Đan vũ càn khôn

Chương 556: Ta muốn Đồ Long (2)


Thật sự là quá mạnh mẽ!

Thậm chí có chút ít tộc nhân đang cùng yêu thú độc đấu trong Nam Phong Thành, bởi vì bị thanh thế như vậy hấp dẫn, mà ở dưới không cẩn thận thất thần, để cho yêu thú trảo tổn thương, cắn bị thương!

Nhưng những người này căn bản không thèm để ý chút thương thế cùng đau đớn ấy, ngược lại là kế tiếp phát huy ra chiến lực càng mạnh hơn nữa!

Từ lúc này bắt đầu, một điểm lo lắng vừa rồi của mọi người đối với Tần Phàm kia lập tức tan thành mây khói, mỗi người đối với thủ vệ chiến này cũng bắt đầu tràn đầy tin tưởng.

Tần Phàm thật sự là nguồn suối tin tưởng của bọn hắn!

Trụ cột và linh hồn để toàn bộ Nam Phong Thành dựa vào!

Tất cả mọi người có một loại cảm giác như vậy, chỉ cần có thiếu niên này ở đây, Nam Phong Thành vĩnh viễn sẽ không ngã xuống!

Nhìn đến một đao kia của Tần Phàm tạo thành thương thế đối với Độc Giác Giao Long, dù là Cổ Mặc sớm có chuẩn bị cũng không khỏi chấn động lần nữa, vừa rồi hắn phát ra một kích cường lực, bị Độc Giác Giao Long kia đơn giản đánh nát bấy rồi! Nhưng một kích này của Tần Phàm, lại đơn giản trảm Độc Giác Giao Long bị thương!

Thực lực hai người so sánh với như thế nào, cao thấp có thể phán!

- Hảo tiểu tử, bản Võ Thánh vốn đang lo lắng ngươi trong thời gian ngắn như vậy đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, căn cơ sẽ có chút bất ổn, nhưng hôm nay xem ra, tiểu tử này thật sự là không thể theo lẽ thường phán đoán, tuy hiện tại chỉ là Võ Tôn cấp một, nhưng cái công kích này... Chậc chậc, coi như là Võ Tôn cấp năm cũng không có khả năng có được a!

Lập tức, Cổ Mặc không khỏi lại lần nữa sợ hãi thán phục, tuy cảnh giới của hắn bây giờ cao hơn Tần Phàm, nhưng ở trên thực lực hắn lại chỉ có thể cảm thấy không bằng rồi.

Cổ Mặc đã từng là Võ Thánh, ánh mắt của hắn rất chuẩn, thậm chí hắn còn có thể nhìn ra được, vừa rồi một kích kia của Tần Phàm còn không phải là công kích mạnh nhất!

Hắn từ nguyên khí bốn phía chấn động kia có thể cảm giác được, năng lực điều khiển đối với nguyên khí của Tần Phàm, so với khi hắn có được bản thể còn mạnh hơn!

Vào lúc này, hắn không thể không thừa nhận, Tần Phàm thật là trò giỏi hơn thầy rồi!

- V Tôn Giả kia không phải là lão sư của Tiểu Phàm sao? Như thế nào... thực lực của Tiểu Phàm so với hắn còn mạnh hơn?

Mà ngay cả Tần Hồng, sau khi nhìn đến kết quả này, trong nội tâm khiếp sợ cùng kinh hỉ càng là tột đỉnh!

Con của mình không chỉ đã trở thành Võ Tôn, hơn nữa thực lực so với Võ Tôn sư phụ của hắn còn mạnh hơn!

Nam Phong Tần gia thật sự sinh ra một Võ Tôn! Một Võ Tôn hàng thật giá thật chưa đủ hai mươi tuổi, hơn nữa thực lực cường hãn! Đây tuyệt đối là một đại sự vinh quang, làm rạng rỡ tổ tông!

Cái này để cho hắn thân là một tộc trưởng, một mực có mộng tưởng chấn hưng gia tộc mà nói, lực trùng kích kia là cực lớn!

Đối với loại vinh quang này, tất cả đệ tử Nam Phong Thành đều có được cảm thụ đồng dạng!

Mà bản thân Tần Phàm, nhìn đến một kích kia của mình tạo thành thương thế cho Độc Giác Giao Long, kỳ thật cũng không khỏi có một phen hào hùng bắt đầu khởi động!

Thất cấp yêu thú, đại vật khổng lồ!

Cái này đã từng là tồn tại cường đại, chỉ dùng một móng vuốt cũng có thể chụp chết mình!

Hắn vẫn còn nhớ rõ lúc trước hắn mới vào yêu thú sơn mạch, Ngũ Hổ Phệ Long, tràng diện kia sao mà đồ sộ! Độc Giác Giao Long kia ở vào suy yếu kỳ, hơn nữa bản thân bị trọng thương, nhưng cái uy thế cùng hình ảnh cường đại kia đã từng lưu lại trong lòng của hắn thật lâu!

