Con đường bá chủ

Chương 782: Mẫu nữ cơ duyên



Toàn trường nín thở trong khoảnh khắc này…

Một cánh hoa Đế Cấp sắp bị phục dụng, không ít người cảm thấy đau lòng…

Thậm chí nếu không phải còn giữ được một tia lý trí, chỉ sợ Đồ Hoàng, Phú Kim Đoàn mấy tên đã lao vào cướp đoạt.

Bất quá đừng nhìn thấy Mộng Chi Tiên hòa nhã dễ gần mà xem nhẹ, Mộng gia chúng cường giả yên tâm để nàng ở lại cùng Đế Thi, chứng tỏ tin chắc ở tại đương trường Mộng Chi Tiên đủ sức bình định tất cả.

Danh xưng Đế Nữ trên Thiếu Đế Bảng không phải để làm cảnh đâu.

Cửu Diệp Liên Hoa không hổ danh kỳ trân, cánh hoa vừa tiếp xúc với môi đã như sinh ra linh tính nhảy vào trong miệng, rất nhanh cấp tốc hòa tan.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Tại khoảnh khắc đó, một luồng sinh mệnh lực cường thịnh quét ngang bốn phía không gian, đem tuổi thọ của những người vô tình có mặt kéo lên một đoạn, hết sức khủng bố.

Mà da thịt nhăn nheo của Đế thi đang lấy một tốc độ bằng mắt thường cấp tốc dãn ra, màu trắng hồng trở lại…

Mái tóc thương bạch hoa râm trắng xóa cũng nhanh chóng trở nên đen tuyền, khí thế kéo căng.

Linh Hồn vốn chỉ còn một tia chấp niệm, tưởng chừng đã khô kiệt nhanh chóng sống lại như suối nguồn, cuồn cuộn thật lâu…

Biến hóa nghiêng trời lệch đất diễn ra…

Trong ánh mắt hưng phấn của Mộng Chi Tiên, một vị mỹ phụ nhân tuyệt sắc đủ khiến vạn hoa cúi đầu từ quan tài đứng dậy.

Mái tóc đen tuyền như thác rủ xuống qua vai, thân thể tuyệt mỹ khó tả, ánh mắt lấp lánh như dãy ngân hà, làn da tràn đầy nhựa sống, bộ ngực cao ngạo vểnh lên, vòng eo mảnh mai như liễu, bờ mông ngạo nhân to tròn, dù khoác lấy áo bào xám tro đơn giản, vẫn không thể giấu đi vẻ đẹp của nàng.

Lão tổ Mộng gia – Nữ Đại Đế chính thức hồi sinh.

Toàn trường ánh mắt ngơ ngác, thật lâu không thể rời xa…

Ngay cả đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như Liễu Tú Quyên, Phú Nhược Linh, Mộng Chi Tiên mấy nữ cũng có chút hoảng hốt, trong mắt hiện lên vẻ mê say.

Về nhan sắc, có lẽ các nàng không thua kém vị trước mặt…nhưng xét về khí chất, một vị Nữ Đế thật sự sở hữu phong thái quá mức độc nhất vô nhị, dù muốn bắt chước cũng không thể.

Khác với khí thế hùng hồn khi còn là Đế Thi, lúc này đây toàn bộ khí tức từ Mộng gia Nữ Đế thu liễm đến cực hạn vào bên trong, nàng như một mỹ nhân bình phàm vô hại, ngay cả ánh mắt cũng mơ mơ màng màng, không rõ tiêu cự.

“Lão tổ…”

Mộng Chi Tiên giọng điệu khẽ run rẩy kinh hô một tiếng.

Lão tổ trong mắt nàng vốn là một lão phụ nhân ở tuổi xế chiều, nhưng lúc này đây thọ mệnh từ Cửu Diệp Liên Hoa kéo dài, dung nhan trở lại tuổi phong vận thành thục chín muồi nhất, khó có thể thích ứng.

Cũng là điều bình thường, tu sĩ đạt đến cấp độ nhất định đã có thể dùng một phần ít lực lượng để tự duy trì dung mạo ở thời điểm theo ý mình, tuy nhiên còn tùy thuộc vào tâm cảnh và ý nghĩ của người đó.

