Đan vũ càn khôn

Chương 1385: Không đề


Mơ hồ mang theo một loại sợ hãi.

Sắc mặt Tần Phàm trầm xuống, trong lòng xẹt qua đủ loại ý tưởng nhưng cuối cùng không nói được một lời.

Tiếp theo hắn chậm rãi cúi đầu làm như không có việc gì xoay người tiếp tục bước đi.

Nhưng đúng ngay lúc này, tựa hồ bởi vì Tần Phàm đưa mắt nhìn qua nên khiến cho người kia có phản ứng, ánh mắt hắc bào trung niên bỗng nhiên từ trên người tiểu Chiến chuyển lên trên người Tần Phàm.

Chỉ một cái nhìn kia làm toàn thân Tần Phàm cứng ngắc lại, thậm chí xương cốt của hắn giống như bị bỏ vào hầm băng muôn đời, cảm giác băng giá vô cùng, toàn thân của hắn không thể ức chế run rẩy lên.

Phốc!

Tần Phàm siết chặt nắm tay, bốn viên ma chủng cùng Bạch Hổ Châu cùng nhau cộng hưởng bất khuất, khiến cho hắn dần dần khống chế lại được thân thể mình. Nhưng lúc này tâm thần hắn giống như thừa nhận va chạm thật lớn, ngực tê rần, cơ hồ muốn phun máu.

- Di?

Lúc này hắc bào trung niên tựa hồ có chút ngoài ý muốn, có lẽ là cảm thấy có chút hứng thú đối với thân thể của Tần Phàm.

- Lão đại, huynh đi nhanh lên!

Nhưng ngay khi hắn dự định thử nghiệm Tần Phàm, thanh âm tiểu Chiến bỗng nhiên vang lên, đem Tần Phàm gọi tỉnh trở lại.

Dát chi…

Nghe được thanh âm này của tiểu Chiến, lúc này Tần Phàm mới thức tỉnh lại. Hắn làm sao cũng không ngờ được hắc bào trung niên lại lợi hại như thế, chỉ dựa vào một ánh mắt liền có thể phá hủy được ý chí của hắn, thủ đoạn như vậy hắn dám khẳng định ngay cả Mạc Lợi đảo chủ cũng không khả năng làm được.

Chỉ trong nháy mắt hắn hít một hơi thật sâu, ánh mắt xẹt qua vẻ lo lắng liếc nhìn tiểu Chiến, sau đó thân thể máy móc bước tới từng bước một, thập phần nặng nề hướng dãy kiến trúc xa xa đi tới.

- Yêu Thần! Nếu quả thật chính là hắn…

Lúc này trong lòng Tần Phàm thật loạn, hắn không biết mình nên làm như thế nào. Hắn rất muốn bước tới chất vấn một phen, nhưng lý trí lại không cho phép hắn làm như thế.

Thực lực của hắn cùng đối phương hơn kém quá xa!

Ý tưởng của cấp bậc đảo chủ thật khó thể suy đoán, hắn không dám chọc giận một tồn tại đáng sợ như vậy, bởi vì hắn biết một khi hắn đắc tội vị đảo chủ kia, cho dù là Mạc Lợi đảo chủ cũng hoàn toàn không thể giúp được hắn.

Hắn sẽ có một ngày đi tới trước mặt Yêu Thần, nhưng không phải hiện tại.

Hiện tại hắn còn chưa có được thực lực cùng điều kiện đó.

Nhưng lúc này hắn vẫn siết chặt nắm tay, toàn thân căng cứng, trong lòng âm thầm chuẩn bị. Nếu hắc bào trung niên tiếp tục làm ra hành động gì, cho dù hiện tại thực lực của hắn kém xa đối phương, nhưng hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết, lúc cần thiết cũng phải phóng thích toàn bộ lá bài tẩy của mình.

Hắn ngẩng đầu, tựa hồ nhìn thấy ở kiến trúc xa xa, Kỷ Huyên Nhi đang chờ hắn trở về.

May mắn cuối cùng hắc bào trung niên cũng không tiếp tục áp dụng động tác gì khác, nhìn thấy Tần Phàm xoay người sang nơi khác, hắn lại mang theo nụ cười quay nhìn tiểu Chiến, tựa hồ đối với hắn mà nói Tần Phàm chẳng đáng cho hắn quan tâm.

Từ chỗ Tần Phàm đi tới dãy kiến trúc chỉ khoảng vài ngàn thước khoảng cách.

Một khoảng cách như vậy nếu ở lúc bình thường Tần Phàm chỉ vài lần hô hấp đã đi tới, nhưng hiện tại đoạn đường này biến thành thật dài, tốc độ của hắn biến thành thật chậm, đi phải hơn một khác mới tới mục đích.

Lúc hắn đứng lại trước mặt Kỷ Huyên Nhi, rốt cục thở phào một hơi nhẹ nhõm, cả người chợt buông lỏng xuống.

- Huynh không sao chứ?

Kỷ Huyên Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Không có việc gì…

Tần Phàm chậm rãi xoay người, phát hiện không còn thấy tăm hơi của tiểu Chiến cùng hắc bào trung niên, trong lòng của hắn thật hỗn loạn, cuối cùng trả lời thật khẽ.

