Cục cưng vô địch: Cha, người bị fire rồi!

Chương 217: Nào, ăn đậu hũ, tươi đẹp trơn mềm


Editor: Puck

Trong lòng Thiên Ca Tuệ dâng lên ngọt ngào, vẫn còn rất quan tâm đó ~~

Ngã lại giường, tiếp tục ngủ, cả người mềm nhũn, không có một chút hơi sức nào, vẫn là ngủ thoải mái nhất!

Tỉnh lại lần nữa do cả người bị người hôn tỉnh, Thiên Ca Tuệ chỉ cảm thấy có người cắn miệng của cô, thật nhột, trong mơ mơ màng màng cô hung hăng cắn ngược lại một cái tỏ vẻ cho hả giận.

“Trứng thúi nhỏ, ngủ thiếp đi còn cắn người.” Úy Nam Thừa bị đau dời môi đi, cưng chiều cười nói.

“Ưmh... Rõ ràng là anh cắn em trước.” Tròng mắt sương mù của Thiên Ca Tuệ liếc nhìn nói lầm bầm, cái miệng nhỏ nhắn hơi vểnh, lộ rõ vẻ người phụ nữ nhỏ đáng yêu nũng nịu.

Úy Nam Thừa vốn chỉ định trêu chọc Tuệ Tuệ, kết quả bị dáng vẻ này của cô quyến rũ đến miệng đắng lưỡi khô, không nhịn được càng sâu hơn nụ hôn này, lại thêm kéo Tuệ Tuệ từ trong chăn ra, sờ soạng một lần.

“Ghét! Sáng sớm anh đã không thỏa mãn dục vọng, không chơi với anh, em phải đi đánh răng rửa mặt.” Thiên Ca Tuệ đẩy người đàn ông trên người, chuẩn bị rời giường.

“Bà xã, bây giờ là buổi trưa.” Úy Nam Thừa tiếp tục hôn.

“Buổi trưa càng không được, người ta rất đói bụng, em muốn ăn cơm.” Thiên Ca Tuệ bĩu môi đẩy người đàn ông đang hôn loạn trên mặt cô.

Úy Nam Thừa vốn chính là lên gọi cô rời giường ăn cơm, hung hăng cắn vào miệng cô một phát mới buông ra.

“Đồ ăn ở phòng ăn dưới lầu đã chuẩn bị sẵn sàng, anh đi xuống chờ em, nha?”

“Ừ, anh mau đi đi.” Thiên Ca Tuệ bò dậy, chân trần nhảy vào toilet.

Dì Lâm không ngờ tiên sinh của Tuệ Tuệ còn có thể nấu ăn ngon, ấn tượng về cậu ấy lại thích một phần, chỉ có điều không hiểu tại sao bây giờ cậu ấy mới xuất hiện? Trước kia bà còn tưởng rằng hai vợ chồng son ly thân hoặc ly hôn, xem ra tự mình nghĩ nhiều.

Nhìn Úy tiên sinh này, đủ trách nhiệm với bà xã và hai đứa nhỏ, sáng sớm rời giường đưa hai đứa đi nhà trẻ, buổi trưa còn đích thân đi mua thức ăn về làm cơm, thật là một người đàn ông tốt hiếm thấy!

Thiên Ca Tuệ mặc bộ đồ thoải mái, tóc cột đơn giản sau gáy, một đường đi ngửi mùi thơm đi tới, bụng vẫn còn rất phối hợp “Ùng ục” kêu.

“Tuệ Tuệ, tiên sinh nhà cô thật sự không tồi, người đàn ông tốt bây giờ cũng không thấy nhiều, cô nhất định phải túm chặt lấy mới được.” Dì Lâm kéo Tuệ Tuệ đến, nhỏ giọng nói.

⊙﹏⊙ đổ mồ hôi!

Thiên Ca Tuệ nghĩ rằng, là anh ấy phải vững vàng bắt được lòng của tôi mới đúng. Ngay sau đó cười nói: “Dì Lâm, dì cũng không thể bị mặt ngoài của anh ấy lừa.”

“Tuệ Tuệ à! Người người đều nói đàn ông không xấu phụ nữ không yêu, vẫn có chút đạo lý, đàn ông mà! Ở bên ngoài xã giao nhiều, nhất định sẽ dính vào hoa dại gì đó, chỉ cần đối xử tốt với mình và con là được, có lúc mắt nhắm mắt mở sẽ sống vui vẻ.” Dì Lâm ý vị sâu xa nói.

Thiên Ca Tuệ rất muốn cãi lại quan điểm của bà, cái gì gọi là mắt nhắm mắt mở! Đó là điều cô tuyệt đối không cho phép! Còn có hoa dại bên đường gì kia tuyệt đối không cho hái! Hái một lần liền quỳ ván giặt một lần đi!

