Đạo chu

Chương 179: Mouryou thoát khốn!


“Ư, ư, ưm….” Một nam nhân bị một cánh tay chằng chịt những vết may vá bóp chặt lấy cổ của mình. Hắn không có cách nào di chuyển mảy may. Cảm giác nghẹn thở thiếu oxi đã khiến cho hắn cảm giác được hôn mê. Mắt hắn cũng biến thành trắng dã cùng với miệng hắn chảy ra nước bọt. Thế nhưng một cảm giác đau đớn xuyên tim làm cho hắn theo đó tỉnh táo lại trong phút chốc.

Phốc! Một cánh tay chằng chịt những vết nối đâm thẳng vào ngực hắn. Trên mỗi vết nối đều dài ra những đoạn lông tóc màu đen trông cực kỳ kinh khủng. Máu tưới bắn tung toé ra ngoài, chúng dính lên đám lông lá màu đen đang ngọ nguậy trông giống như những con côn trùng ghê rợn.

Phụt! Máu từ ngực bắn ra ngoài khi mà trái tim được lôi ra cơ thể người nam nhân. Đôi mắt người nam nhân thoáng trở nên tỉnh táo. Tuy nhiên sau đó hắn cũng mở trừng trừng mắt, chết mà không có nhắm mắt nhìn thẳng về phía người nam nhân mặc áo choàng màu đen mây đỏ kia.

Thịch, thịch… Kakuzu cảm nhận được trái tim nóng hổi. Máu từ vòi tim vẫn chảy ra bên ngoài. Đặc biệt là chúng vẫn còn phát ra những tiếng đập nho nhỏ. Đám lông tóc màu đen ngay lập tức cuốn lấy chúng sau đó đem chúng nuốt vào trong cơ thể của hắn. Ở sau lưng hắn, bốn cái mặt nạ thiếu đi một cái lúc này lại mọc thêm một cái mặt nạ nữa.

“Trái tim lần này chất lượng kém quá!” Kakuzu lầm bầm với tự mình: “Mình không có cách nào giống như tên ngu ngốc Hidan đó có tấm thân bất tử. Mỗi lần trái tim sắp ngừng đập hoặc mình mất đi một trai tim, mình lại phải thay thế bằng tim của một người khác. Trái tim lần này thực sự quá yếu. Chỉ có thể dùng trái tim của jounin mới có thể đạt được sức mạnh như mình muốn. Mà thằng ngu Hidan đó đã bị người bắt rồi. Cá là chúng đã đem đầu thằng ngốc đó chia lìa và phong ấn lại. Muốn giải cứu tên đó xem ra khá phiền phức.”

Trên một vách đá lớn, với một cái cửa hang động được người xây dựng hình vuông. Hai cái trụ đá hai bên có căng một cái dây. Trên cái dây đó chằng chịt những lá bùa. Trên mặt phẳng của khắp nơi đều là những gò đất nhỏ.

“Chúng ta đến rồi đó…” bàn chân chạm vào mặt đất, Uzumaki Karin mở miệng nói chuyện: “Đại tiểu thư nữ pháp sư ạ!” Khoé miệng nàng theo đó nhìn về phía cái cửa động nói: “Lối vào kia rồi!”

“Ngươi đã từng đến rồi à?” Người thiếu nữ Shion kề tai bên cạnh mái tóc đỏ rực khẽ nói nhỏ vào tai Karin. Dường như khuôn mặt thiếu nữ Shion hơi mang theo buồn bã man mác. Cậu nhóc Dan ở bên cạnh nhạy bén bắt được điều này.

“Ở trong đó tôi cảm nhận được một người, hắn có lượng chakra khá lớn và cực kỳ hắc ám!” Uzumaki Karin mở miệng nói: “Mặc dù tôi cảm nhận hắn khá suy yếu nhưng chakra hắn thực sự cực kỳ khổng lồ và tà ác.” Vẻ mặt nàng cũng trở nên ngưng trọng, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía cửa hang động.

