Đan vũ càn khôn

Chương 542: Minh Nguyệt Lâu phong ba nhỏ (2)


- La Phỉ, Thái Dao tiểu thư cùng ngươi lại là quan hệ như thế nào? Chuyện của nàng ngươi có thể quản sao?

Nghe vậy Tần Phàm chậm rãi xoay người lại, ngồi trở lại chỗ ngồi. Hắn cầm lấy chén rượu, không nhanh không chậm uống một ngụm rượu, ngay cả nhìn cũng không nhìn người dưới thang lầu.

Chỉ là trong miệng nhàn nhạt nói.

Theo Tần Phàm xoay người lại, thiếu gia họ La ở cửa ra vào kia cũng thấy rõ khuôn mặt người phía trước, lúc này hắn giống như bị sấm đánh, ý nghĩ thoáng cái có chút trống rỗng rồi.

- Không... ta...

Hắn kinh ngạc mà nhìn thiếu niên áo xanh trước mắt kia, hắn nghĩ không ra vậy mà lại ở chỗ này gặp người kia, người mà hắn vẫn muốn tránh đi.

- Không phải hắn tiến vào Chân Vũ Thánh Địa sao? Như thế nào nhanh như vậy đã đi ra?

Trong lòng La Phỉ có chút rung động, các loại cảm xúc vào lúc này thập phần phức tạp.

La Phỉ này đúng là lúc trước thời điểm Tần Phàm cùng Thái Dao nhận thức, Thái Dao cầm Tần Phàm làm tấm mộc đến cự tuyệt hắn theo đuổi, đến từ Nhị phẩm Chân Vũ thế gia Lạc thành La gia

Lúc trước Tần Phàm cùng hắn còn có qua một ít ân oán, từng có một ít dây dưa.

Lúc trước tuy La Phỉ là khởi qua ý niệm đối phó Tần Phàm, nhưng sau khi Tần Phàm lấy được Triêu Thánh đệ nhất liền hoàn toàn bỏ đi.

Sau đó hắn biết rõ Chân Vũ Thánh Điện vì bảo trụ Tần Phàm, ngay cả Thánh chủ cũng tự mình ban xuống thần chỉ, hắn đối với thiếu niên áo xanh ở trước mắt này thậm chí nổi lên ý niệm tránh được nên tránh.

Dù sao Tần Phàm ngay cả Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Tần gia cũng dám nện, càng tương truyền Tần Hạo Dương cũng thiếu chút nữa chết ở hắn trên tay, hắn chỉ là một đệ tử của Nhị phẩm Chân Vũ thế gia, thậm chí còn không coi là đệ tử trọng yếu nhất, hắn có tự mình hiểu lấy! Sẽ không cho rằng Tần Phàm không dám giết mình!

Hơn nữa hắn thập phần tinh tường thực lực của mình cùng Tần Phàm sai biệt, lúc Tần Phàm chưa vào Chân Vũ Thánh Địa đã lợi hại như vậy rồi, hiện tại đi vào một năm, cho dù không có đạt tới Võ Tôn tất nhiên cũng mạnh thêm không ít! Có thể nói, hắn căn bản không có dũng khí giao thủ cùng Tần Phàm!

Cho nên, hắn thật sự rất sợ Tần Phàm sẽ một cái không cẩn thận giết chết mình.

- Nguyên lai là Tần huynh, thật sự có lỗi, ta còn tưởng rằng là ai... A... Ngươi cứ từ từ dùng...

Chứng kiến Tần Phàm, lúc này đến phiên La Phỉ như tiểu nhị Minh Nguyệt Lâu kia, ấp úng mà nói chuyện, khuôn mặt chồng chất lấy tươi cười.

Trông thấy một màn này, khách nhân của Minh Nguyệt Lâu mới vừa rồi còn bị thanh âm của La Phỉ và tiểu nhị hấp dẫn tới đều phát mộng rồi, thiếu niên áo xanh này đến tột cùng là thân phận gì? Thậm chí ngay cả Nhị phẩm Chân Vũ thế gia La Phỉ cũng phải hạ thấp tư thái!

- Cút!

Tần Phàm chỉ là đạm mạc liếc nhìn La Phỉ, đem một chút khí thế trùng kích đi qua, lập tức sắc mặt La Phỉ trắng bệch, sau đó cả người từ thang lầu lầu ba một mực lăn xuống dưới, không còn có bò lên rồi.

Nói cho cùng, Tần Phàm cùng La Phỉ này cũng không tính thù oán quá lớn, chỉ là bởi vì nguyên nhân Thái Dao, nên có một ít ma sát mà thôi, cho nên hắn cũng không có nghĩ qua động sát thủ đối với hắn.

Hơn nữa Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn cường giả, đối với một gã Tiên Thiên Võ sư nho nhỏ, thật đúng là không muốn hạ mình đi giết người.

