Đan vũ càn khôn

Chương 124: Quà sinh nhật


Nàng còn nhớ rõ sau trận tranh tài với Tần Phàm, nàng còn âm thầm hối hận, cho là nếu lúc ấy mình không nhận thua thì có thể sẽ thắng được, vốn còn muốn tìm cơ hội so đấu một hồi với Tần Phàm. Nhưng hiện giờ... Tần Phàm đã đột phá đến cảnh giới Võ sư!

Mặc dù nói lúc ấy hắn sử dụng bí pháp đánh thắng Võ Giả bát cấp Tần Ninh, thắng được quán quân tranh tài võ giả, nhưng khi đó hắn vừa mới đột phá cảnh giới võ giả trước mặt mọi người ah!

Nửa năm từ cảnh giới võ giả đột phá đến cảnh giới Võ sư, cái này xem như là gì?

Thiên tài? Yêu nghiệt?

Mà đám tiểu nữ hài Tần Hân cũng vô cùng kinh ngạc, còn nhớ rõ trước tranh tài niên trắc năm trước, trong gia tộc còn lan truyền danh tiếng phế vật của Tần Phàm ca ca, khi đó các nàng cũng không muốn nói chuyện với Tần Phàm. Những sau tranh tài niên trắc đã khiến các nàng thay đổi cách nhìn, mà hôm nay các nàng nhưng lại hoàn toàn bị Tần Phàm ca ca truyền kỳ này làm cho rung động...

- Coi như là Tần Tiến ca ca một mực được gọi là thiên tài trong gia tộc so ra cũng kém a...

Trong lòng của các nàng không khỏi so sánh với thiên tài chói mắt nhất trước giờ của Tần gia, âm thầm đưa ra kết luận.

Mà ở bên kia, thấy Võ sư họ Nhiếp thực lực cao nhất bị Tần Phàm một chiêu đánh chết, ba gã mạo hiểm giả còn lại liền bị dọa bể mất, bọn hắn tốc độ không bằng Nhiếp ca, thân hình chỉ vọt tới một nửa, lúc này cũng không khỏi trì trệ...

Nhưng thân hình Tần Phàm bỗng bắn ra, lập tức đi tới trước mặt mấy mạo hiểm giả này.

Bành! Bành! Bành!

Sau một lát, Tần Phàm sửa sang lại quần áo, như không có việc gì quay đầu ôn hòa cười cười với mấy thiếu nữ sau lưng:

- Đúng rồi, các ngươi sao lại đến Thanh Thạch Trấn thế?

- Còn không phải vì ngươi sao...

Tần Ti Ti hồi lâu mới kịp phản ứng lại từ trong khiếp sợ, tiếp theo liền chu cái miệng nhỏ nhắn nói.

- Bởi vì ta? Tần Phàm lộ ra một tia ngạc nhiên.

- Đúng vậy a, Tần Phàm ca ca, lần này chúng ta đến là vì ngươi đấy!

Lúc này Tần Hân các nàng cũng vừa cười vừa nói.

- Lần này chúng ta là cùng Tần Li tỷ tỷ đến đây.

Tần Ti Ti giải thích nói.

- Tỷ tỷ cũng tới? Vậy nàng đâu?

Tần Phàm càng thêm kinh ngạc, nhưng nhìn chung quanh một lần cũng không trông thấy Tần Li, trong nội tâm không khỏi có một tia lo lắng.

- Tần Li tỷ tỷ đương nhiên là ở trong Thanh Thạch Trấn, nếu không có Tần Li tỷ tỷ ở đâu, chúng ta cũng đâu cần sợ mấy người xấu này.

Tần Hân vểnh chiếc miểng nhỏ nhắn lên nói.

- Vậy sao các ngươi lại một mình rời đi?

Tần Phàm lại kỳ hỏi. Quả thật, nếu như Tần Li ở đây, mấy cái mạo hiểm giả này tuyệt đối không dám làm càn. Mà Tần Ti Ti các nàng kỳ thật thực lực cũng được, cũng đều tu tập võ kỹ lợi hại trong gia tộc, nhưng kinh nghiệm thực chiến quá nông cạn, vừa thấy mấy kẻ xấu kia liền luống cuống tay chân, nếu không có lẽ còn có thể liều mạng một phen.

Thấy Tần Phàm hỏi, mấy thiếu nữ không khỏi đỏ bừng mặt, cuối cùng Tần Ti Ti mới nhếch miệng nói:

- Đều là Tiểu Hân, nói muốn ra xem phong cảnh bên ngoài Thanh Thạch Trấn, sau đó chúng ta liền vụng trộm chạy ra đây.

- Ti Tỉ tỷ lúc đó chẳng phải cũng rất muốn đi sao? Còn nói Tần Li tỷ tỷ và Kim thúc đang bàn chuyện, chúng ta ở lại trong Thanh Thạch Trấn cũng quá buồn bực rồi.

Thiếu nữ đáng yêu Tần Hân cũng không phục cong miệng nhỏ lên nói.