Cô hiểu mấy người thuộc thế hệ như dì Lâm có lối suy nghĩ đã sớm cố định, không phải một đôi lời có thể lay chuyển, hơn nữa tranh luận với bà ấy không cần thiết gì, mặc kệ bà ấy nói thế nào thì nói thế đó đi.

“Ừmh... Tôi rất đói, ăn cơm trước đã.” Cô xoa bụng cười nói, rất tự nhiên nói sang chuyện khác.

“Mau đi đi, đói bụng là chuyện lớn hàng đầu.”

Thiên Ca Tuệ vui mừng chạy đến phòng ăn, nhìn tất cả món ăn trên bàn đều là món cô thích ăn nhất, quả thật đầy đủ sắc hương vị, quyến rũ khẩu vị người ta!

“Bà xã, ăn ngon không?” Úy Nam Thừa nhìn Tuệ Tuệ nhanh chóng ăn miếng lớn món ăn anh làm, là chuyện rất hạnh phúc!

“Ừ.” Thiên Ca Tuệ nhét vào đến miệng phồng lên, rất lâu chưa được ăn đồ ông xã làm rồi, ăn thật ngon đó ~

“Có muốn ăn mỗi ngày không?” Úy Nam Thừa gắp một miếng đậu hũ trơn mềm bỏ vào trong miệng.

Thiên Ca Tuệ giống như bị đầu độc gật gật đầu, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào miếng đậu hũ trên bàn, là cách làm cô chưa bao giờ gặp, đơn giản lại không tiếng động dụ dỗ người ta muốn nếm thử một miếng, trắng non mềm, còn phiếm ánh sáng lộng lẫy, phía trên còn điểm vài lát ớt thái mỏng đỏ tươi, rõ rành rành nằm trên đậu hũ trắng nõn, rất kích thích muốn ăn!

Nước miếng của cô cũng sắp chảy ra, ai bảo cô là một mỹ thực khống * tiêu chuẩn chứ, được các bạn bè xưng là tham ăn, đến bất kỳ đâu đều trực tiếp tìm ăn, có lộc ăn no rồi mới là chuyện lớn hàng đầu.

(*) mỹ thực khống: thích món ăn ngon

“Chính là nói em đồng ý về sau anh cũng ở lại chỗ này.” Tròng mắt đen của Úy Nam Thừa híp lại, cười đến cực kỳ yêu nghiệt.

Tay Thiên Ca Tuệ đang gắp đậu hũ run lên, đậu hũ non mềm thành công vỡ thành hai nửa, thật đáng thương ~

Liền để đũa xuống, không vui nhíu mày, “Em đồng ý khi nào.”

Úy Nam Thừa không trả lời chính diện vấn đề của cô, chỉ rất nghiêm túc gắp một miếng đậu hũ lên, đút tới khóe miệng bà xã, “Nào, ăn đậu hũ, tươi đẹp trơn mềm, bảo đảm ăn rồi em còn muốn ăn nữa.”

Thiên Ca Tuệ hoàn toàn bị ép há miệng ra, chỉ có điều vị đậu hũ này quá ngon, nuốt một ngụm nước bọt, hỏi, “Anh làm như thế nào? Dạy em một chút đi!”

“Bí mật.” Úy Nam Thừa quyến rũ nhếch khóe môi, thần bí chớp chớp hai mắt, thuần túy có hiềm nghi phóng điện.

“Hiếm lạ!” Thiên Ca Tuệ khinh thường bĩu môi, cầm đũa dùng sức chọc đậu hũ thành bã vụn nát bấy, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào người đàn ông đối diện, giống như đậu hũ trong đĩa chính là anh.

“Bà xã, đây là phương pháp làm đậu hũ bí truyền của anh, chỉ làm cho em ăn, tuyệt đối không truyền ra ngoài.” Úy Nam Thừa tội nghiệp nói.

“Vậy anh dạy em làm như thế nào đi!” Thiên Ca Tuệ vẫn là lần đầu tiên được ăn đậu hũ ngon miệng như vậy, vị thật ngon, trắng nõn mịn màng cũng không mềm nhũn, cắn vào trong miệng càng thêm lưu hương, sau khi nuốt vào trong bụng làm cho người ta lưu lại vị vô cùng.

Cho nên cô rất muốn học!

“Vậy từ này về sau anh sẽ ở lại dây, còn phải ngủ chung giường với em...” Lúc này Úy Nam Thừa hiển nhiên giống như vô lại, nếu như không cường điệu câu sau, Tuệ Tuệ nhất định sẽ để cho anh ngả ra đất nghỉ hoặc ném anh một mình chạy tới phòng khách ngủ, vậy phiền muộn bao nhiêu!

