Con đường bá chủ

Chương 767: Sát khí ngút trời



“Phú lão, ngươi vừa nói gì?”

Khuôn mặt tuyệt mỹ của Phú Nhược Linh biến sắc, vẫn không dám tin những gì mình vừa nghe được.

“Chủ mẫu vừa truyền tin cho ta, nói gia chủ đột ngột chấp nhận lời cầu thân của Đồ gia, hứa hẹn sẽ gả tiểu thư cho Đồ Huy!”

Phú lão cũng là vội vội vàng vàng, gương mặt già nua cũng chưa kịp định thần lại.

“Mẫu thân truyền tin...” Phú Nhược Linh lẩm bẩm, cố gắng duy trì bình tĩnh, nàng hít sâu một hơi:

“Phụ thân vì sao lại làm như vậy?”

Lạc Nam ở bên cạnh cũng là chân mày nhíu chặt, Đồ Huy và Đồ gia không ngờ lại giở trò nữa rồi.

Nhưng vấn đề mấu chốt lại nằm ở gia chủ của Phú gia, chính là phụ thân của Phú Nhược Linh...

Hiện tại Săn Ma Điện đang đứng trên đỉnh đầu ngọn sóng, khi đệ nhất cường giả là Tuế Nguyệt Nữ Đế tuyên bố cùng Săn Ma Điện không chết không thôi, danh dự và uy tín của Săn Ma Điện cũng đang tuột dốc một cách không phanh.

Đồ gia là thành viên của Săn Ma Điện, số phận trong tương lai còn chưa rõ ràng, bởi vì đắc tội với đệ nhất cường giả không phải là chuyện nhỏ.

Trong hoàn cảnh này, chỉ cần là người có được lý trí sẽ hiểu hạn chế quan hệ với các thành viên của Săn Ma Điện mới đúng, nhưng tại sao phụ thân của Phú Nhược Linh lại vội vàng gả nữ nhi đến như vậy?

“Phụ thân chưa biết chuyện Săn Ma Điện đắc tội Tuế Nguyệt Nữ Đế đúng không?” Phú Nhược Linh như thấy được một tia hy vọng, hỏi thăm Phú Lão.

Chỉ tiếc Phú Lão lại là lắc đầu, nghiêm túc đáp: “Tin tức của Săn Ma Điện và Tuế Nguyệt Nữ Đế đã truyền về gia tộc khi Đấu Giá Hội kết thúc! Gia chủ cũng biết rồi...”

Phú Nhược Tinh cắn lấy cánh môi mềm, cảm giác bất an dâng tràn trong lòng ngực...nghĩ đến gương mặt dương dương đắc ý của Đồ Huy đã khiến nàng thấy chán ghét.

“Đồ gia dâng lên sính lễ là một viên Phá Tôn Đan, có thể trợ giúp Gia Chủ đẩy nhanh tiến độ đột phá Tiên Tôn bằng với Đồ gia chủ!” Phú lão nói thêm.

“Không thể nào...” Phú Nhược Linh lắc đầu, sắc mặt khó coi: “Đồ gia sẳn sàng bỏ ra cái giá lớn như vậy?”

Phá Tôn Đan là Tôn Cấp Tiên Đan có thể hỗ trợ Thiên Vương phá tan bình cảnh, đẩy nhanh tiến độ trở thành Tôn giả, đương nhiên quá trình chuyển hóa Vương Lực thành Tôn Lực sẽ vẫn diễn ra, Phá Tôn Đan còn chưa đủ khả năng đẩy nhanh quá trình này.

Mặc dù như vậy, thì giá trị của Phá Tôn Đan cũng cực kỳ cao, dù là với tài sản của Phú gia nếu muốn đạt được cũng phải tiêu hao hơn một nửa tích lũy.

Phú Nhược Linh hoàn toàn không nghĩ ra, vì để cưới nàng mà Đồ gia sẳn sàng chi cái giá như vậy?

Phải biết Phá Tôn Đan đủ để Đồ gia tự mình bồi dưỡng thêm một tôn cường giả trong tương lai a.

