Con thiên tài và bố tổng tài

Chương 877



Chương 877

Dám ở trước mặt Ôn Lễ Chỉ mà chế nhạo anh ta ngoài Đường Thi còn có ai?

Người đàn ông nghiên răng nghiên lợi, cứ cảm thấy dáng vẻ miệng nam mô, bụng bồ dao găm này của Đường Thi giống hệt một người… còn không phải là Bạc Da sao!

Nhưng Ôn Lê Chỉ cũng không có ý kiến gi khác về việc này, anh ta rất sản lòng kết bạn với một người như Đường Thi, dứt khoát nói: “Vừa hay, cô có thể đến nhà họ Ôn tìm Minh Châu, tôi bảo trước với bọn họ một tiếng. buổi tối tôi sẽ đến đón cô.

“Anh Ôn Lễ Chỉ khách sáo quá rồi, để tôi gọi Lâm Từ đưa đi.”

Lâm Từ? Đó không phải là trợ lý riêng ở bên cạnh Bạc Dạ sao?

Người phụ nữ này thậm chí đã có thể sai khiến một người thân cận với Bạc Da như vậy rồi, đúng là rất có năng lực!

Đường Thí nhận được câu trả lời chắc chắn từ phía Ôn Lê Chỉ, liền gọi cho Lâm Từ lái xe đến nhà họ Ôn. Lúc đến, Ôn Minh Châu đang đứng ở bên ngoài.

Nhìn từ xa Đường Thi đã thấy Ôn Minh Châu đứng đó, dáng vẻ rất nhỏ nhắn xinh xắn, đến gần quan sát sẽ thấy rõ ngũ quan, trông cô ấy giống như một con búp bê.

“Em nhận dược diện thoại của anh trai, nghe nói chị tới chơi, em đã chuẩn bị điểm tâm thủ công cho chị” Ôn Minh Châu cười nhẹ, mặc váy dài, vừa e then vừa ngày thơ như thiếu nữ: “Lần đầu tiên gặp chị Đường, so với trên TV thì trông chị đẹp hơn nhiều.”

Đường Thi không khỏi sửng sốt, một người khô khan và độc ác như Ôn Lễ Chỉ sao có thể có một cô em gái dễ thương như vậy?

Có lẽ là một người giống cha, một người giống mẹ.

Khi bước vào và nhìn thấy bức chân dung gia đình được treo trong nhà họ Ôn, quan điểm của Đường Thi đã được chứng minh. Ngũ quan của Ôn Lễ Chỉ là được thừa hướng từ cha, anh ta có đôi lông mày dài và mảnh, giống như một người có tính cách lạnh lùng và biết kiềm chế, vừa thích làm theo ý mình vừa ích kỷ lạnh lùng, làm việc không xét đúng sai, có vẻ là hống hách thành thói rồi.

Về phần Ôn Minh Châu, đúng như cái tên là một viên ngọc phát sáng, luôn tươi cười, trong rất ngày thơ trong sáng Đường Thi nói: “Cám ơn, hôm nay phải làm phiền mọi người rồi”

“Không sao” Ôn Minh Châu nói: “Em không có người bạn thân nào, anh trai luôn tỏ ra nghiêm khắc với bạn bè của em, vì vạy… chị đến chơi khiến em rất vui.”

Trong lòng Đường Thi cảm thấy có gì đó không đúng. Mặc dù trông Ôn Minh Châu ngoan ngoãn dễ thương, nhưng khi nhìn kĩ lại thấy trông cô ấy không được khoẻ cho lắm.

Đường Thi không nói ra được rằng cô ấy không khoẻ ở chỗ nào.

“Vậy thì em cũng khá khó khăn rồi Đường Thi nhẹ nhàng đặt món điểm tâm ngọt xuống: “Lúc tới chị có nhìn thấy một khu vườn bên ngoài, hay là chúng ta cùng nhau ra ngoài đi dạo rồi trò truyện?”

Dù sao thì cô cũng cần phải thân thiết và có quan hệ tốt với nhà họ Ôn.

Ôn Minh Châu nhanh chóng đồng ý, gọi người giúp việc dọn dẹp bên ngoài sau đó đi theo cô: “Đi thôi chị Đường Thi, chị khiến em có cảm giác rất thân thiết”

Ôn Minh Châu chỉ mới hai mươi hai tuổi, Đường Thi giống như một người chị lớn đối với cô ấy. Cô cười rồi nói: “Em cũng rất đáng yêu!

Ôn Minh Châu đỏ mặt: “.. chị nói như vậy em sẽ rất xấu hổ. Mà này chị Đường Thi, chị có thích hoa hồng không? Em có tự làm nước hoa từ hoa hồng tự nhiên, là hoa hồng trong vườn mà em tự hái, rất tự nhiên…”

“Cứ gọi Đường Thi là được rồi” Đường Thi nói: “Em dạy chị cách làm thì tốt hơn, nhận đồ không bằng nhận cách làm, lần sau chị cũng sẽ tự học cách làm.

“Được” Ôn Minh Câu có sở thích đơn giản, cô thích làm mỹ phẩm và nước hoa, tất cả đều rất tinh khiết và tự nhiên, khi nghe thấy Đường. Thi có ý muốn học cách làm, đôi mắt của cô ấy đột nhiên sáng ngời

Thực ra đây chỉ là những lời mà mà Đường Thi nhằm vào sở thích của Ôn Minh Châu sau khi đã điều tra về cô ấy.

Ôn Minh Châu đi dạo cùng Đường Thí, sau đó trở lại phòng khách, Đường Thị giả vờ hỏi bâng quơ: “Đúng rồi, em có tham gia bữa tiệc tối nay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 18 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status