Nếu tâm hồn ngươi đã già nua và cằn cỗi, dù có sở hữu vẻ ngoài như trang tuấn kiệt thì để làm chi?

Cũng giống như Phú lão và Đồ lão, bọn hắn đều là những quái vật sống vô số năm, nhìn thấu nhân sinh, đối với dung mạo bên ngoài không quá mức quan trọng, thay vào đó muốn thích ứng với tự nhiên để cầu cơ hội tiến bộ trong tu luyện, vì thế chấp nhận để hình dạng bên ngoài già nua theo năm tháng, nếu bọn hắn muốn…có thể tùy tiện dùng Vương Lực để cơ thể trở về tuổi trẻ.

Mà vị Mộng gia Nữ Đế này, sau khi được cung cấp vô số sinh mệnh đến từ Cửu Diệp Liên Hoa, không chỉ thân thể mà cả linh hồn của nàng cũng đượt rột rửa, vì thế diện mạo bên ngoài sẽ tự động biến hóa theo tâm cảnh, trở về thời kỳ đỉnh cao.

Mặc dù như thế, Mộng Chi Tiên vẫn vui sướng từ tận đáy lòng…bởi vì ở tại Mộng gia, ngoại trừ phụ mẫu, nàng kính phục nhất chính là vị Lão tổ âm thầm hy sinh vì gia tộc này.

Như cảm ứng được huyết mạch thân tình chảy xuôi trong cơ thể Mộng Chi Tiên, Mộng gia Nữ Đế nhàn nhạt quay đầu, môi đỏ như hồng bảo thạch nhẹ nhàng mở ra:

“Ta là ai ? mà ngươi lại là người nào ?’’

Mộng Chi Tiên nghe xong thân thể kịch chấn, trong lòng cảm giác không ổn, hoảng hốt hé môi :

‘‘Lão tổ, người là lão tổ của Mộng gia chúng ta, ta là Mộng Chi Tiên…là tiểu bối của người !’’

“Mộng gia sao? Danh từ thật quen thuộc…” Mộng gia Nữ Đế lẩm bẩm, chân mày nhíu chặt, trong đầu lại chỉ là một mảnh trống rỗng.

“Cái này…hình như vị Nữ Đế gặp chút vấn đề!” Phú Nhược Linh âm thầm lo lắng kéo lấy bàn tay của Tú Quyên.

“Đế Nữ, lão tổ xảy ra chuyện gì?”

Cùng lúc đó, Mộng Dũng cũng mang theo Mộng gia chư vị trưởng lão hàng lâm mà xuống, vừa sùng bái vừa lo lắng nhìn lấy Mộng gia Nữ Đế.

Mộng Chi Tiên hít sâu một hơi, dựa vào kiến thức phong phú của mình, trầm thấp nói ra:

“Có lẽ vì thời gian ở trạng thái thực vật quá lâu, trí nhớ của lão tổ đã bị phai mờ theo năm tháng rồi!”

“Hít, sao có thể như vậy? chẳng lẽ Cửu Diệp Liên Hoa công hiệu chưa đủ?” Mộng Dũng lo lắng siết chặt nắm đấm.

“Không, Cửu Diệp Liên Hoa đã khôi phục tu vi và linh hồn của lão tổ ở trạng thái tốt nhất, vấn đề trí nhớ là do bị mai một theo thời gian, đây không phải bệnh…Cửu Diệp Liên Hoa cũng bó tay!” Mộng Chi Tiên sắc mặt trắng bệch.

“Mộng gia…ta phải bảo vệ Mộng gia…” Mộng gia Nữ Đế ánh mắt xuất hiện một tia thần thái.

Đây là chấp niệm của nàng trước khi thi triển bí pháp biến mình thành người thực vật, mang theo ý nghĩ duy nhất là bảo vệ Mộng gia khi xảy ra chuyện nguy hiểm.

“Lão tổ…”

Nhìn thấy Mộng gia Nữ Đế lâm vào tình cảnh như vậy, sắc mặt một đám người Mộng gia tràn đầy đau lòng và cảm động, nước mắt dâng trào.

Mặc dù đã mất đi trí nhớ, nhưng sự lo lắng cho Mộng gia nàng vẫn lưu giữ lại, bọn hắn sao có thể không khâm phục?