“Quan hệ thông gia...” Lạc Nam chậm rãi lên tiếng:

“Danh vọng của Săn Ma Điện hiện tại đang tuột dốc không phanh, để giải quyết vấn đề bọn hắn cần nhanh chóng lấy lại uy tín!”

“Mà cách tốt nhất lúc này chính là kết thân với một cái thế lực cường đại nổi danh khác, Thiên Địa Hội trở thành mục tiêu tốt nhất!”

“Thì ra là như thế...” Phú Nhược Linh bừng tĩnh.

Nàng cũng là nữ nhân thông minh, chẳng qua lòng dạ đang bối rối nên còn mơ hồ, lúc này nghe Lạc Nam phân tích, nhất thời hiểu được nguyên nhân sâu xa trong đó.

“Thậm chí rất có thể cao tầng của Săn Ma Điện lúc này đang phân phát tài sản cho thành viên của bọn chúng để làm sính lễ, nhằm thông gia càng nhiều thành viên của Thiên Địa Hội càng tốt!” Phú Nhược Linh trầm giọng nói.

Lạc Nam tán thành suy đoán của nàng, gật gật đầu.

“Lão phu vẫn luôn khó hiểu, lấy tính cách thương yêu của Gia chủ đối với tiểu thư, vì sao lần này vội vàng quyết định mà chưa hỏi ý ngươi!” Phú lão nhíu chân mày, ánh mắt đục ngầu phức tạp nói.

Phú Nhược Linh trong lòng có chút siết chặt, chẳng biết vì sao...những năm gần đây quan hệ giữa nàng và phụ thân ngày càng xa cách, dường như giữa hai người có một lớp rào chắn vô hình nào đó đang tồn tại.

Nếu là trước đây, với sự yêu thương mà phụ thân giành cho nàng, đừng nói là một viên Phá Tôn Đan, cho dù là Hỗn Độn Khí thì phụ thân nàng vẫn sẽ không làm ra chuyện ép nàng lấy người nàng không muốn.

Lắc đầu, cố gắng xua tan hỗn loạn bên trong, Phú Nhược Linh trầm giọng nói ra:

“Đẩy nhanh tốc độ của Đại Chiến Hạm, ta muốn tự mình cùng phụ thân trao đổi!”

“Được rồi!” Phú lão gật đầu, sắc mặt nặng nề rời đi điều khiển Chiến Hạm.

...

“Khiến Lạc Yên cô nương chê cười...” Phú Nhược Linh mệt mỏi tựa vào lan can thuyền, ánh mắt có chút đắng chát nhìn lấy Lạc Nam.

“mọi truyện đều có cách giải quyết, Phú tiểu thư cần giữ vững bình tĩnh!” Lạc Nam an ủi.

Với tư cách là một người làm phụ thân, hắn tuyệt đối sẽ không để Tiểu Kỳ Nam rơi vào cảnh tương tự như Phú Nhược Linh...thậm chí không ai được quyền ép nàng làm chuyện nàng không thích.

Tuy nhiên đó là cách làm phụ thân của hắn, thế gian này vẫn còn vô số tên phụ thân khác vì lợi ít sẳn sàng hy sinh hạnh phúc của con cái...

Người lòng dạ tàn nhẫn như Lạc Phá Lôi cũng không phải là không có...

Lạc Nam chưa từng tiếp xúc với Phú gia chủ, cũng không biết đây rốt cuộc là kiểu phụ thân nào...

“Loại người như Đồ Huy cả đời khó thành đại sự, gả cho hắn đồng nghĩa tương lai của ta sẽ là một màu u tối!” Phú Nhược Linh kiên quyết nói ra:

“Mặc kệ nguyên nhân gì, mặc kệ hậu quả ra sao...cuộc hôn nhân này ta sẽ không đáp ứng!”

Lạc Nam có thể nhìn thấy trong mắt của Phú Nhược Linh ngọn lửa hừng hực.

Hiển nhiên nàng là một nữ nhân có lòng dạ rất rộng, đánh giá thiên tài Đồ Huy không đáng một đồng, thà liều lĩnh bất chấp hậu quả cũng không muốn gả.

