Cuộc sống mới hạnh phúc của Chu Tiểu Vân

Chương 281: Tiểu Bảo tới


Chu Tiểu Vân học xong tiết tự học buổi tối theo thói quen ra ngoài cửa lớp học, chợt nhớ ra giờ là nghỉ hè Tiểu Bảo không đến, không nhịn được thở dài. Một mình về nhà vậy!

Lưu Lộ chạy tới nói: “Chu Tiểu Vân, một lúc nữa tớ và anh Tiểu Vũ sẽ đưa cậu về!”

Chu Tiểu Vân cười cười: “Không cần đâu, tớ về nhà có mấy bước chân, đâu cần có người đưa về chứ! Tớ tự về một mình thôi.” Mấy năm này cô đúng là rất hạnh phúc, đầu tiên có anh trai Đại Bảo, sau đó là em trai Tiểu Bảo, đã hình thành một thói quen có người đứng chờ mình tan tiết tự học tối. Hiện tại đột nhiên một mình đi về đúng thật có chút không quen.

Thực ra quãng đường ngắn ngủi ấy có đèn đường đi một mình căn bản không sao cả, trong lòng Chu Tiểu Vân nghĩ thoáng tập cho quen với cuộc sống một mình đi về, học hè mới bắt đầu thôi!

Đang nói, Lý Thiên Vũ cầm theo túi sách đi tới, không nói gì nhưng đi theo sau muốn đưa Chu Tiểu Vân về nhà.

Chu Tiểu Vân nói mấy lần không cần thì phát hiện Lý Thiên Vũ và Lưu Lộ căn bản không để ý cô đang nói gì, hai người vẫn theo sát phía sau.

Cô còn làm gì được nữa? Đưa về thì để hai người bọn họ đưa đi! Dù sao không phải chỉ có một mình Lý Thiên Vũ, Lưu Lộ cũng ở đây!

Dọc đường đi, Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ cười cười nói nói, Lý Thiên Vũ thấy hai cô bé nói hợp giơ còn mình gần như không chen miệng vào được, đành phải im lặng đi theo sau. Thế nhưng, cho dù không có cơ hội nói chuyện với Chu Tiểu Vân, Lý Thiên Vũ vẫn cảm thấy đây là buổi tối hạnh phúc nhất từ lúc cậu sinh ra cho tới giờ.

Khi đến nơi, Chu Tiểu Vân quay đầu lại nói cám ơn hai người sau đó mở cửa lên lầu.

Dưới lầu Lý Thiên Vũ đứng lặng đi hồi lâu bị Lưu Lộ giục mấy lần mới chậm rì rì đi về với Lưu Lộ. Trong lòng cậu không nhịn được rầu rĩ: Sao phòng trọ này cách trường học quá gần thế, vừa đi mấy bước đã đến rồi? Aizz!

Lý Thiên Vũ vừa vui vẻ được hai ngày rồi không còn cơ hội nữa. Bởi vì đồng chí Tiểu Bảo đã vào thị trấn.

Trong lúc Lý Thiên Vũ hào hứng hết tiết tự học chạy đến cửa lớp một ban xã hội thì phát hiện một bóng người quen thuộc. Trong lòng cậu thầm thở dài, xong rồi, muốn đưa Chu Tiểu Vân về nhà ư, chắc chắn không có cửa đâu.

Lưu Lộ và Chu Tiểu Vân ra khỏi cửa lớp học thì gặp Tiểu Bảo, Lưu Lộ cười nói: “Ồ, vệ sĩ lại xuất hiện rồi! Xem ra không cần tớ và anh Tiểu Vũ đưa cậu về nữa!”

Chu Tiểu Vân nhìn thấy em trai Tiểu Bảo cũng bất ngờ và vui sướng.

Tiểu Bảo cầm túi sách cho chị, nói “Hẹn gặp lại” với Lưu Lộ rồi hai chị em cười cười nói nói ra về.

Lưu Lộ thấy mặt Lý Thiên Vũ như cà gặp sương có chút đồng tình: “Anh Tiểu Vũ, chúng ta cũng về thôi!” Lý Thiên Vũ cúi đầu đáp một tiếng.

Lúc này hai chị em Chu Tiểu Vân đang trò chuyện vui vẻ rất thoả mãn!

Chu Tiểu Vân hỏi: “Tiểu Bảo, sao tối nay em đã lên thị trấn rồi?”

Tiểu Bảo cười nói: “Ngày mai thành tích thi cấp hai của bọn em sẽ công bố, vì thế tối nay em đạp xe đến. Vốn định đi sớm nhưng mẹ muốn em ở nhà ăn cơm tối rồi mới đi, vì thế hơi muộn một chút. Nhưng may mắn kịp tới đón chị tan tiết tự học. Hai ngày nay không có em ở đây, xem ra đều là chị Lưu Lộ và Lý Thiên Vũ đưa chị về nhỉ!” Chu Tiểu Vân gật gật đầu.

Sau đó Tiểu Bảo còn nói thêm: “Chị, ngày mai em xem kết quả xong sẽ không về nữa, ở lại nội thành với chị. Dù sao em ở nhà đợi cũng không có việc gì làm, không bằng ở lại đây chuẩn bị bài vở, đọc sách lớp mười trước!”

Chu Tiểu Vân càng ngạc nhiên: “Tiểu Bảo, em được nghỉ sao không về nhà ở đây rất buồn chán mà!”

