Đại chúa tể

Chương 1424: Hành hung

Uỳnh uỳnh!

Tinh thần hồng lưu từ 4 phương tám hướng ùn ùn tới, trực tiếp bao phủ tất cả đường lui của Mục Trần, bên trong đó có linh lực vô cùng cuồng bạo trùng kích, sức phá hoại mà nó bộc phát ra, đừng nói là linh phẩm thiên chí tôn, cho dù là tiên phẩm thiên chí tôn nếu gặp cũng phải né đi mũi nhọn.

Hắc quang này thúc giục bí pháp, tự tổn hại bản thân đổi lấy thế công, đúng là không phải tầm thường.

Trong thiên địa, các phe cường giả đều là sắc mặt ngưng trọng nhìn cảnh này, tuy rằng lúc trước Mục Trần thủ đoạn kinh người, nhưng hiện giờ Hắc Quang phản kích cũng rất sắc bén cùng tàn nhẫn.

Nếu Mục Trần hơi cỏ sơ sót, sợ rằng thế toàn thắng lúc trước sẽ tan thành mây khói.

Đám người thanh mạch nhìn tinh thần hồng lưu che khuất bầu trời, đều lộ vẻ mặt lo âu, cho dù là những trước lão như thanh thiên, thanh huyên đều cau mày.

- Hay, hay, hắc quang trưởng lão thật là quả quyết, Mục Trần này dù sao cũng chỉ một thân một mình, cho dù có phải bỏ ra giá cao để ngăn cản hắn, nhưng cũng khiến mục đích hôm nay của hắn không cách nào thành công! – Lúc này, Huyền La không nhịn được vỗ tay, cười lạnh nói.

Đám tộc nhân huyền mạch cũng rốt rít hưởng ứng theo, hiện giờ hắc quang trưởng lão phát động thế công quá mức kinh người, có lẽ cho dù là Mục Trần kia cũng không thể dễ dàng đón đỡ.

ào ào!

Trong thiên địa, dưới vô số ánh mắt gắt gao chăm chú, tinh thần hồng lưu rốt cục cũng ùn ùn bao phủ xuống, một khắc sau, liền trực tiếp bao phủ lấy thân ảnh của Mục Trần.

Dưới tinh thần hồng lưu, cả một mảnh không gian này đều sụp đổ.

Hắc quang thấy cảnh này, nhất thời thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, phía sau hắn, chí tôn pháp tướng lúc này đã vỡ vụn, mà thân hình hắn cũng uể oải xuống, hiển nhiên là bị trọng thương.

nhưng mà, cái giá lớn này bỏ ra rất xứng đáng, hiện tại Mục Trần kia đã không thể tránh né, cho dù thủ đoạn hắn nhiều hơn nữa cũng chắc chắn trọng thương dưới một kích liều mạng này của Hắc quang.

Mà một khi trọng thương, với thực lực của hắn tất nhiên không thể nào thắng được trận thứ 4 nữa, như thế, chuyện đoạt lại ghế của thanh mạch cũng sẽ kết thúc trong thất bại.

- hừ, tiểu tử, cho ngươi đắc ý một hồi, hiện giờ để ngươi nếm thử một chút cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục – Hắc quang âm thầm cười lạnh, nói.

Trong thiên địa, vô số ánh mắt đều chăm chú nhìn vào nơi mà tinh thần hồng lưu đang đánh vào, nơi đó không gian sụp đổ, dường như bất cứ thứ gì trong phạm vi của vùng không gian đó đều bị hủy diệt thành hư vô.

Tinh thần hồng lưu càn quét một lúc lâu, rốt cục dần dần tiêu tán.

- Lần này, Mục Trần kia nhất định trọng thương! – Những trưởng lão huyền mạch đều âm thầm gật đầu, trên mặt đã hiện lên nụ cười, lúc trước Mục Trần đại thắng, thế như chẻ tre, khiến thể diện huyền mạch bọn họ tổn thất nghiêm trọng, mà ván này, rốt cục bọn họ cũng vớt vát lại chút mặt mũi.

