Đan vũ càn khôn

Chương 281: Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng lão, chết?


Con ngươi Tần Phàm lạnh lùng nhìn xem Tần Mậu này, sát cơ càng đậm, tam trọng Man Ngưu xông này chính là Cổ Mặc kết hợp Man Ngưu xông cùng Huyền Minh tam trọng phá lấy được trên người Tần Hạo Bạch mà được, không thể tưởng được Tần Mậu này vậy mà còn nhận ra, lại suy đoán đến năm đó Tần Hạo Bạch chết cùng mình có quan hệ!

Nhưng hắn biết rõ việc này tuyệt đối không thể bạo lộ, nếu không rất có thể sẽ khiến Càn Kinh Tần gia quang minh chính đại đối phó Nam Phong Tần gia.

- Lão cẩu, ngươi biết được nhiều lắm!

Dưới chân đạp mạnh trên mặt đất, thân hình Tần Phàm lao ra, không có cho Tần Mậu này một chút thời gian để thở, mãnh liệt tiến công lần nữa.

Càn Kinh Tần gia thập tam trưởng lão Tần Mậu này, phải chết!

- Tiểu tạp chủng, quả nhiên là ngươi! Càn Kinh Tần gia chúng ta sẽ không bỏ qua ngươi!

Tần Mậu kia nhìn Tần Phàm hằm hằm, khí kình toàn thân di động, tựa hồ là cực kỳ tức giận, hận không thể lập tức xé xác hắn.

- Cứ tự nhiên.

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói, hắn đã nhìn rất rõ. Vừa rồi hắn giết Tần Nghiệp, là Linh Vũ sư của Càn Kinh Tần gia, hơn nữa lại để cho Tần Mậu này biết tiềm lực đáng sợ của hắn, cho dù không có chuyện Tần Hạo Bạch, tin tưởng Càn Kinh Tần gia kia cũng sẽ không chịu buông tha hắn.

Đương nhiên, về sự tình hắn giết Tần Hạo Bạch, tự nhiên là không truyền ra ngoài cho thỏa đáng, nếu không đệ tử dòng chính bị giết, đầy đủ để cho Càn Kinh Tần gia tìm được lý do trực tiếp động thủ với Tần Phàm.

Hôm nay bởi vì hai người thi đấu thanh thế thức sự quá to lớn, mạo hiểm giả bốn phía vì bị dư âm ảnh hưởng, đều thối lui xa xa, hơn nữa trên chiến trường tiếng giết một mảnh, ngược lại là không cần lo lắng có người nghe được bọn hắn đối thoại.

Cho nên chỉ cần giết Tần Mậu này, hết thảy vẫn như thường! Dù cho có đồn đãi truyền đi là mình giết Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng lão, sợ cũng không có mấy người tin tưởng, chớ nói chi chuyện này là Tần Mậu âm thầm động thủ, Càn Kinh Tần gia là phương đuối lý, có lẽ sẽ khiến cho bọn hắn đối với Tần Phàm càng thêm kiêng kị! Nhưng không thể cấu thành lý do cho bọn hắn trực tiếp động thủ!

- Kỳ thật ta cũng sẽ không bỏ qua Càn Kinh Tần gia ngươi đấy!

Tần Phàm lập tức cười lạnh một tiếng, trường đao cắt ngang, khí kình cường hoành mang theo khí tức nóng rực cuồn cuộn chém tới trước ngực Tần Mậu.

Bởi vì lúc này ở dưới trọng lực gấp trăm lần, tốc độ của Tần Mậu không bằng Tần Phàm, thấy trường đao của Tần Phàm chém tới, hắn căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng lần nữa!

Tần Mậu này tu luyện chính là Kim Hành nguyên khí, tuy được khí kình bao trùm, vốn một đôi tay thịt cũng cứng rắn như vũ khí, nhưng vũ khí của Tần Phàm chính là Hỏa Vân đao, cũng không phải là vũ khí bình thường!