“Chúc Phú tiểu thư thuận lợi giải quyết mâu thuẫn với phụ thân!” Lạc Nam lên tiếng nói, điểm mấu chốt ở đây là nằm ở Phú gia chủ.

Nếu tên này không chấp nhận lời cầu hôn của Đồ gia, như vậy dù có mười viên Phá Tôn Đan cũng chẳng thể lay động.

“Đa tạ...” Phú Nhược Linh mỉm cười, chỉ là bên trong ánh mắt tràn ngập sầu não.

Chuyện lần này như một hòn đá tảng đặt nặng trong lòng nàng.

Lạc Nam thở dài một tiếng, đây là việc riêng tư của Phú gia, người ngoài như hắn thật sự không tiện xen vào.

Bồng Lai Tiên Đảo và Hải Vực Tinh có khả năng đối mặt nguy cơ từ phía các Trung Tiên Giới khác, đây mới là điều cần quan tâm nhất lúc này.

Bất chợt, Lạc Nam như cảm giác được gì đó...ánh mắt nhìn ra phía sau.

Chỉ thấy có một chiếc Phi Thuyền đang lảo đảo theo sát Đại Chiến Hạm, giữ một khoảnh cách nhất định không xa mà cũng không gần.

Thấu Thị Vạn Lý triển khai, kết hợp cùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm, Lạc Nam bất chợt sắc mặt đại biến.

Một cổ cảm giác phẫn nộ không thể ức chế được dâng trào trong lòng ngực, khiến hắn thật sự hít thở không thông.

Bởi vì trên chiếc Phi Thuyền đang theo chân Đại Chiến Hạm, có một thân ảnh mà cả đời Lạc Nam cũng vĩnh viễn không thể quên được.

Đó là một nam thanh niên thân mặc cẩm y cao quý, diện mục anh tuấn thâm trầm, ánh mắt luôn ra vẻ cao cao tại thượng.

Kẻ này...dù có hóa thành tro, Lạc Nam cũng nhận ra.

Cẩm y thanh niên, đụng độ tại Man Hoang Tình, ép Võ Tam Nương phải thi triển Tử Môn bên trong Bát Môn Độn Giáp và bạo tạc cơ thể.

Mặc dù nhờ vào tàn hồn của Tuế Nguyệt Nữ Đế đảo nghịch thời gian cứu sống nàng, nhưng cảnh tượng Võ Tam Nương bạo thể đó vĩnh viễn trở thành một trong những cơn ác mộng lớn nhất đời Lạc Nam.

Chỉ thiếu một chút nữa thôi, hắn đã vĩnh viễn mất đi một sư phụ, một thê tử, một nữ nhân yêu thương nhất trong cuộc đời.

Nếu xét những nhân vật mà Lạc Nam căm hận nhất, cẩm y thanh niên chắc chắn đứng hàng đầu.

Thấy Lạc Nam nhìn đến, cẩm y thanh niên nhếch miệng cười tà, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn lại hắn.

Hiển nhiên lần theo dấu ấn hình nốt ruồi để lại trên người Lạc Nam, cẩm y thanh niên phát hiện kẻ tiêu diệt phân thân của mình năm xưa lúc này chỉ là một thiếu nữ Ất Tiên đang đi nhờ phi thuyền của Phú gia.

Vì có Phú gia mà hắn không dám tiến lên làm càn, nên chỉ có thể lẻo đẻo theo sau, chờ cơ hội làm thịt thiếu nữ này.

Năm xưa khi phân thân bị tiêu diệt, bản thể của cẩm y thanh niên đâu thể nào biết được những chuyện đã diễn ra, hắn chỉ biết dấu ấn ở trên người Lạc Nam là sự thật, nên cho rằng nàng là nữ.

...

“Phú tiểu thư! Ta có chuyện cần rời khỏi Chiến Hạm...phiền nàng mang theo Đại Đảo Chủ mấy người trở về Hải Vực Tinh!” Lạc Nam hít sâu một hơi, trầm giọng nói ra.

