Đại chúa tể

Chương 1451: Nguyên do

Thiên La đại lục, Tổng bộ mục phủ bắc giới.

phía sau tổng bộ, trên một tòa đài cao, có một tòa linh trận to lớn, chỉ có điều tòa linh trận này linh quang ảm đạm, hiển nhiên là còn chưa hoàn thành.

Nhưng hôm nay, trên tòa linh trận này đột nhiên có ánh sáng vạn trượng bộc phát lên, dao động không gian cuồng bạo tụ đến, bên trong linh trận dần dần nứt ra một không gian thông đạo.

Mà bên trong thông đạo, có một bóng người chậm rãi bước ra.

"xem ra truyền tống trận này đã thành công". Người vừa bước ra nhìn linh trận bên dưới chân bắt đầu bộc phát ra linh quang, đó là dấu hiệu đã kích hoạt, lúc này mới khẽ mỉm cười.

Bóng người này tự nhiên là Mục Trần, vừa mới từ bắc linh cảnh chạy về bắc giới, ở trong không gian thông đạo suốt 5 ngày, hắn mới tới bắc

giới.

Nhưng tốc độ thế này Mục Trần cũng đã cực kỳ hài lòng, nếu không cứ phải xuyên qua từng tòa từng tòa đại lục thì ít nhất cũng phải hai-3 tháng thời gian.

vù!

Mà khi Mục Trần vừa xuất hiện, cách đó không xa lập tức có từng đạo quang ảnh vọt tới, đến lúc gần tới nơi mới lộ ra thân hình, chính là từng vị hộ vệ thân khoác áo giáp, khí thế sâm nghiêm.

"Người từ đâu tới, dám xông vào tổng bộ Mục phủ?"

Những hộ vệ này nghiêm nghị quát lớn, đồng thời linh lực bộc phát, ánh mắt sắc bén phong tỏa hướng Mục Trần.

"Phản ứng cũng thật nhanh". Mục Trần thấy vậy thì cười một tiếng, cảm thấy hài lòng đối với những hộ vệ này, sau đó bước ra ngoài truyền tống trận, khuôn mặt cũng hiện ra rõ ràng.

"là phủ chủ!"

"Thuộc hạ bái kiến Phủ Chủ"

Nhìn thấy diện mục của hắn, những hộ vệ khí thế sắc bén này nhất thời cả kinh, chợt vội vang quỳ một gối xuống trên không trung.

"Đứng dậy cả đi". Mục Trần không để ý, cười cười, tay áo vung nhẹ đỡ toàn bộ bọn họ dậy.

soạt!

Cũng chính lúc này, lại có hai đạo linh quang từ trên trời giáng xuống, khí thế mênh mông, hiện thân thì chính là hai người Mạn Đà La và Huyền Thiên Lão tổ.

"Ngươi rốt cục cũng trở lại". Mạn Đà La thấy Mục Trần, nhất thời như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.

Mục Trần trước tiên lả cười cười với nàng, sau đó hướng về phía Huyền Thiên lão tổ ôm quyền, nói: "Những ngày qua thật làm phiền huyền thiên trường lão bảo vệ mục phủ ta"

Huyền thiên lão tổ nghe vậy, trên khuôn mặt già nua vội vàng nở ra nụ cười, cực kỳ nhiệt tình nói: "Phủ chủ nói gì vậy, ta chính là trưởng lão mục phủ, bảo vệ mục phủ lá trách nhiệm của ta"

Mục Trần nghe vậy, lại là kinh ngạc cười một tiếng, phải biết, lúc trước khi hắn ép huyền thiên lão tổ làm trưởng lão mục phủ, lão già này rất là không tình nguyện, thế nào hôm nay lại thay đổi thái độ.

Làm như nhận thấy sự nghi ngờ của Mục Trần, huyền thiên lão tổ lúng túng cười một tiếng, nói: "Chút thời gian trước uy phong của phủ chủ ở phù đồ cổ tộc đã là truyền khắp đại thiên thế giới"

Phải biết, khi nghe thấy những tin tức này, huyền thiên lão tổ cũng phải giật mình, mặc dù hắn biết Mục Trần thủ đoạn không kém, nhưng cũng không ngờ tới, người này lại có thể nháo cho phù đồ cổ tộc long trời lở đất, càng là bằng sức một minh trấn áp toàn bộ trưởng lão huyền mạch, mặc mạch.

