Đan vũ càn khôn

Chương 987: Đại Lý Ô gia


Đại Lý Thành Ô gia, nằm ở phương vị tây bắc.

Cho nên, sau khi rời khỏi Đông Phương thế gia, ra khỏi Vọng thành, Tần Phàm trực tiếp hướng tây bắc phi hành mà đi.

Theo thực lực tăng lên, đặc biệt là quy tắc tiểu thế giới cá nhân tạo thành, tốc độ phi hành của Tần Phàm càng lúc càng nhanh. Quy tắc tiểu thế giới tương đương với ở trong thế giới Vũ Thiên đại lục khai thác ra một thế giới mới, có thể ở trình độ nhất định thượng thoát khỏi Vũ Thiên đại lục trói buộc.

Vẫn đi phương hướng tây bắc, lưu lượng người trở nên càng ngày càng ít, đập vào mắt đều là tảng lớn thảo nguyên, có thể coi là tái ngoại. Trên thảo nguyên đồng cỏ bao la bát ngát, dê bò thành đàn, cũng có yêu thú núp ở trong bụi cỏ.

Nói tóm lại, nơi này là thiên đường phát triển chăn nuôi. Mà Đại Lý thành kia, chính là một tòa thành lớn thành lập ở trên thảo nguyên, Ô gia còn là một thế gia chăn nuôi, xưng là thế gia trên lưng ngựa, các loại bảo mã nỗi tiếng đều là xuất từ gia tộc của bọn hắn, bao gồm Kim Long độc giác mã phi thường trân quý.

Cho nên tài lực của Ô gia này cũng là rất mạnh.

Phi hành một ngày, Tần Phàm nhìn thấy phía chân trời xuất hiện một tòa thành lớn, to lớn mà bao la hùng vĩ, thô cuồng mà dũng cảm. Không có cái loại trang nhã cổ xưa như Vọng thành, nhưng có một loại tang thương trải qua phong sương.

Đưa mắt nhìn lại, kết cấu của thành trì cùng kiến trúc bên trong thành tựa hồ cũng chắc chắn mà đơn giản, không có quá nhiều hoa mỹ cùng trang sức. Nó ở nơi này phải chống lại gió lớn thổi cạo, chống lại yêu thú trùng kích vào.

Cũng có một loại mỹ cảm bạo lực đặc thù.

Dĩ nhiên, chuyến này Tần Phàm tới tự nhiên không phải là để ngắm cảnh.

Chẳng qua để hắn ngoài ý muốn chính là, khi hắn còn không có tiến vào Đại Lý thành, Ô gia tựa hồ đã sớm phát hiện hắn.

Trên tường thành Đại Lý Thành, có đứng một gã Võ Thánh cường giả, khi Tần Phàm đến gần thành trì, chuẩn bị hạ cánh đi bộ vào thành, tên Võ Thánh kia cách vô cùng xa, đã hướng về chỗ Tần Phàm bay tới.

Điều này làm cho Tần Phàm âm thầm lấy làm kỳ.

- Hoan nghênh Kỳ Tích Chi Tử quang lâm Đại Lý thành, tại hạ là Đại Lý thành Ô gia Đại trưởng lão Ô Sơn, bởi vì tộc trưởng cùng Thái thượng trưởng lão của chúng ta tạm thời không rảnh. Cho nên để tại hạ thay mặt nghênh đón, không có tiếp đón từ xa, kính xin thứ tội.

Võ Thánh kia cũng rơi xuống trên mặt đất, sau đó mang theo nụ cười hướng về Tần Phàm chắp tay nói, nhìn không ra có chút địch ý nào.

- Nguyên lai là Ô gia Ô Sơn Trưởng lão, Tần Phàm mạo muội đến quấy rầy, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy liền để cho phát hiện, Đại Lý thành Ô gia được xưng thảo nguyên vương giả, quả nhiên danh bất hư truyền.