Bản thân Hỏa Vân đao này mang theo khí tức nóng rực, mà Tần Phàm tu luyện lại chính là Hỏa hệ nguyên khí, Hỏa khắc Kim, mấy lần đối bính, Tần Mậu ăn không ít thiệt thòi.

Tăng thêm lực lượng nhục thân của Tần Phàm mạnh đến nổi đáng sợ, mỗi nhất kích đều có ngàn cân, hơn nữa mang theo đao ý Bá Đạo, Tần Mậu cảm thấy mình đối kháng thoáng một phát, thân thể đã bị chấn đến ngũ tạng lệch vị. Cố tình muốn thối lui sử dụng vũ kỹ, nhưng tốc độ của Tần Phàm lại nhanh hơn hắn, Như Ảnh Tùy Hình, từng bước áp bức, căn bản không để cho hắn bất cứ cơ hội nào.

Cho nên qua hai lần giao phong, Tần Mậu vẫn luôn là bị Tần Phàm đè đánh, thân hình không ngừng lui về phía sau, dưới chân không ngừng giẫm ra hố, tóc bay loạn xạ, quần áo trên người cũng có chút rách rưới, có thể nói là chật vật không chịu nổi.

Phanh!

Rốt cục, Tần Mậu này còn không dễ dàng tìm được một cơ hội, dùng nguyên võ chi khí hùng hậu ngưng ra một cái tấm chắn kim sắc trước người, chặn một kích mạnh mẽ kế tiếp của Tần Phàm, thân hình nhanh chóng thối lui vài chục bước, cũng mượn cái này kéo ra chút khoảng cách, thoáng trì hoãn một hơi.

ThấyTần Phàm rất nhanh lại muốn bức gần tới, hắn cắn răng một cái, hai tay đột nhiên kết thành một thủ thế kỳ quái, lập tức kim sắc lưu quang di chuyển toàn thân của hắn, vào lúc này khí kình toàn thân hắn đều bị dẫn dắt, không ngừng nhảy động ra bên ngoài.

Xì xì!

Đột nhiên thanh âm rất nhỏ vang lên, như dòng điện tích lũy, hào quang kim sắc như tơ ở trên thân thể Tần Mậu không ngừng hiện lên, sau đó một quang cầu kim sắc khoảng ba bốn trượng, bắt đầu bao phủ cả người hắn.

Quang cầu kim sắc này vô cùng chói mắt, giống như mặt trời chiếu sáng trọn bầu trời đêm, che dấu cả người Tần Mậu ở trong đó, làm cho người ta nhìn không thấy thân ảnh của hắn.

- Một chiêu này thoạt nhìn phải hao phí không ít nguyên võ chi khí, lão gia hỏa này đến tột cùng là làm cái gì?

Tần Phàm trông thấy Tần Mậu này đột nhiên xuất thủ như vậy, không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn.

Nhưng xuất phát từ cẩn thận, Tần Phàm cũng không dám tùy tiện công kích qua, chỉ đứng tại nguyên chỗ nhìn xem mặt trời kim sắc kia, âm thầm đề phòng, nhìn xem đối phương đến tột cùng là muốn làm cái gì.

Tần Mậu này làm ra thanh thế lớn như vậy, tự nhiên là hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, mà nhìn xem mặt trời kim sắc này, trong nội tâm mọi người đều kinh ngạc không thôi.

Có thể hình thành quang cầu lớn như thế, cái kia cần hao phí võ khí là bọn hắn không cách nào tưởng tượng! Đương nhiên, đại bộ phận người trong bọn họ cũng không cách nào tưởng tượng được nguyên võ chi khí đến tột cùng là như thế nào, chỉ biết là lúc này Tần Mậu cho người cảm giác rất mạnh!