“Được rồi, đừng nói nữa!” Đôi mắt Byaku-Sharingan Dan mở ra hết cỡ. Ba câu ngọc màu đen xoay tròn và gân xanh nổi lên. Cảnh vậy ở bên trong đập vào mi mắt hắn. Ở trong đó hầu như toàn bộ là dung nham mà một người đang ngồi trong đó. Loại chakra này thực sự khác xa với chakra bình thường màu xanh, nó có màu đen cực kỳ hắc ám. Miệng Dan cũng theo đó mấp máy: “Nhanh lên nào vào phong ấn Mouryou đi, chúng ta sẽ đánh vỡ cái gọi là định mệnh vớ vẩn ấy. Tôi không tin có người lại có thể giết tôi đâu. Mà tôi muốn trả thù cho anh Taruho nữa…”

“Định mệnh là…” Người thiếu nữ hơi nhắm lại buồn bã. Thế nhưng cậu nhóc Dan đã nhảy xuống dưới phía dưới. Uzumaki Karin cũng theo sát phía sau cậu nhóc.

“Hử!?” Cậu nhóc Dan đột nhiên dừng lại. Đồng thời dừng lại còn có Uzumaki Karin. Nàng ngay lập tức cảnh giác nhìn về phía xung quanh.

Ầm, ầm… Những hòn đất đá to lớn ở xung quanh bắt đầu rung động. Chúng nứt vỡ ra và bụi mù cuốn lên. Karin lập tức mở miệng hỏi: “Chúng là thứ gì vậy? Tại sao chúng lại có được chakra phản ứng nhưng lại không giống sinh vật!”

Những tảng đá vỡ ra, những con hình nhân bằng đá lập tức ngồi dậy từ trong tảng đá. Chúng có đôi mắt phát ra ánh sáng lập loè. Thân hình chúng giống như binh lình mặc giáp cầm trong tay cây thương đá sắc nhọn. Đôi môi Shion khẽ mím lại, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía đám binh lính này nói: “Chúng là đạo quân thạch quỷ!?”

“Đạo quân ngươi đá!?” Uzumaki Karin nghe thế nhăn mày lại một cái. Nàng khẽ lẩm bẩm đồng thời ngước đầu nhìn về phía xung quanh. Lúc này bọn họ đã bao vây bốn phía đều là đội quân thạch quỷ.

“Thạch quỷ!” Shion khó chịu gặt thành tiếng ở sau lưng Uzumaki Karin một cái. Nàng mở miệng nói chuyện: “Hắn ở trong động nên ở đây có đội quân thạch quỷ này cũng chẳng lạ gì cả.”

“Ồ đông vui đây nhỉ?” Hai tay Dan mở rộng hết cỡ: “Vậy có ai đang xem buổi trình diễn này không thế nhỉ?”

“Nói gì ngu ngốc vậy!?” Uzumaki Karin mở miệng quát lên một tiếng: “Chúng ta bị bao vây rồi, ngươi còn đùa giỡn được trong lúc này sao?” Nhìn đám thạc quỷ bao vây bốn xung quanh thì Karin giận dữ quát lớn với cậu nhóc.

“Tốt thôi!” Cậu nhóc Dan phấn khích sau đó mở miệng cười nói: “Tôi sẽ mở đường!” Toàn thân Dan biến thành màu đen hắc ám: “Thiết độn: thiết hoá. Lôi Độn: Chakra khôi giáp.” Một đám ánh sáng của lôi điện lập loè. Chúng vờn quanh cơ thể Dan khiến cho cơ thể cậu sáng rực như một cái bóng đen. Khoé miệng Dan nhếch lên: “Tôi sẽ mở đường!”

“Tên ngốc này!” Nhìn về phía cậu nhóc Dan vọt về phía trước, Karin khó chịu phát cáu một câu. Thế nhưng tốc độ đôi chân nàng cũng không chậm chút nào. Thân thể vọt thẳng về phía trước.

“Địa ngục đột thứ tứ chỉ sâu thủ!” Dan gầm lên một tiếng. Bốn ngón tay hắn xuất hiện lập loè lôi độn. Chúng sắc bén giống như một lưỡi kiếm không gì không cắt được. Cánh tay trực tiếp đâm xuyên qua đám thạch quỷ như đánh vào đầu hủ.

Keng, keng… Đám vũ khí đập lên cơ thể Dan giống như đập vào sắt thép cực kỳ khủng bố. Không có bất cứ vết tích nào có thể làm cho cơ thể cậu nhóc xuất hiện trầy xước. Nếu có thì chỉ là lớp áo bên ngoài cơ thể cậu đang bị đánh rách nát thành từng mảnh để lộ ra thân thể đen nhánh ở bên trong.