Tần Phàm cũng mỉm cười đáp lễ nói.

- Ha hả, Ô gia chúng ta là nơi chăn nuôi, Kỳ Tích Chi Tử một đường từ Vọng thành đến, trên đường điểu thú dê bò đông đảo, hành tung của ngài tự nhiên là thu vào trong mắt chúng ta.

Ô Sơn tiếp tục cười nói, nghe được ra hắn đối với lần này tựa hồ là có chút tự hào.

- Thì ra là vậy, như vậy so sánh với ô Sơn Trưởng lão đối với mục đích tại hạ đến cũng nên rõ ràng a.

Lúc này Tần Phàm mới chợt hiểu ra, đồng thời đối với thực lực của Đại Lý thành Ô gia này cũng có mấy phần hiểu rõ.

- Đại hôn của Kỳ Tích Chi Tử, đây là việc trọng đại của Đại Càn quốc thậm chí cả Vũ Thiên đại lục, mặc dù Đại Lý thành chúng ta ở chỗ xa xôi, nhưng tin tức cũng không bế tắc, đối với chuyện này tự nhiên là có nghe nói.

Lúc này Ô Sơn kia nghiêm nghị nói.

- Vậy Ô gia để Ô Sơn Trưởng lão ngươi ở ngoài thành nghênh đón ta, xem ra chính là không muốn ta tiến vào Đại Lý thành, đoán chừng trong lòng tộc trưởng quý tộc đã có lựa chọn a.

Tần Phàm nhàn nhạt nói, hắn tự nhiên không phải đơn thuần là tới đưa thiệp mời, đối phương tuyệt đối cũng biết mục đích đến thật sự của hắn.

- Phải, xấu hổ, tộc trưởng cùng Thái thượng trưởng lão của chúng ta ở ngày đại hôn của Kỳ Tích Chi Tử, cũng có ước hẹn khác, cho nên không thể tự mình trình diện, xin hãy thứ lỗi. Bất quá Ô gia chúng ta tất nhiên sẽ đưa tới hậu lễ, chúc Kỳ Tích Chi Tử song hỷ lâm môn.

Ô gia trưởng lão Ô Sơn kia trầm giọng nói.

- Ước hẹn khác?

Tần Phàm trố mắt nhìn, nơi nào còn có thể không rõ ý tứ của Ô Sơn này. Này ý nghĩa Càn kinh Tần gia kia đích thật là nhanh chân đến trước, thuyết phục Ô gia này đứng ở bên bọn họ rồi.

- Không sai, Kỳ Tích Chi Tử các hạ vẫn là mời trở về đi.

Ô Sơn dứt khoát nói, xem ra Ô gia này tâm ý đã quyết, sẽ không dễ dàng thay đổi như vậy.

Trong tâm Tần Phàm hơi âm trầm, nhưng tiếp theo chẳng qua là trên mặt tiếp tục mỉm cười nói:

- Tần Phàm đối với Ô gia tộc trưởng không thể trình diện cũng có thể hiểu, chẳng qua tại hạ lần đầu đi tới Đại Lý thành, cảnh tượng tái ngoại tuyệt đẹp, Đại Lý thành cũng vô cùng đặc sắc, nên hy vọng vào thành ngắm cảnh một phen.

- Nơi thâm sơn hoang dã, thật sự không có gì đẹp mắt, đại hôn của Kỳ Tích Chi Tử sắp tới, cần gì phải ở chỗ này lãng phí thời gian?

Ô Sơn nhướng mày, trong miệng trì hoãn nói.

Tần Phàm nghe được ra Ô Sơn này cũng không muốn mình tiến vào Đại Lý thành, trên thực tế là không muốn mình đi đến Ô gia, sợ mình uy hiếp được tộc nhân cùng lãnh địa của hắn.