Cẩm y thanh niên muốn trả thù mối hận tiêu diệt phân thân, hắn làm sao không muốn đòi lại công bằng cho Võ Tam Nương của mình?

Đã gặp được, bằng mọi giá phải diệt sát mới hả cơn giận dữ.

Phú Nhược Linh nhìn ánh mắt của Lạc Nam, lại thấy tình huống phía sau cũng cảm nhận được không ổn, khuyên can nói ra:

“Lạc Yên cô nương thiên phú ngút trời, cẩn trọng trong mọi hành động mới đúng...đụng độ với kẻ thù ở nơi này rất không khôn ngoan!”

“Đây là thù không đội trời chung!” Lạc Nam nhấn mạnh, nói tiếp:

“Không cần Phú tiểu thư cho phép, ta vẫn tự rời khỏi Đại Chiến Hạm được!”

Phú Nhược Linh bất đắc dĩ, quả thật Thiên Địa Hội không được phép xen vào tranh đấu giữa người khác.

Nàng hết cách khuyên can Lạc Nam, chỉ có thể hứa hẹn nói:

“Ta sẽ mang Âu Dương tỷ tỷ các nàng về Hải Vực Tinh, Lạc Yên cô nương cứ yên tâm!”

“Đa tạ!” Lạc Nam gật đầu, đang muốn nhảy khỏi Đại Chiến Hạm.

“Lạc Yên cô nương có thể sẽ cần thứ này!” Phú Nhược Linh lôi kéo hắn, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một tấm phù chú.

“Đây là?” Lạc Nam khó hiểu.

“Dịch Hành Phù, chỉ cần bớp nát nó có thể lập tức dịch chuyển về phạm vi lãnh thổ của Phú gia chúng ta...” Phú Nhược Linh nghiêm túc nói:

“Khi gặp nguy hiểm, Lạc Yên cô nương có thể dùng nó để quay về Hải Vực Tinh!”

Lạc Nam nghe vậy thật sâu nhìn nàng một chút, trầm ngâm hỏi: “Phú tiểu thư vì sao tốt với ta như vậy?”

Phú Nhược Linh thản nhiên đáp: “Ta không muốn một thiên tài kinh diễm như cô nương gặp chuyện không may!”

“Thành ý của Phú tiểu thư ta nhận!” Lạc Nam không khách khí thu lấy Dịch Hành Phù.

Thứ này là đồ tốt, có thể nhanh chóng quay về Hải Vực Tinh rất hợp với ý của hắn, tránh để Đại Đảo Chủ các nàng sau khi xuất quan sẽ lo lắng.

Vốn dĩ Lạc Nam định sau khi làm thịt cẩm y nam tử sẽ để Thục Phi mang mình trở về, nhưng có Dịch Hành Phù cũng không cần quấy rối nàng đang bế quan.

Ân tình của Phú Nhược Linh hắn đã nhớ kỹ, Lạc Nam không muốn nợ ân tình của người khác.

Sau khi trở về, hắn quyết định đến Phú gia một chuyến, hỗ trợ nàng giải quyết hôn sự với Đồ Huy.

Không tiếp tục nhiều lời, Lạc Nam vươn người nhảy khỏi Đại Chiến Hạm...

Phú lão đúng lúc gia tăng tốc độ, Đại Chiến Hạm lao vụt đi mất dạng...chỉ còn lại một mình Lạc Nam cô độc giữa hư không.

Phú Nhược Linh ngoáy đầu nhìn lại, bóng dáng thiếu nữ tuyệt mỹ dần dần khuất xa, nàng lẩm bẩm một tiếng:

“Rốt cuộc Lạc Yên là người như thế nào...”

...

Lạc Nam dừng lại giữa tinh không, Phi Thuyền của cẩm y nam tử cũng nhanh chóng tiếp cận.

“Giỏi, rất giỏi...!” Cẩm y nam tử cười tà nhìn Lạc Nam, khóe môi cong lên đầy ý vị:

“Không ngờ kẻ hủy phân thân của bổn công tử lại là một nữ nhân tuyệt mỹ, vừa hay có thể hiếp xong giết!”