Oanh, oanh… tiếng nổ phát ra bốn phía kèm theo khói lửa nổi lên khắp nơi.

“Liên hoàn Chakra nhận!” Đôi tay múa may lên, chakra nhận bắn ra quét ngang về phía trước. Nó đánh nát đám thạch quỷ phía trước và sáng lập ra một con đường hướng về phía trước đi đến. Thực sự đám thạch quỷ này quá yếu hoàn toàn không để để cho Dan gợi chút hứng thú nào.

Vụt, vụt… Ba người vọt tới trước cửa động. Dan ôm ngực thở ra một hơi dài nói: “Quá yếu!” Hai tay người thiếu niên bắt đầu kết ấn: “Thổ độn: Thổ trận vách tường!”

Ầm, ầm… Một đám tường đá cao chót vọt từ mặt đất dựng thẳng lên không trung. Chúng có thể ngăn chặn được đạo quân ma quỷ này một thời gian. Hai tay Dan vỗ vỗ nói: “Có thể ngăn được đám này một thời gian rồi. Hế…” Hắn quay ra thấy được Karin đã mang theo Shion tiến vào bên trong thì hắn khó chịu lập tức quơ tay nói: “Chờ tôi đã chứ?”

Trước đó, cách nơi này không xa… Thân ảnh Kakuzu chạy vội tiến về phía trước. Bất chợt hắn cảm giác được cái gì đó. Ngay lập tức dừng lại bước chân. Thân thể ngay lập tức nhảy lùi về phía sau. Thật sự phản ứng của hắn vô cùng chính xác.

“Gào…” Một con báo bằng lôi điện lập loè phát ra tiếng gào lớn trực tiếp đánh về phía hắn đang đứng. “Hống…” Không chỉ một con báo bằng lôi điện mà cả một con rộng to tướng đánh vào nơi đó. Từ trên bầu trời cũng mang theo sấm sét đánh thẳng về nơi hắn vừa đứng.

Ầm… Tiếng nổ vang dội phát ra. Sấm sét cùng với dòng nước mạnh mẽ oanh lên làm cho đất đá bắn tung lên trời. Khi dòng nước tản đi thì nó để lại nơi đó một cái hố to không lồ. Kèm theo đó là ánh mắt cảnh giác Kakuzu.

“Xem ra chúng ta thất bại!” Một người thanh niên tóc trắng che mặt đeo băng trán làng Lá bước ra khỏi cái cây lớn nhìn về phía Kakuzu thở ra một hơi dài.

“Ta đã nói rồi, tên đó làm sao có thể dễ dàng chết như thế chứ, đội trưởng!” Một người thanh niên hai thanh kiếm sắc nhọn trong tay, cái môi dày của hắn thì liên tục lầm bầm mấp máy. Đôi mắt hắn cũng theo đó đảo qua nhìn về phía nam nhân trung tuổi: “Để tôi đưa hắn một lễ tang truy điệu đẹp nhất. Sẽ rất tuyệt đối tượng lễ tang là một phản nhẫn cấp S thành viên của Akatsuki!”

“Raiga!” Ao đưa tay lên bụm mắt, ánh mắt hắn cũng theo đó sắc bén nhìn về Raiga: “Ta đã nói với anh hãy nói ít hơn. Và đừng có coi thường kẻ địch!”

“Tôi đâu có coi thường kẻ địch!” Raiga khó chịu nâng lên hai thanh kiếm: “Từ trước đến nay đều là tiền bối nói nhiều nhất đấy chứ?”

Nghe được lời này thì Ao giận tím mắt nắm tay lại sau đó nói: “Câm miệng!”

Ba người Shion, Dan cùng với Karin tiến vào trong một hàng động nhỏ hẹp. Sau đó họ tiến vào một trong khu vực cực kỳ rộng rãi. Vị trí trung tâm là một đồ án với những hoa văn kỳ quái. Một nam nhân tóc đen đang ngồi ở nơi đó không xa. Uzumaki Karin tò mò nhìn xung quanh. Nàng còn thấy rõ được phía dưới là dung nham nóng bóng. Karin chớp chớp đôi mắt ngạc nhiên hỏi: “Đây là nơi phong ấn Mouryou sao? Mà hắn là ai vậy?”

