Đan vũ càn khôn

Chương 238: Cửu Chuyển Chân Vũ đan cùng Tam trọng Man Ngưu Xông (1)


Mục tiêu thứ hai là tăng nội tình gia tộc lên, vốn mục tiêu này cũng có thể thông qua chút ít Trúc Cơ Đan mà Chân Vũ Thánh điện tặng cùng tự mình luyện chế kia đến đề thăng, nhưng vẫn là quá chậm, khả năng phải gần mười năm mới có hiệu quả!

Mà có Cửu Chuyển Chân Vũ đan này lại bất đồng, cái kia là siêu cấp đan dược có thể để cho tu luyện giả từ Võ đồ đến Tiên Thiên không có chướng ngại!

Đã có Cửu Chuyển Chân Vũ đan này, chỉ cần qua năm ba năm, Nam Phong Tần gia liền có thể sinh ra một số lượng Tiên Thiên Võ sư không ít rồi! Bởi như vậy, nội tình gia tộc dĩ nhiên có thể tăng lên.

- Ách, đối với Luyện Đan Sư bình thường mà nói, tỉ lệ thành đan bình quân chỉ có 1%? Cái này thật đúng là đủ thấp.

Nhưng Tần Phàm nhìn nội dung đan phương xa hơn, không khỏi hơi có chút kinh ngạc.

- Khống chế độ ấm vậy mà cần nghiêm khắc khống chế đến trình độ này.

- Độ tinh khiết của linh dịch phải là 100%?

- Phải tiến hành chín lần tụ linh?

Khi Tần Phàm xem hết đan phương, trên mặt cũng không khỏi co rúm, phát hiện Cửu Chuyển Chân Vũ đan này không chỉ cần linh dược trân quý, hơn nữa đối với kỹ thuật của Luyện Đan Sư có yêu cầu thật lớn.

- Coi như là ta, tỉ lệ thành công đoán chừng cũng sẽ không vượt qua 10% a...

Tần Phàm xem hết yêu cầu luyện chế Cửu Chuyển Chân Vũ đan, trong nội tâm âm thầm đoán chừng.

- Bất quá dược tài cần thiết luyện chế Cửu Chuyển Chân Vũ đan, trong dược cốc ngược lại là cơ bản đều có.

Tần Phàm lại nhìn đan phương hai lần, cơ bản nhớ kỹ tất cả nội dung, sau đó liền thả lại trong trữ vật giới chỉ.

- Tiểu tử, kia là vật gì? Vậy mà khiến ngươi cười ngây ngô lâu như vậy.

Lúc này thanh âm trêu tức của Cổ Mặc truyền đến.

- Đan phương Cửu Chuyển Chân Vũ đan.

Tần Phàm nhàn nhạt nói.

- Dĩ nhiên là đồ vật nghịch thiên này?

Cổ Mặc cũng chấn động:

- Thứ này rất khó luyện chế a?

- Ân, rất khó.

Tần Phàm tiếp tục đáp:

- Đoán chừng toàn bộ Đại Càn quốc cũng sẽ không có mấy người có thể luyện chế.

- Bên trong mấy người này, có một cái là ngươi?

Cổ Mặc cười cười hỏi, hôm nay hắn đối với kỹ thuật luyện dược của Tần Phàm đã tin tưởng không nghi ngờ rồi, tuy tuổi không lớn lắm, nhưng thuật luyện dược ở toàn bộ Đại Càn quốc, cũng không có mấy người có thể vượt qua, ít nhất hắn chưa từng gặp qua luyện dược sư nào giống như Tần Phàm, có tỉ lệ thành đan cao như vậy.

- Đừng quá để mắt ta, còn phải thử qua mới biết được.

Tần Phàm cười khổ lắc đầu, thật sự là hắn có lòng tin có thể luyện chế, nhưng mà đối với tỉ lệ thành đan lại không lạc quan.

- Đúng rồi, hiện tại Hầu Chung kia ra sao?

Tần Phàm hỏi ngược lại.

- Ha ha, thoạt nhìn dược lực sắp luyện hóa xong rồi, chỉ là không biết hắn có trốn hay không thôi.

Cổ Mặc cười nói, lối ra đang ở bên cạnh Hầu Chung, hơn nữa không ai nhìn xem hắn, nếu như hắn thật sự muốn chạy trốn, này sẽ là cơ hội tốt nhất.

- Chạy cũng tốt, ta không muốn đêm dài lắm mộng.

Tần Phàm lạnh nhạt nói, mặc dù Hầu Chung này có chút bổn sự, nhưng dù sao chỉ là cảnh giới Võ sư, đối với Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mà nói cũng không phải nhân tài thập phần cần, chỉ là vừa rồi đối phương cầu xin tha thứ như vậy, còn thề son sắt, hắn cũng không nhẫn tâm ra tay.

Chẳng qua nếu như hiện tại đối phương đào tẩu, cái này cũng trách không được hắn vô tình.

- Hắc hắc, đã đến.

Lúc này Cổ Mặc nói.

