Công chúa biến thái

Chương 18: Cắm trại (4)





Chào các cục cưng, ta lại lên đây gào thét than phiền đây . Đợt vừa rồi đi làm nhiều việc quá, team ta thì đang thiếu người, công việc thì bận rộn, cảm giác như cái gì cũng đổ lên đầu, lắm khi tan ca mà làm tăng ca luôn, trong khi đấy thì hơi tí là bị soi mói rồi việc bé xé ra to, việc to xé ra vĩ đại, thành ra ta cũng dính vài phốt bé bé to to đủ cả. Mà cái số nó đen nó cứ đen thành chùm đen cả buồng cả nải chuối, suốt ngày ta phải viết tường trình ahuhu ┐─__─┌, cứ như cả thế giới đang quay lưng với mình, lại còn xấu tính đâm ra cáu gắt ( ̄⊿ ̄"), quay ra gây sự khó chịu với bạn bè, ôi cái tính mình ( ̄・・ ̄), thối không thể ngửi được huhu. Vậy nên đi làm về chỉ muốn nằm xuống ngủ một giấc thẳng cẳng chẳng có thời gian + hứng thú làm gì hết, mà các nàng biết đấy, không có hứng thiệt tình là không xoắn xít được gì hết ,,(Ծ‸Ծ),,.

Nhân đêm nay trăng cao tít mít, à nhầm, mưa to gió lớn, ta ngồi cong đít viết chap mới cho các nàng (à các chàng nữa, đừng ghen tỵ nha) , dù muỗi có đốt ta sưng một số thứ (o ° ω ° O ), nhưng ta vẫn sẽ viết, bởi vì "Yêu các nàng lắm lắm lắm lắm ý", à à cả các chàng nữa hihi.

Thiệt tình là đợt vừa rồi ta stress không nhỏ, cứ muốn bùng cháy bùng cháy ý, cuối cùng, ta đọc lại một số bài viết cũ, bình tĩnh lại, lại tự nhủ với lòng mình, ý chí lại bùng lên ❁◕ ◕❁, cuộc sống đang tươi đẹp thế này, buồn làm gì, đúng không?

Vậy nên đêm hôm mưa gió thế này mới có chap mới cho các nàng đây *tung hoa*, yêu ta đi, thơm ta đi haha (─‿‿─)




Tiểu Vũ bế nàng phi thân lên tảng đá gần bờ, trời đã ngả về chiều, tảng đá hơi dốc, phía sát mép bờ cao hơn, dốc về phía bờ suối. Chàng trải áo ra đó, nhẹ nhàng đặt thân mình nàng lên, đầu nàng ở vị trí cao nên khô ráo, cả thân mình thì chìm trong làn nước mát, phía ngực trở xuống hai cái bánh bao lững lờ, nửa chìm nửa nổi.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Thú tính đã nổi lên, nhưng Gia Vũ nhà ta rất ngoan, chỉ nhìn chằm chằm những ánh sáng lấp lánh của một vài tia nắng cố gắng len lỏi qua tàng cây đan dầy đặc, đậu trên làn nước mát thành những vệt lóng lánh đầy ảo mộng. Chỉ có tiếng suối róc rách, đâu đó một vài con chim líu ríu gọi bạn và ánh mắt nửa cười nửa không như trăng rằm của tiểu công chúa. Hắn bỗng thấy tim lại thổn thức những nhịp kỳ lạ, miệng nàng hơi nhếch lên một chút, cái áo cánh quá ngắn tốc ngược xuôi, khi chạm phải ánh mắt Gia Vũ, đầu óc hắn như nổ đoàng một cái.

Cơ thể Minh Minh chìm nổi trong làn nước, chàng thậm chí nhìn thấy cả nhịp thở của nàng, chàng thậm chí soi được từng hạt bụi đảo qua trong không khí, Minh Minh cầm tay hắn kéo lại, phủ lên nụ hoa mới nhú. Mắt Gia Vũ như kéo mây mù, tay phủ lên bỏng rát, hắn thấy pháo thủ muốn nổ bung ra ngoài tiết khố, mặt nước sóng sánh làm hắn cảm thấy càng mờ ảo. Hít thở khó khăn, chàng lại băn khoăn xuất thần về thân phận hai người, giọng Minh Minh ở đâu gọi về, khàn khàn, mê hoặc lòng người:

- Tiểu Vũ, đến đây (=゚ω゚)ノ

Nghe giọng nói mê hồn dẫn dắt, Tiểu Vũ thấy tim lạc nhịp, vươn người tiến về phía nàng, tay tự phản ứng xoa nắn nụ hoa kia. Bất chợt chàng dừng lại, ngắm nàng một cách trọn vẹn, áo cánh tung ra như cánh bướm, tuyệt đối mê người, do chìm trong nước nên đã trở nên trong suốt từ lúc nào, hằn rõ hai nụ hoa đã dựng đứng lên. Tà trước vạt áo tung lên, để lộ ra toàn bộ thiên đường của chàng. Gió nhẹ thổi. Gia Vũ lại cảm thấy khô khốc trong lòng.


