Cuồng huyết thiên ma

Chương 221: Lĩnh vực tái hiện


Ở phía xa, nơi tên hộ vệ cầm khiên đang quần thảo với Lôi phân thân, vùng trời nơi đó trong bán kính ngàn mét hoàn toàn được bao phủ trong lôi điện ngập trời, đến cả một con ruồi cũng không thể bay lọt, sâu trong trung tâm, tên hộ vệ cầm khiên lúc này không biết từ lúc nào đã lôi ra được thêm một tấm khiên nữa, hai tay hai cái khiên mà như là một con rùa rút đầu, hai tấm khiên khổng lồ úp lại như hai cái vỏ sò, không ngừng bị lôi điện oanh kích.

Tên hộ vệ này có khổ nhưng cũng khó thể nói, bản thân hắn vốn không giỏi công kích, nhưng nếu nói về phòng ngự thì thực sự hắn rất có thiên phú, không chỉ sở hữu một ngoại hình to lớn khác với thường nhân, hơn nữa ý thức bảo vệ người khác của hắn dường như là một loại bản năng, chính vì thế mà hắn mới được đảm nhận nhiệm vụ trở thành lá chắn cho hai người kia, giúp bọn họ có thể tự do công kích.

Xui xẻo cho hắn, điểm mạnh điểm yếu của hắn Tử Phong với kinh nghiệm thực chiến cao tới kinh người liếc mắt một cái liền nhận ra, ngay lập tức hắn được Tử Phong chăm sóc đặc biệt, bằng cách để cho Lôi phân thân vốn mang theo lực công phá khủng khiếp của lôi điện trực tiếp “chăm sóc”.

Dưới sự “chăm sóc” tận tình và chu đáo của Lôi phân thân, tên hộ vệ cầm khiên gần như không có cơ hội ngóc đầu dậy, chỉ có thể cắn răng núp sau hai tấm khiên vốn là một bộ Bảo khí cao cấp mà hứng lấy công kích của đối phương, trong lòng thầm mong đối phương sẽ cạn kiệt linh lực. Chỉ là khiến hắn buồn bực tới cực điểm đó là cái phân thân này thực sự giống hệt như một Tôn cấp võ giả hàng thật giá thật chân chính, không ngờ lại trực tiếp câu thông thiên địa linh khí, linh lực của nó liên miên không có dấu hiệu gì là khô kiệt cả, chỉ có thể khiến hắn ngậm bồ hòn làm ngọt.

Lôi phân thân cũng chính là Tử Phong, hai phân thân cùng bản thể của hắn thực tế đều có chung một tâm trí, lúc này hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái. Nếu như trước kia cảm nhận của hắn về linh lực có thuộc tính đều rất mơ hồ, thì nay khi tâm trí hắn điều khiển phân thân với năng lực có thể điều khiển năng lượng của thuộc tính tương ứng, hắn mới có cảm nhận rõ nét hơn về linh lực của bản thân. Ám phân thân lực công kích không quá mạnh nhưng độ cơ động, đa dụng hay độ quỷ dị đều đạt mức thượng thừa, gần như là thiên biến vạn hoá, trong khi Lôi phân thân thì chỉ biết đến một thứ duy nhất đó là công kích, hơn nữa lại là loại công kích huỷ thiên diệt địa không chút lưu tình.

Một bầu trời lôi điện này là hệ quả của việc Tử Phong hắn vì quá hưng phấn mà dùng một lượt từ Tử Lôi Nhất Kích cho đến tận Cửu Kích, hại Lôi phân thân của hắn thiếu chút nữa tan biến vì cạn kiệt năng lượng, nhưng hiệu quả thì không tồi chút nào, chỉ nhìn hai cái vỏ sò lơ lửng trên không trung đang bị lôi điện nướng đen thui kia là biết.

Bản thể Tử Phong đương nhiên là đánh giáp lá cà với tên hộ vệ đeo quyền sáo, vốn Tử Phong hắn có thể triệu hoán Phá Lôi Thương ra mà đánh, nhưng nhìn thấy đối phương cũng sử dụng quyền cước giống bản thân, máu điên trong người hắn lại nổi lên, quyết định cũng sử dụng quyền cước để đấu với đối phương.

Nhưng mà như vậy cũng không có nghĩa là tên hộ vệ kia dễ chịu hơn, ngược lại hắn lúc này “ăn hành” còn nhiều hơn cả hai tên kia, ít nhất thì mấy tên kia tuy rằng ép đến không thở được nhưng tốt xấu gì cũng không bị thương, còn bản thân hắn thì thê thảm hơn rất nhiều, hắn ra một quyền thì Tử Phong đáp lại một quyền, sau đó thì kèm theo là năm quyền “hàng khuyến mãi” từ năm cánh tay còn lại, khiến hắn vốn tốc độ cùng lực lượng đã không thể so sánh cùng Tử Phong chỉ có thể chật vật chống đỡ.

Đôi quyền sáo trong tay tên hộ vệ là một kiện Bảo khí cao giai, đó là sự thật, nhưng nó cũng không giúp y có được thêm chút lợi thế nào cả, bởi đối mặt với y là một cụ Bảo khí hình người vô cùng biến thái.

