Cửu tinh thiên thần quyết

Chương 512: Ngừng tay cho ta! (1)


Bất kể như thế nào, không nên bị nữ nhân này mê hoặc là được rồi, thần hồn hướng nơi xa lan đi.

- Trước tiên đem sáu thi thể hồn thú kia đoạt, nếu như trong không gian bao tay chứa không nổi, liền để lại trong không gian Thiên Tinh Ấn!

Sư gia nói, sáu Yêu Vương cấp hồn thú kia, rất có thể cũng là dị hoá hồn thú, trong cơ thể dị hoá hồn thú, là ẩn chứa bí pháp ngọc giản!

- Ừ!

Diệp Thần không hề suy nghĩ nhiều nữa, trước nắm chặc thời gian thu thập bảo vật rồi hãy nói, hướng chỗ ở một con Yêu Vương cấp hồn thú trong đó lao đi.

Trên người Diệp Thần vẫn còn có Bệ Linh lưu lại Lôi Quang Thiểm bí pháp, tốc độ cực nhanh, trên không trung chợt lóe trôi qua, chỉ chốc lát sau, hắn rơi vào bên người một con Yêu Vương cấp hồn thú, chỉ Yêu Vương cấp hồn thú kia hồn niệm bị chấn nát, đã hấp hối .

- Thu!

Diệp Thần khẽ quát một tiếng, đem Yêu Vương cấp hồn thú kia thu vào trong không gian Thiên Tinh Ấn.

Đem chỉ hồn thú kia thu nạp, Diệp Thần không có dừng lại chốc lát, lại một lần bay vút lên, hướng một con Yêu Vương cấp hồn thú khác lao đi.

Đại khái ba phút sau, Diệp Thần liền thu nạp ba thi thể Yêu Vương cấp hồn thú, Tiểu Dực thu hồi ba chỉ khác, Diệp Thần cùng Tiểu Dực đụng đầu.

May là Bệ Linh kia cũng không biết, trong đầu những Yêu Vương cấp hồn thú này, lại có loại vật bí pháp ngọc giản này, nếu như biết mà nói, đoán chừng cũng sẽ không dễ dàng để cho Diệp Thần cùng Tiểu Dực đem thi thể những Yêu Vương cấp hồn thú này cầm đi.

Hơn mấy trăm dặm, Bệ Linh từ trong túi càn khôn rút ra một thanh kỳ môn Lôi Kiếm, một kiếm hướng một buội đại thụ chọc trời chém tới.

Lúc này, chuyện kỳ quái xảy ra, gốc đại thụ chọc trời kia phần phật dài ra vài cái xúc tua, cuốn hướng Bệ Linh.

- Tiểu thụ thụ, đừng kinh động, tỷ tỷ sẽ rất ôn nhu.

Bệ Linh nụ cười dịu dàng, nhưng mà thanh Lôi Kiếm trên tay kia, là không dừng lại chút nào, từng đạo Lôi Quang quanh quẩn, hóa thành một đạo kiếm quang đánh xuống.

Két, cành cây đại thụ kia trong nháy mắt bị xé mở.

Ở thời điểm nó tan vỡ, chỉ thấy những cành nghiền nát kia nhanh chóng co rút lại, nhanh chóng ngưng hóa, hóa thành một mầm móng màu đen.

Mầm móng màu đen kia lại muốn trốn, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt bay ra ngoài mấy vạn mét.

Nhưng mà tốc độ của nó, làm sao so sánh qua được Bệ Linh thân là Vô Thủy cảnh cường giả!

Sưu một tiếng, Bệ Linh hóa thành một đạo Lôi Quang, hiện ra ở bên cạnh nó, tay phải chụp tới, đem mai mầm móng màu đen kia cầm trong tay.

- Không nghĩ tới tầng năm Trấn Hồn Tháp này, lại sẽ xuất hiện thôn linh, hôm nay thu hoạch không tệ.

Bệ Linh lộ ra nụ cười thỏa mãn, nhìn thoáng qua mầm móng màu đen trong lòng bàn tay, mầm móng màu đen kia càng không ngừng nhảy dụa, giống như là muốn thoát khỏi đi ra ngoài, nhưng mà nó làm sao có thể thoát khỏi được Vô Thủy cảnh cường giả trói buộc, nàng tay phải vừa động, đem nó thu vào, hồn niệm đảo qua, liền phát hiện Diệp Thần cùng Tiểu Dực đem sáu thi thể Yêu Vương cấp hồn thú kia thu sạch sẻ.

- Tầng năm Trấn Hồn Tháp này bảo vật đông đảo, hai tiểu đệ đệ lại chỉ lấy mấy cổ thi thể hồn thú.

Bệ Linh lắc đầu, tựa hồ là cảm thấy Diệp Thần cùng Tiểu Dực có chút không biết nhận hàng, nàng cũng không biết, trong thi thể mấy cổ hồn thú này, dấu diếm bí pháp ngọc giản, còn tưởng rằng những thi thể hồn thú này cùng những hồn thú khác giống nhau, kim khí trọng yếu cũng chỉ là Thiên Nguyên Cổ Tệ.

