Cuộc tương ngộ sai lầm

Chương 189: Ngay một phát bắt lấy cà vạt của người đàn ông: "Cảm tạ Lệ tổng năm đó đã không cưới tôi.”



Editor: Waveliterature Vietnam

Đúng lúc này, Trì Vi nắm ấy tay người đàn ông, không ngừng kéo lại, tìm cách chặn trước mặt.

Dừng lại, mọi người xung quanh hết sức kinh ngạc, ngay cả Bạc Dạ Bạch cũng thấy run run.

Người đàn ông trước mặt cô, rõ ràng dáng người có chút gầy gò, tuy nhiên lại tràn ngập mạnh mẽ, trước hoàn cảnh éo le hiện tại, đương nhiên phải đứng ra để che chở cho cô! 

Không thể nào phủ nhận được người này bảo vệ, cảm giác hết sức đặc biệt.

"Trì Vi, cô có ý gì?!"

Thấy thế, sắc mặt Lệ yên Nhiên tối sầm lại, ngữ khí cũng hết sức sắc bén.

Nhưng mà Trì Vi nhìn thấy Bạc dạ Bạch như vậy, thật không có chút thời gian để để ý tới, Lệ Trường Phong nhìn thấy cảnh này, gương mặt đột nhiên có chút tối lại: "Loại người này thật sự không đáng, cô vẫn muốn bảo vệ hắn ta sao?"

Nghe thấy lời này, ánh mắt Trì Vi sáng quắc nhìn Lệ Trường Phong, trong lòng vốn dĩ đã có câu trả lời.





Chợt, cô nghiêng đầu, thấp giọng nói: "Lão sư, đợi tôi một chút."

Dứt lời, cô nhanh chân tiến về phía trước, đến sát bên Lệ Trường Phong, không thể nào tả hết được khí chất.

Ngay lập tức, Lệ Trường Phong ngửi thấy mùi nước hoa trên người cô, chẳng khác nào đánh thức mọi giác quan, khiến cho người khác không khỏi say đắm, như đóa hoa khoe hương tỏa sắc, vạn phần xinh đẹp.

Một giây tiếp theo, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Trì Vi đột nhiên quay về phía Lệ Trường Phong, đưa tay nắm lấy cà vạt của hắn: "Lệ tổng, tôi ít nhất cũng từng òa hôn thê của anh, tôi có mấy câu muốn nói, phải cùng anh... Đến chỗ riêng tư cũng nói chuyện!"

Lệ Trường Phong không có chút chuẩn bị nào cả, cô bất ngờ tiến đến nắm lấy cà vạt, cứ thế mà vô tình cúi người xuống một chút.

Cũng chưa kịp hoàn hồn, cô trực tiếp rời đi, đồng nghĩa với việc kéo theo chiếc cà vạt, hắn cũng không thể nào không bước theo chân.

Đến lúc nhận thức được thì phát hiện bản thân đang bị cô thô lỗ kéo đi, cả người đều không khỏi có chút bất lực, ngữ khí cũng hết sức lạnh lùng: "Trì Vi, cô đang làm gì vậy?!""

Từ trước đến nay không hề có chuyện này, cũng chỉ có cô dám làm càn đến vậy, khiến mặt mũi của bản thân không còn gì, Lệ Trường Phong thật sự không thể không tức giận.





Chỉ là đúng lúc này, Trì Vi lại ung dung dừng lại, chỉ cách có vài bước chân, đi xa khỏi đám người kia, đến một nơi ít người: "Tôi làm gì ư? Được, vậy để tôi nói cho Lệ tổng biết!"

Nói lời này, Trì Vi vẫn chưa buông cà vạt của ngừời đàn ông ra, ngược lại còn bất ngờ rút ngắn khoảng cách, ánh mắt giận đến mức tái đi: "Lệ Yên Nhiên luôn miệng nói, người đàn ông của tôi suýt chút thì cường bạo cô ta, anh tin là thật sao? Vậy tại sao cô ta không hề nghĩ tới chuyện mới đây đã từng độc ác đến mức hãm hại tôi, dẫn tôi lên lầu, muốn để Lệ Bắc Thành cường bạo tôi!"

Đột nhiên nghe cô nói vậy, Lệ Bắc Thành không thể nào tin, chuyện này còn liên quan đến cả người ngoài cuộc như em trai, nét mặt Lệ Trường Phong hết sức nghiêm túc: "Không thể nào!"

"Phải làm thế nào thì Lệ tổng mới tin? Cũng không sao, Lệ tổng hoàn toàn có thể kiểm tra camera giám sát, xem khoảng thời gian đó, ai mới là kẻ nói dối! Em gái ngoan của anh, sắp xếp người ở mang tôi lên lầu, em trai tốt của anh, lại trốn ở trong phòng, chờ tôi vào liền giờ trò đáng khinh... Tôi nghĩ, Lệ tổng còn trẻ như vậy đã một tay nâng đỡ, chèo chống nhà họ Lệ, còn có thể phát triển khiến nhà họ Lệ trở thành đệ nhất tài phiệt! Như vậy thì nhất định không phải là kẻ mù quáng, nhất định rất có năng lực, phân biệt được chuyện đúng sai!"

Trì Vi kể lại toàn bộ câu chuyện, ánh mắt cũng không hề né tránh, mang theo vài phần uất ức, không chút dối trá.

"Nếu như không phải là người đàn ông của tôi đúng lúc đến cứu, tôi nhất định đã bị hắn ta làm nhục, cũng không cách nào rửa sạch! Chỉ cần Lệ Bắc Thành nói rằng đều là do ta không ngừng dụ dỗ, quyến rũ hắn, nên cũng không thể nào kiềm chế được... Dựa vào thân phận là nhị thiếu gia nhà họ Lệ, chẳng phải ai cũng sẽ tin sao?"

Càng nghe, ánh mắt Lệ Trường Phong càng thêm sâu, cũng không cách nào mở lời.

"Chỉ có điều, tôi và anh dù tốt dù xấu cũng đã từng đính hôn với nhau, vậy mà em trai, em gái lại hành động như vậy, không biết đã đặt người anh trai như anh ở vị trí nào? Cũng may là Lệ tổng sớm đã chủ động từ hôn, thật sự cảm kích bởi năm đó Lệ tổng không đồng ý kết hôn! Dù sao thì cách đối đãi khách của nhà họ Lệ cũng thật khiến tôi được mở mang tầm mắt, thật đúng là người một nhà cũng chẳng có gì khác nhau..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status