“Mang ta về Mộng gia…!” Mộng gia Nữ Đế ánh mắt thân thiết nhìn lấy Mộng Chi Tiên, nhu hòa nói ra :

‘‘Ta tự biết bản thân mất trí, nhưng Mộng gia chắc hẳn là nhà của ta chứ ?’’

Nàng cảm giác được trong cơ thể tiểu cô nương này chảy xuôi cùng một dòng máu gần gũi với mình.

‘‘Vâng, Mộng gia vĩnh viễn là của người !’’ Mộng Chi Tiên cười rạng rỡ.

Mộng Dũng cùng một đám Trưởng Lão âm thầm lau nước mắt.

“Cứu sống lão tổ đã là chuyện đáng mừng, vấn đề trí nhớ có thể suy nghĩ biện pháp sau !’’ Mộng Chi Tiên nghĩ thông suốt, nhoẻn miệng cười nắm lấy bàn tay của Mộng gia Nữ Đế.

‘‘Tiểu nha đầu nói không sai, là ngươi nỗ lực cứu sống ta sao ?’’ Mộng gia Nữ Đế nhu hòa nhìn Mộng Chi Tiên.

‘‘Vâng, Mộng gia dùng ba loại Dị Thuộc Tính, đổi lấy một cánh của Cửu Diệp Liên Hoa cứu lấy người !’’ Mộng Chi Tiên tự hào kể.

‘‘Ồ ? Cửu Diệp Liên Hoa ? cái giá ba loại Thuộc Tính quá rẻ !’’ Mộng gia Nữ Đế trong mắt lóe lên một tia sáng.

Phần lớn trí nhớ về quá khứ của nàng mất đi, nhưng kiến thức về Tu Tiên Giới lại khảm vào linh hồn, đương nhiên nhận biết Dị Thuộc Tính và Cửu Diệp Liên Hoa.

‘‘Đích thật rất rẻ…’’ Mộng Chi Tiên cũng là âm thầm cảm tạ ‘vị kia’, nếu người đó đòi một cái giá cao hơn, Mộng gia cũng chỉ có thể cố gắng chấp nhận.

Thật tình không biết ở trong mắt Lạc Nam thì Dị Thuộc Tính lại cực kỳ quan trọng, hắn cảm thấy 3 loại dị thuộc tính đã là tạm chấp nhận được.

Thuận mua vừa bán, vật phẩm có giá trị hay không còn tùy vào đánh giá của người sử dụng.

‘‘Ta muốn gặp mặt và cảm tạ hắn’’ Mộng gia Nữ Đế thản nhiên nói ra.

Đạt được tân sinh so với sống như người thực vật, dù nàng biểu hiện mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng tràn ngập khát khao đối với tương lai, đối với người cung cấp Cửu Diệp Liên Hoa rất có hảo cảm.

‘‘Ngay cả Chi Tiên cũng không biết rõ hắn là ai, mọi liên hệ sau này sẽ thông qua đại diện của hắn là Tú Quyên tỷ tỷ !’’ Mộng Chi Tiên cười khổ chỉ về phía Liễu Tú Quyên nói ra.

‘‘Ồ ?’’ Mộng gia Nữ Đế đánh giá Liễu Tú Quyên, chỉ liếc nhìn một cái đã khiến Liễu Tú Quyên cảm giác mình như bị lột trần, không che giấu được bất kỳ thứ gì.

Mộng gia Nữ Đế cong nhẹ cánh môi, có chút ý vị hỏi :

‘‘Tiểu nha đầu thích chơi côn trùng ?’’

Bị Nữ Đế chỉ đích danh, Liễu Tú Quyên thân thể kích động run lên, vội vàng cung kính đáp :

‘‘Thưa tiền bối, quả thật Tú Quyên có chút nghiên cứu về Cổ Trùng !’’

Nàng mặc dù cũng vài vạn tuổi, nhưng ở trước mặt Mộng gia Nữ Đế không thể nghi ngờ như trẻ em gặp người trưởng thành, bị gọi là tiểu nha đầu đã hết sức thân mật rồi.

‘‘Đã không gặp được người kia, thôi thì có chút quà mọn tặng cho ngươi thay lời cảm tạ !’’

Mộng gia Nữ Đế cong lên cánh môi, bàn tay nhẹ phất.

