Đại chúa tể

Chương 866: Tiến vào

Rống!

Tiếng thét quỷ dị, từ sâu bên trong Tử Vong Di tích truyền đến, âm thanh gào rú như chứa đụng vô tận thống khổ, loại âm thanh tuyệt vọng này khiến cho da đầu của vô số cường giả run lên.

Xa xa bên ngoài di tích, một số cường giả mặc dù chưa tiến vào nhưng vẫn cảm giác được sự khủng bố phát ra từ bên trong.

“Loại chấn động này…”

Mục Trần ánh mắt mãnh liệt ngưng tụ, quan sát Tử Vong di tích, tiếng vọng gào thét này hình như chứa đựng tia lực lượng chiến ý.

Quả nhiên, Tử Vong Di tích này có liên quan đến Chiến Trận Sư.

Nội tâm Mục Trần có chút nôn nóng, chăm chú nhìn vào Tử Vong Di tích ở phía xa xa, hắn thầm nghĩ hẳn là do lúc nãy dùng lực lượng chiến ý khai chiến ở bên ngoài khiến cho lực lượng bên trong di tích bị kích phát.

Mục Trần ánh mắt chớp động, sau đó lui về phía Đại La Thiên Vực nói khẽ:”Xem ra Tử Vong Di tích này cùng Chiến Trận Sư có chút quan hệ, ta đã cảm nhận được chấn động vừa rồi chính là do chiến ý tạo nên.

Bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương đều rùng mình một cái, Tử Vong Di tích này thật sự là cổ quái.

Trước mặt, cũng đã xác định Di tích này cùng với Chiến Trận Sư có quan hệ, xem ra có nguy hiểm rất lớn, lần này tiến vào cũng nên cẩn thận một chút.

“Khi nào thì chúng ta tiến vào?”Cửu U thấp giọng hỏi.

“Đợi thêm chút nữa!”Mục Trần nhẹ nhàng lắc đầu, mặc dù đã xác định Di tích này có quan hệ với Chiến Trận Sư, nhưng tâm thần hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, gấp gáp tiến vào cũng chẵng biết gặp phải nguy hiểm gì.

Bọn người Cửu U nghe vậy cũng minh bạch ý tứ của Mục Trần, sau đó cùng đại quân tiến vào một tòa sơn mạch đáp xuống, quan sát động tĩnh phát ra từ bên trong Tử Vong Di tích.

Ngay khi Đại La Thiên Vực đáp xuống đất, tiếng gào thét từ bên trong di tích cũng dần dần suy yếu, sau đó triệt để tiêu tán.

Một lúc sau, Tử Vong Di tích lại khôi phục vẻ yên tĩnh vốn có, các thế lực cũng bắt đầu rục rịch, xem ra tòa di tích trước mắt này, chính là một tòa Nhất cấp di tích.

Nếu như tiến vào trong đó, chắc hẳn có thể tinh luyện một lượng lớn Vẫn Lạc Nguyên Đan, một tòa di tích Nhất cấp, số lượng Nguyên Đan thu hoạch được sẽ khiến cho người khác vô cùng thèm thuồng.

Hơn nữa, bên trong đôi khi còn lưu lại rất nhiều bảo bối thời Viễn Cổ:chẵng hạn như Thần khí, Thần Thuật, …

Lực hấp dẫn cường đại thế này, khiến cho các thế lực bên ngoài cũng nhanh chóng bạo động, ánh mắt tham lam càng thêm đỏ ngạch, hiển nhiên cũng không phải người nào cũng có thể giữ vững lý trí trước bảo vật như thế, trong nội tâm đều ôm tâm lý cầu may.

Hưu..!

Không khí dao động trên bầu trời chừng mười phút, rốt cuộc cũng có một số thế lực không nhịn nổi mà lao đầu vào bên trong, lập tức dưới mặt đất xuất hiện một nghìn đạo thân ảnh, trực tiếp hóa thành hồng quang như phô thiên cái địa từ bên ngoài lao thẳng vào bên trong Tử Vong Di tích.

Một nghìn người này đều là người của một thế lực, trong đó không ít người có thực lực cường hãn, chứ nếu không ở địa phương nguy hiểm thế này cũng không dám tỏ ra tham lam như thế.

Nhìn thấy có thế lực lao đầu vào bên trong di tích, hơn mười thế lực khác không nhịn được cũng cắn răng lao theo, hiển nhiên không muốn người khác đi trước cướp mất bảo bối bên trong đó.

Hưuuuu!

Bất quá, mặc dù tiếp cận gần với Tử Vong di tích nhất, nhưng các thế lực đỉnh cấp vẫn án binh bất động, nhìn từng đoàn người chen chúc tiến vào bên trong di tích.

Mục Trần đứng trên ngọn núi, hắn bình tĩnh nhìn những đoàn người như thiêu thân lao vào lửa, trong mắt cũng không có chút đồng tình, tham lam dù sao cũng chính là nguồn gốc của tội lỗi, nếu như bọn hắn dám có lòng tham hiển nhiên cũng phải hiểu được cái giá phải trả lớn như thế nào.

Ánh mắt Mục Trần đảo nhìn xung quanh khu vực cái tòa núi khác, nhìn thấy Thần Các cùng Huyền Thiên Điện vẫn không có xuất động, các thế lực nhất lưu khác cũng không có hành động gì, hiển nhiên là đang chờ đợi thời cơ.

Những thế lực này có thể đứng sừng sững ở Bắc giới nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng có chút thủ đoạn của mình.

