Đao kiếm thần hoàng

Chương 1133: Ai có thể đỡ được một chiêu của ta


Đối mặt nguy hiểm nhưng Đinh Hành Họa không sợ, cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, không uổng là lực lượng ông trời ban cho Hạo nhi, bị con chó nhà ngươi cướp lấy thật đáng tiếc.

Mặt Đinh Đồng không biểu tình, sát khí tứ tán, lạnh lùng cười:

- Ngươi nói Đinh Hạo? Cái tên đáng thương đó không xứng có thánh huyết, chắc bây giờ đã thành xương mục. Ông trời ban lực lượng cho hắn nhưng hắn không có mạng sử dụng, chết cũng tốt.

Biểu tình Đinh Hành Họa nghiêm nghị nói:

- Ta cảm thấy ngươi cũng không xứng có Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng, hay để ta đào mắt ngươi ra cho Bất Tam.

- Ha ha ha ha ha ha!

Đinh Đồng khinh thường cười to bảo:

- Lão già, ngươi không đỡ được một chiêu của ta, phế vật như vậy có thể lấy được mắt ta sao?

Biểu tình Đinh Hành Họa bình tĩnh nói:

- Ta đích thực không đỡ nổi một chiêu của ngươi nhưng có người sẽ đè bẹp ngươi.

- A? Là ai? Ta muốn nhìn xem.

Đinh Đồng cười nhạt, ánh mắt châm chọc.

Tuy nhiên mỉa mai trong mắt Đinh Hành Họa càng đậm hơn, nhìn Đinh Đồng như ngó tên hề diễn trò.

Đinh Hành Họa di chuyển sang một bên để lộ người đứng sau lưng ra.

Một người mặc giáp da màu trắng, trông chỉ hơn hai mươi tuổi. Thanh niên đẹp trai yêu dị, tóc dài như suối, bình tĩnh, thong dong, lóe tia sáng trí tuệ nhìn thấu thế gian. Thân hình thanh niên thon dài, đứng đó không phát ra ánh sáng kinh thế gì, không có áp lực đáng sợ nhưng khí chất hờ hững, ung dung đó làm người ta liếc mắt là chú ý ngay.

Mắt Đinh Đồng lộ tia nghi hoặc giây sau nhận ra điều gì, ánh mắt khó tin, người run run.

Yên lặng giây lát.

Đám đông rộ lên, tiếng kinh kêu, giật mình như sóng khuếch tán bốn phương tám hướng.

- Là... Đại Thần Tử!

- Thật sự là Đại Thần Tử, thiên kiêu Thần Đình ngày xưa, gần như thần thoại!

- Trời ạ, Đại Thần Tử xuất hiện, Đại Thần Tử thật sự ở đây?

- Bao nhiêu năm qua Đại Thần Tử vẫn bất phàm như vậy. Trong biển người mênh mông liếc mắt một cái sẽ nhận ra Đại Thần Tử, nhưng nhuệ khí đã mài mòn nhiều.

- Mười năm trước ta may mắn nhìn Đại Thần Tử một lần từ xa, khi đó thật là suốt đời khó quên. Trung tâm thiên địa này không ai có thể so sánh với Đại Thần Tử, bây giờ phồn hoa rút đi, trở về bình thản, không còn phong hoa vô hạn nhưng càng siêu phàm hơn.

Rất nhiều cường giả thế hệ trước trong đám đông đều than thở thời gian qua nhanh.

Năm xưa Đại Thần Tử uy chấn thiên hạ, đức hạnh cao thượng, là đối tượng vô số thiên tài cùng lứa ngưỡng mộ, khâm phục. Nhiều cường giả thế hệ trước khen không dứt miệng là tài đức vẹn toàn, tương lai Đinh Thánh Thán sẽ là chủ Thần Đình phương đông, dẫn dắt nhân loại đại lục phương đông hùng bá toàn Thần Ân đại lục, thành truyền kỳ huy hoàng nhất lịch sử nhân loại.

Ai ngờ tạo hóa trêu người.

Nhưng dù là vậy thì nhiều năm trôi qua, Thần Đình phương đông hết sức chửi rủa, bôi đen Đinh Thánh Thán, giờ Đại Thần Tử vừa xuất hiện vẫn khiến nhiều người cảm thán.

Khi nam nhân rút đi phồn hoa, ánh sáng quay về bình tĩnh, thản nhiên đứng trong không trung thì Đinh Thánh Thán trở thành trung tâm của thế giới.

Nếu nói Đại Thần Tử ngày xưa là một hằng tinh đốt cháy vĩnh hằng, nở rộ ánh sáng rực rỡ khiến người không dám nhìn gần, vậy bây giờ Đinh Thánh Thán như lỗ đen trong hư không vô tận lặng lẽ dựng dục lực lượng của mình, không thể nhìn thấu, đo lường nó. Mũi nhọn thu giấu càng khiến người sợ hãi hơn.

Trong đám đông, Đinh Hạo suýt hét ra tiếng.

Điên cuồng, sôi sục từ linh hồn khiến Đinh Hạo kích động người run run, rất muốn xông lên nhận người thân.