Trên thực tế, Tần Phàm biết Ô gia Đại trưởng lão này cũng không phải là người làm quyết định, cho nên hắn muốn tự mình gặp người đưa ra quyết sách của Ô gia, làm tranh thủ cuối cùng, hy vọng thế gia chăn nuôi cường đại này có thể hồi tâm chuyển ý.

Mặc dù nói, hiện tại hắn đã tranh thủ đến Đông Phương thế gia ủng hộ, lại thêm một Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Lạc thành Thái gia luôn luôn cùng Nam Phong Tần gia mình giao hảo, phía bên mình cũng tương đương với có hai Nhất phẩm Chân Vũ thế gia trợ giúp, mà Càn kinh Tần gia có Mộc thành Mộc gia cùng Đại Lý thành Ô gia này, hai phe thoạt nhìn tựa hồ cũng chỉ là thế lực ngang nhau mà thôi.

Nhưng là, Tần phàm đã không phải là thiếu niên ban đầu vọng động, một người dám đập môn hộ của Càn kinh Tần gia kia, hiện tại hắn trở nên thành thục chững chạc hơn, hắn phải suy nghĩ vì cả Nam Phong Tần gia.

Thật ra hắn cũng biết, tổng hợp thực lực của Nam Phong Tần gia vẫn chưa đạt tới được với Càn kinh Tần gia, hắn có thể kéo đến trợ lực càng nhiều, hy vọng chiến thắng của Nam Phong Tần gia liền có thể càng lớn.

Lần này chính là đánh bạc hơn vạn nhân mạng cùng tiền đồ của cả gia tộc, hắn phải cẩn thận đối đãi.

- Ha hả, không dối gạt Ô Sơn Trưởng lão, lần này Tần Phàm đến đây, trên thực tế còn có một bút sinh ý đan dược muốn trao đổi cùng quý gia tộc, cho nên hy vọng có thể cùng quý gia tộc hảo hảo nói chuyện một chút.

Tần Phàm thấy thái độ của Ô Sơn tựa hồ có chút kiên quyết, cho nên phải lần nữa sử dụng ưu thế đan dược của mình.

Dĩ nhiên, nếu chẳng qua là tiến vào Đại Lý thành, hắn cũng có thể mạnh mẽ xông tới, bất quá lần này hắn tới cũng không phải là muốn trở mặt cùng Ô gia, tự nhiên sẽ không làm như vậy.

- Sinh ý Đan dược?

Lúc này Ô Sơn ngẩng đầu lên nhìn về phía Tần Phàm, hắn tự nhiên cũng biết chuyện Tần Phàm đạt được danh hiệu Đan Vương của luyện đan đại hội, chẳng qua là đối với thuật luyện đan chân chính của đối phương cũng không phải quá rõ ràng.

- Không sai, ta cũng biết rõ mấy năm gần đây quý gia tộc ở Võ Tôn cấp cường giả tựa hồ xuất hiện đứt gãy, có không ít người bị vây ở cảnh giới Linh Vũ Sư không cách nào đột phá, chuyện này tại hạ có thể giúp một chút.

Lúc này Tần Phàm khẽ cười nói.

- Ngươi đây là ý gì?

Nghe vậy, thần sắc của Ô Sơn rốt cục khẽ động, hít sâu một hơi hỏi.

- Nghĩ Tôn đan, ta có thể cung cấp cho Ô gia các ngươi đầy đủ Nghĩ Tôn đan. Thực lực luyện đan của ta, ta nghĩ ngươi có thể tin tưởng.

Tần Phàm nhìn Ô Sơn, trong miệng tự tin nói.

Lấy thuật luyện đan hiện tại của hắn, chỉ cần có đủ linh dược tài liệu, luyện chế Nghĩ Tôn đan này đã không có khó khăn.

- Nếu quả thật là như vậy, ta hy vọng Kỳ Tích Chi Tử có thể chờ chỉ chốc lát, để cho ta đi về trước bẩm báo tộc trưởng cùng Thái thượng trưởng lão.