đông đảo cường giả khác cũng âm thầm tiếc hận, khí phách của Mục Trần đúng là khiến lòng người sôi trào, hơn nữa huyền mạch thế lớn, bất luận tâm tính thế nào, cũng lại có rất nhiều người hy vọng Mục Trần có thể làm ra kỳ tích, nhưng xét hiện tại mà nói thì kì tích quả thật rất khó, nhưng có thể đi tới bước này, Mục Trần kia cũng đủ để danh chấn đại thiên thế giới.

Trên bầu trời, hồng lưu rốt cục hoàn toàn tiêu tán, mà cũng chính vào lúc này, vô số ánh mắt chợt co rụt lại, ngay sau đó, những tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.

- Đó là cái gì?!

Mấy vị trưởng lão huyền mạch sắc mặt đại biến, ngẩng đầu, chỉ thấy ở chỗ hồng lưu tan đi, lại cỏ một bông hoa sen tử kim lẳng lặng đứng sừng sững, cánh hoa khép thật chặt, bên trên có ánh sáng tử kim lưu chuyển, phảng phất như kiên cố không cách nào phá hủy.

Lúc này, bên trên cánh hỏa hiện lên vô số dấu vết sâu hoắm, dáng vẻ này hiển nhiên là lúc trước đã trải qua hủy diệt phong bạo tẩy lễ.

có điều, mặc dù trông có vẻ lung lay sắp sụp đổ, nhưng tử kim liên này vẫn kiên trì tới phút cuối cùng.

Dưới vô số ánh mắt khiếp sợ, cánh hoa tử kim khép chặt chậm rãi mở ra, mà theo việc cánh hoa mở ra, một tòa pháp tướng tử kim to lớn xuất hiện trong đông đảo tầm mắt.

Cự ảnh tử kim này, chân đạp kim liên, ức vạn tia sáng tử kim nở rực rỡ, tản ra một cỗ khí tức bất hủ.

- Đây là chí tôn pháp tướng của Mục Trần?! – Nhìn thấy cự ảnh tử kim, trong thiên địa nhất thời vang lên từng tiếng hô, khí tức bất hủ thần bí cổ xưa đỏ làm cho người ta biết được, tòa chí tôn pháp tướng này tất nhiên là bất phàm.

Mà trên một ngọn núi gần chủ phong, bên trong thạch đình, có một nam tử hắc bạch song đồng đứng chắp tay, người này chính là Ma Ha u của Ma Ha cổ tộc.

Khi hắn nhìn thấy tòa cự ảnh tử kim thần bí kia, hai mắt cũng khẽ híp lại, hờ hững nóiQuả nhiên tiểu tử này tu thành Bất Hủ Kim Thần"

Sau lưng hắn, cũng có một tên cường giả Ma Ha cổ tộc lộ vẻ kinh dị, nói:

- Lúc trước hẳn là hắn thi triển ra bất hủ kim liên, mới chặn lại được thế công liều mạng của hắc quang

Trên đại thiên thế giới này, nếu nói về hiểu rõ về Bất Hủ Kim Thân nhất thì tuyệt đối không ai qua được Ma Ha cổ tộc, bởi vì trong Ma Ha cổ tộc, mỗi một thế hệ những thiên tài kiệt xuất nhất đều phải tu luyện Bất Hủ Kim Thân, sau đó cố gắng thử xem có thể tu luyện đến cực hạn - cũng chính là Vạn cổ Bất Hủ Thân trong truyền thuyết hay không?

Chỉ có điều đáng tiếc là, ngàn vạn năm qua đi, trong Ma Ha cổ tộc người tu thành Bất Hủ Kim Thân cũng không ít, nhưng lại không có một ai có thể tu thành Vạn cổ Bất Hủ Thân.

Cho nên, đối với thần thông phòng ngự mạnh nhất của Bất Hủ Kim Thân, người của Ma Ha cổ tộc cũng là biết rõ nguồn gốc, cho nên lúc này mới có thể nhìn ra manh mối.

