Đại tiểu thư tuyệt sắc của tôi

Chương 190: Ép Mạnh Hổ ra trận



Hành vi này của Mạnh Hổ là làm nhục người khác, nghĩa là hắn ta không quen biết một người bình thường như Vương Hi, chỉ xem anh như một kẻ ăn xin, dùng một trăm tệ để xua đuổi anh.

Kim Phong và đám người nổi tiếng trên mạng trên tay vẫn đang cầm điện thoại ghi hình, hắn ta không thể mất thể diện được. Hắn là nam thần cao cao tại thượng trong lòng người hâm mộ, hắn ta đang ngầm nói với người hâm mộ của mình, không phải hắn không dám đấu với Vương Hi, mà là coi thường một người bình thường như anh.

Lúc này đám trợ lý của Mạnh Hổ đã đuổi đến, nhanh chóng ngăn Vương Hi lại, hộ tống Mạnh Hổ lên xe.

Mạnh Hổ vội vã lên xe bỏ chạy.

Vương Hi bất lực nhìn tờ một trăm tệ trên mặt đất.

Anh không ngờ rằng Mạnh Hổ lại có thể hèn nhát như vậy, trước đây đã đồng ý đánh với anh, giờ thấy được thực lực của anh thì lại không dám nữa.

Nếu có một công ty quản lý thì tốt biết bao.

Công ty quản lý có khả năng thu xếp quyền thủ của họ đi thi đấu.

Thất bại trong việc thách đấu với Mạnh Hổ, ngay tối đó anh quay trở lại thành phố Minh Hải.

Cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu đơm bông.

Đúng lúc Vương Hi đang phiền muộn về việc này, video của Kim Phong và đội nhóm của mình lan truyền mạnh mẽ trên mạng. Kim Phong và những quyền thủ nổi tiếng trên mạng kia đều là người làm video chuyên nghiệp, bọn họ ai nấy đều có tập thể của riêng mình. Họ cắt ghép video cực tốt, còn lồng ghép phụ đề.

Khi những video này được tải lên nền tảng video, chúng nhanh chóng nhận được hàng trăm nghìn đến hàng triệu lượt truy cập.

Mọi người đều cảm thấy Vương Hi thách đấu với Mạnh Hổ, Mạnh Hổ lại lấy một trăm tệ để xua đuổi Vương Hi rất thú vị, rất nhiều người không hiểu về quyền anh nhanh chóng trở nên hứng thú với bộ môn thể thao này.

Rất nhiều phương tiện truyền thông thấy các video ngắn do Kim Phong thực hiện rất hot, nhao nhao tận dụng triệt để cơ hội này đăng tải video lên kênh của họ.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, những video này đã thu hút nhiều phương tiện truyền thông đăng lại, chính thức leo lên top 1 hotsearch của Weibo.

Chủ đề là thách đấu trong quyền anh.

Mạnh Hổ cũng vì những video này mà bị tổn thất nặng nề về nhân phẩm và danh dự, không ít người hâm mộ nghi ngờ Mạnh Hổ sợ Vương Hi nên không dám nhận lời thách đấu, hắn ta nhanh chóng tổ chức họp báo để giải thích với người hâm mộ.

“Vương Hi là ai, tôi thực sự không quen biết, tôi chưa từng nghe nói về đại ca của W-1. Thậm chí tôi còn không biết cuộc thi W-1 là cái quái gì, chưa từng nghe qua. Mạnh Hổ tôi là một trong bảy nhà vô địch quyền anh của Hoa Hạ, từng giành được đai vàng trong nước, tham gia các cuộc thi tầm cỡ thế giới, sao có thể thi tài với một người bình thường như anh ta chứ?”

Sau khi Mạnh Hổ kết thúc cuộc họp báo, chỉ hai giờ sau, video hồi trước hắn ta từng tham gia W-1 đánh với Diệp Hằng bị ai đó tìm ra.

Mọi người cũng đồng thời tìm được video Vương Hi trước đây từng tham gia K-1 ở Đông Kinh.

Anh và Mạnh Hổ lại một lần nữa xuất hiện trên hotsearch của Weibo.

“Vương Hi là một nhà vô địch quyền anh cấp thế giới, cao thủ đá quyền, đứng thứ hai của cuộc thi K-1, thì ra không phải là một nhân vật bình thường”.