Lần này tuyệt đối không sai.

Quang nguyên vàng trong Ngụy Thần thành thị đưa hình ảnh vào đầu Đinh Hạo nay lại hiện ra. Đinh Hạo như nhìn thấy Đại Thần Tử giận dữ thiên hạ kinh, Vũ Khuynh Thành điên cuồng, thấy lệ anh hùng, thấy máu của phụ mẫu thân thương, thấy muội muội hơi thở mong manh nằm trong tả lót, thấy hắn khóc nói không đau, thấy gia đình hạnh phúc bỗng tan vỡ.

Đinh Hạo thấy ảo giác từng nhìn trên Vấn Tâm Thiên Thê trong Vấn Kiếm tông, từng hộ vệ trung với phụ thân chết trận, thấy phụ thân, mẫu thân bị thương nặng ôm huynh muội Đinh Hạo bỏ chạy.

Khi đó chính là nam nhân này nhìn đôi tay, lồng ngực ngăn cản mọi tổn thương.

Đại Thần Tử khi đó và Đinh Thánh Thán bây giờ thay đổi rất lớn lại như chưa từng đổi thay.

Hốc mắt Đinh Hạo đỏ rực, có chất lỏng chua xót chảy ra.

Đinh Hạo cắn chặt răng không lao ra.

Bởi vì thế cục lúc nãy vẫn vô cùng nguy hiểm. Bốn phía có vô số binh sĩ Hắc Giáp Quân, mấy chục cường giả thần cảnh như hổ rình mồi, cộng với yêu nghiệt trời sinh Đinh Đồng. Lực lượng này rất đáng sợ, tuy Đinh Hạo không biết Đinh Hành Họa, Đinh Thánh Thán có đối sách gì nhưng hắn chọn núp trong bóng tối, có lẽ hắn sẽ giúp ích được cho họ.

* * *

Đinh Đồng lấy lại bình tĩnh, hít sâu.

Hình ảnh mười năm trước lóe qua trong đầu Đinh Đồng. Ngày nào đó Đinh Thánh Thán gần như vô địch, hoàn toàn không nhìn lực lượng Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng của gã, để lại ấn tượng rất sâu cho Đinh Đồng khi ấy mới bốn tuổi. Đến nay đây là một sai sót trong ý chí võ đạo của Đinh Đồng.

Hôm nay Đinh Đồng nhân dịp này đánh bại Đinh Thánh Thán, hoàn chỉnh ý chí võ đạo của gã.

Đinh Đồng mỉm cười nói:

- Thì ra là đại bá, đã lâu không gặp, mấy năm nay người luôn trốn đông né tây như chó nhà có tang. Đinh Đồng cứ tìm đại ba suốt, Đinh Đồng rất nhớ đại bá.

Mắt Đinh Đồng đốt cháy ngọn lửa hăm hở muốn thử.

Đinh Thánh Thán không đáp.

Ánh mắt Đinh Thánh Thán nhìn Đinh Đồng không gợn sóng, như nhìn một thân cây, một hạt cát, một tảng đá, một vật chết.

Đinh Đồng cười càng rạng rỡ, ngôn ngữ như đao:

- Không biết mấy năm nay đại bá lưu lạc bốn phía tránh né thực lực có tiến bộ không? Mất đôi nhi nữ, thê tử thì bị thương không chữa được chắc đại bá rất đau lòng? Điệt nhi khuyên người nén bi thương đi.

Đinh Thánh Thán vẫn không đáp.

Đinh Đồng chậm rãi vươn tay ra, nhìn nhìn bàn tay của mình, tiếp đó năm ngón co lại thành nắm đấm.

Đinh Đồng mỉm cười nói:

- Hôm nay vừa lúc lĩnh giáo đại bá...

Đinh Đồng chưa dứt lời...

Bùm!

Đinh Đồng cong người như con tôm vặn vẹo, khí thế bị đánh tan. Từ khi nào Đinh Thánh Thán đã xuất hiện trước mặt Đinh Đồng, nắm đấm như chùy công thành đánh vào bụng gã.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đinh Đồng bị đánh bay ra ngoài, đập vào hạm đội Ma Kha đen sau lưng, xuyên thủng chiến hạm to. Đinh Đồng liên tục đâm thủng mười mấy chiếc hạm đội Ma Kha mới ngừng lại.

Thiên địa tĩnh lặng.

Cả thế giới đông lại.

Không ai trông thấy Đinh Thánh Thán xuất hiện trước mặt Đinh Đồng bằng cách nào, không ai thấy gã vung nắm đấm kia như thế nào.

Đó là cú đấm gì đây?

Không có tiếng xé gió, không có bất cứ sóng năng lượng dao động, không có ánh sáng rực rỡ, không có lực lượng khủng bố. Đinh Thánh Thán vung nắm đấm đòn đánh nguyên thủy nhất, nhưng tốc độ siêu nhanh, dù Đinh Đồng có thể nhẹ nhàng một kích đánh bay cường giả thần cảnh Đinh Hành Họa vẫn không cách nào né tránh cú đấm của Đinh Thánh Thán.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status