Cực phẩm thiên vương

Chương 227: Trắng trợn nhục nhã!



- Có hưởng qua nữ nhân Nhật Bản cùng Hàn quốc, trình độ phóng khoáng của nữ nhân Nhật Bàn thật làm người kinh ngạc, cho dù là nữ nhân ở Las Vegas và Amterdam cũng không biến thái như họ.

- Nữ nhân nơi đó thì đã khác.

Trần Phi cười nói:

- Nếu Roman tiên sinh có hứng thú với nữ nhân Trung Quốc, tôi có thể giúp ngài. Thành thị nơi tôi chủ quản, nữ nhân xinh đẹp rất nhiều, nhất là làn da rất non mịn.

- Là Tô Châu sao?

Nhìn thấy Trần Phi chỉ dùng hai câu nói ngắn ngủi liền đem đề tài dẫn tới Tô Châu, trong lòng Roman âm thầm bội phục thủ đoạn của Trần Phi thật cao, lại cũng không hề vạch trần, mà thuận theo nói chuyện.

Trần Phi tựa hồ cũng thật không ngờ Roman sẽ phối họp như thế, trong lòng không khỏi vui vẻ, gật đầu nói:

- Phải. Roman tiên sinh. Trung Quốc có câu ngạn ngữ, trên có thiên đường, dưới có Tô Hàng, nói chính là nơi đó. Tôi tin tưởng, Roman tiên sinh nhất định sẽ thích nơi đó cùng những nữ nhân xinh đẹp ở đó.

- Nếu Trần tiên sinh hiếu khách như vậy, xem ra tôi nhất định phải đi xem.

Roman nhàn nhạt cười nói.

- Đương nhiên, Roman tiên sinh dù sao cũng phải cho tôi làm chủ nhân một lần.

Trong lòng Trần Phi có chút hưng phấn, nhưng khôngbiểu hiện ra trên mặt:

- Mặt khác. Rọman tiên sinh. Tô Châu ngoại trừ cảnh sắc đẹp, nữ nhân đẹp, còn có một điều rất nổi danh.

- Nga? Là cái gì?

Roman nhẹ uống một ngụm rượu vang, tùy ý hỏi.

Trần Phi chậm rãi hít vào một hơi, gằn từng chữ:

- Thích hợp đầu tư.

- Thích hợp đầu tư?

Roman có vẻ có chút nghi hoặc.

Trần Phi ngạo nghễ nói:

- Chẳng lẽ Roman tiên sinh không biết sao? Khu công nghiệp Tô Châu là do chính phủ hai nước Trung Quốc và Singapore xây dựng, hiện giờ đã có được khu công nghệ cùng quốc tế hóa hết sức cạnh tranh với quốc tế, hiện đại hóa, tin tức hóa cùng sự cách tân, sinh thái, hạnh phúc, là nơi tuyển chọn đầu tư của người trong và ngoài nước.

- Nghe có vẻ như không tệ.

Roman mỉm cười đặt ly rượu xuống, bất chéo chân, thay đổi tư thế ngồi.

Tựa hồ cảm thấy khơi gợi được hứng thú của Roman, Trần Phi tiếp tục nói:

- Roman tiên sinh, tin tưởng tôi, Tô Châu tuyệt đối là một thành thị phi thường thích họp đầu tư. Thân là bí thư thị ủy Tô Châu, cá nhân tôi đề nghị ngài đem Tô Châu trở thành điểm tựa để đầu tư. Chỉ cần ngài đồng ý, như vậy ở việc chính sách ưu đãi cùng các phương diện phối hợp, tôi sẽ đưa cho ngài ủng hộ lớn nhất.

Lúc này, Roman lại không trả lời, mà cầm lấy hộp xì gà Cuba trên bàn, Mira thấy thế nhanh chóng tiến lên cầm một hộp diêm tinh xào châm xì gà cho Roman.

Nhẹ nhàng hút một hơi xì gà, khói thuốc màu xanh nhạt vờn quanh khuôn mặt Roman, làm cho Trần Phi không thể nhìn thấy rõ biểu tình của hắn.

Vì thế. Trần Phi cũng không vội vã nói tiếp, mà chờ đợi Roman tô thái độ, chỉ là trong con ngươi vẫn cất giấu một tia kích động.