- Tiểu tử này có thể thi triển ra Bất Hủ Kim Liên, xem ra thành tựu về Bất Hủ Kim Thân cũng không thấp

Ma Ha u nghe vậy, cũng không tỏ thái độ gì, nói:

- Chỉ là đầu đường xó chợ mà thôi, Bất Hủ Kim Thân có thể tu luyện đến đây cũng đã chấm dứt, về việc hắn còn muốn tiến thêm một bước, tu thành vạn cổ bất hủ thân, đó cũng chỉ là nằm mơ giữa ban ngày

Sau lưng, những cường giả ma ha cổ tộc cũng tràn đầy ủng hộ gật đầu một cái, Vạn cổ Bất Hủ Thân là do Ma Ha cổ tộc bảo quản, tuy nói là bảo quản, nhưng những năm qua, Ma Ha cổ tộc đã sớm coi đó là vật của mình, làm sao có thể dễ dàng để người ngoài tu luyện được rồi cướp đi.

- Trong tộc, trước kia đại trưởng lão từng nói qua với ta, trong 2 năm gần đây vạn cổ bất hủ thân có dị động, hẳn là thời cơ đã đến, đã có ý muốn chọn chủ nhân, nếu ta đoán không lầm, Vạn cổ Hội lần này, vạn cổ bất hủ thân sẽ xuất hiện chủ nhân chân chính

Nói đến đây, trong mắt Ma Ha u hiện lên vẻ thèm thuồng, bàn tay nắm chặt, nói:

- Nếu ta có thể tu thành vạn cổ bất hủ thân, không chừng có thể nhờ đỏ mà đột phá, bước qua một bước kia, tiến vào THánh Phẩm cảnh!

- Trong nội tộc, những người có thành tựu Bất Hủ Kim Thân sánh ngang với u đại nhân chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, xem ra tỷ lệ u đại nhân đạt được vạn cổ bất hủ thân là rất cao – Những cường giả Ma Ha cổ tộc cũng rối rít vỗ mông ngựa.

- Cơ mà, mỗi lần Vạn cổ Hội cũng sẽ có một vài kẻ ngoại lai dính vào, thật là khiến người ta mất hứng, cũng không biết năm đó Bất Hủ Đại Đế nghĩ gì, rõ ràng là giao vạn cổ bất hủ thân cho Ma Ha cổ tộc ta bảo quản, vậy mà vẫn lưu lại một ít phương pháp truyền thừa ở bên ngoài – Có người hơi bất mãn nói.

Ma Ha u cười nhạt, nói:

- Vạn cổ Hội là do Bất Hủ Đại Đế tự mình lập ra, chỉ cần là người tu luyện Bất Hủ Kim Thân thì đều có thể tham dự, nhưng mà cũng không cần lo, phương pháp tu luyện lưu truyền ở bên ngoài cũng không đầy đủ, cho nên đám đầu đường xó chợ kia chưa đủ gây ra lo ngại, sau lần Vạn cổ Hội này, Vạn cổ Bất Hủ Thản sẽ là đồ của Ma Ha cổ tộc chúng ta, đến lúc đó, cho dù có là Bất Hủ Đại Đế sống lại cũng không cách nào lấy đi được.

Mọi người nghe vậy cũng rối rít gật đầu.

Trong thiên địa, trong khi vô số ánh mắt còn đang khiếp sợ vì tòa bất hủ kim thân khổng lồ kia, bên trên bả vai của nó, thân ảnh Mục Trần cũng thoáng hiện ra.

Khi đám cường giả Huyền Mạch nhìn thấy thản ảnh của Mục Trần, sắc mặt đều xanh mét, bởi vì lúc này thân thể hắn đến một cái lông tơ cũng không rụng, linh lực quanh người vẫn mênh mông như cũ.