- Tốt rồi tốt rồi, giờ không có việc gì thì tốt rồi, nhanh chóng quay lại Thanh Thạch Trấn thôi, tránh cho tỷ tỷ phải lo lắng, ở chỗ này không thể so với Nam Phong thành, mấy người các ngươi tùy tiện chạy loạn sẽ rất nguy hiểm.

Tần Phàm chỉ đành bất đắc dĩ nói, vốn hắn còn muốn hỏi Tần Li sao lại đến Thanh Thạch Trấn tìm hắn, bất quá hiện giờ đợi đến khi gặp Tần Li rồi hỏi luôn.

Sau đó Tần Phàm nhìn thoáng qua mấy cổ thi thể tán lạc ở xa xa, cau mày, thầm nghĩ trong lòng:

- Xem ra Huyết Hổ mạo hiểm đoàn này cũng không phải vật gì tốt, trở về bảo Trần Kỳ điều tra một chút, nếu như đích thật là tội ác đầy trời, ta không ngại để Ẩn Thế mạo hiểm đoàn luyện tay một phen.

Hắn cho Trần Kỳ hai mươi khỏa Tiểu Linh vận hoàn, như vậy Ẩn Thế mạo hiểm đoàn của hắn có lẽ rất nhanh sẽ có hơn hai mươi Võ sư rồi, lại có thêm Tiên Thiên Võ sư Cốc Hà ở đó, thực lực như vậy, trong toàn bộ Thanh Thạch Trấn mà nói cũng coi như mạo hiểm đoàn đỉnh tiêm rồi.

- Đúng rồi, Tần Phàm ca ca, ngươi đi nơi nào lịch lãm rèn luyện thế?

Lúc này thiếu nữ gọi là Tần Linh kia hỏi, Tần Phàm nhớ rõ vừa rồi nàng là người trấn định nhất trong mấy người ngoại trừ Tần Ti Ti, tuổi chừng 14, thoạt nhìn cũng thuộc về loại tương đối lớn gan.

- Đúng đúng đúng, Tần Phàm ca ca sao lại đạt đến cảnh giới Võ sư nhanh như vậy?

Tần Hân và Tần Mộng Mộng lúc này cũng tò mò vạn phần vây qua, bộ dáng Tần Ti Ti cũng có vẻ rất muốn biết.

- Ách, cái này nói rất dài dòng, ta đến đều là nơi phi thường hung hiểm, về sau lại có chút ít kỳ ngộ, kỳ thật cũng chỉ vừa đột phá đến cảnh giới Võ sư thôi... Bất quá việc này, kính xin mấy vị muội muội không nên nói ra ngoài, ha ha, các ngươi cũng biết ta và Tần Tiến có một ước định, cho nên ta không muốn thực lực bị người biết nhanh như vậy!

Tần Phàm thấy phải giải thích cái này liền đau đầu, việc về Ma Chủng tuyệt đối không thể nói cho các nàng biết đấy, chỉ đành tùy tiện ứng phó nói.

- Chúng ta không nói ra cũng có thể, bất quá Tần Phàm ca ca phải kể cho chúng ta chuyện lịch lãm rèn luyện...

Tần Hân mở trừng hai mắt nói.

- Ha ha, cái này không có vấn đề.

Tần Phàm cười nói, dù sao từ chỗ này quay về Thanh Thạch Trấn vẫn còn một đoạn đường, vừa tiện nói với các nàng, cũng có thể khiến mấy tiểu nha đầu không hiểu chuyện này biết thêm về sự hung hiểm ở thế giới bên ngoài, ngày sau không làm ra chuyện gì lỗ mãng.

- Vậy Tần Phàm ca ca đi qua Yêu Thú Hoang Nguyên sao? "

- Yêu Thú ở đó có lợi hại không?

- Cái gì, ngươi nói ngươi gặp được Thiên Dực Hổ, còn có Độc Giác Giao Long nữa?

...

Tiếp theo mấy tiểu nha đầu này liền chi chi tra tra hỏi một đống vấn đề lớn, Tần Phàm cũng đành phải kiên nhẫn giải đáp từng cái, thỏa mãn lòng tò mò của các nàng, bất quá hắn cũng trọng điểm giảng thuật hung hiểm trong đó, miễn cho mấy nha đầu này lại vụng trộm chạy tới Yêu Thú Sơn Mạch, vậy thì hắn có lỗi lớn rồi.

Mấy người chậm chạp bước đi, đường đi cách Thanh Thạch Trấn hai ba dặm đi chừng một giờ mới quay về được, mà mấy cái tiểu nha đầu kia rõ ràng vẫn nghe chưa thỏa mãn.

- Tần Phàm ca ca một hồi cũng không nên nói chuyện chúng ta gặp phải kẻ xấu cho Tần Li tỷ tỷ, nếu không nàng sẽ trách phạt chúng ta đấy!

Thấy cũng đã sắp đến Thanh Thạch Trấn, Tần Ti Ti liền vội mở miệng nói .

- Đúng đúng đúng, không nên nói cho Tần Li tỷ tỷ, nếu không về sau chúng ta không thể đi ra được nữa đâu.

Lúc này Tần Hân kia cũng đáng thương nói, nhìn ra được Tần Li thập phần có uy tín.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status