Lúc chiều, khi hắn từ trong ti vi thấy được Roman lựa chọn hợp tác với tập đoàn Cao Tường vừa mới thành lập, hắn mơ hồ cảm thấy được có chút không ổn, nhưng từ sau khi đi vào khách sạn nói chuyện với Roman, hắn phát hiện thái độ của Roman rất nhiệt tình, không có chút tự cao tự đại.

Điều này làm cho hắn lại lần nữa thấy được hi vọng.

Đối với hắn mà nói, chỉ cần Roman nhẹ nhàng gật đầu một cái, như vậy sau khi hắn điều nhập Đông Hải, chiếc ghế thường ủy sẽ vững vàng.

Năm giây, mười giây, hai mươi giây...

Một phút đồng hồ trôi qua, Roman vẫn hút xì gà, không cấp ra câu trả lời thuyết phục.

Trần Phi thấy thế, trong lòng nhiều ít có chút lo lắng, đồng thời cũng có chút bất mãn - bởi vì hắn là người cầm quyền ở Tô Châu, lại thêm trên đỉnh đầu bao trùm vầng sáng của Trần gia, dĩ vãng khi hắn cùng người giao tiếp, đều bãi đủ cái giá, những thương nhân đều chỉ biết nhìn sắc mặt của hắn.

Mà hiện giờ, hắn và Roman nói chuyện, vị trí hoàn toàn điên đảo rồi, trở thành hắn phải xem sắc mặt Roman.

Tuy rằng trong lòng còn có bất mãn, bất quá Trần Phi cũng không vội vã hỏi, mà cầm lấy ly rượu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, dùng hành động này che giấu vẻ lo lắng trong mắt.

Nhưng trong bất tri bất giác, năm phút đồng hồ trôi qua, Trần Phi thấy Roman còn chưa có ý tứ mở miệng, lập tức có chút nhịn không được, thử hỏi:

- Roman tiên sinh, ngài cảm thấy thế nào?

- Hô...

Roman nhẹ thở ra một hơi, thổi tan khói thuốc trước mặt, sau đó dụi tắt xì gà, hai tay đặt lên mặt bàn nghiêm mặt nói:

- Trần tiên sinh, nói vậy ngài đã biết chuyện hợp tác giữa tập đoàn Kemer Er và tập đoàn Cao Tường.

Lộp bộp!

Trong lòng Trần Phi vừa động, cũng nghi hoặc hỏi:

- Roman tiên sinh, hai chuyện này tựa hồ không có liên quan đi?

- Trần tiên sinh, ngài sai lầm rồi.

Roman lắc lắc đầu, nói:

- Có quan hệ, hơn nữa quan hệ rất lớn.

- Nga?

Trần Phi nhíu mày, đợi Roman nói tiếp.

Roman tỏ vẻ trầm mặc, hỏi:

- Trần tiên sinh, ngài có biết chủ tịch tập đoàn Cao Tường là ai không?

- Không biết.

sắc mặt Trần Phi khó xem, trả lời một câu, quả thật là hắn không biết, lúc chiều hắn vận dụng quan hệ đi hỏi thăm, đều không hỏi thăm ra kết quả gì.

Không riêng gì hắn, những đại lão trên quan trường cũng là như thế.

- Trần Phàm tiên sinh.

Roman nhẹ nhàng phun ra bốn chữ.

Trần Phàm?

Trần Phàm?

Nghe được hai chữ này, Trần Phi trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ.

Hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, tập đoàn Cao Tường làm khiếp sợ trong và ngoài nước vừa xuất hiện, lại là do Trần Phàm đàm đương chức chủ tịch.

- Roman tiên sinh, làm sao có thể như vậy?

sắc mặt Trần Phi trở nên có chút khó xem.

Roman nhàn nhạt cười:

- Điều này không có gì kỳ quái, Trần Phàm tiên sinh cùng Hải Thụy tập đoàn Tô Thanh Hải tiên sinh có quan hệ không tầm thường, Tô Thanh Hải trực tiếp đem toàn bộ cổ phần công ty của Hải Thụy tập đoàn đều đưa qua cho hắn, mà càng mấu chốt chính là, hắn lại là nam nhân mà tiểu thư Dai Fu yêu thích.

