Đại chúa tể

Chương 1131: Hai nữ tranh phong

Dịch: Phú Phong Trần

Thạch đảo đầy phế tích, khắp nơi là vụ khí giăng đầy tạo cảm giác như là một tử vực, không có một chút sinh cơ

Xào xạc

Không gian tĩnh mịch chợt có tiếng bước chân rất nhỏ của ai đó vang lên, rồi có một bóng trắng hiện ra. À không là một bóng dáng xinh đẹp của một tiểu nữ tử xuất hiện, nàng vừa đi vừa nhún nhảy bộ dáng hoạt bát vô cùng. Sau đó nàng nhảy lên một tảng nham thạch đưa mắt nhìn bốn phía, thế nhưng xung quang vẫn là cảnh hoang tàn vắng vẻ làm nàng bĩu môi buồn chán

“Đi xa thế này mà còn chưa gặp được cái gì” Lâm Tĩnh thì thầm, bên ngoài thân thể nàng có một tầng quang mang bao phủ ngăn cách toàn bộ độc khí. Long đảo này lớn hơn phong đảo rất nhiều, hơn nữa lại có độc vụ che phủ làm cho người ta không cách nào nhìn xa được, đành phải đi từng bước mà thôi

Chỉ là tìm suốt đoạn đường này mà Lâm Tĩnh không thu hoạch được gì cả

“Xem ra chỉ còn một biện pháp…” Lâm Tĩnh thở dài, sau đó nàng triệu hồi ra một con phi trùng to cỡ quyền đầu. Trên đầu con phi trùng này có hai sợi râu dài không ngừng đưa qua đưa lại.

Đây là một con tầm bảo trùng, nó rất nhạy cảm có thể cảm ứng được ba động dù là rất nhỏ, đồng thời còn dò được bảo bối dưới lòng đất nữa

Bất quá dưới hoàn cảnh độc khí bao phủ này tuy tầm bảo trùng có thể tầm bảo được nhưng sẽ bị độc khí làm tổn thương, nên Lâm Tĩnh vẫn chưa đem ra sử dụng. Nhưng giờ chuyện đã như vậy nếu không xài thì thật lãng phí thời gian

“Đi đi”

Lâm Tĩnh đưa tay lên, tầm bảo trùng liền vỗ cánh sau đó nhắm hướng bên phải bay đi. Thấy vậy Lâm Tĩnh liền nhanh chóng đuổi theo

Tầm bảo trùng phi hành tầm hai khắc thì đáp xuống một tòa phế tích. Lâm Tĩnh liền cẩn thận nâng phi trùng lên, giờ đây thân thể nó đã bị độc khí xâm nhiễm chuyển thành một màu đen

“Cảm ơn ngươi”.

Lâm Tĩnh vuốt nhẹ phi trùng rồi lấy là một ngọc bình bỏ nó vào đó. Trong ngọc bình này có dịch thể thanh độc, dựa vào đó để dần dần hóa giải hết độc khí trong người tầm bảo trùng

Làm xong mọi việc Lâm TĨnh mới ngẩng đầu, sau khi nhìn xung quanh nàng liền mừng rỡ

Đây là một tòa phế tích rất lớn. Dựa vào tàn tích để lại có thể đoán được nơi này từng là một đại điện hùng vĩ, nhưng qua bao thăng trầm giờ cũng chỉ còn lại phế tích mà thôi

Lâm Tĩnh nhìn sơ qua sau đó tập trung vào trung tâm đại điện, chỗ đó có một bạch cốt vương tọa đang lẳng lặng nằm đó. Trên vương tọa còn lưu lại một cỗ uy áp mạnh mẽ, có lẽ trước đây từng có một đại nhân vật tọa giá trên vương tọa này

Bất quá Lâm Tĩnh không mấy chú ý đến bạch cốt vương tọa, nàng chỉ hời hợt nhìn một cái liền chăm chú nhìn vào một thủy tỉnh quang châu trên đỉnh vương tọa

Quang châu tỏa ra quang mang nhu hòa, trong đó tựa hồ có hư ảnh bạch long đang vùng vẫy phát ra ba động linh lực

“Ồ, đây là…long linh châu?” Lâm Tĩnh hai mắt sáng rực nhìn bạch long quang châu. Truyền thuyết kể rằng chỉ có một vài long tộc cường đại, khi vẫn lạc mới tự phong ấn linh lực bản thân lại, sau đó mới ngưng tụ thành một viên long linh châu. Do đó long linh châu ẩn chứa linh lực tinh thuần cả đời của long tộc, nếu ai có huyết mạch lực có thể luyện hóa nó, đạt được lợi ích cực lớn

Lâm Tĩnh phỏng chừng long linh châu này là của vị long phủ chủ lưu lại. Sinh tiền thực lực của long phủ chủ đã tiếp cận thượng vị địa chí tôn rồi, mạnh hơn rất nhiều so với phong phủ chủ. Nên giá trị của long linh châu này còn cao hơn cả phong thần phiến

“Cuối cùng cũng có đồ tốt” Lâm Tĩnh khoái chí cười. Đi cả ngày mới gặp được một bảo bối

Nên nàng không chút do dự, vung tay một cái xuất ra một đạo linh lực quang tuyến định quấn lấy long linh châu

Chỉ là lúc Lâm Tĩnh xuất thủ định lấy long linh châu thì có một đạo thất thải linh lực từ không trung giáng xuống, chấn tan đi linh lực quang tuyến của Lâm Tĩnh

“Kẻ nào?” công kích bất ngờ làm Lâm Tĩnh ngẩn người, nàng quát lên

Nàng quát lớn nhưng không thấy ai, xung quanh vẫn vắng lặng như tờ, giống như chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác

“Ngươi tưởng núp lùm là ta tìm không được sao?”