Một vật đột nhiên bay về phía Liễu Tú Quyên.

Nó có hình dạng như khối đá trong suốt bằng thủy tinh, bên trong khối đá có phong ấn lấy một con Côn Trùng toàn thân màu hoàng kim như khoác kim giáp, đầu còn có cặp sừng giống vương miện, cao quý cực kỳ, ánh mắt nhắm chặt giống ngủ say, diện mạo như vua của muôn Trùng.

‘‘Một loại Cổ Trùng bị phong ấn, tại thời đại của ta vô tình đạt được, nghe nói dù là những Trùng Sư lợi hại nhất thời điểm đó cũng chưa dám chắc có thể khống chế được nó, ngươi cẩn thận nghiên cứu, thấy khó quá thì bỏ qua !’’ Mộng gia Nữ Đế trầm giọng căn dặn.

‘‘Đa tạ Mộng tiền bối !’’ Liễu Tú Quyên kích động đến toàn thân run lên, lễ vật của một Nữ Đế a…nàng tự hào vô cùng.

Bất chấp có thể khống chế được con Cổ Trùng này hay không, chỉ cần việc nàng được một Nữ Đế tặng quà truyền ra ngoài, ai còn dám đắc tội ?

‘‘Không cần khách sáo !’’ Mộng gia Nữ Đế phất lấy óng tay áo, mặc dù trí nhớ mất đi nhưng phong thái vẫn còn.

‘‘Chúc mừng gia chủ’’ Phú lão mang theo một đám phú gia cao tầng cười toe toét chúc mừng.

Cổ Trùng do Nữ Đế ban tặng sẽ là vật tầm thường sao ? nói không chừng chút ham mê đặc biệt nuôi trùng của Tú Quyên sẽ cải biến vận mệnh của nàng.

Tú Quyên được Nữ Đế xem trọng, bọn hắn cũng cảm thấy thơm lây.

Phú Kim Đoàn ánh mắt như màu đất, mang theo hoảng sợ cùng cực cầu cứu nhìn về phía Đồ Hoàng.

‘‘Kim Đoàn huynh yên tâm, Đồ gia sẽ không bỏ rơi ngươi !’’ Đồ Hoàng truyền âm đáp.

‘‘Lần này mọi truyện thuận lợi, Chi Tiên cũng không tiếp tục nán lại Hải Vực Tinh, chúng ta cần nhanh chóng phản hồi Mộng gia thông cáo tin mừng !’’ Mộng Chi Tiên như hai tỷ muội thân thiết kéo tay Mộng gia Nữ Đế, nhìn Liễu Tú Quyên cười ngọt ngào.

Tâm trạng của nàng chưa từng có vui vẻ như vậy.

‘‘Chi Tiên muội muội cùng Mộng gia các vị tiền bối bảo trọng !’’ Liễu Tú Quyên kéo theo Phú Nhược Linh hành lễ.

Mà lúc này, Mộng gia Nữ Đế lại chú ý đến Phú Nhược Linh, ánh mắt lóe lên một tia thần thái, mở miệng hỏi :

‘‘Tiểu nha đầu tuổi còn rất nhỏ đã là Địa Vương, thiên phú không tồi…vừa hay sắp tới ta không có việc gì làm, đang muốn dạy dỗ Chi Tiên tiểu nha đầu, ngươi có muốn đi theo cùng học một ít thứ hay không ?’’

Nàng mất đi trí nhớ, muốn khôi phục không thể một sớm một chiều, trong lúc nhất thời không biết phải làm gì, dạy dỗ mấy tiểu bối ưu tú cũng không tồi.

‘‘Cái này…’’ Phú Nhược Linh thân thể như bị sét đánh, môi đỏ há to thật lâu không thể khép lại.

‘‘Đồng ý, tán thành…Tú Quyên thay mặt Tiểu Linh cảm tạ tiền bối lọt mắt xanh !’’ Liễu Tú Quyên không chút do dự nắm lấy Phú Nhược Linh tiến lên cúi thấp đầu, nụ cười trên môi như anh đào nở rộng.

Mừng rỡ đến quá đột nhiên, Phú Nhược Linh vậy mà được một vị Nữ Đế nhìn trúng, muốn đích thân chỉ dạy ?