Thần hồn Bệ Linh tràn ngập cả tầng năm Trấn Hồn Tháp, từng đạo tử quang ánh vào mắt của nàng, khóe miệng nàng hơi hơi mân, lộ ra một tia cười quỷ quyệt.

Diệp Thần cùng Tiểu Dực bất kể đi tới chỗ nào, cũng có thể cảm giác được hồn niệm kia có mặt khắp nơi, hồn niệm của Thái thượng cường giả thực quá cường đại, quả thực đem trọn Trấn Hồn Tháp tràn đầy, lúc nào mình mới có thể đạt tới cảnh giới mạnh mẽ như vậy?

Thời điểm Diệp Thần cùng Tiểu Dực đang chuẩn bị thu thập những Linh Bảo khác, thanh âm thúy sinh sinh của Bệ Linh ở bên tai của bọn hắn vang lên:

- Hai vị tiểu đệ đệ, chúng ta phải đi tầng sáu Trấn Hồn Tháp, Linh Bảo tầng năm này đã bị tỷ tỷ ta thu được không sai biệt lắm.

Có thể nghe được đi ra, giọng nói của Bệ Linh tương đối hài lòng.

Trong lòng Diệp Thần có chút buồn bực, mình chỉ góp nhặt mấy cổ thi thể hồn thú như vậy mà thôi, nhìn bộ dạng Bệ Linh, hẳn là góp nhặt không ít thứ tốt.

- Tiểu đệ đệ, có muốn tỷ tỷ đưa ngươi vài món tốt hay không?

Bệ Linh cười khẽ, ở bên tai Diệp Thần chảy xuôi, giống như là tình lữ trong lúc đó ngọt ngào rù rì.

- Không cần, đa tạ tỷ tỷ.

Diệp Thần vội vàng nói, chồn chúc tết cho gà, không yên long a, ai biết nữ nhân này trong lòng tính toán điều gì. Hơn nữa coi như mình muốn, Bệ Linh kia cũng không có thể thật đem thứ tốt cho mình a.

Sưu sưu sưu, ba đạo Lôi Quang biến mất ở bên trong đại môn màu đen cuối tầng năm của Trấn Hồn Tháp.

Đang ở lúc Bệ Linh, Diệp Thần, Tiểu Dực tiến vào Trấn Hồn Tháp tầng sáu, một nhóm người tiến vào tầng năm Trấn Hồn Tháp, chính là đám người Thương Oanh, Phó Vũ, khác còn có mấy thế lực Yêu Vương, Thần Tôn cao thủ.

Trong tất cả các thế lực lớn chạy tới Trấn Hồn Tháp, hai người thực lực mạnh nhất theo thứ tự là Bệ Linh cùng Thương Oanh, những thế lực này cũng không nghĩ tới, trong Trấn Hồn Tháp sẽ xuất hiện nhiều bảo vật như vậy, chỉ phái mấy cao thủ tới đây, sau lại phát hiện Trấn Hồn Tháp dị trạng đã chậm, vội vàng rối rít truyền lời cho tổng bộ, nhưng mà cao thủ tổng bộ nhất thời bán hội còn đuổi không đến.

Thương Oanh vừa tiến vào tầng năm Trấn Hồn Tháp, thấy tình huống tầng năm Trấn Hồn Tháp, mặt trong nháy mắt đen lại, hướng nơi xa nhìn lại, đầy đất là thi thể hồn thú, Vô Cực cường giả không có biện pháp giống như Thái thượng cường giả như vậy, hồn niệm tràn đầy cả tầng năm Trấn Hồn Tháp, nhưng mà ánh mắt của bọn hắn, cũng là cực kỳ sắc bén, có thể thấy hơn mười dặm.

Bảo vật đều bị quét sạch!

- Nữ nhân chết tiệt! Tức chết ta!

Thương Oanh giận dữ, động tác của hắn so sánh với Bệ Linh chậm một bước, lại tăng thêm Bệ Linh có Lôi Thú nhất tộc Lôi Quang Thiểm bí pháp, tới hơi trễ, tựa hồ đồ tốt đã rơi vào trong tay Bệ Linh!

- Ta đi chặn lại người đàn bà kia, các ngươi đuổi theo cho ta!

- Vâng, Thái Thượng Trưởng Lão!

Phó Vũ cùng Liễu Minh lập tức gật đầu nói.

Sưu, thân hình Thương Oanh chợt lóe, đã hóa thành một đạo bạch quang lăng không lao đi.

Thấy Thương Oanh rời đi, Phó Vũ cùng Liễu Minh ở phía sau đi theo thật chặc, còn lại Thần Tôn, Yêu Vương cường giả của mấy thế lực khác nhìn nhau, cũng theo sát phía sau, người tổng bộ cũng không đến, bọn họ căn bản không thể nào tranh qua Chấp Pháp Điện cùng Lôi Thú nhất mạch, nhưng mà Chấp Pháp Điện cùng Lôi Thú nhất mạch ăn thịt, bọn họ cũng muốn uống chén canh!

- Đi!

Sưu sưu sưu, những Thần Tôn, Yêu Vương cường giả này cũng rối rít lao đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status