Ô Sơn do dự một hồi, rốt cục vẫn phải trầm giọng nói, rất rõ ràng Tần Phàm đã đả động được hắn.

Trước đây Ô Sơn là cự tuyệt để hắn tiến vào Đại Lý thành, nói cách khác Càn kinh Tần gia đã hầu như hoàn toàn mượn hơi được gia tộc này, nhưng hiện tại tựa hồ còn có khoảng trống thương lượng!

- Không cần, để cho ta tới mời hai người bọn họ đi ra là được.

Tần Phàm thấy Ô gia quả nhiên là cần Nghĩ Tôn đan, nên trong lòng liền có tính toán mới. Mà từ hành trình tới Đông Phương gia tộc xem ra, hắn biết muốn thuyết phục những đại gia tộc này, ngoại trừ ích lợi ra, vẫn phải là có đủ thực lực!

Dù sao Ô gia này cùng Đông Phương thế gia giống nhau, sợ rằng cũng đã biết tực lực của Tần Quan là Võ Thánh cấp chín. Nếu Tần Phàm không có thực lực tương ứng không sai biệt lắm để ứng phó, tin tưởng Ô gia này cũng sẽ không vì ích lợi mà lựa chọn thất bại.

Mà nghe được Tần Phàm nói, Ô Sơn không khỏi khẽ nghi hoặc.

Bất quá trong nháy mắt tiếp theo, hắn nhìn thấy Tần Phàm chậm rãi bay lên đến giữa không trung, hơn nữa rất nhanh liền nhìn thấy hào quang thuộc về quy tắc tiểu thế giới ở trên người hắn dần dần hiển lộ đi ra, có một loại uy thế quân lâm thiên hạ, chói mắt như mặt trời.

- Cái gì, quy tắc tiểu thế giới!

Nhìn thấy tiểu mặt trời này, Ô Sơn lộ ra nét mặt khiếp sợ giống như mọi người của Đông Phương thế gia. Mà một màn kế tiếp, càng làm cho hắn thấy trợn mắt hốc mồm.

Ầm ầm!

Thân hình của Tần Phàm vào lúc này tựa hồ hơi động một chút, sau đó Ô Sơn phát hiện cả Đại Lý thành, dĩ nhiên là giống như ám lôi bắt đầu khởi động, chấn động kịch liệt lên!

Chỉ thấy mặt đất dưới chân chấn động, thảo nguyên xa xa cỏ cây sinh trưởng tốt, nhiệt độ bốn phía thăng nhanh, mây trên bầu trời liên tục đổ mưa, thậm chí ngay cả tường đá xây dựng Đại Lý thành kia cũng phát ra trận trận tiếng kêu!

- Đã xảy ra chuyện gì?

Dân chúng trong Đại Lý thành không khỏi lộ ra thần sắc khủng hoảng, sau đó rối rít nhìn về phía ngoài thành. Bất quá may là hết thảy phát sinh này chẳng qua là động tĩnh lớn một chút, cũng không có đối với mọi người tạo thành thương tổn.

- Quy tắc tiểu thế giới, ảnh hưởng ngũ hành nguyên khí thiên địa ba động, thực lực như vậy...

Ô Sơn có chút không dám tin.

Tần Phàm thấy hiển lộ thực lực vậy là đủ rồi, cho nên hắn liền hít sâu một hơi, trực tiếp hướng về phía Đại Lý thành xa xa truyền âm nói:

- Tần phàm đã đến Đại Lý thành, kính xin Ô gia tộc trưởng cùng Thái thượng trưởng lão đi ra gặp mặt!

Mục đích của Tần Phàm là kinh sợ.

Hiện tại hắn đã không còn là ban đầu thực lực kia chưa đầy cho nên muốn khắp nơi ẩn dấu thực lực thiếu niên, hắn bây giờ, thực lực đã đủ có thể vì nhảy ở võ thiên đại lục nhất lưu tầng thứ, cho nên hắn không sợ hiển lộ thực lực của mình.

