Đại hoàn dư - Cho ta khuynh thất giang san

Quyển 2 - Chương 28: Nửa chính nửa tà

Ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn nhìn nàng tràn ngập sự hứng thú, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một nụ cười thản nhiên, nhìn qua trông cực kỳ ôn nhu, ánh mắt hắn nhìn nàng cũng vô cùng dịu dàng hệt như đang dung túng một đứa trẻ nghịch ngợm vậy. Người không biết rõ hắn nhất định sẽ bị nụ cười kia mê hoặc, còn người hiểu rõ hắn sẽ biết được đằng sau nụ cười kia còn ẩn chứa bao nhiêu hàm ý.

“Hán cung này lớn như vậy, ánh mắt không ngừng dõi theo nàng đâu chỉ có một mình bản vương.” Hắn dùng một câu nói cực kỳ sâu xa gián tiếp trả lời câu hỏi của nàng, nghe qua thì tưởng như là đáp án nhưng thực tế lại tràn ngập ý tứ mập mờ trong đó.

Sở Lăng Thường biết rõ chẳng thể hỏi được gì từ trong miệng hắn, cũng biết giãy giụa chẳng làm nên chuyện gì nên dứt khoát từ bỏ ý định, lẳng lặng nằm trên giường nhìn thẳng hắn, “Hành động đêm nay của Tả hiền vương nếu để truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến người ta nhạo báng. Dân nữ không phải công chúa cũng chẳng phải dòng dõi vương hầu gì, Tả hiền vương đâu cần vì một dân nữ bình thường mà làm ảnh hưởng đến danh tiếng của mình.”

“Danh tiếng? Đó là thứ người Trung Nguyên mới để ý mà thôi, còn bản vương thích thế nào thì sẽ làm thế đó.” Thanh âm đầy tự tin cùng cuồng ngạo của Hách Liên Ngự Thuấn khiến Sở Lăng Thường bị chấn động, đôi mắt trong veo tràn đầy kinh ngạc nhìn hắn, thẳm sâu trong lòng cũng dâng lên một cảm giác khác thường.

Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng vẫn tỏa ra thứ ánh sáng màu trắng bạc nhẹ nhàng soi tỏ gương mặt Sở Lăng Thường. Khung cảnh tuyệt mỹ này khiến ánh mắt hắn tối sầm lại, từ trong đôi mắt sâu thẳm đó lóe lên ham muốn chiếm hữu, bàn tay đưa ra nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng lên, gương mặt cương nghị cũng lập tức cúi xuống không chút do dự áp lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Làn môi mềm mại lại càng kích khởi bản tính thích chiếm hữu trời sinh của hắn, khiến cái lưỡi bá đạo cũng không chút khách khí xâm nhập khoang miệng của Sở Lăng Thường.

Hành động bất ngờ của hắn khiến Sở Lăng Thường cảm giác như có một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu, toàn thân nàng cũng căng cứng lại vì hoảng sợ. Chưa kịp phản ứng xem chuyện gì vừa xảy ra thì hơi thở nóng rực của hắn đã bao phủ lấy nàng, hành động càn rỡ lại mang theo ý muốn chiếm đoạt, khiến cho một thứ tình cảm kỳ lạ chưa từng nảy sinh tựa hồ quấn đi hết thảy lý trí của nàng.

Nàng thực sự quá kinh hãi. Mười sáu năm qua, nàng luôn là người sinh hoạt theo khuôn phép, chưa từng tiếp xúc với nhiều người, nhất là nam nhân, hơn nữa cũng chưa từng bị nam nhân khinh bạc như thế này. Trong lúc nhất thời nàng không biết nên làm như thế nào, trái tim không khỏi đập loạn lên, thậm chí còn phát sinh cảm giác đau nhói. Loại cảm giác này rất kỳ quái, kỳ quái đến mức nàng cảm thấy cực kỳ xa lạ.

Hơi thở nam tính trầm đục hòa lẫn mùi xạ hương, cùng với mùi hương thơm ngát trên người nàng hòa cùng một chỗ tạo thành một mùi hương cực kỳ dễ chịu lan tràn trong không khí. Thân hình mềm mại của Sở Lăng Thường vùi vào trong ngực cùng với làn môi mềm mại của nàng khiến Hách Liên Ngự Thuấn như quên cả bản thân mình, hô hấp dần chuyển thành thô suyễn cùng nặng nề…

Dường như cảm nhận được mối nguy hiểm sắp xảy ra, Sở Lăng Thường đột nhiên bừng tỉnh, từ tận đáy lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi cực kỳ mãnh liệt, thừa dịp Hách Liên Ngự Thuấn đang mê đắm trong mùi hương trên người nàng, đẩy mạnh hắn ra rồi nhanh chóng chạy khỏi phòng ngủ ở hậu điện.

Bầu không khí trên đại điện lúc này có chút dễ chịu, lúc Sở Lăng Thường chạy tới cứa điện, cảm thấy bên tai có một cơn gió nhẹ thoảng qua, rồi “rầm” một tiếng, cánh cửa lớn của đại điện lập tức đóng sầm lại. Còn chưa kịp quay đầu, Sở Lăng Thường đã cảm thấy hơi thở nóng bỏng của nam nhân ập tới, rồi một bàn tay từ phía sau đem nàng kéo ngược trở lại. Cùng lúc đó, một tiếng cười nhẹ vang lên như thể muốn cười nhạo hành động quá mức ấu trĩ của nàng.

Nàng đã quên rằng khinh công của hắn còn hơn nàng rất nhiều.

“Tả hiền vương, xin tự trọng!” Sở Lăng Thường cố gắng đè nén nỗi bất an trong lòng, thanh âm nhẹ bẫng cất lên tựa như lời thỉnh cầu.

Nam nhân phía sau cúi đầu xuống, cũng không hề vội vàng kéo nàng vào ngực hắn. Sống mũi cao hơi khoằm của hắn vùi vào trong mái tóc nàng, nhẹ nhàng lướt xuống bên vành tai nhỏ xinh, hơi thở cực nóng cũng phả lên da thịt mềm mại, “Bản vương chưa từng bị nữ nhân nào cự tuyệt cả!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.1 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status