Mà ở dưới ánh sáng kim quang, thân ảnh đơn bạc của Tần Phàm càng lộ ra đơn bạc rất nhiều, cho người cảm giác yếu nhược. Vào lúc này, đoàn viên của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn cũng không khỏi vì đoàn trưởng bọn họ lo lắng.

- Lão cẩu, muốn trốn trong đó sao? Còn chưa cút ra nhận lấy cái chết?

Tần Phàm nhìn xem tiểu mặt trời kim sắc kia, tựa hồ đang không ngừng lớn mạnh, đã qua gần 10 giây mà không thấy thân ảnh Tần Mậu kia hiển hiện ra, hắn cố ý chửi bậy một tiếng.

Nhưng thấy bên trong vẫn không có tin tức truyền ra, hắn liền thử chém vào quang cầu một đao, lập tức một đạo đao khí hẹp dài mang theo tiếng xé gió bén nhọn chém về phía trước.

Bồng!

Tần Phàm phát ra một đạo đao khí này rơi xuống mặt ngoài quang cầu, giống như là bùn nhão vào nước, vậy mà chậm rãi tan rã, cuối cùng ở phía trên thậm chí không có để lại một tia rung động.

- Lão gia hỏa này quả nhiên có chút bổn sự.

Tần Phàm không khỏi nhướng mày.

Nhưng vào lúc này, quang cầu kim sắc cực lớn kia bắt đầu quay cuồng, tựa hồ có rất nhiều quái thú phẫn nộ ở bên trong lao nhanh gầm thét, nhưng hào quang kim sắc này ngược lại càng trở nên chói mắt, chiếu bốn phía giống như ban ngày.

XÍU...UU!! XÍU...UU!! XÍU...UU!!

Đột nhiên ở bên trong quang cầu kia có vô số chùm tia sáng sắc bén lao ra, tiếng xé gió lợi hại không dứt bên tai, từng đạo lưu quang, như vô số mũi tên mạn thiên phi vũ, nhưng mục tiêu của tất cả bọn nó đều là hướng về Tần Phàm!

- Hừ, phải ra rồi ư!

Tần Phàm thầm hừ một tiếng, sau đó Hỏa Vân đao trong tay không ngừng vung vẩy, ngăn từng mũi tên kia, mà những mũi tên rơi vào trên người hắn, bởi vì có Huyền Vũ chi khí cứng rắn trải rộng toàn thân, nên không có tạo thành tổn thương rất lớn. xem tại

- Lão cẩu, ngươi cố ý mê hoặc lâu như vậy, cũng chỉ có trình độ này sao?

Tần Phàm khinh thường cười cười, nhưng ngay sau đó, lúc hắn nhìn lại quang cầu kia lần nữa, lại phát hiện quang cầu này bắt đầu cực kỳ nhanh co rút lại, thân ảnh Tần Mậu cũng dần dần hiển lộ ra.

- Có phải mê hoặc hay không ngươi rất nhanh sẽ biết!

Thanh âm tràn đầy tự tin của Tần Mậu cũng vào lúc này truyền đến.

Oanh!

Một tiếng chấn vang, thân hình Tần Mậu hoàn toàn hiển lộ ra, toàn thân hắn lúc này bị một tầng kim sắc bao vây, cả người giống như mặc vào kim giáp cứng rắn, mà phía trên kim giáp còn nhô lên gai nhọn, lộ ra dữ tợn và uy phong lẫm lẫm.

Bành!

Dưới chân đạp mạnh, thân hình Tần Mậu cực kỳ nhanh phóng tới Tần Phàm, vào lúc này tốc độ của hắn lại không hề bị Huyền trọng vực ảnh hưởng, thậm chí còn nhanh hơn lúc nãy không ít, thoáng qua trong lúc đó liền đi tới trước mặt Tần Phàm.

XÍU...UU!!

Trên nắm tay đột nhiên xuất hiện một cây thật dài nhọn hoắt, giống như trường mâu đâm tới lồng ngực Tần Phàm.

- Đoàn trưởng cẩn thận!