Dòng nước trong vắt lóng lánh ánh nắng, hạt đậu của nàng lấp ló dưới đó, Minh Minh nhà ta bực mình vì chờ lâu, vươn chân quắp ngang hông chàng, ghì xuống. Ai đó bị tập kích bất thình lình, đổ ào về phía nàng, lại phản xạ chồm hai tay úp ngay vào hai cái bánh bao hí hí. Minh Minh hơi đau, nhíu mày lại, nhưng nụ hôn ai đó đã đậu lên miệng nàng (tai nạn, tuyệt đối là tai nạn ( ̄^ ̄)ゞ ta thề!!!), ai ya run rủi thế nào, ngã xuống lại môi kề môi.


Thanh niên nào đó giật bắn mình, cả người chàng đổ ập lên người nàng, môi lưỡi thì đang quấn quít cái miệng đinh hương của nàng, mềm, và ấm, trái ngược hẳn với dòng nước mát dưới chân, pháo thủ nhà chàng quyết tâm đứng dậy hết cỡ: "Chào cờ, chào!!! Nghiêm!" Tiểu công chúa nhè nhẹ đẩy lưỡi liếm nhẹ môi chàng, Tiểu Vũ cảm thấy máu chàng đang chảy ngược, quả táo ở cổ họng chuyển động khó khăn, "Minh Minh quá đáng, lại củ hành chàng rồi!!!" (T ^ T), nhưng mà, nhưng mà... Chàng không kiềm chế được, ai đó cũng đáp lại đưa lưỡi lên công thành, tay gảy nhẹ nụ hoa cứng đầu kia, một tay thì chụp cả hai tay nàng đưa lên cao. (Ahihi mãnh liệt nè (=゚ω゚)ノ) rồi chàng cúi đầu xuống hôn xuống cái cổ mảnh khảnh của nàng, trượt xuống xương quai xanh, Minh Minh oằn người lên, phát ra những tiếng hổn hển...

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu

Các cục cưng ta đi công tác đây (*-*)
Môi lưỡi đan xen không đủ, Minh Minh ưỡn ẹo phía dưới làm Tiểu Vũ bực mình không thôi. Chàng tăng tốc độ gảy cái nụ hoa đang dựng đứng kia, vân vê vân vê thành từng vòng, tay còn lại thì giữ chặt tay nàng trên đầu, miệng thì bận tranh nhau giành từng hơi thở với nàng. Tiểu công chúa nào có chịu thua thiệt, giãy giụa trong lòng chàng, ờ thì là chân cứ chọc ngoáy lung tung, cố tình khiến chàng thở dốc. Ai đó bị đụng chạm, khắc chế không được gầm gừ lên những tiếng khàn khàn:
- Đừng ngọ nguậy nữa!!!
À tất nhiên là Minh Minh nào có nghe, tiếp tục uốn éo trong lòng ai đó, tranh thủ lúc chàng đang đỏ mặt làu bàu, vươn lưỡi xuống cổ chàng, ở chỗ mềm nhất, mút một miếng thật chặt. Cái lưỡi cũng chẳng chịu nằm yên, vần vò vừa mút vừa liếm.

Thanh niên nào đó hít vào một hơi dài, cảm giác khó tả này tuyệt đối làm hắn quên cả thở ra, miệng khẽ gằn những tiếng hổn hển. Minh Minh đắc ý trong lòng, lấy hơi mút sâu lần nữa, thấy Tiểu Vũ níu chặt lấy nàng căng cứng cả người, nàng càng đẩy nhanh lưỡi trong miệng hơn, mút sâu hơn sâu hơn nữa. Tiểu Vũ cảm thấy máu trong người sôi sùng sục, tim thì cứ đảo như rang lạc theo từng hồi cảm xúc, thời điểm cả người chàng rùng mình, chàng nhận ra tên pháo thủ nhà chàng đã tuyên hàng, Gia Vũ ủ rũ gục xuống người tiểu công chúa, thất thểu vì thua trận.

Minh Minh hé mắt tí hí nhìn chàng, chuông ngân trong cổ lại rung lên, vang khắp suối vắng. Ai đó tức mình, lật ngược nàng lên thân mình, một tay đỡ đầu nàng, một tay bóp chặt cái mông mơn mởn đáng ghét, đưa miệng ra chặn tiếng cười của nàng bằng cả tràng nụ hôn. Minh Minh bị bất ngờ, răng nàng đập vào môi đau điếng, chẳng kịp kêu lên tiếng nào đã bị môi Tiểu Vũ chặn lại, rồi cứ chìm sâu chìm sâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status