Hiển nhiên, thế công liều mạng lúc trước của Hắc Quang lại bị Mục Trần ngăn cản mà không phải hao tổn chút nào.

- làm sao có thể?!

Hắc quang thấy vậy, sắc mặt trắng bệch, kinh hãi gần chết, thất thanh nói,

Trên vai bất hủ kim thân, Mục Trần cúi đầu, ánh mắt hờ hững nhìn Hắc Quang, chợt thân hình vừa động, liền hóa thành một đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống, bắn thẳng về phía hắc quang.

Nhìn thấy dáng vẻ sát khí đằng đằng của Mục Trần, Hắc Quang sắc mặt đại biến, lúc này hắn đã bị trọng thương, sức chiến đấu tổn hại nghiêm trọng, làm sao còn có thể là đối thủ của Mục Trần.

- Dừng tay!

Mà lúc này, Mạch thủ Huyền Quang cũng đã nhận ra được ý đồ của Mục Trần, chợt quát lên.

soạt!

nhưng mà, Mục Trần cũng không thèm để ý đến tiếng quát của hắn chút nào, thản ảnh quỷ mị xuất hiện trước người hắc quang, sắc mặt hờ hững, đánh ra một quyền, một quyền kia, ngay cả không gian đều vỡ vụn ra.

rầm!

Nắm đấm hàm chứa mênh mông linh lực của Mục Trần hung hăng đánh lên lồng ngực hắc quang, một quyền đánh cho lồng ngực sụp xuống, máu tươi phun tung tóe, thân hình bắn ra ngoài.

soạt!

Nhưng mà khi thân hình của hắn vừa mới bắn ra, Mục Trần đã xuất hiện phía sau, một cước tràn đầy lực đạo đá ra, hắc quang liền bắn trở lại bạch ngọc thạch đài như đạn pháo.

bành bành bành!

Kế tiếp, thế công Mục Trần như mưa sa, liên miên không dứt đánh lên thân thể hắc quang, đối mặt với thế công cuồng bạo như thế, hắc quang liên tiếp rống lên thảm thiết, rốt cục, hầu như trờ nên nát bấy.

Vô số cường giả nhìn về ánh mắt của Mục Trần, cũng có thêm một ít kiêng kỵ, dù sao,dựa vào thực lực Linh Phẩm sơ kỳ mà có thể hành hung một linh phẩm hậu kỳ thiên chí tôn như cái bao cát, cái này cũng không thấy nhiều.

hít.

Mục Trần rốt cục cũng dừng tay, mà lúc này dưới chân hắn, cả thân thể của hắc quang đã bị đánh bầm dập, nếu không phải sức sống của thiên chí tôn cường đại, lúc này hắn đã sớm vẫn lạc.

Có điều dù như vậy, lúc này hắn cũng đã thực sự bị trọng thương, muốn phục hồi như trước, nếu không khổ tu mấy năm thì sợ là không được.

Trong thiên địa, vô số cường giả nhìn thấy cảnh Mục Trần hung hãn như vậy, đều âm thầm hít vào một hơi, Mục Trần này đúng là kẻ không cam chịu thiệt thòi, hoàn toàn không để ý tới thể diện của Huyền Mạch, mạnh mẽ đánh tàn phế hắc quang.

Một vài ánh mắt nhìn về phía huyền mạch, quả nhiên thấy đám trưởng lão huyền mạch mặt như oan ức.

Mục Trần đá bay hắc quang đang trọng thương hôn mê đi, sau đó mặt không cảm xúc, ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Mạch Thủ Huyền Mạch - Huyền Quang, một lần nữa nói:

- vẫn không chịu nổi một kích

- Thật là một tên tiểu bối độc ác – Thần sắc huyền quang âm trầm, nói.

Nhưng mà, Mục Trần vẫn không để ý tới hắn, chỉ là giơ một ngón tay ra, nhẹ nhàng lắc lắc, tư thái bễ nghễ khiến cho đông đảo trưởng lão huyền mạch trán nổi lên gân xanh.

- Còn một trận nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status