“Quyền thủ đại thần Mạnh Hổ trân trọng chiến tích của mình, không dám thi đấu với Vương Hi, sự nghiệp quyền anh của Hoa Hạ có bị loại người này huỷ hoại không?”

“Thi đấu thương mại, rốt cuộc có phải là bán độ hay không?”

Tất cả tin tức đều đặt câu hỏi về thực lực của Mạnh Hổ, mặc dù Mạnh Hổ suýt nữa bị làn sóng khiêu chiến này của Vương Hi làm cho rơi khỏi ngôi vị đại thần, nhưng hắn ta vẫn không đồng ý thi đấu với anh.

Hắn ta sợ bị Vương Hi đánh bại, cũng lo lắng cho an toàn tính mạng của bản thân.

Hắn đã xem trận đấu của Vương Hi và Phàm Gian, bất kể là Vương Hi hay Phàm Gian đều có thể đánh cho hắn ta nằm viện một tháng trở lên.

“Tên Mạnh Hổ này cũng hèn nhát quá đi mất!”, thấy Mạnh Hổ kiên quyết không nhận lời thách đấu, các quyền thủ trong W-1 vô cùng tức giận.

Mọi người mặc dù ghen tị với mức thu nhập của Vương Hi, nhưng cũng mong chờ Vương Hi kiếm được khoản tiền lớn để nhìn cho đã mắt.

“Thiếu một người quản lý đấy, có người quản lý giúp chúng ta hẹn Mạnh Hổ thì tốt rồi”, Tôn Uy Phong cũng không ngờ Mạnh Hổ lại hèn như vậy, khẽ thở dài nói.

“W-1 chúng ta nên làm công ty quản lý thôi, bây giờ tìm người làm đi, có điều con chắc chắn không dùng đến công ty quản lý. E rằng chúng ta làm xong công ty quản lý, cuộc thi của con và Mạnh Hổ cũng đã nguội lạnh rồi”, Vương Hi thở dài.

“Nếu có gì đó chọc tức Mạnh Hổ, có lẽ Mạnh Hổ sẽ đồng ý lời thách đấu”, Phàm Gian mặt không cảm xúc nhìn Kim Phong.

“Được, chúng ta trở lại thành phố Hán, tôi sẽ kích thích hắn ta”, Kim Phong nói.

“Tôi ăn nói khá cay nghiệt, chi bằng mọi người dẫn tôi theo”, Vân Tiếu nghĩ ngợi rồi nói.

“Cậu?”, Vương Hi liếc nhìn Vân Tiếu.

Vụ thi đấu giữa Vương Hi và Mạnh Hổ gần đây rất hot, nền tảng thể thao của anh đã đạt đến bốn triệu lượt truy cập, đều đợi để xem trận đấu giữa anh và Mạnh Hổ.

Nếu như anh và Mạnh Hổ chỉ có tin tức mà không đánh thật, e rằng lượt truy cập bốn triệu này rất nhanh sẽ giảm xuống.

Anh phải thật sự chiến đấu với Mạnh Hổ, mới có thể làm sức nóng càng tăng cao.

Vì vậy, anh lại đến thành phố Hán, lần này anh mang theo nhiều người hơn, Tôn Tinh Tinh, Diệp Hằng, Kim Phong, Vân Tiếu, Dương Phàm, Trần Chí và một đám người nổi tiếng trên mạng.

Bọn họ lại chặn Mạnh Hổ một lần nữa, để các quyền thủ nổi tiếng trên mạng cầm điện thoại và máy ảnh của họ, một đám người lớn tiếng khích bác hắn ta.

“Anh là đồ rác rưởi, thành tích của anh đều nhờ thổi phồng làm lố, anh căn bản không có thực lực. Anh chỉ dám đánh với những quyền thủ yếu hơn mình, không dám đánh với người mạnh hơn mình!”, Kim Phong lớn tiếng hét lên với Mạnh Hổ.

“Tôi không nói chuyện với quyền thủ ngồi khoang hạng thường”, Mạnh Hổ mặt không cảm xúc nói.

