.

Anh vốn định chuẩn bị ổn thỏa ở thành phố A, nhưng giờ Trương Minh Hoàng lại công kích thẳng vào người bọn họ ở nước D, chuyện này…

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 82 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status