Thậm chí có thể nói, địa phương thích hợp nên tuyên dương một chút.

Hắn không giống như thái điểu mới xuất đạo như lúc ban đầu, hắn không sợ cao điệu, hắn không sợ khiến cho người chú ý, thậm chí nói không sợ dẫn đến người khác kiêng kỵ, hắn muốn chính là phải cho người khác kiêng kỵ!

Hắn muốn cho tất cả thế lực trong Đại Càn quốc rõ ràng thực lực của mình, thực lực mạnh nhất, để những người này không dám đánh chủ ý đối với Nam Phong Tần gia hắn nữa.

Dĩ nhiên, năng lực quỷ dị giống như hóa thân Kỳ Lân kia, có thể không bộc lộ thì không nên bộc lộ cho thỏa đáng, để tránh khiến cho quá nhiều tranh cãi, như vậy ngược lại có thể sẽ bị Càn kinh Tần gia lợi dụng, cuối cùng hóa thành dư luận công kích.

Lần này, Tần Phàm là muốn thuyết phục Đại Lý thành Ô gia này đứng ở phía bên mình, như vậy hắn càng không hãi sợ hiển lộ thực lực của mình, dứt khoát cao điệu hiển lộ năng lực quy tắc tiểu thế giới của mình. Một mặt là hướng Ô gia nhắn nhủ mình hoàn toàn có được thực lực chống lại Càn kinh Tần gia, một mặt chính là thông qua ngàn vạn tai mắt của Đại Lý thành truyền lại cả Đại Càn quốc.

Thanh âm của Tần Phàm ở dưới lực lượng tiểu thế giới chấn động, rất nhanh truyền tới trong Đại Lý thành, cũng xâm nhập đến lãnh địa gia tộc của Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Đại Lý Ô gia, làm cho cả Đại Lý thành cùng Ô gia hơi bị kinh động.

- Kỳ tích Chi Tử! Là kỳ tích Chi Tử tới!

- Thật là kỳ tích Chi Tử, quá mạnh mẽ!

- Tuổi còn trẻ liền có được thực lực mạnh như thế, không hổ là kỳ tích Chi Tử!

Mà ngay sau đó, dân chúng cả Đại Lý thành tựa hồ lập tức trở nên cực kỳ hưng phấn lên, mỗi người ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh bên ngoài thành kia, có chút còn chạy lên thành tường, cũng có lao ra cửa thành chạy tới, đồng dạng các loại tâm tình sùng bái đều tràn ở bề ngoài.

Cả Vũ Thiên đại lục luôn sùng bái vũ lực, sùng bái thiên tài, Đại Lý thành này cũng giống như vậy. Hôm nay danh khí của Tần Phàm như mặt trời ban trưa, nghe được cái tên này, dân chúng trong Đại Lý thành biểu hiện kích động cũng có thể lý giải.

Song, trong Đại Lý thành Ô gia, đặc biệt là cường giả cao tầng của Ô gia, lúc này lại hưng phấn không nổi.

Bọn họ không giống như dân chúng bình thường, tuy bọn họ đối với Tần Phàm cũng có chút bội phục, nhưng bởi vì lập trường, bọn họ cũng không thể vì vậy mà ảnh hưởng phán đoán của mình. Tần Phàm đích thật là thiên tài, cũng là cường giả, bất quá bởi vì còn quá trẻ, khó có thể để những đại gia tộc cổ xưa này tín nhiệm.

Lúc này, trong một gian mật thất bí mật của Ô gia, ba tên Võ Thánh cường giả tụ tập chung một chỗ, trong đó có một tên lão Võ Thánh trên trăm tuổi đang ngồi xếp bằng ở trong mật thất, an tường nhắm hai mắt, mà hai gã còn lại thì có chút lo lắng chờ ở một bên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status