Con rể quyền quý

Chương 159

Chương 158 Đi cùng

Bảy chiếc xe Honda chạy đến ngoại ô.

Mọi người bước xuống, giấu kỹ xe đi.

“Nói chứ, chỗ họp mặt hữu nghị này của mấy người cũng hơi nghèo nàn rồi đó?” Trương Thác bĩu môi, nhìn nhà máy bỏ hoang trước mặt: “Thế này còn họp mặt cái gì nữa, mọi người giải tán hết đi, đợi ngày mai tôi mời mọi người đi khách sạn Tân Khải, đặt một bàn lớn, thế nào?”

“Chú em, họp mặt hữu nghị của cảnh sát chúng tôi không phải uống rượu ca hát như trong tưởng tượng của cậu đầu, cho nên cậu có thể cảm thấy nơi này hơi nghèo nàn, nhưng cũng đủ rộng rãi mà.” Kim Hâm cười ha ha, phất tay, bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh.

Trước khi đến, bọn họ đã sắp xếp kế hoạch tác chiến trong cuộc họp rồi, kể cả bản đồ địa hình của nhà máy bỏ hoang này bọn họ cũng đã tìm hiểu rõ ràng, bây giờ hoàn toàn không cần nói thêm gì cả, ai ai cũng ngay ngắn trật tự.

Bây giờ là tám giờ bốn mươi, theo quá trình bình thường, một tiếng sau Thứ Phong sẽ đến đây tiến hành giao dịch giả, sau đó xảy ra xung đột với Lợi Nhẫn, thể hiện sức mạnh, cảnh cáo các thế lực lớn.

Nhưng bây giờ quá trình đã trở nên không bình thường.

Trương Thác tò mò hỏi Kim Hâm: “Không uống rượu ca hát thì là họp mặt cái gì, họp mặt của cảnh sát các anh hay làm gì?”

“Đương nhiên là đấu võ rồi.” Kim Hâm giơ nắm đấm của mình lên: “Người anh em, lát nữa cho dù thế nào, cậu ở một bên xem là được.”

“Đấu võ sao?” Hai mắt Trương Thác sáng lên: "Tôi cũng biết võ, lát nữa có thể để tôi ra sân không?”

“Để cậu ra sân? Nhóc con, cậu muốn tự tìm đường chết à?” Đàm Ngọc Bình châm chọc: “Đừng tràn đầy tự tin nói mình biết võ như thế, nói ra rất mất mặt đấy.”

“Tôi biết võ thật mà" Trương Thác giơ nắm đấm, nhưng dáng vẻ mặc âu phục mang giày da của anh thật sự khiến người ta khó mà tin được truyện anh biết võ.

“Được rồi, bớt nói nhảm cho ông đây!” Đàm Ngọc Bình đột nhiên hét to, nhìn chằm chằm Trương Thác: “Cậu cảm thấy ông đây dễ tính? Hay là ông đây không dám đánh cậu? Tôi cảnh cáo cậu, còn dám nói nhảm một câu thì đừng trách ông không khách sáo. Còn nữa, sau này cách xa Văn Tĩnh một chút, mặt hàng như cậu hoàn toàn không xứng với cô ấy!”

Đàm Ngọc Bình châm cho mình một điếu thuốc, từ từ phun khói lên mặt Trương Thác.

Trong mắt Đàm Ngọc Bình lộ vẻ khinh thường, lúc nhìn Trương Thác chẳng khác nào đang nhìn một con kiến.

“Ngọc Bình, qua đây” Có người kêu Đàm Ngọc Bình đi.

Trương Thác mỉm cười, lắc đầu, buông lỏng bàn tay mới siết chặt.

Đàm Ngọc Bình kiêu ngạo không biết, khi nãy chỉ cần anh ta đi muộn một giây, chắc chắn sẽ bị phế cả tay chân.

Sau khi mọi người bắt đầu làm việc, cuối cùng Hàn Văn Tĩnh cũng có cơ hội nói chuyện một mình với Trương Thác.

Hàn Văn Tĩnh kéo Trương Thác đến một góc, nhỏ giọng hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình: “Sao anh lại đến đây?”

“Tới cứu cô đó, mấy người các cô muốn ra tay với Thứ Phong đúng không?" Trương Thác nhìn thoáng qua người mai phục trong nhà máy, trong mắt lộ sự khinh thường.

“Anh biết cả rồi à?” Hàn Văn Tĩnh trợn to mắt, với tin tức ra tay với Thứ Phong, ngay cả cô ta cũng mới biết được trong buổi họp hôm nay, sao Trương Thác có thể biết chứ.

“Đoán cũng đoán ra được, nhiều người của Lợi Nhẫn đến như thế, mục đích không phải là Thứ Phong hay sao? Tôi bảo Thứ Phong để lộ một vài hành tung, hôm nay người của Lợi Nhẫn không ra tay mới là lạ ấy, sao cô cũng tham gia chuyện này. vậy?" Trương Thác khó hiểu hỏi.

“Không có cách nào, thầy đăng ký thay tôi, ông ấy còn muốn để tôi đi tham gia kiểm tra đánh giá của Lợi Nhẫn năm nay nữa.” Hàn Văn Tình cảm thán, bây giờ cô ta có một thân phận là người đứng đầu băng nhóm xã hội đen, một thân phận khác là Phó đội trưởng của đội điều tra hình sự, mâu thuẫn đến không thể mâu thuẫn hơn.