“Ngươi đã lớn rồi nhỉ?” Ngồi ở gần tế đàn nơi xa, người nam nhân cố gắng gượng dậy thân thể mình. Đôi mắt hắn nheo lại quan sát Shion: “ngươi thật giống với Miroku. Nào tiến lên và chào đón nữ pháp sư trẻ tuổi.” Theo hiệu lệnh của hắn thì vài tên thạch quỷ xuất hiện bắt đầu bao vây lấy ba người Shion, Karin cùng Dan lại.

Phanh, phanh, phanh… Đám người ở khoảng cách khá xa nhưng chúng lại cùng lúc bay thẳng ra bên ngoài rơi tõm vào đám dung nham ở phía dưới.

“Này… tên ngốc kia…” Bàn tay Dan vỗ nhẹ vào nhau một cái, giọng nói khó chịu hỏi: “ngươi là ai vậy!?”

“Tên ta là Yomi” Người nam nhân yếu ớt trả lời: “Tham vọng bọn ta đã bị phá vỡ bởi mẹ của cô ta, nữ pháp sư Miroku. Ngươi có nhớ những gì đã xảy ra vào ngày đó không, nữ pháp sư trẻ tuổi? Đáng lẽ bọn ta đã tạo dựng nên Vương Quốc Nghìn Năm bằng cách hồi sinh Mouryou. Nếu chỉ vì mẹ ngươi không là một nữ pháp sư thì mọi việc đã khác. Vậy giờ ngươi muốn đến phong ấn ta lần nữa sao, nữ pháp sư trẻ tuổi. Vậy thì đến đây phong ấn ta ngay đi!”

“Hạ tôi xuống!” Shion khẽ gắt một tiếng. Ánh mắt nàng trong lúc này trở nên kiên định hơn. Khi Karin thả xuống phía dưới, đôi chân trần Shion dẫm trên mặt đất. Từng bước đi chắc chắn tiến thẳng về phía trước tiếp cận dần dần Yomi.

“Chúng ta không giết chết hắn sao?” Uzumaki Karin khó chịu nghiến răng ken két. Bàn tay nắm thành nắm đấm nói: “Hắn làm cho ta cảm giác thực sự chán ghét.”

“Không cần!” Hai vai Dan nhún nhún, Byaku-Sharingan nhìn thẳng về phía trước, hắn lạnh lùng nói: “Trước đôi mắt này, hắn chẳng thể làm được gì đâu. Bất cứ hành động nào của hắn cũng sẽ đều bị tôi bắt được.” Thông qua Byaku-sharingan ba câu ngọc, Dan dễ dàng đọc được ý nghĩ của người khác thông quá đôi mắt nhưng lần này hắn thất bại. Đó là một nơi u ám và âm u giống như tập hợp toàn bộ ý chí hắc ám làm hắn không đọc được. Tuy nhiên chỉ cần một cử động nhỏ Yomi, hắn cũng có thể biết được: “Hắn đã sắp chết rồi! Đối phó một người chết là không cần thiết.”

“Ngươi có làm được không đấy!” Yomi chế giếu và dùng ánh mắt châm chọc nhìn về phía Shion.

Thấy được Shion nắm chặt tay và nuốt nước miếng một cái, Dan thở ra một hơi dài nói: “Tiến lên đi Shion. Cô đừng sợ gì cả vì ở sau lưng cô đã có chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cộ. Chúng tôi tuyệt đối sẽ không để cô gặp bất cứ nguy hiểm nào đâu!”

Lúc này, thiếu nữ kiên định đi về phía trước. Khi nàng đi được vài bước thì giọng nói Yomi cũng theo đó thay đổi: “Để ta nói cho ngươi biết một việc. Ta không có cách nào có thể giết được ngươi vì chúng ta là một.”

“Cái gì!?” Uzumaki Karin cùng Dan ngạc nhiên hô lên. Ngay sau đó họ nhìn chăm chú về phía Yomi. Đôi mắt họ theo đó cũng híp lại thật sâu.