Nhưng hôm nay!

Thời gian chỉ đi qua chưa đủ năm năm, hắn không chỉ có thu phục năm đầu Thiên Sí Hổ của ngũ Hổ phệ Long năm đó, coi như là thủ hộ thú của Nam Phong Tần gia hắn, thậm chí là tọa kỵ cũng có thể!

Hơn nữa hiện tại, hắn còn một mình một người, độc chiến Độc Giác Giao Long thực lực đỉnh phong!

Hắn không còn là Võ đồ nhỏ yếu năm đó nữa rồi!

Hắn hôm nay, chính là võ đạo tôn sư!

Võ Tôn chi cảnh!

Cảm thụ được thực lực bản thân cường đại, Tần Phàm rốt cục cũng tìm về một tí kích tình khi mới vào yêu thú sơn mạch kia.

- Hôm nay, ta muốn Đồ Long!

Trong nội tâm trận trận kích động, lập tức khí thế toàn thân của hắn đột nhiên ngưng tụ, sau đó Vương Trù Đao trong tay hướng lên trời, hào tình vạn trượng mà lên tiếng nói ra.

Thất cấp yêu thú này, rất khó phục tùng!

Hơn nữa bởi vì trên người Tần Phàm có huyết khí của Độc Giác Giao Long giống đực, kiêm chủ nhân của năm đầu Thiên Sí Hổ giết chết Độc Giác Giao Long giống đực, con Độc Giác Giao Long mái này đã coi hắn là sinh tử đại địch, đã không thể thu phục rồi!

Đã không thể thu ình dùng, Tần Phàm cũng sợ ngày sau Độc Giác Giao Long này lại đến báo thù, cho nên chỉ có thể giết chết!

- Rống… NGAO…

Đầu Độc Giác Giao Long kia phảng phất giống như cũng có thể nghe hiểu được Tần Phàm, hoặc là cảm nhận được Tần Phàm khiêu khích, lập tức nó liền phát ra một tiếng gào thét cực kỳ nổi giận.

Sau đó Long thân thật dài của đầu Độc Giác Giao Long này bỗng nhiên giống như một cái vòng xoáy, cao tốc xoay tròn ở giữa không trung, sau đó dùng mắt thường có thể chứng kiến Hàn Băng trong không khí chấn động, theo lân phiến kia lóng lánh, ở trên khuôn mặt của Thất cấp yêu thú phát ra sáng bóng thần bí!

- Híz-khà-zzz…

Sau đó một hồi thanh âm đặc thù truyền đến, Tần Phàm liền chứng kiến sừng nhọn màu bạc trên đầu Độc Giác Giao Long kia, vào lúc này phát ra hào quang chói mắt, thậm chí để cho người không thể nhìn gần!

Long!

Sau một lát, một đạo băng trụ cự đại, ẩn chứa hàn khí cực kỳ đáng sợ từ trong cái sừng dài kia phát ra, thẳng tắp mà hướng về Tần Phàm công tới!

Tần Phàm có thể chứng kiến, những nơi đạo băng trụ này đi qua, hết thảy không gian đều kết thành tầng băng! Không giống như là vừa rồi chỉ có một móng vuốt của Độc Giác Giao Long là có hàn khí trói buộc người khó có thể hành động, lúc này đây, băng trụ này mang theo hàn khí là chân chính có thể đem không gian đông lại!

Cái hàn khí này cường đại bức người, thậm chí là mọi người cách rất xa trong Nam Phong Thành, cũng lập tức cảm giác được rét lạnh thấu xương, thậm chí những yêu thú kia cũng không ngoại lệ, bị cổ rét lạnh này đông đến cơ hồ muốn co quắp ngã xuống đất!

- Độc Giác Giao Long này hoàn toàn chính xác không phải Thất cấp yêu thú bình thường, cây sừng nhọn kia vậy mà lợi hại như vậy!

Dù là Tần Phàm, sau khi cảm thấy băng trụ kia trước mặt mà đến cũng không khỏi sắc mặt hơi đổi, cái hàn khí kia, hắn là chưa từng có cảm thụ qua!

Dù là ban đầu ở trong Chân Vũ thánh địa cùng Dịch Khuyết giao chiến, sau khi Dịch Khuyết đột phá đến Võ Tôn cũng không có thể phát ra băng hàn chi khí loại trình độ này!

Thậm chí ngay cả một nửa cũng không có!

Bất quá Tần Phàm chủ tu chính là Hỏa hệ nguyên khí, hắn trảm Nghịch thành Tôn, đối với nguyên khí chung quanh có điều khiển tuyệt đối, lại lĩnh ngộ đến huyền ảo của Hỏa hệ ma chủng!

Có thể nói, hắn không sợ lạnh!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status