“Người tên Đàm Ngọc Bình kia là ai?" Trương Thác nhìn ra chỗ đầu nhà máy.

Người của Lợi Nhẫn, hôm trước mới đến thành phố Ngân Châu, hai ngày nay cứ luôn quấn lấy tôi, không đá đi được.” Hàn Văn Tĩnh khoanh tay trước ngực, hừ một tiếng với Trương Thác: “Anh hỏi cái này làm gì, có liên quan gì đến anh? Thật sự cho rằng mình là bạn trai của tôi à?”

“Chẳng lẽ tôi không phải là bạn trai của cô sao?”

Hàn Văn Tĩnh quay đầu đi: “Vậy sao? Một người có vợ như anh còn đi tìm bạn gái?”

“Cái này.." Trương Thác cười gượng hai tiếng: “Chuyện của chúng ta sau này từ từ nói, dù sao cũng không cho cô tiếp xúc với Đàm Ngọc Bình này nữa”

Hàn Văn Tĩnh đẩy ngực Trương Thác: “Họ Trương kia, anh quản hơi nhiều rồi đó? Tôi tiếp xúc với ai là chuyện của tôi, nếu anh thật sự muốn quản lý tối thì đi ly hôn. Chỉ cần họ Trương anh ly hôn, anh nói cái gì tôi đều nghe, một câu của anh, bà đây cởi đồng phục cảnh sát trên người xuống, ngày ngày ở nhà giặt quần áo nấu cơm cho anh cũng được!”

Trương Thác cười lấy lòng, không nói gì.

Bầu không khí trong chốc lát hơi yên lặng, vài phút sau, Hàn Văn Tĩnh lên tiếng trước.

“Khi nãy anh nói đến cứu tôi là có ý gì, chẳng lẽ hôm nay Thứ Phong sẽ đại khai sát giới sao?" Hàn Văn Tĩnh nhíu mày, lần trước ở quán bar Dạ Sắc, những người Thứ Phong giết cũng đều không phải hàng tốt lành gì, gần như ai cũng có mạng người trên lưng, bình thường cũng làm không ít chuyện hèn hạ. Dưới tình huống như vậy, Thứ Phong xuống tay giết người, Hàn Văn Tỉnh cũng không có bao nhiêu cảm giác.

Nhưng hôm nay không giống thế, đây đều là những người chấp hành pháp luật, nếu Thứ Phong ra tay với những người này, Hàn Văn Tĩnh hoàn toàn không thể chấp nhận.

“Hôm nay Thứ Phong sẽ không xuất hiện” Trương Thác nhìn thoáng qua nhà máy, kéo cánh tay Hàn Văn Tĩnh đi tới một góc bí mật: “Có một thể lực khác sẽ xuất hiện, đến lúc đó chắc chắn Lợi Nhẫn sẽ đánh nhau với thể lực kia, cô ở lại đây rất dễ bị thương.”

“Một thế lực khác?” Hàn Văn Tĩnh khó hiểu.

“Ừm” Trương Thác gật đầu: “Lần trước từng gặp Tử Cực môn, chắc cô cũng biết một vài tin tức về võ cổ truyền, đợi sau khi cô vượt qua sát hạch của Lợi Nhẫn, cũng sẽ tiếp xúc với một vài thể lực ngầm. Những thứ này đều có mối quan hệ chặt chẽ với nhau, cô tiếp xúc sớm một chút cũng không có hại.”

“Thế lực ngầm? Đều là người luyện võ cổ truyền như Tứ Cực môn sao?” Ánh mắt Hàn Văn Tĩnh tràn đầy hứng thú.

Trương Thác ngẫm nghĩ một lát, lắc đầu: “Cũng không phải, chỉ là sẽ có một vài môn phái võ cổ truyền gửi nhân tài cho các thể lực ngầm mà thôi, có mấy người cực kỳ lợi hại”

“Anh nói tôi nghe xem” Mắt Hàn Văn Tĩnh sáng rực nhìn Trương Thác, tựa như phát hiện một đại lục mới.

“Thật ra loại thể lực ngầm này là một sự tồn tại rất nhiều đất nước đều ngầm thừa nhận, bọn họ có thể ở bên cạnh cô, chỉ là | cô không biết mà thôi. Ví dụ như Hắc Lôi, mấy người luyện võ cổ truyền ở bên cạnh Hắc Hồng kia, nói như thế, Hắc Lôi miễn cưỡng xem như một loại thế lực ngầm. Nếu Hắc Lôi phát triển các mặt thêm một chút, ông ta có thể dấn thân vào thế lực ngâm, nhưng cũng chỉ là loại cấp thấp nhất thôi.”

“Hắc Lôi cũng chỉ là cấp thấp nhất hả? Đó là băng nhóm đứng đầu cả tỉnh Ninh đó!”

“Ý tôi là, nếu Hắc Lôi phát triển các mặt thêm một chút mới có thể chen vào hàng ngũ cấp thấp nhất, Hắc Lôi bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng xem như một loại thế lực ngầm”

“Vậy cao cấp thì sao?” Hàn Văn Tĩnh vội vã hỏi.

“Ừm... Lợi Nhẫn xem như loại cao cấp đấy”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 30 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status