Sau khi đuổi La Phỉ đi, Tần Phàm thật giống như sự tình gì cũng không có phát sinh, như không có việc gì cầm lấy chén rượu, nhìn xem ánh trăng bên ngoài, chậm rãi ăn uống. Về phần La Phỉ kia hắn cũng không muốn để ý tới nhiều hơn nữa, cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám trở về lần nữa.

Thấy vậy, tất cả mọi người ở tầng ba Minh Nguyệt Lâu hiện ra thần sắc trợn mắt há hốc mồm.

La Phỉ này kỳ thật ở bên trong Lạc thành coi như là một danh nhân, đến từ Nhị phẩm Chân Vũ thế gia, hơn nữa bản thân vẫn là một Tiên Thiên Võ sư, ở Lạc thành có thể nói không có nhiều người dám đắc tội hắn.

Nhưng hiện tại, thiếu niên áo xanh trước mắt này vậy mà trực tiếp dùng một ánh mắt để cho hắn lăn xuống cầu thang!

Hơn nữa La Phỉ kia xảy ra sự tình xấu hổ lớn như vậy, lại hoàn toàn không dám thốt một tiếng, chớ nói chi là đi tới tìm về mặt mũi.

Nhìn lại thiếu niên áo xanh này, còn bình tĩnh như thế, quả thực hoàn toàn không sợ Nhị phẩm Chân Vũ thế gia Lạc thành La gia kia tới tìm phiền toái.

- Hình như là Tần Phàm, Triêu Thánh đệ nhất Tần Phàm...

Đã qua thật lâu, mới có thực khách hơi lớn mật, cách rất xa vụng trộm đánh giá thiếu niên áo xanh bên cửa sổ, rốt cục nhận ra được.

- Là một mình một người đập phá môn hộ của Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia, Nam Phong Thành Tần Phàm?

Bức họa của Tần Phàm đã từng bị Càn Kinh Tần gia công bố qua, cho nên có không ít người nhận ra hắn.

- Thật là hắn, trách không được Nhị phẩm Chân Vũ thế gia Lạc thành La gia La Phỉ cũng sẽ sợ hắn như vậy.

Rất nhanh, sự tình Tần Phàm xuất hiện ở Minh Nguyệt Lâu đã được xác nhận.

- Tần Phàm ngay cả Càn Kinh Tần gia Tần Hạo Dương cũng dám thiếu chút nữa giết chết, thậm chí dám một mình đối kháng cùng cả Càn Kinh Tần gia, ngươi nói La Phỉ này có thể không sợ hắn sao?

Có người cười nói.

- Ha ha, Tần Phàm lợi hại mọi người đều biết, còn có năm đó Huyết Đường Lang Bang kia đi Nam Phong Tần gia đấu giá hội muốn gây chuyện, kết quả mấy trăm sơn tặc, kể cả hai gã Linh Vũ Sư một người cũng không còn!

Còn có người nói ra chuyện cũ của Tần Phàm.

- Huyết Đường Lang Bang kia được coi là cái gì? Các ngươi không biết một năm trước thời điểm Tần Phàm đi tham gia khảo hạch thăng phẩm Chân Vũ thế gia, trên đường đi bao nhiêu người đến chặn đường hắn sao?

- Thậm chí nghe nói Càn Kinh Tần gia còn xuất động Võ Tôn! Thậm chí cuối cùng Võ Thánh Càn Kinh Tần gia kia cũng xuất thủ! Kết quả thì sao?

Có người nói ra tin tức càng giật gân.

- Kết quả ra sao?

Có người hiếu kỳ hỏi.

- Như thế nào? Hiện tại Tần Phàm còn ngồi ở chỗ nầy, ngươi nói ra sao? Hơn nữa vừa rồi ta từng trải qua bên cạnh hắn, tuy cáchxa 10m, nhưng cái loại khí tức nầy... Ta không dám nói hắn nhất định là đã vượt qua cánh cửa kia, tóm lại ta ở trên người Cửu cấp Linh Vũ Sư, cũng không có cảm thụ qua loại khí tức này!

Thời điểm người nọ nói lên việc này, bàn tay đặt lên bàn cũng nhịn không được run nhè nhẹ.

- Đúng vậy, ta cũng không sợ các ngươi chê cười, vừa rồi ta muốn tới ngồi cái bàn gần cửa sổ kia đấy, nhưng mà ta vừa đi tới gần, cũng cảm giác được một loại áp lực rất lớn, cuối cùng ta vẫn là không dám ngồi ở chỗ kia.

Rất nhanh thì có một người xác nhận nói ra.

Mọi người để ý mà đánh giá tầng ba Minh Nguyệt Lâu thoáng một phát, quả nhiên phát hiện ở bốn phía gần Tần Phàm kia, một mảng lớn vị trí đều không có người nào dám ngồi.

- Chưa đủ hai mươi tuổi, đã là Võ Tôn cường giả? Điều này sao có thể?

Bất quá tuy tận mắt nhìn thấy, tự mình cảm thụ, nhưng trong nội tâm mọi người đều không thể tin được, bởi vì Tần Phàm thật sự là quá trẻ tuổi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status