Dĩ nhiên, điều khiến huyền thiên lão tổ cảm thấy tê dại da đầu nhất chính là, mẫu thân của Mục Trần hiện giờ lại trở thành đại trưởng lão phù đồ cổ tộc.

Có bối cảnh bực này, hiện giờ trên đại thiên thế giới sợ rằng không còn bao nhiêu thế lực dám khinh thường Mục Trần cùng với Mục phủ này nữa, cho nên, dựa theo suy nghĩ của huyền thiên lão tổ, mục phủ có bối cảnh thế này, tiền đồ trong tương lai tất nhiên sẽ không nhỏ.

Ánh mắt Mục Trần chớp động, hiển nhiên cũng hiểu suy nghĩ trong lòng huyền thiên lão tổ, có điều hắn cũng không ngại, nếu thật sự có thể khiến huyền thiên lão tổ an tâm trở thành trưởng lão mục phủ hắn, vậy đối với mục phủ cũng sẽ có lợi ích cực lớn.

Vì thế, ánh mắt hắn nhìn về huyền thiên lão tổ cũng trở nên ôn hòa một chút, một lần nữa hướng về Mạn Đà La, nói: "Gần đây mục phủ thế nào?"

Hiện tại Mục phủ đã hoàn toàn chiếm đoạt bắc vực, hơn nữa còn không ngừng đưa xúc tu ra toàn Thiên La đại lục, cái này tất nhiên sẽ khiến một vài thế lực lâu năm khác kiêng kỵ, cho nên vô cùng dễ sinh loạn.

"Vốn còn có chút động tĩnh, nhưng từ sau khi tin tức ngươi ờ phù đồ cổ tộc truyền ra, Thiên La đại lục liền an tĩnh, những siêp cấp thế lực núp sau lưng bọn họ cũng mơ hồ có dấu hiện lùi bước". Mạn Đà La cảm thán một tiếng, vốn còn cho rằng mục phủ bọn họ còn phải đối mặt với rất nhiều cạnh tranh kịch liệt, không ngờ hành động của Mục Trần ở phù đồ cổ tộc đã trấn áp toàn bộ xuống.

Mục Trần nghe vậy cũng có chút cảm thán, hắn biết, thứ những siêu cấp thế lực kia kiêng kỵ sợ rằng không phải là hắn, mà là mẹ hắn - đại trưởng lão hiện tại của phù đồ cổ tộc.

Hiển nhiên Mục Trần vẫn còn xem nhẹ sự uy hiếp của một vị thánh phẩm đại tông sư.

Có điều như vậy cũng tốt, nếu những siêp cấp thế lực kia đã có ý rút lui, sớm muộn cũng có một ngày, bắc giới bọn họ sẽ trờ thành bá chủ chân chính của Thiên La đại lục, đến lúc đó, dựa vào tòa siêp cấp đại lục này, mục phủ cũng sẽ tiến thân vào hàng ngũ siêu cấp thế lực đứng đầu đại thiên thế giới.

Dĩ nhiên, điều kiện trước tiên là Mục Trần cũng có thể vấn đỉnh thánh phẩm, nếu không, danh hiệu siêu cấp thế lực hàng đầu này mục phủ rốt cục vẫn vô vọng.

"cửu u xảy ra chuyện gì?"

Thu liễm những tâm tư này, thần sắc Mục Trần cũng trờ nên lãnh túc, trầm giọng hỏi.

"Để thiên tước trưởng lão nói với ngươi đi, ta đã thông tri hắn tới đây". Mạn Đà La nói.

Mà khi thanh âm Mạn Đà La vừa dứt, chỉ thấy ở nơi xa, có một đạo lưu quang cấp tốc bắn tới, cuối cùng dừng trước mặt đám Mục Trần, hiện thân ra, chính là thiên tước trưởng lão mà ban đầu đã tới đại la thiên vực đón cửu u.

"Cửu u Tộc Thiên Tước, ra mắt phủ chủ"

Thiên tước nhìn thoáng qua thanh niên đứng phía trước Mạn Đà La, trên khuôn mặt già nua cũng thoáng hiện vẻ kích động, sau đó có chút cảm khái, phải biết lần trước khi hắn tới đây, nơi này vẫn chỉ là đại la thiên vực, một thế lực nhất lưu trong bắc vực mà thôi.