Thiếu nữ trước mắt là Ất Tiên, chẳng trách năm xưa có thể diệt trừ phân thân của hắn...

Chỉ là trước ánh mắt trợn tròn của cẩm y thanh niên, chỉ thấy thiếu nữ đột ngột đưa tay lên mặt kéo xuống.

Một tên nam tử cao lớn, thân thể cân đối, diện mục tuấn lãng xuất hiện, đôi mắt đen trắng tà dị nhìn chằm chằm vào cẩm y thanh niên, bên trong ẩn chứa vô tận sát khí.

“Nghe cho kỹ, người lấy mạng chó của mày...Lạc Nam!”

Lạc Nam âm thanh như đến từ cửu u địa ngục nói ra.

Báo thù cho nữ nhân của mình, hắn phải lấy thân phận của một nam nhân, một người làm phu quân.

Hình dạng Lạc Yên tạm thời không cần thiết...

“Nam nhân?” Cẩm y nam tử vẫn chưa hết bất ngờ, sau khi nghe lời nói của Lạc Nam bất chợt phì cười vì phẫn nộ:

“Cuồng vọng! dám giết đi phân thân của ta, mặc kệ ngươi là nam hay nữ...hôm nay cũng phải chết!”

“Nghe cho kỹ, kẻ giết ngươi tên là...”

“Ta đối với tên người sắp chết không có hứng thú biết!” Lạc Nam cắt ngang, sát khí bạo động, thân thể đã mãnh liệt biến mất.

Bát Môn Độn Giáp toàn diện kích hoạt, Lôi Hỏa cuồn cuộn ngập trời, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm phủ lên sau lưng.

Tốc Biến triển khai...

Lạc Hồng Kiếm xuất hiện trên tay, Lạc Nam muốn cùng Tiểu Hồng Nhi báo thù cho Tam Nương ma ma của nàng.

Dường như cảm nhận được tâm tình phẫn nộ của Lạc Nam, lại thêm ngày thường Võ Tam Nương cực kỳ yêu thương Tiểu Hồng Nhi.

Trong khoảnh khắc đó, một luồng lực lượng bá đạo quét ngang từ Lạc Hồng Kiếm xuất hiện.

Chính là Kiếm Vực!

Lạc Nam tay cầm Lạc Hồng Kiếm, tu vi bạo phát, Thể Tu kích hoạt, Lôi Hỏa vờn quanh...

Sát khí mãnh liệt như hóa thành thực chất, Kiếm Vực cao cao tại thượng khóa chặt lấy cẩm y thanh niên.

Ở trong khoảnh khắc này, cẩm y thanh niên sắc mặt từ kiêu ngạo đã chuyển thành vô tận hoảng sợ.

Cảm giác tử vong dâng lên tận cõi lòng, hai chân của hắn như sắp nhũn ra, ở giữa đũng quần đã ướt át nước.

Khủng bố...hắn đang đối diện với con quái vật khủng bố gì thế này?

Cẩm y thanh niên hoàn toàn mất đi khả năng nhận thức...trong đầu chỉ còn lại cảm giác bất lực, hèn yếu.

Hắn muốn quay người bỏ chạy, nhưng ở trong Kiếm Vực của Lạc Hồng Kiếm lúc này, chỉ có Lạc Nam di chuyển tự do.

“Chết!”

Hàn mang trong mắt Lạc Nam đại thịnh, Lạc Hồng Kiếm nhắm ngay giữa đầu Cẩm y thanh niên chẻ xuống.

Hắn muốn trảm đôi, chưa bao giờ Lạc Nam gấp rút giết đi một người đến như thế, dường như để cẩm y thanh niên sống thêm một chút chính là tội lỗi tày trời.

“To gán, bằng tiểu tử chưa đột phá Ngọc Tiên như ngươi cũng muốn giết công tử?”

Trong thời khắc mấu chốt, từ trong phi thuyền của cẩm y thanh niên, một giọng nói già nua lẫm liệt vang lên.

Lạc Nam ánh mắt híp lại, hắn đã sớm biết trong thuyền có người...

Một tên Vương giả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status