Trời ạ, đây là ân tình to lớn đến mức nào ?

Nếu Phú Nhược Linh thuận lợi bái sư trong tương lai, như vậy chẳng phải trở thành Đế Nữ ?

Nàng không hề lo lắng Mộng gia Nữ Đế có ý đồ xấu với Phú Nhược Linh, bởi vì đều là thành viên thuộc Thiên Địa Hội, chuyện hôm nay rất nhanh sẽ lan truyền không chút ẩn giấu.

Mộng gia đâu có lý do và động cơ để dụ dỗ Phú Nhược Linh làm gì ?

‘‘Làm sao có thể ?’’ Đồ Huy ánh mắt đỏ bừng như ăn phải ớt, một cảm giác ghen ghét đến cực độ dâng lên trong lòng.

Phú Nhược Linh được Nữ Đế nhìn trúng, thân phận như từ một con vịt hóa thành thiên nga, vượt xa một cóc ghẻ như hắn…làm sao có thể chấp nhận ?

‘‘Tiểu bối thật sự được sao ?’’ Phú Nhược Linh nuốt nước bọt khô khốc hỏi.

‘‘Sao có thể không được ? ta ở Đại Tiên Giới nhưng chỉ mới Bán Tôn, muội ở Trung Tiên Giới đã luyện đến Địa Vương rồi, thiên phú rất tốt đó !’’ Mộng Chi Tiên thân thiết kéo tay Phú Nhược Linh động viên.

Nàng cũng đã sớm chú ý đến Phú Nhược Linh rồi, lúc này có thể cùng học tập ở chỗ Mộng gia Nữ Đế, đương nhiên toàn tâm tán thành.

‘‘Nếu vậy…Tiểu Linh đa tạ tiền bối tái tạo chi ân !’’ Phú Nhược Linh hướng Mộng gia Nữ Đế cúi thấp đầu.

‘‘Khanh khách, tốt lắm !’’ Mộng gia Nữ Đế hài lòng cười.

‘‘Mẫu thân…’’ Phú Nhược Linh có chút phiền lòng nhìn sang Liễu Tú Quyên.

Mẫu nữ các nàng nhiều năm ít tiếp xúc, hiện tại lại sắp rời xa.

‘‘Nha đầu ngốc !’’ Liễu Tú Quyên hung hăng nựng má Phú Nhược Linh, cố gắng mỉm cười vui vẻ nói :

‘‘Chuyên tâm theo tiền bối học tập, không được nghĩ lung tung !’’

‘‘Hai người yên tâm, chỉ cần ‘vị kia’ còn muốn hợp tác với Mộng gia, số lần chúng ta gặp nhau trong tương lai không hề ít !’’ Mộng Chi Tiên nhoẻn miệng cười nói.

Ánh mắt mẫu nữ Liễu Tú Quyên lóe sáng…

Phải nha…các nàng sẽ chỉ cùng Mộng gia thân càng thêm thân mà thôi.

‘‘Đây là huê hồng được quy ra Tiên Thạch, chúng ta sẽ nhanh chóng gôm đủ loại Dị Thuộc Tính thứ ba !’’ Mộng Dũng lúc này tiến lên giao Túi Trữ Vật cho Liễu Tú Quyên, hoàn thành ước định.

‘‘Tú Quyên chờ tin tốt của chư vị !’’ Liễu Tú Quyên đoan trang gật đầu.

‘‘Mẫu thân, ta đi !’’ Phú Nhược Linh vẫn còn có chút không bỏ nói.

‘‘Đừng phụ lòng Mộng gia tiền bối !’’ Tú Quyên cố gượng cười, trong lòng cũng tràn ngập không bỏ…

Trước khi rời đi, Mộng Chi Tiên ý vị thâm trường liếc nhìn Phú Kim Đoàn, lại hướng về Tú Quyên truyền âm :

‘‘Tỷ tỷ cẩn thận Đồ gia, cái chết năm xưa của Phú Kim Khánh có bóng dáng của bọn hắn, Mộng gia vẫn đang giúp ngươi điều tra !’’

Tú Quyên nghe xong thân thể có chút rung lên, đây là đại sự…

Làm không tốt, có thể gây nên Thiên Địa Hội cùng Săn Ma Điện mâu thuẫn !
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status