- Hắn có do dự không?

Tần Phàm hỏi.

- Cái kia thật không có, vừa luyện hóa hết trực tiếp đi về phía bên này rồi.

Cổ Mặc khẽ cười nói:

- Ha ha, một luyện dược sư linh hoàn cấp17 tuổi, ta nghĩ chỉ chần Hầu Chung này có chút đầu óc, sẽ biết nên lựa chọn như thế nào, từ biểu hiện của hắn xem ra, người này xem như là người thông minh.

- Thiếu gia, ta đã luyện hóa xong Trung Võ hoàn rồi.

Lúc này thanh âm của Hầu Chung từ bên ngoài sơn động vang lên, giống như có hưng phấn ức chế không nổi. Một mạo hiểm giả bình thường như hắn, lại có cơ hội phục dụng luyện dược cao cấp như vậy, cái này đối với hắn mà nói, xác thực là một sự tình làm cho người kích động.

- Vào đi.

Tần Phàm nhàn nhạt nói.

- Thiếu gia.

Sau khi Hầu Chung đi vào, cung kính đứng đấy.

- Ngươi nói ngươi kỹ thuật truy tung không tệ, chỉ là không biết kỹ thuật tìm người của ngươi thì như thế nào?

Tần Phàm nhìn Hầu Chung, bình tĩnh hỏi thăm.

- Tiểu nhân không dám ba hoa, nhưng thiếu gia có chuyện gì cứ việc phân phó, tiểu nhân tất đem hết khả năng.

Hầu Chung thật tâm đáp.

- Tốt, nhiệm vụ ta cho ngươi rất đơn giản, cái kia chính là giúp ta tìm được nữ tử lần trước ngươi truy tung tới nơi này, còn phải tìm gia tộc của nàng là gì.

Tần Phàm nhàn nhạt nói, sau đó lấy ra một tờ giấy trắng, ở phía trên viết lên hai chữ "Tần Phàm" bỏ vào phong thư, sau đó giao cho Hầu Chung, tiếp tục nói:

- Ngươi cầm cái này đi Thanh Thạch trấn tìm Trần Kỳ của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, hắn sẽ tiếp nhận ngươi, về sau ngươi là người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, ngươi có tin tức gì cũng có thể nói cho hắn biết.

- Vâng, thiếu gia.

Hầu Chung kia tiếp nhận thư tín, cung kính đáp.

- Nếu như làm tốt, ta sẽ không bạc đãi ngươi, trong ba năm cho ngươi thành Tiên thiên võ sư cũng không phải việc khó gì.

Tần Phàm nhàn nhạt nói:

- Hơn nữa, ta nghĩ Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cũng là một địa phương rất thích hợp phát huy tài năng của ngươi.

- Nhất định sẽ không để cho thiếu gia thất vọng.

Hầu Chung hai mắt sáng ngời, trong nội tâm có chút kích động, trong ba năm thành Tiên thiên võ sư, cái này ở trước kia đối với hắn mà nói là nghĩ cũng không dám nghĩ! Bất quá vừa rồi ăn vào Trung Võ hoàn, hắn đối với cái này đã tin tưởng không nghi ngờ rồi.

- Ngươi hiện tại lên đường đi.

Tần Phàm phất phất tay nói ra.

- Vâng, thiếu gia.

Hầu Chung tiếp tục cung kính đáp, sau đó do dự một hồi, mới mở miệng nói ra:

- Thiếu gia, không biết tiểu nhân có thể chôn cất thi thể của đoàn trưởng trước kia không? Dù sao lấy trước hắn đối với tiểu nhân cũng rất tốt.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó Hầu Chung liền lui ra ngoài.

Hầu Chung này giảng tín nghĩa, Tần Phàm ngược lại càng thêm tin tưởng hắn.

...

Tần Phàm ở lại dược cốc này đã có nửa tháng rồi.

- Thành công rồi.

Một thanh âm hơi có chút hưng phấn từ trong thạch thất truyền ra.

- Hô… nửa tháng rồi, lúc này mới luyện thành viên Cửu Chuyển Chân Vũ đan thứ nhất, thật đúng là đủ khó.

Tần Phàm cũng không khỏi thở dài một hơi, bất quá luyện chế thành công viên thứ nhất, hắn đã có kinh nghiệm, về sau thời điểm luyện chế sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

- Dù sao cũng là đan dược trong truyền thuyết, ngươi có thể luyện chế ra đã là không tệ rồi.

Cổ Mặc ở một bên nhếch miệng nói:

- Cửu Chuyển Chân Vũ đan là đan dược nghịch thiên như vậy, nếu như luyện chế còn như Hồi Khí Đan, kia không phải sẽ khiến người điên cuồng sao?

- Đó cũng phải, đáng tiếc đối với bản thân ta mà nói lại không có chỗ lợi gì.

Tần Phàm nói ra, Cửu Chuyển Chân Vũ đan này đối với dưới Tiên Thiên còn hữu dụng, hắn đã đột phá đến Tiên Thiên, là vô dụng rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status