“Anh không định đi làm sao?” Thiên Ca Tuệ trừng mắt liếc anh, người này nói chuyện càng ngày càng rõ ràng rồi.

“Không đi làm.” Úy Nam Thừa thản nhiên trả lời.

Khoảng thời gian trước anh bị chuyện của Phương Ngọc Dao và “Vũ Huy” làm cho tâm phiền ý loạn, cố tình Tuệ Tuệ không để ý đến anh, giận anh, phiền não anh, buồn đến anh đã mọc tóc bạc, khó khăn lắm mới có thể rửa oan giải tội, Tuệ Tuệ đã chạy đi du học đại học mới.

Anh cũng đã xử lý không sai biệt lắm chuyện của “Vũ Huy”, còn thiếu chút kết thúc công việc mà thôi, có Nam Cung trấn giữ công ty anh hoàn toàn yên tâm, hơn nữa, a Dần tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua cho “Vũ Huy”, anh hoàn toàn có thể yên tâm nghỉ phép, ở bên cạnh bà xã, bên cạnh các con.

“Cái gì? Sao anh có thể không đi làm? Vậy chi phí ăn mặc của em và các con làm thế nào? Ai tới kiếm tiền nuôi gia đình?” Thiên Ca Tuệ rõ ràng kích động, cô và con trai đều đi học ở đây, trong nhà cũng chỉ có mình Thừa đi làm, dựa vào anh kiếm tiền nuôi gia đình, nếu anh không đi làm, ai cho cô tiền tiêu dùng!

(╯□╰) Úy Nam Thừa rất 囧, thì ra anh vẫn đảm nhiệm tác dụng cung cấp phiếu cơm, chẳng lẽ Tuệ Tuệ cho rằng anh không đi làm, trong nhà sẽ cạn lương thực?

Người phụ nữ nhỏ mơ hồ này, vốn không biết ông xã của mình rốt cuộc có bao nhiêu tiền, haizzz... Cho dù sau này anh đều không đi làm, tiền của anh cũng đủ cho một nhà anh tiêu cả đời, hơn nữa nói rất khẳng định, tuyệt đối xài không hết! Về phần vấn đề chi tiêu ăn mặc, vậy thì càng không cần lo lắng.

“Bà xã, chẳng lẽ em không thích anh ở đây với em và các con sao?” Giọng Úy Nam Thừa đầy uất ức.

Thiên Ca Tuệ nhìn anh, chân mày càng nhíu càng sâu, cuối cùng nhíu chung một chỗ, mặc dù trong lòng vui mừng, nhưng người một nhà cũng không thể miệng ăn núi lở.

“Đây là hai chuyện khác nhau, không thể nói nhập làm một, chúng ta không thể chỉ cầu hiện tại yên ổn, miệng ăn núi lở rất khó chịu, em mới không muốn, hơn nữa anh cũng phải suy nghĩ vì con trai, hai đứa còn nhỏ như vậy, sau này cần phải đi tiểu học, cấp hai, cấp ba và đại học tốt nhất, đoạn đường này cần chi tiêu rất nhiều.” Vẻ mặt Thiên Ca Tuệ thành thật nói.

Trên trán Úy Nam Thừa bò đầy vạch đen, bà xã của anh thật cứng đầu, xem ra cần thiết phải nói rõ với cô anh rốt cuộc có bao nhiêu tiền.

“Ngoan, chúng ta thật sự không thiếu tiền, cho dù anh và em đều không đi làm, cũng sẽ không có ngày miệng ăn núi lở kia.”

Vốn tưởng rằng như vậy Tuệ Tuệ sẽ vui vẻ nhào tới, kết quả ngược lại chân mày của cô càng nhíu sâu hơn, “Ông xã, anh hư hỏng, sao anh có thể có loại suy nghĩ như vậy? Tư vị ở nhà làm sâu gạo rất đau khổ, hơn nữa sẽ chệch đường xã hội, đến lúc đó anh sẽ biến thành người trên núi rồi.”

Phụt! Úy Nam Thừa thật sự muốn tìm miếng đậu hũ đụng ngất luôn, suy nghĩ của bà xã anh vẫn mới lạ cổ quái trước sau như một, hơn nữa càng sắc bén đổi mới.

“Bà xã, em có biết chồng em là một trong mười nhân vật toàn thế giới không? Em có đọc tạp chí tài chính và kinh tế không? Em biết chúng ta có bao nhiêu tài sản không?” Giọng Úy Nam Thừa thật dịu dàng rất dịu dàng.

Thiên Ca Tuệ hơi ngây ngốc nhìn anh, trong lòng đang suy nghĩ mười nhân vật toàn thế giới có ý nghĩa gì?

Về phần tạp chí tài chính và kinh tế, cô không có hứng thú gì, dĩ nhiên sẽ không chú ý rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status