Mục Trần nội tâm có chút lập lòe, ánh mắt nhìn về Tử Vong Di tích, dưới vô số các thế lực xâm nhập vào, hắn cảm giác linh lực trong đó cũng nhanh chóng bạo động.

Phảng phất như bên trong đang có từng âm thanh chém giết truyền ra ngoài.

Vậy hẳn là những người này tiến vào gặp trở ngại gì rồi, cũng không nằm ngoài dự kiến của Mục Trần, nếu như nói thời điểm tiến vào bên trong di tích không có một trở ngại nào, có cho vàng bạc hắn cũng không dám tiến vào.

Dù sao thì địa phương càng yên tĩnh, càng cổ quái, Mụ Trần vô cùng cẩn thận, sẽ không dám làm trái với lẽ thường, bởi vì một khi tiến vào bẫy rập chính là thập tử vô sinh.

Oanh oanh long!

Linh lực cuồng bạo bạo tạc nổ tung, không ngừng từ bên trong di tích truyền ra, Mục Trần bên ngoài cũng nhìn thấy bên trong đang vô cùng hỗn loạn.

“Thời cơ đến rồi!”Mục Trần quan sát thật lâu, đột nhiên mở miệng nói, trong chốc lát hắn cảm nhận chấn động do chiến ý bên trong di tích đang có dấu hiệu yếu dần.

“Đi nào!”

Ngay khi Mục Trần vừa nói, ở đỉnh núi đằng kia, Chiêm Đài Lưu Ly cũng mở miệng nói khẽ.

Oanh!

Ngay khi thanh âm vừa dứt, lập tức linh lực mênh mông chấn động phóng thẳng lên trời, từng đạo quân đội khổng lồ gào thét mà phóng tới, giống như mây đen che kín cả bầu trời, lao thẳng vào bên trong Tử Vong di tích.

Nhân mã bên Thần Các đã xuất động.

Mà ngay khi Thần Các hành động, Huyền Thiên Điện cũnh lập tức hành động, hiển nhiên cả hai thế lực này cũng nhận ra dị trạng ở bên trong di tích.

“Tay chân những tên này cũng thật mau lẹ mà!”Mục Trần nhìn qua các đội ngũ như phô thiên cái địa lao đi, ánh mắt chuyển hướng sang đám người Cửu U, Liệt Sơn Vương nói::”Sau khi tiến vào bên trong Tử Vong Di tích, chúng ta nhất quyết không được phân tán.”

“Đồng ý!”Liệt Sơn Vương nghe vậy cũng gật đầu đồng ý, hắn cũng hiểu rõ, đối với nguy hiểm trước mặt, tất cả đi cùng nhau mới có thể bảo vệ được tính mạng.

“Chúng ta cũng đi thôi”

Mục Trần cười cười, bàn tay mạnh mẽ vung lên, thân hình dẫn đầu bạo lướt bay tới phía trước, sau lưng bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương cùng đại quân cũng nhanh chóng bay theo.

Đại quân xuất quát, tiến gần vào khu vực di tích, nhìn thấy dưới đất vô số hài cốt chất đầy như núi.

Mục Trần quan sát những hài cốt kia một chút, hắn phát hiện những hài cốt này đều chết cùng một tư thế, xương cốt cũng không có chút sứt mẻ.

Cái này hẳn cũng là một chi quân đội.

Hơn nữa chi quân đội này mặc dù tử vong nhưng tư thế vẫn vô cùng hiên ngang không hề sợ hãi.

Có thể khống chế một đội quân như thế, Chiến Trận Sư quả nhiên không phải bình thường.

Mục Trần ánh mắt nóng rực nhìn Tử Vong di tích ở sâu bên trong bóng đêm, mặc dù có liên quan đến Chiến Trận Sư, nhưng vẫn cần có cơ duyên xảo hợp mới được, chưa chắc có thể chính thức trở thành Chiến Trận Sư hay không.

Nếu như hắn có thể trở thành Chiến Trận Sư, như vậy địa vị của hắn ở bên trong Đại La Thiên Vực chắc chắn sẽ cao hơn những chư Vương khác.

Mục Trần cũng không do dự nữa, thân hình hóa thành lưu quang bắn thẳng đến phía trước, nhanh chóng tiến nhập vào trong bóng đêm, đại quân phía sau cũng lập tức gào thét chìm vào trong bóng đêm bao phủ.

Ngay khi Đại La Thiên Vực, Thần Các cùng Huyền Thiên Điện cùng đội quân khổng lồ của mình tiến vào bên trong, thì ở một nơi sâu nhất của di tích, phảng phất mhư có một đạo thân ảnh không giống nhân loại gào thét gầm gừ vang vọng, tràn đầy tính hủy diệt.

Hắc ám chấn động, sâu bên trong ở một chỗ khác, dường như xuất hiện một đạo thân ảnh mặc hắc giáp đang ngồi tĩnh tọa trên ghế đá, hắn tóc trắng rối tung, hắc khí lượn lờ, năng lượng hủy diệt tràn ngập thân thể hắn.

Trong bóng đêm, hắn chậm rãi ngẩng đầu, sâu bên trong đôi mắt hiện lên một màu đỏ tươi, mang đầy hung lệ.

“Kẻ nào dám xông vào lãnh địa của ta…đều phải chết!”

Âm thanh khàn khàn sát phạt tràn ngập bóng tối chậm rãi truyền ra xung quanh di tích..một cuộc đại chiến đẫm máu sắp sửa bắt đầu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status