“A, quyền thủ đại thần đang khoe khoang về thu nhập của mình kìa, thì ra quyền thủ thì có thể ngồi khoang hạng nhất, thật là lợi hại. Những người nghèo như chúng tôi ngưỡng mộ anh lắm, rất muốn được ngồi khoang hạng nhất giống anh”, Vân Tiếu nhanh chóng bước ra chế nhạo.

“Tôi không nói chuyện với những quyền thủ vô danh”, Mạnh Hổ nói.

“Xin hỏi Mạnh Hổ đại thần, thu nhập một năm của anh là bao nhiêu?”, Vân Tiếu nhanh miệng hỏi.

“Không liên quan gì đến cậu”, Mạnh Hổ nói.

“Nghe nói anh kiếm hàng chục triệu mỗi năm? Nhưng hình như tôi chưa từng thấy anh đánh trận nào tử tế nhỉ?”, Vân Tiếu nói.

“Không liên quan gì đến cậu”, Mạnh Hổ nói.

“Tôi thật sự không biết, loại quyền thủ như anh có gì đáng để người khác sùng bái, không đánh được trận quyền anh tử tế nào, chỉ ngồi trên thánh vị mà kiếm tiền thôi”.

“Sở dĩ quyền thủ được người hâm mộ tôn trọng là bởi vì họ đánh quyền anh rất khổ cực, một trận đấu tương tương với việc gặp phải một tai nạn xe hơi nghiêm trọng, bị đánh nát cả mặt, gãy xương ở nhiều chỗ. Còn anh thì sao, ăn tới béo khoẻ, chỉ lấy tiền mà không đánh quyền, có tư cách gì lấy tiền của người hâm mộ mà ngồi khoang hạng nhất chứ?”, lời của Vân Tiếu nói trúng tim đen của Mạnh Hổ, câu nào câu nấy đều chọc vào chỗ đau của hắn ta.

“Đây là cái thá gì, Vương Hi, anh mời loại người này từ đâu đến, mau bảo cậu ta cút đi!”, Mạnh Hổ hoảng sợ, sợ rằng bị Vân Tiếu chế giễu phải xuống cấp trong giới, hét to với Vương Hi.

“Sao vậy? Sợ rớt ngôi vị đại thần à? Sợ rằng sau này không kiếm được tiền nữa? Không sao, đi đánh quyền anh ấy, lấy nghĩa khí của đàn ông ra mà liều mạng. Thua thì thua, có gì phải sợ chứ? Dù sao anh và Vương Hi đại thần cũng đang rất nổi tiếng, cho dù có thua cuộc, số tiền mà anh kiếm được cũng sẽ nhiều gấp mấy lần số tiền thắng lúc trước. Nhân lúc anh còn trẻ còn đánh được, nhanh kiếm một khoản tiền để giải nghệ dưỡng lão đi, không sau này già không đánh quyền anh được nữa, mới thật là đáng buồn đấy”, Vân Tiếu nói lớn.

“Đại ca, thằng nhóc này nói có lý”, trợ lý của Mạnh Hổ nói.

“Thời điểm này độ nổi tiếng đang rất cao, cao nhất trong thi đấu quyền anh của Hoa Hạ, còn cao hơn so với trận đấu tranh đai vàng thế giới của Tô Mộ Vũ nữa, chi bằng anh đồng ý đi”, lại có trợ lý của Mạnh Hổ khuyên.

Kim Phong thách thức người khác thường chửi thề, còn Vân Tiếu không chửi, trực tiếp nói lý lẽ.

Mạnh Hổ cũng bị Vân Tiếu nói cho có chút động lòng.

“Vả lại cũng chưa chắc anh không đánh được Vương Hi đại thần, anh là cấp S+, anh ấy mới ở cấp SS, chỉ cao hơn anh nửa cấp, anh sợ gì chứ? Càng hèn nhát càng dễ thua, không đánh nữa thì anh thật sự sắp đến hồi suy tàn rồi”, câu nói cuối cùng của Vân Tiếu lại trợ thêm một dao.

“Vương Hi, tôi đồng ý lời thách đấu của anh, nhưng tôi có một điều kiện, từ nay về sau tôi không bao giờ muốn nhìn thấy cậu ta nữa”, Mạnh Hổ siết chặt tay đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 29 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status