“Giả dối!” Người thiếu nữ Shion lập tức gắt gỏng. Bàn tay đặt lại trên ngực của nàng rồi nói: “Ngươi đừng hòng lung lạc ta.”

“Ta có lý do gì mà phải giả dối!” Giọng nói khác trong người Yomi phát ra.

“Ta sẽ phong ấn ngươi ngay lập tức!” bàn tay thiếu nữ phất một cái, nàng từ từ bước lên trên khu vực có hình thù kỳ dị ở dưới mặt đất đó.

“Phong ấn ta sao…” Giọng nói Yomi phát ra với âm thanh kỳ quái: “Vậy có nghĩa là hai chúng ta sẽ hợp hai làm một!” Cái nội dung này làm cho Uzumaki Karin và Dan vô cùng khó hiểu. Chẳng lẽ nữ pháp sư muốn phong ấn Mouryou thì phải dùng thân thể mình phong ấn như Jinchuriki sao? Yomi tiếp tục nói: “Mẹ người Miroku đã chấp nhận điều đó. Đúng thế… mẹ của ngươi… Miroku đang ở trong ta.” Shion hoàn toàn sợ hãi khi nghe được tin tức này: “Để chắc chắn không ai có thể sử dụng sức mạnh của họ. Việc hợp nhất đã chia đôi tâm trí ra làm hai, mỗi bên duy trì một nhân cách. Mỗi bên kiềm chế nửa còn lại và lôi kéo nửa kia xuống. Tuy nhiên ở một vài điểm, nó bắt đầu tự nhận mình là Mouryou thay vì là nữ pháp sư. Những từ như sáng tối, thiện và ác đều không có nghĩa lí gì ở đây.”

“Hatsu! Jin! Kai!” Shion đột nhiên đưa tay lên, nàng bắt đầu kết ấn. Ngón tay chỉ thẳng lên trời. Bốn quả cầu sáng màu tím đột nhiên xuất hiện ở bốn phía đồ hoạ. Thân thể Shion theo đó hơi bay lên một chút, bàn chân không chạm đất. Đến cuối cùng đồ án bắt đầu sáng lên và phát ra ánh sáng rực rỡ xoay tròn.

“Thật là một phong ấn kỳ lạ!” Uzumaki Karin tò mò chớp con mắt nhìn về phía bệ đá có đồ án hoa văn đó nói: “Ta chưa từng thấy phong ấn nào như vậy cả. Loại hoa văn này có vẻ thực cổ xưa. Nó khác hoàn toàn so với phong ấn tộc Uzumaki.”

“Tường bảo vệ!?” Yomi châm chọc nói.

“Min, Shin, Gan…” Thiếu nữ Shion lại một lần nữa bắt đầu kết ấn: “Rappyou, Shouzen, Mika, Dan, Raku, Shou! Fu, Sai, Dan, Gika, Ragu! Bagi…”

Ầm, ầm… Mặt đất nơi tế đàn bắt đầu rung động và mộc lên một cái gì đó. Ngay lập tức Yomi vọt thẳng vào trong tế đàn. Hắn xuyên qua thẳng kết giới tiến vào trong. Đầu hắn trực tiếp chạm vào cơ thể Shion khiến cho nàng phát ra một tiếng kêu sợ hãi: “Aaa…”

Tí tách…Bụng Yomi xuất hiện một cái lỗ thủng nhỏ bằng nằm tay trẻ con. Máu tươi theo đó chảy dòng dòng ra ngoài.

Phanh, phanh, phanh… Bên ngoài kết giới truyền tới âm thanh đánh phá. Kết giới mặc dù rung động liên hồi nhưng không có bị phá huỷ. Yomi quay đầu nói: “Vô ích thôi! Lực lượng các ngươi không có cách nào đánh phá kết giới này.”

“Karin!” Dan mở miệng quay đầu nhìn về phía Karin. Xác thật Dan biết thuật phong ấn nhưng trình độ hắn kém xa so với Karin. Thân thể Dan cũng bắt đầu xuất hiện hoa văn và năng lượng tự nhiên ào ạt từ bên ngoài tiến vào trong cơ thể hắn.