Thẳng cho tới nay, Trần Phi vẫn cho rằng Trần Phàm chỉ là một phế vật chỉ biết gây phiền toái cho gia tộc, hiện giờ nghe được Trần Phàm không những trở thành chủ tịch tập đoàn Cao Tường, hơn nữa...còn cả thành viên hạch tâm của gia tộc Kemer Er danh chấn thương giới Châu Âu thậm chí thế giới đều thích Trần Phàm, điều này giống như có người cho hắn một cái tát, sắc mặt của hắn nhất thời trở nên cực kỳ khó xem.

- Trần tiên sinh có thể còn chưa biết, tiểu thư Dai Fu của chúng tôi là một trong những đối tượng được bồi dưỡng để tiếp nhận vị trí tộc trưởng, đứng trên đỉnh quyền lực kim tự tháp của gia tộc Kemer Er.

Roman tiếp tục nói:

- Lúc này, việc tập đoàn Kemer Er hợp tác với tập đoàn Cao Tường, chính là do nàng quyết định.

Là đối tượng bồi dưỡng làm tộc trưởng?

Lần này, Trần Phi thiếu chút nữa đã muốn hỏng mất!

Hắn biết rõ, bốn chữ đối tượng bồi dưỡng có ý nghĩa như thế nào - Dai Fu rất có thể trở thành tộc trưởng gia tộc Kemer Er.

Tộc trưởng gia tộc Kemer Er, thân phận này đủ cho Dai Fu vô luận đi tới nơi nào, cũng có thể dùng loại ánh mắt nhìn xuống xem người.

Mà một nữ nhân nghịch thiên như vậy, lại có thể thích Trần Phàm, chỉ như một tên phế vật ở trong lòng của hắn?

Đả kích này như thế nào với hắn liền có thể nghĩ.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt Trần Phi có chút phát tím, nhưng hắn cũng không nóng này như ngày hôm đó, càng không đến nỗi không khống chế được, nhưng giọng nói có vẻ thập phần trầm thấp:

- Roman tiên sinh, tôi muốn biết, điều này cùng sự lựa chọn đầu tư tại Tô Châu lại có quan hệ gì? Phải biết rằng, một ít công ty của tập đoàn Cao Tường cũng đặt ở Tô Châu.

- Vốn không có vấn đề gì.

Roman thở dài một hơi, lộ ra biểu tình làm như vô tội:

- Bất quá...tiểu thư nhà tôi không biết ở đâu nghe được, quan hệ giữa ngài cùng Trần Phàm tiên sinh thật không được hòa hợp, cho nên...

- Cho nên cái gì?

Trong lòng Trần Phi trầm xuống.

Roman tao nhã cười:

- Cho nên tôi thật đáng tiếc phải nói cho ngài, lần này tập đoàn Kemer Er đầu tư tại đại lục, sẽ không xem xét ở Tô Châu.

Sẽ khôngxem xét ở Tô Châu?

Chỉ vì phế vật kia?

Cả người Trần Phi kịch liệt chấn động!

Cùng lúc đó, hắn rõ ràng nhìn thấy trong con ngươi Roman hiện lên vẻ trào phúng, ánh mắt kia giống như đang cười nhạo Trần Phi vô tri ngu muội.

Nhận thấy được ánh mắt của Roman. Trần Phi chợt ngẩn ngơ, sau đó tỉnh ngộ, trước đó Roman biếu hiện vẻ khách khí chỉ là giả dối, mục đích thực sự chỉ là vì trêu đùa hắn mà thôi.

Hiểu được điểm này, Trần Phi nổi giận.

Hoàn toàn nổi giận!

Thân là người nổi bật đời thứ tư của Trần gia, hắn chưa từng bị người trêu đùa qua như thế.

- Thật có lỗi. Trần tiên sinh, thời gian không còn sớm, tôi phải nghỉ ngơi.

Roman thấy Trần Phi sắp hỏng mất, mỉm cười đứng dậy:

- Nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ đi Tô Châu, nhất định.

Dứt lời. Roman không đợi Trần Phi hồi đáp, xoay người liền đi.

- Trần Phàm, ta tuyệt đối sẽ khôngbõ qua cho ngươi, tuyệt đối!

Nhìn bóng lưng Roman rời đi, Trần Phi không đứng dậy ngăn trở Roman, mà nắm chặt tay giết mạnh răng rắc, diễn cảm âm trầm tới cực điểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status