Khi đó đối với đại la thiên vực này, thiên tước trưởng lão vẫn còn ôm một chút thái độ từ cao nhìn xuống, dù sao Cửu u Tước tộc cũng là thần thú chủng tộc, thực lực cùng nội tình của nó xa xa không phải một cái đại la thiên vực có thể sánh được.

Hắn khi đó sợ rằng không cách nào tưởng tượng nỗi, ngắn ngủi mấy năm sau, đại la thiên vực đổi thành mục phủ, xưng bá bắc vực, thậm chí ngay cả những thế lực đứng đầu khác trên Thiên La đại lục cũng không dám tranh phong, hơn nữa Mục Trần vốn chỉ là một chí tôn nho nhỏ, hiện giờ càng là bước vào tầng thứ thiên chí tôn, ngay cả siêu cấp thế lực như phù đồ cồ tộc cũng không làm gì được hắn.

Lần trước khi thấy Mục Trần, thiên tước trưởng lão vẫn có thể đối xử như tiểu bối, nhưng hiện giờ gặp lại, cũng không thể không tôn xưng một tiếng Phủ Chủ.

"Thiên tước trưởng lão khách khí quá". Mục Trần vẻ mặt ôn hòa, cũng không có chút nào tư thái ngạo nghễ của Thiên chí tôn, ôm quyền hoàn lễ.

Nhìn thấy Mục Trần thái độ vẫn ôn hòa ung dung như năm đó, trong lòng thiên tước trưởng lão cũng thở phào một cái, hắn biết những thiên tài giống như Mục Trần đa phần đều là nhân vật thiên kiêu tâm cao khí ngạo, năm đó trong cửu u tước tộc bọn họ, để cửu u giải trừ huyết mạch kết nối, không ít người đã không vừa mắt Mục Trần, nhưng hiện tại xem ra, Mục Trần hiển nhiên cũng không để bụng mấy chuyện này.

"Vẩn là Cửu u có ánh mắt tốt, biết nhìn người hơn những lão gia hỏa chúng ta". Thiên tước trưởng lão cười khổ nói, nếu từ đầu bọn họ có thể biết Mục Trần có thành tựu như ngày nay, làm sao còn phản đối huyết mạch kết nối giữa cửu u với Mục Trần, thậm chí sẽ còn tỏ ra mừng rỡ.

"Thiên tước trưởng lão, hãy nói chuyện của cửu u một chút đi". Mục Trần khẽ mỉm cười, nói.

Nhắc tới chính sự, thiên tước trưởng lão mặt mũi phát khổ, khổ sờ nói: "Kính xin Phủ Chủ cứu Cửu u lần này, cũng là cứu lấy cửu u Tước tộc ta!"

Vẻ ôn hòa trên mặt Mục Trần dần dần thu lại, hai tròng mắt đen nhánh cũng trở lên lạnh lùng, nói Yên tâm, bất kể xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ không để Cửu u gặp chuyện không may"

"Chuyện là thế này, thời điểm trước kia khi Cửu u quay về, quấn lấy tộc trưởng, nói phải tìm cơ duyên tiến hóa, nàng nói bảy giờ nàng quá yếu, nhất định phải tìm được đường tiến hóa, hoàn toàn thức tỉnh Bất Tử Điểu huyết mạch, bước vào nhóm siêu cấp thần thú". Thiên tước trưởng lão cười khổ nói.

Mục Trần nghe vậy, hai mắt cũng híp lại, hắn biết cửu u làm vậy chắc chắn là vì thấy hắn đột phá đến thiên chí tôn, mà nàng vẫn chậm chạp không bắt kịp bước chân của hắn,không thể trợ giúp được hắn cái gì, cho nên mới phải trở về Cửu u tộc tìm đường tiến hóa.

Mà vừa nghĩ tới đây, tâm tư Mục Trần có chút phức tạp, nói đi nói lại, Cửu u như thế cũng là vì hắn.