Vương Thành một mực chú ý lại đây thấy một màn như vậy cũng không khỏi kêu ra tiếng, mà một cái thất thần này, thiếu chút nữa bị đối thủ đánh trọng thương.

Nhưng tốc độ của Tần Mậu thật sự là quá nhanh, thanh âm của Vương Thành còn chưa rơi, Tần Phàm cũng không kịp né tránh, cây gai nhọn hoắt kia thẳng tắp đâm trúng lồng ngực Tần Phàm.

- Đoàn trưởng!

Bên này thanh thế cực lớn sớm đã hấp dẫn mọi người chú ý, vào lúc này rất nhiều đoàn viên của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đồng dạng thấy được một màn này, cũng không khỏi kinh hô ra tiếng, thậm chí có đoàn viên không biết tự lượng sức mình tiến lên hỗ trợ.

Nhưng vào lúc này…

- Lão cẩu, như vậy thôi sao?

Tần Phàm lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng đối phương, trong miệng cười lạnh nói.

Chỉ thấy lúc này trường mâu trên nắm tay Tần Mậu kia đã bị một cổ khí lưu hoàng sắc chống đỡ, mà hai tay của Tần Phàm cũng thò ra, nắm chặc cổ tay của đối phương.

Sau khi Tần Mậu thi triển một chiêu vũ kỹ quỷ dị này, khách quan mà nói hoàn toàn chính xác là tốc độ cùng lực lượng đều đề cao rất lớn, hơn nữa từ kim giáp này xem ra, phòng ngự cũng sẽ không thấp!

Nhưng mà…

Tần Phàm cũng không yếu! Hắn luyện hóa được viên Huyền Vũ Ma chủng thứ ba, ngoài thân có được một tầng phòng ngự Huyền Vũ chi khí siêu cường, cứng rắn như bảo giáp!

Hơn nữa khí lực bản thân hắn cũng đã vượt xa một nửa Linh Vũ sư, cho nên một kích nhìn như vô cùng hung hãn của Tần Mậu này, chỉ là vừa đột phá Huyền Vũ chi khí của Tần Phàm, chạm vào da của Tần Phàm, để lại một vết máu nhẹ nhàng mà thôi!

Hôm nay, cổ tay của Tần Mậu đã bị Tần Phàm bắt lấy, chỉ bằng vào lực lượng, người phía trước như thế nào bì kịp được hắn!

Tần Mậu này sai rồi, hắn không nên cùng Tần Phàm cận thân bác đấu!

Tần Phàm dứt khoát buông tha Hỏa Vân đao, sau đó hai tay nắm chặc cổ tay Tần Mậu, bàn chân đạp mạnh, mãnh liệt dùng lực, kéo cả người Tần Mậu lên, tại chỗ xoay tròn hai vòng, lại nặng nề nện trên mặt đất!

Oanh!

Cái ném này, trực tiếp làm mặt đất xuất hiện một cái hố to, trên mặt Tần Mậu xuất hiện biểu lộ kinh ngạc vạn phần, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra phòng ngự cùng lực lượng của Tần Phàm vậy mà cường đến trình độ này!

Hắn biết rõ trạng thái vừa rồi của mình, vô luận tốc độ hay lực lượng đều có thể nói là đã đạt đến Linh Vũ sư đỉnh phong! Nhưng vẫn không gây thương tổn cho Tần Phàm!

Cái quái thai này! Hoàn toàn là quái thai!

Trong nội tâm Tần Mậu lật lên sóng to gió lớn, hắn biết rõ vô luận như thế nào cũng phải giết chết thiên tài tiềm lực vô hạn trước mắt này!

Chẳng qua hiện nay hắn đã bị Tần Phàm chế trụ, căn bản không cho phép hắn đa tưởng! Vừa mới ném Tần Mậu tới mặt đất, ngay sau đó Tần Phàm liền một quyền đập tới bộ ngực của hắn!

Bành!