Lâm Tĩnh hừ lạnh, nàng liền kết ấn sau đó chưởng ra một chưởng, chỉ thấy ngọc quang mãnh liệt không ngừng phát ra

Ngọc quang tỏa đến đâu thì độc khí bị đẩy lui đến đó, tất cả mọi thứ đều hiện ra rõ ràng

Ngọc quang lan xa, sau đó Lâm Tĩnh thấy trên một tảng nham thạch xa xa có một đạo thân ảnh đang hé lộ

Lâm Tĩnh ngẩn người, vì đạo thân ảnh đó chính là một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành

“Ngươi là ai?” Lâm Tĩnh nhìn chằm chằm nữ tử đó mà hỏi

“Sao hả? không lẽ đi tầm bảo còn phải báo ra thân phận à?” vị nữ tử này cười cười nói. Tuy nàng mang một mạng che mặt nhưng lại không đủ lấp đi dung nhan của nàng, có thể tượng tượng nụ cười của nàng ẩn dưới tấm mạng đó sẽ kinh diễm cỡ nào, làm điên đảo chúng sinh

Lâm Tĩnh bất động thanh sắc thản nhiên nói “long linh châu này là ta tìm được trước tiên”

“Từ lúc nào mà quy củ đã biến thành ai tới trước thì được vậy?” Vị nữ tử đó trêu tức, dĩ nhiên nàng cho rằng lời nói của Lâm Tĩnh quá buồn cười

Lâm Tĩnh nhún vai, nàng đồng dạng cũng là một mỹ nhân đâu thua kém ai, chỉ là khí chất của nàng lại bất đồng với nữ tử trước mặt này nên nói “xem ra không thể đàm phán hòa bình được rồi”

Vị nữ tử kia dĩ nhiên cũng rất hứng thú với long linh châu nên nàng không dễ dàng bỏ qua cho người khác như vậy

Đột nhiên hàn khí từ đâu phát ra, chỉ thấy băng linh ngẫu quỷ mị cầm trường kiếm xuất hiện trước mặt nữ tử thần bí đó, sau đó băng linh ngẫu đâm ra một kiếm

Đối mặt với hàn khí khủng khiếp thì nữ tử thần bí không chút sợ hãi, khi hàn băng trường kiếm cách nàng nửa xích chợt một thất thải xà vĩ xuất hiện, giáng một cái vào trường kiếm. Nhất thời hàn khí tan vỡ, hàn băng trường kiếm hóa thành vô số băng tiết bay đầy trời

Băng linh ngẫu dính đòn nghiêm trọng bị chấn bay về sau, hai chân hãm sâu vào mặt đất mới có thể ổn định được thân hình

Lâm Tĩnh thấy vậy nàng liền ngưng trọng hẳn. trên vai nữ tử thần bí này có một thất thải tiểu xà không ngừng thổ nạp, xà khẩu như một đại hắc động như có thể thôn thiên diệt địa vậy

Tiểu xà này không phải dạng vừa đâu

Lâm Tĩnh nhìn một cái đã biết thất thải tiểu xà này có lực lượng rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn băng linh ngẫu của nàng

Lâm Tĩnh băn khoăn trong lòng, không biết nữ tử thần bí này từ đâu xuất hiện? với thủ đoạn và nội tình như vậy e rằng còn mạnh hơn cả Tô Khinh Ngâm, nhưng mà sao không nghe Mục Trần nói gì về một nhân vật như thế nhỉ

Chỉ là tuy hơi ngạc nhiên trước thực lực của đối phương, nhưng lấy thân phận tiểu công chúa Võ cảnh nếu ngay cả long linh châu mà còn không đoạt được thì quá là mất mặt mà

Vì thế Lâm Tinh liền bình tĩnh lại, nàng không nói lời nào mà từ từ vươn ngọc thủ, lấy ra một ngọc trạc

Sau khi tháo ngọc trạc xuống thì linh lực trong cơ thể nàng như được giải phong ấn, điên cuồng vận chuyển. uy áp cường đại tỏa ra, ngay cả độc khí cũng bị uy ấp đẩy lùi

"Ồ,Cửu phẩm viên mãn à."

Nữ tử thần bí cảm nhận uy áp linh lực của Lâm Tĩnh mà kinh ngạc, xem ra tiểu nữ hài thật biết làm người khác kinh ngạc mà

Lần này muốn đoạt long linh châu không dễ rồi

Nghĩ vậy nên nữ tử thần bí không che giấu thực lực nữa, nàng bước một bước. Nhất thời không gian chấn động, đồng thời phát ra ba động linh lực kinh người. Ba động không chút thua kém với Lâm Tĩnh

Lại là cửu phẩm viên mãn

Nếu có người khác nhìn thấy cảnh này sợ rằng sẽ rớt tròng mắt ra ngoài. Thực lực cửu phẩm viên mãn đủ để xếp vào bốn hạng đầu trên cường giả bảng rồi mà nhị nữ trước mặt lại không phải

Lâm Tĩnh nhìn ba động linh lực của nữ tử thần bí kia mà khẽ cắn môi, nàng đảo tay một cái, một ngọc phiến xuất hiện bị nàng bóp nát.

Bóp vỡ ngọc phiến Lâm Tĩnh không chút do dự, nàng giậm chân một cái liền phóng đến nữ tử thần bí.

Đúng vào thời khắc Lâm Tĩnh bóp nát ngọc phiến.

Trên một thạch tháp, Mục Trần đang luyện hóa phong thần phiến liền mở mắt ra, trong tay xuất hiện một ngọc phiến liền có thanh âm của Lâm Tĩnh truyền lại.

“Mục Trần, ta gặp phải một kẻ rất khó chơi, các ngươi mau tới giúp ta!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status