“Ahhhh!! Chết tiệt, xem quyền!! Khai Thiên Quyền!!” tên hộ vệ gào lên một tiếng, bất ngờ dùng hai chân đạp vào ngực Tử Phong, cả người lợi dụng phản lực mà nảy bật ra phía sau, tạm thời kéo dãn được khoảng cách, đôi quyền sáo trong tay hắn chợt sáng lên, sau đó một hình phù văn kì quái xuất hiện, bọc xung quanh quyền đầu của hắn, tên hộ vệ không hề ngừng lại mà ngay lập tức phản công, quyền đầu xé gió mà đấm tới chỗ Tử Phong.

“Keng!!”

Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, nắm đấm của tên hộ vệ va chạm với nắm đấm của Tử Phong, sóng xung kích tạo ra từ hai quyền đầu lớn tới mức bằng mắt thường cũng có thể thấy không khí xung quanh bị vặn vẹo, sau đó thì “ầm” một tiếng, mặt đất bên dưới cách hai người đến mấy trăm mét bỗng nứt toác ra thành một cái rãnh dài, đủ biết lực lượng của hai người khủng bố ra sao, chỉ là dư lực cũng có thể cày nát đại địa như vậy.

Tử Phong không có khinh địch, ngay lúc hắn nhìn thấy Bảo khí của đối phương phát sáng thì hắn đã hiểu được chỉ lấy nhục thể mà ngạnh kháng là không được, vậy nên đối quyền với đối phương, hắn đã phải vận dụng tới cả Phá Sơn Không. Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới đó là lực lượng của hắn dưới tăng phúc của Phá Sơn Không đã trở lên vô cùng khủng bố, ấy vậy mà lực phản chấn truyền lại từ quyền đầu của tên hộ vệ so với hắn còn cường đại hơn.

Cánh tay của Tử Phong trong nháy mắt va chạm liền có cảm giác đau đớn, lớp giáp bên ngoài của hắn nứt toạc ra một đường dài, xương cốt bên trong của hắn bị dư kình chấn gãy thành vài đoạn, có nơi thì trực tiếp bị tán thành bột mịn. Cả người Tử Phong bật nghiêng về phía sau, còn chưa vững thì lại một tiếng xé gió nữa lao tới, là quyền còn lại của tên hộ vệ!

Một cánh tay bị phế, tuy rằng đau đớn nhưng Tử Phong không bị ảnh hưởng chút nào, cảm nhận thấy đối phương muốn công kích tiếp, hắn rất nhanh liền phản ứng lại nhưng mà không kịp, quyền đầu của đối phương đã tiến sát tới đầu hắn, chỉ cách chưa tới một gang tay, dù Tử Phong hắn có thể dịch chuyển tức thời thì cũng không kịp, huống chi hắn lại không có năng lực này.

Mắt thấy quyền đầu của mình sắp đánh trúng đầu của đối phương, tên hộ vệ không khỏi mừng thầm trong bụng, hắn chắc chắn rằng ăn một quyền này của hắn thì đầu của Tử Phong sẽ lập tức bị đánh nát thành tương, đến lúc đó thì nếu cái tên quái vật này còn không chết, vậy thì tên hắn sẽ viết ngược.

Cơ mà đúng lúc nắm tay của tên hộ vệ đã tiến sát tới đầu của Tử Phong, thậm chí y còn tinh tường cảm nhận được từng sợi tóc của đối phương đang chạm vào quyền đầu, tai hắn chợt nghe thấy một tiếng nói âm trầm: “Thế Giới!!!!”

Vừa nghe xong hai chữ đó, tên hộ vệ bất chợt ngớ người ra bởi nắm đấm của hắn đã đánh vào không trung, Tử Phong ở trước mắt đã không thấy đâu nữa, nhưng cũng đúng lúc này, một cơn đau khủng khiếp truyền từ giữa lưng hắn sau đó phát tán ra toàn thân, y thậm chí còn có thể nghe thấy xương cốt sau lưng mình phát ra từng tiếng răng rắc ghê người trước khi bị cự lực không rõ đó chấn thành ngàn vạn mảnh vụn. Chỉ nghe “ầm” một tiếng, tên hộ vệ giống như lưu tinh mà bắn thẳng xuống đất, thân hình hắn hóa thành một quả đạn pháo găm xuống đất, chấn vỡ đại địa bên dưới thành một cái hố sâu mấy chục mét.

“Đại ca!!”

“Lão đại!!”

Hai tiếng thét thê lương vang lên, hai tên hộ vệ không ngờ trong lúc này lại giống như phát điên, không hề để ý tới công kích của hai phân thân, lấy tốc độ cực kì khủng khiếp mà lao tới chỗ tên hộ vệ vừa bị rơi xuống. Hai phân thân cũng không có thừa cơ hội này để tấn công, mà lại vô cùng nhanh chóng bỏ mặc đối phương, trở về bên cạnh một thân ảnh trên không trung.