“Đừng hành động lỗ mãng!” Uzumaki Karin mở miệng nói: “Kết giới này không có đánh phá dễ dàng như vậy…”

Phịch! Thân thể Yomi gục thẳng xuống mặt đất, miệng hắn mở rộngt rắng ra, con mắt mở lớn với vẻ bàng hoàng. Làn da trên cơ thể hắn co rút trông vô cùng tởm lợm. Giọng nói Mouryou vang lên: ”Nữ pháp sư, ngươi quá khinh xuất. Ngươi đáng lẽ phải đợi cho hắn chết trước khi tạo ra tường bảo vệ.”

“Hắn làm thế nào xâm nhập vào tưởng bảo vệ!” Thân thể Shion theo đó run rẩy liên hồi. Sau đó nàng bật thối lên: “Ha…” Vẻ mặt cũng biến thành hoảng hốt nhìn về phía cái hình hộp bằng đá có hình dáng như một cánh cửa trồi lên mặt đất. Thân thể nàng theo đó nhảy vọt ra chắn lấy cái hình hộp đó.

Thân thể Yomi bắt đầu rục rịch như có hàng trăng nghìn con côn trùng trong cơ thể hắn phá xác mà ra. Một luồng ánh sáng màu đen trực tiếp bắn ra khỏi cơ thể Yomi đem bản thân Shion hất bay: “Aaa…” Thân thể nàng bị đánh bay đồng thời va chạm lên kết giới phát ra một tiếng khá lớn. Từ sau lưng nàng truyền tới cảm giác bị điện xẹt qua làm cả người nàng tê dại: “Aaa…”

Cánh cửa đá trên cái hình hộp đó mở ra, một luồng khói màu tím đen bốc lên ngùn ngụt. Âm thanh trong đó phát ra: “Chúng ta không thể nào bước ra khỏi tường bảo vệ này một khi đã tạo ra. Ít nhất là cho đến khi một trong số hai ta kiểm soát được kẻ kia. Và việc đó sẽ được định đoạt bằng lượng chakra của hai ta.” Khí đen theo đó chui vào bên trong: “Ta sẽ nhận lại nó ngay. Ngươi đáng nhận được lời cảm ơn của ta. Hai tên kia cũng chẳng đủ sức mạnh để phá vỡ phong ấn Yashiro này.”

Phanh, phanh…

“Ta không tin!” Toàn thân Dan đã đem thân thể biến đổi. Hắn làm gì còn hình người nữa mà biến thành một hình dáng quái vật do chakra tự nhiên quá nhiều. Những cú chém mạnh điên cuồng lên màn sáng làm cho những tia sét kết giới xẹt lên đồng thời màn sáng rung động liên hồi.

“Địa ngục đột thứ nhất chỉ sâu thủ!”Dan đột nhiên gầm lên một tiếng. Hắn cố gắng chịu đựng ngón tay non nớt bị lôi điên huỷ hoại đâm thẳng về phía trước.

Xẹt! Kết giới trực tiếp bị cắt ngang một vết rách lớn. Theo đó chúng ầm ầm rách nát. Karin thấy vậy sợ hãi hô một tiếng: “Dan…” Shion cũng kinh ngạc quay đầu nhìn về phía cậu nhóc.

“Hộc, hộc…” Tiếng thở dốc từ miệng cậu nhóc thở ra. Cánh tay phải cậu cũng xụi lơ xuống mặt đất. Từng vết rách trên cánh tay đặc biệt ngón tay chỏ làm cho người cảm giác được sợ hãi. Xương trắng hiển lộ trong mắt họ và từng giọt máu đỏ tí tách chảy xuống.

“Nga… ngươi phá huỷ được kết giới này sao? Điều đó làm ta kích ngạc đó. Thế nhưng mọi việc đã quá muộn!” Âm thanh Mouryou nhẹ nhàng vang lên.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên, đoàn khí lãng màu đen tím từ cái hộp đá lan trán khắp nơi. Nó tạo thành một khí lãng mạnh mẽ đem hai người Karin và Dan đánh bay.

Phanh, phanh… Hai người bị bắn mạnh như bị một con bó tót húc bay. Thân thể họ bay ngược ra xa. Dan đập mạnh vào tường trong khi Karin rơi thẳng vào trong dung nham đỏ phía dưới. Shion hoảng hồn chưa kịp phản ứng thì một đám xúc tu trực tiếp cuốn thẳng lấy cơ thể thiếu nữ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status