Nhưng Tần Phàm chỉ cảm thấy phía trên kim giáp này truyền đến phản lực cường hoành, một quyền này của hắn vậy mà không có lưu lại một vết rách.

Trên mặt Tần Mậu lộ ra một tia trêu tức vui vẻ, hắn đối với trạng thái phòng ngự của mình hiện tại rất có tự tin, cho dù là Linh Vũ sư đỉnh phong khó có thể đánh bại.

Thấy Tần Phàm không làm gì được mình, lập tức toàn thân Tần Mậu này đột nhiên có vô số gai nhọn xông ra, cả người dữ tợn giống như con nhím.

Gai nhọn xuất hiện bất thình lình, Tần Phàm cũng không khỏi tránh ra nửa bước.

Nhưng mà, khi Tần Mậu đang có chút đắc ý muốn động thân, Tần Phàm lại lần nữa lấn người lên trước, đồng thời, cánh tay Kỳ Lân dữ tợn hiện ra trạng thái mạnh nhất, Linh Hàn sáo trang cũng đồng thời xuất hiện.

Oanh!

Nháy mắt sau đó, nắm đấm của Tần Phàm đập vào phía trên đầu lâu của Tần Mậu...

Lúc này toàn thân Tần Mậu đều bị khí kình kim sắc như thực chất bao phủ, thậm chí ở phía trên đầu lâu cũng tạo thành một mũ bảo hiểm kim sắc, thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, tựa hồ là không thể phá vỡ!

Tần Mậu đối với cái này cũng thập phần tự tin!

- Tiểu tử, không có tác dụng đâu, dùng lực lượng của ngươi, không có khả năng công phá phòng ngự của ta!

Tần Mậu nhìn nắm đấm của Tần Phàm công kích tới, trong hai tròng mắt hơi có chút khinh thường, nhưng ngay sau đó, hắn phát hiện cánh tay của Tần Phàm hiện ra lân giáp dữ tợn! Sau đó hắn chứng kiến một bao tay đặc biệt cũng xuất hiện trên nắm tay!

Bộ dáng trêu tức vui vẻ trên mặt Tần Mậu kia không khỏi trì trệ! Hắn nhớ rõ sau khi Triều thánh kết thúc, Tần Hạo Dương có hướng gia tộc đề cập tới, trong tay Tần Phàm nắm giữ vũ kỹ đặc thù, cánh tay có thể dị biến như của Thần thú gia tộc Đại Khôn quốc, nghe nói lực lượng có thể gia tăng rất lớn!

Kinh nghiệm nhiều năm cùng trực giác nói cho hắn biết, một quyền này của Tần Phàm mang theo khí lực hoàn toàn chính xác không giống bình thường, năng lượng nóng rực trong không khí bổ nhào vào trên mặt của hắn, nắm đấm chưa tới, nhưng quyền phong này thậm chí đã sớm để cho hắn cảm nhận được một tia bất an.

Trong nháy mắt nắm đấm của Tần Phàm rơi vào trên đầu Tần Mậu, biểu lộ trên mặt hắn thoáng chốc sinh ra rất nhiều biến hóa, từ trêu tức khinh thường đến ngạc nhiên ngưng trọng, lại đến khẩn trương và thống khổ, cuối cùng là tuyệt vọng cùng dữ tợn...

Bành!

Nắm đấm của Tần Phàm bộc phát ra khí kình cường hoành, nguyên võ chi khí Hỏa thuộc tính ở trong Linh Hàn bao tay phun ra, rốt cục hung hăng đánh vào đầu lâu của Tần Mậu!

Lập tức một thanh âm nặng nề vang lên, giống như là quả Boom chôn dưới bùn đất đột nhiên bạo tạc nổ tung, như là tầng mây dày đặc che chặn xuân lôi, thanh âm kia có chút áp lực, muốn oanh oanh liệt liệt, nhưng không thể phát huy vô cùng tinh tế.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status