“Sao lại buồn chán chứ? Ở nhà mới thật sự là buồn chán! Em lại không thích xem ti vi, em đã mang sách lớp mười trước đây của chị đến rồi, cứ quyết định vậy đi, em sẽ ở lại nội thành.”

Tiểu Bảo lấy cớ muốn chuẩn bị bài, đọc sách giáo khoa lớp mười trước để được ở lại thị trấn. Điều này làm cho Chu Tiểu Vân vừa cảm động lại buồn cười, Tiểu Bảo đáng yêu thật thích bám người a, không biết lúc nào mới lớn lên thành chàng trai đây.

Đương nhiên cô biết kỳ thực Tiểu Bảo chỉ mượn cớ, ở lại đây với cô thôi. Quên đi, tuỳ em ấy vậy!

Thật lòng mà nói, cô cũng bị thói quen với Tiểu Bảo làm hư, buổi tối không ai tới đón cô đúng là thấy không quen. Hơn nữa cảm giác về đến nhà chỉ có một mình thật sự rất đơn, có Tiểu Bảo ở cùng thật tốt!

Cẩn thận như thế săn sóc chu đáo như vậy, không biết sau này Tiểu Bảo sẽ tìm được bạn gái như thế nào nữa. Chu Tiểu Vân nghĩ thầm, đó nhất định là may mắn của cô bé kia.

Sau khi Tiểu Bảo nhận được tờ phiếu điểm, cậu vui sướng chạy đến trước cửa lớp học tìm chị. Lúc này Chu Tiểu Vân đang trong giờ tự học, liếc thấy vẻ mặt vui mừng của Tiểu Bảo đứng ngoài lớp. Cô giật mình, chắc là Tiểu Bảo đến báo với mình thành tích thi của em ấy!

Chu Tiểu Vân lập tức đứng dậy đi ra ngoài lớp. Lúc này có thể nhìn ra chỗ tốt của việc làm lớp trưởng. Không cần báo cáo với bất kỳ ai, muốn ra ngoài cứ đứng dậy đi ra thôi.

Tiểu Bảo thấy Chu Tiểu Vân đi ra vui vẻ chạy tới: “Chị, mau đến xem thành tích của em này!”

Chu Tiểu Vân nhận lấy tờ giấy hơi mỏng kia, không thể chờ đợi được liếc mắt nhìn. Oa, thành tích thi các môn đều rất tốt!

Tiểu Bảo hưng phấn nói: “Tổng điểm của em đứng thứ tư trong khối, giáo viên bảo chắc là sẽ lọt vào top mười trong học sinh mới của trường cấp ba Anh Minh.”

Cô hài lòng kéo tay em trai. Tiểu Bảo, em giỏi quá! Em đúng là rất giỏi!

Chu Tiểu Vân giục Tiểu Bảo gọi điện thoại về nhà, Tiểu Bảo ừ một tiếng rồi chạy như bay về.

Lúc Chu Tiểu Vân quay trở lại lớp mặt mày hớn hở khiến cho rất nhiều bạn học ngạc nhiên. Bình thường rất ít khi nhìn thấy Chu Tiểu Vân lộ rõ vẻ vui sướng ra bên ngoài như vậy, cô luôn luôn mỉm cười nhàn nhạt, mỉm cười lễ phép, rất hiếm thấy thần sắc hứng khởi như lúc này.

Vương Tinh Tinh thấy Tiểu Bảo đến tìm Chu Tiểu Vân lập tức đoán được vì sao cô bạn vui vẻ như vậy: “Chu Tiểu Vân, có phải thành tích thi tốt nghiệp của Tiểu Bảo rất tốt không!”

Chu Tiểu Vân gật gật đầu, kiêu ngạo nói: “Đúng vậy, đứng thứ tư trong khối, có lẽ có thể lọt vào top mười của lớp mười, được miễn toàn bộ học phí đấy!”

Vương Tinh Tinh khoa trương “Oa” rất to, rước lấy đông đảo ánh mắt. Chu Tiểu Vân liếc mắt nhắc nhở, Vương Tinh Tinh mới thu liễm lại.

Lưu Lộ ở bên cạnh nghe được cũng vui vẻ cho bạn: “Chu Tiểu Vân, em trai cậu thật giỏi! Không, phải nói là hai chị em cậu đều rất giỏi mới đúng.”

Chu Tiểu Vân không kìm nén được sự vui sướng trong lòng. Nhìn thấy anh trai em trai càng ngày càng xuất sắc cô còn thấy vui hơn cả mình thi đứng thứ nhất! Bây giờ Đại Bảo trở thành vận động viên, thành tích Tiểu Bảo rất tốt, thằng bé lại chăm chỉ học hành; Nhị Nha thông minh lanh lợi khiến mọi người yêu mến, sự thay đổi này khiến cô xúc động vô cùng.

Thêm một năm nữa, đến lượt mình tốt nghiệp cấp ba rồi! Chu Tiểu Vân, mày nhất định phải cố gắng lên, tranh thủ thi vào trường đại học danh tiếng, đỗ chuyên ngành mình thích, sau này ra trường tìm một công việc tốt.

Chu Tiểu Vân thầm cổ vũ chính mình, từ nay về sau, càng chăm chỉ học tập hơn. Liên đới đến Lưu Lộ ngồi cùng bàn và Vương Tinh Tinh ngồi đằng sau cũng nghiêm túc học tập hẳn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status