Chỉ thấy lúc này, bản thể Tử Phong đang bay lơ lửng trên không trung, thế chỗ tên hộ vệ vừa bị đánh bay, dùng một tay ôm ngực mà thở hổn hển, nhìn có vẻ như là sức cùng lực kiệt. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tử Phong dùng tới quân bài tẩy cuối cùng của mình đó là thứ lĩnh vực siêu cấp biến thái tới cực điểm “Thế Giới”.

Khi hắn vừa sử dụng Thế Giới, cũng không rõ là do bản thân hắn đã đột phá trở thành Tôn cấp võ giả nên lĩnh vực trở nên lợi hại hơn hay là vì lí do gì khác, chỉ biết rằng thay vì không gian trong bán kính một ngàn mét, nay toàn bộ không gian trong bán kính vạn mét liền bị ảnh hưởng, bao trùm lấy cả Diệu Yên đang ở gần đó quan sát. Đây là lần thứ hai mà Tử Phong thực sự kích hoạt lĩnh vực của mình, nếu không tính những lần mà Hắc Tử Phong đã sử dụng trong quá khứ, đối với thứ linh vực kì diệu mà khủng bố này, hắn thập phần hiếu kì muốn tìm hiểu rõ hơn về năng lực này, nhưng hiện tại không phải là lúc.

Trong khoảnh khắc thời gian ngưng đọng, vạn vật đóng băng, Tử Phong biết rằng bản thân hắn chỉ có thời gian nửa giây đồng hồ để lật ngược tình thế, nhưng lấy khoảng cách giữa hắn và tên hộ vệ chỉ cách nhau chưa đến ba bước chân, nửa giây là đủ rồi.

Tử Phong chân đạp Thuấn bộ, dùng thời gian mười tích tắc xuất hiện phía sau tên hộ vệ, ba cánh tay bên trái nắm chặt lại, một luồng năng lượng màu đen trong nháy mắt bao trùm lấy ba cánh tay của hắn, 20 tích tắc liền trôi qua.

“Hư Thiểm Quyền – Phá Sơn Không!!”

Vận sức đã đủ, trong đầu Tử Phong thầm mặc niệm mấy tiếng, ba cánh tay đồng loạt giáng thẳng xuống lưng của tên hộ vệ, cũng đúng lúc này, 20 tích tắc còn lại trôi qua. Chỉ thấy không gian trong bán kính vạn mét hơi rung động một chút, thời gian liền trở lại bình thường, ngay lúc này thì ba quyền đầu mang theo lực lượng bài sơn đào hải của Tử Phong cũng đã đập lên lưng tên hộ vệ.

Kết quả thì ai cũng rõ, tên hộ vệ dường như bên trong có mặc một kiện bảo vật có tính phòng ngự, tuy rằng thoát khỏi cảnh trực tiếp bị đánh bạo thành một đám huyết vụ, nhưng lực lượng quá kinh khủng khiến xương cốt trên lưng hắn trong nháy mắt nổ tung thành bụi phấn, còn bản thân hắn thì bị đánh bay xuống đất không rõ sống chết.

Ngay khi Thế Giới kết thúc, Tử Phong có thể cảm nhận ngực mình như bị một cây búa lớn ngàn vạn cân đập vào, ép vào khiến trái tim của hắn có cảm giác như muốn nổ tung, kinh mạch toàn thân đứt gãy, đầu của hắn thì đau như búa bổ, nếu không phải hắn có một tinh thần cứng rắn vô cùng thì chắc hắn đã trực tiếp ngất xỉu đương trường rồi. Hai phân thân cùng chia sẻ một suy nghĩ với bản thể, đương nhiên biết rằng lúc này bản thể Tử Phong đang suy yếu cực độ, rất dễ bị tấn công, cho nên cả hai liền không chút do dự mà từ bỏ mục tiêu mà quay trở về bên cạnh hộ pháp cho bản thể.

Thế Giới hiện tại có năng lực vượt trội hơn so với trước kia, nhưng tiêu hao cũng là thập phần khủng bố, so với lần trước hắn sử dụng để đánh trả Diệu Yên còn nhiều hơn tới mấy chục lần, khiến hắn phải phá hủy liên tiếp cả hai Kết Tinh mới có thể khôi phục đủ linh lực để chữa trị thương thế trong cơ thể, chỉ là tinh thần của hắn thì không có cách nào khôi phục được nhanh như thế, hắn lúc này chỉ miễn cưỡng bảo trì một tia tỉnh táo mà thôi, vừa đủ để dùng.

Hai tên hộ vệ lao tới cái hố sâu, đến khi nhìn thấy thảm trạng của tên hộ vệ cầm đầu, cả hai không kìm được mà gào lên thống khổ. Chỉ thấy tên hộ vệ bị Tử Phong đánh bại lúc này đang nằm chết dí trên mặt đất, cả người vặn vẹo theo một tư thế hiển nhiên không phải dành cho con người, hai cánh tay mềm nhũn gấp khúc, cho thấy xương cốt bên trong đã gãy đoạn, còn phần thân của hắn thì trực tiếp biến thành một bãi thịt nát lầy lội, hắn ta lúc này vẫn còn thoi thóp một hơi tàn cũng chỉ vì sinh mệnh lực của Tôn cấp quá cường đại mà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status