- Tần Phàm, ngươi thật là lợi hại, lần này có thể cảm ngộ trong thời gian lâu như vậy, lần này xem như ngươi giúp Mạc Lợi thần đảo chúng ta đại xuất danh tiếng!

Mạc Thiên Dương tựa hồ không biết vừa rồi Tần Phàm đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Tần Phàm đi tới liền cười nói.

- Thiên Dương huynh quá khen, ta có chút mệt mỏi, ta muốn đi nghỉ ngơi một chút.

Lúc này Tần Phàm chỉ miễn cưỡng mỉm cười, sau đó đi vào trong tòa nhà tìm một chỗ nghỉ ngơi.

Trong tim của hắn lúc này thập phần trầm trọng, hắn cần được yên tĩnh một chút.

Kỷ Huyên Nhi tựa hồ cảm ứng được suy nghĩ của Tần Phàm, cũng không nói chuyện mà lẳng lặng đi theo phía sau.

- Được, ngày mai khi cuộc thi bắt đầu ta sẽ đến gọi ngươi!

Mạc Thiên Dương đương nhiên không biết Tần Phàm đã trải qua áp lực lớn như vậy, chứng kiến hình dáng của Tần Phàm hắn đành nói theo, vốn hắn còn đang tò mò Tần Phàm làm sao nhận thức thiên tài của Yêu Thần đảo, nhưng hiện tại cũng đành phải bỏ qua.

Tòa nhà do Mạc Lợi đảo chủ kiến thành tràn ngập thổ hệ năng lượng nồng đậm. Tần Phàm có thể cảm giác được nguyên giới lực trong thân thể hắn cường đại hơn rất nhiều, thậm chí đã tăng lên gấp mấy lần.

Mà trong tòa nhà không thiếu phòng trống, Tần Phàm tùy tiện tìm một phòng vào nghỉ ngơi.

Một nguyên nhân là bởi vì tiểu Chiến gia nhập Yêu Thần đảo làm hắn bị đả kích lớn, trong lòng khó thể thừa nhận, về phương diện khác hắn cũng cần phải cẩn thận tiêu hóa một chút những gì hắn đã cảm ngộ được trước đó, xem như lần gia tăng thực lực cuối cùng trước cuộc chiến.

Sau một đêm.

Sáng hôm sau ánh mặt trời xuyên thấu qua sương sớm chiếu xuống Thiên Tài Đảo, trong khoảnh khắc mảnh đất thần kỳ phảng phất giống như chốn tiên cảnh, tựa hồ theo ánh mặt trời chiếu xuống, từng luồng nhiệt huyết sôi trào, từng luồng ý chí thức tỉnh.

Mà lúc này rốt cục tâm tình Tần Phàm cũng dần dần bình tĩnh lại.

Hắn đã nghĩ thông suốt, mặc dù tiểu Chiến là yêu thú luôn đi theo hắn từ Vũ Thiên đại lục tới nơi này, nhưng cũng không phải đồ vật gì phụ thuộc riêng của hắn, cũng có được quyền lợi theo đuổi thực lực càng mạnh. Yêu Thần đảo vốn là thánh địa của yêu thú, có thể đến nơi đó tu luyện là giấc mộng của toàn bộ yêu thú, tiểu Chiến làm như thế cũng không sai.

Hắn chỉ hi vọng mình thật nhanh có được đủ thực lực, sau đó đi tìm Yêu Thần giải quyết ân oán, nhưng hắn cũng không dám nghĩ nếu mình đi tới Yêu Thần đảo trên đường gặp được tiểu Chiến sẽ như thế nào.

- Hi vọng giữa ta và đệ không có một ngày như thế đi!

Hắn hít sâu một hơi, trong lòng thầm nói.

Trải qua một đêm lắng đọng lại, cảnh giới ngũ kiếp bán thần đỉn phong của Tần Phàm đã hoàn toàn kiên cố xuống. Lúc này nguyên giới trong cơ thể hắn đã mài hợp càng thêm thuận lợi, đã vô cùng rộng lớn, ngũ hành hình thành cảnh quan tự nhiên đã bắt đầu vận chuyển.

Chỉ còn một đường là đến lục kiếp bán thần cảnh giới, nếu có cơ hội hắn sẽ nhanh chóng vượt qua.

Quan trọng nhất là vài loại vũ kỹ ma chủng cùng nguyên giới lực kết hợp thật lưu loát, hắn thậm chí cảm giác được Đại La Diệt Ma Quyền cùng Ma Tướng Quyền kết hợp chung một chỗ, chỉ là hiện tại còn bị hoàn cảnh giới hạn cho nên còn chưa thể thí nghiệm mà thôi.

Đến lúc đó uy lực tăng lên, hắn thật sự có chút chờ mong.

- Tần huynh, đã tới thời điểm xuất phát tới chiến trường Thiên Tài Đảo!

Lúc này thanh âm Mạc Thiên Dương vang lên bên ngoài cửa phòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status