"Mà tộc trưởng bị nàng quẩn lấy nên không có cách nào khác, liền định dẫn nàng tới Phượng Hoàng tộc, Phượng Hoàng tộc có một tòa "Hóa Thần Trì", tất cả các tiền bối phi cầm thần thú thiên chí tôn mỗi khi vẫn lạc cũng đều tọa hóa ở trong đó, đem tinh huyết cả đời hòa vào trong, đó là một đại cơ duyên do các tiền bối lưu lại. Cửu u tộc chúng ta trước kia cũng từng có một vị tiền bối tọa hóa trong đó, cho nên tộc chúng ta cũng có một danh ngạch, mà trải qua việc thương lượng trong tộc thì danh ngạch này đã đưa cho Cửu U"

Nói đến đây, thiên tước trưởng lão miệng đầy khổ sở, nói: "Vấn đề cũng từ đó mà xuất hiện, không ai ngờ được, con của Hoàng Vương của Phượng Hoàng tộc lại tu luyện "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết", tuyệt thế thần thông như vậy, mỗi chuyển đều cần cắn nuốt một đạo huyết mạch siêu cấp thần thú, hiện tại Hoàng Huyền Chi kia đã bát chuyển, cho nên huyết mạch bất tử điểu của cửu u đã bị hắn nhắm trúng"

"Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết?". Ánh mắt Mục Trần ngưng lại, tuyệt thế thần thông này chính là nằm trong nhóm 36 tuyệt thế thần thông, không ngờ con của Hoàng Vương - Hoàng Huyền Chi lại tu luyện thành.

"Phải biết, Cửu u chính lá hy vọng của Cửu u tộc ta, nếu huyết mạch bất tử điểu của nàng bị Hoàng Huyền Chi cắn nuốt, cả đời này nàng sẽ khó tiến thêm nửa bước, như thế, nàng căn bản là phế bỏ!". Thiên tước trưởng lão cắn răng nói.

"hoàng vương kia cũng nói, nếu chúng ta không muốn, một khi tiến vào hóa thần trì, hoàng huyền chi kia sẽ tự lấy, đến lúc đó, không chừng Cửu u đến cả tính mệnh cũng không giữ nổi"

"Mặc dù theo quy định, khi tiến vào hóa thần trì có thể tìm một người hộ pháp, nhưng vị thiên chí tôn duy nhất của Cửu u tộc ta cũng mới chỉ đạt tới linh phẩm trung kỳ, căn bản không che chờ được Cửu U"

"Đoạn thời gian này, cửu tu tộc ta hao hết tâm tư, muốn mời một vài vị thiên chí tôn trước kia có chút quan hệ, nhưng bọn họ đều sợ hãi uy thế của phượng hoàng tộc, không dám đáp ứng"

"Cửu u tộc ta đã bị ép vào đường cùng, cho nên lúc này mới chỉ có thể cầu tới cửa, hy vọng Phủ Chủ có thể nhìn thể diện của Cửu u mà xuất thủ cửu giúp"

Nói đến cuối cùng, Thiên Tước Trưởng lão đã lệ tuôn đầy mặt, liền muốn quỳ lạy xuống.

Nhưng mà cũng có một cỗ sức mạnh đỡ hắn lên, hắn ngẩng đầu lẽn nhìn khuôn mặt tuấn dật trầm như nước của Mục Trần, trong lòng cũng có chút thấp thỏm, hắn không biết rốt cục Mục Trần có đồng ý hay không. Mặc dù Mục Trần cùng cửu u có huyết mạch kết nối, nhưng dù sao đối phương cũng là phượng hoàng tộc, siêu cấp thế lực hàng đầu đại thiên thế giới, thiên chí tôn bình thường căn bản không dám trêu chọc.

Khi hắn nhìn chăm chú, trên mặt Mục Trần rốt cục hiện lên một tia giễu cợt nhàn nhạt.

"Tự lấy sao?"

Ánh mắt Mục Trần chuyển sang thiên tước trưởng lão, thanh âm bình tĩnh mà lạnh lùng, nhưng lại làm cho thiên tước trưởng lão kích động đến mức toàn thân run rẩy, ánh mắt già nua đỏ bừng.

"Thiên Tước trưởng lão, dẫn ta đi một chuyến, ta ngược lại muốn xem xem, Hoàng Huyền Chi hắn có năng lực gì mà đòi tới lấy đạo huyết mạch này"

***

Dịch: zero
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status