Đao kiếm thần hoàng

Chương 1499: Trước cửa trường học


Đinh Hạo đứng trước cánh cửa ánh sáng, hít sâu một hơi, ngưng tụ công thể bước vào cánh cửa ánh sáng.

Trong phút chốc cảm giác thời không xuyên qua mất thăng bằng truyền đến. Kinh nghiệm vượt không gian cự ly dài lại xuất hiện, trước mắt Đinh Hạo lúc sáng lúc tối, hắn biết mình đang bị truyền tống đến khu vực có phụ mẫu.

Rốt cuộc có thể gặp bọn họ rồi?

Lòng Đinh Hạo cực kỳ kích động.

Vốn Đinh Hạo định mang theo Đinh Khả Nhi nhưng nghĩ lại trước tiên tìm hiểu vị trí, chờ tìm được phụ mẫu rồi mang muội muội đến cũng không muộn. Lỡ có gì sai sót mắc công hại muội muội Đinh Khả Nhi mừng hụt thì không hay.

Cảm giác xuyên việt thời không kéo dài khoảng một chén trà.

Khi Đinh Hạo thấy mất kiên nhãn thì cơ thể chợt nhẹ hẫng, trước mắt sáng rực.

Chớp mắt tiếng ồn ào sắc nhọn chui vào lỗ tai Đinh Hạo.

Đối với Đinh Hạo thì thanh âm này vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Khi tầm mắt Đinh Hạo thấy rõ mọi thứ xung quanh, hắn như bị sét đánh đứng ngây như phỗng. Nỗi kinh hoàng vượt khả năng tưởng tượng của Đinh Hạo. Với thân phận, địa vị, tu vi hiện giờ của Đinh Hạo dù gặp chuyện hoang đường đến mấy cũng không hoảng hốt đến vậy.

Đinh Hạo kinh kêu:

- Sao có thể như vậy?

Các tòa nhà chọc trời, thủy tinh đen sậm hiện đại hóa phản chiếu ánh sáng chói mắt dưới nắng. Các loại xe bốn bánh chạy tới chạy lui, màn hình to dài treo trên cao chiếu các nữ ngôi sao uốn éo người. Tiếng ồn ào đặc biệt chỉ có trong thành thị hiện đại hóa cao độ ở địa cầu, các đoạn đối thoại quen thuộc vang bên tai Đinh Hạo.

Nơi này là...

Địa cầu!

Đinh Hạo không dám tin vào mắt mình.

Đinh Hạo liên tục dụi mắt, lắc đầu, hắn không bao giờ ngờ thông qua cửa truyền tống thần khí Luân Hồi Thiên Bàn sẽ bị đưa đến địa cầu. Trước đó Đinh Hạo còn tưởng địa cầu và thế giới Vô Tận đại lục hắn xuyên đến không chung vị diện.

bên tai Đinh Hạo nghe tiếng hét chói tai, la hét.

Đinh Hạo nhìn qua, vị trí hắn đứng ở bên cạnh đường cá, một đám người vây quanh con đường bàn tán điều gì, dường như xảy ra tai nạn xe cộ.

Đinh Hạo miễn cưỡng bình tĩnh lại đi đến đám đông, lắng nghe giây lát. Thì ra là một bà lão dắt tôn nữ vượt đèn đỏ, sắp bị xe tải chạy nhanh đến đụng bay. Vào phút nguy cấp một học sinh trung học xông ra cứu bọn họ, học ính đó bị xe tải đè nát bấy.

Đây là tai nạn xe cộ thảm khốc.

Nhiều người trách bà lão, làm chứng cho nghĩa cử của học sinh trung học.

Tài xế xe tải là một nam nhân trung niên trung thực, bị hù ngây người đứng bên cạnh thùng xe.

Đinh Hạo khẽ thở dài:

- Đáng tiếc...

Học sinh trung học đó không nên chết, nếu hắn thoát khỏi nỗi kinh hoàng đi đến địa cầu, phản ứng nhanh hơn không chừng sẽ cứu người được, tiếc là bây giờ...

Đinh Hạo nhìn xác người bị đè nát bấy, biết có muốn cứu học sinh trung học cũng không được. Đinh Hạo định xoay người rời đi bỗng nhiên lòng máy động, ngạc nhiên phát hiện một luồng năng lực mỏng manh bay ra khỏi xác học sinh trung học. Năng lực chậm rãi dâng lên trời.

Trong không trung, một khe hở người thường không thấy chậm rãi khép kín.

- Đây là...

Lòng Đinh Hạo run lên, phát hiện khe hở thời không là đường hầm không gian thần khí Luân Hồi Thiên Bàn mở ra lúc hắn giáng xuống trái đất.

Ngay khi đường hầm thời không biến mất thì năng lực yếu ớt đó cũng biến mất trong khe hở.

- Lần này mình đi tới đường hầm thời không truyền tống đến trái đất không ổn định, chỉ nhờ vào Luân Hồi Thiên Bàn xác nhận tọa độ thời không. Năng lực yếu ớt đó có lẽ là linh hồn của học sinh trung học, bị hút vào đường hầm thời không truyền tống chắc dư nhiều lành ít.

Đinh Hạo thấy thương tiếc.

Trong khoảnh khắc đó đường hầm thời không truyền tống hoàn toàn biến mất, Đinh Hạo muốn cứu học sinh trung học cũng bất lực.

Lúc này Đinh Hạo mặc áo xanh cổ trang đặc biệt bắt mắt trong đám đông, may mắn nhiều người trên trái đất thói quen các loại trang phục kỳ lạ. Bọn họ tưởng đâu Đinh Hạo là cosplay, giới trẻ bây giờ... Họ chỉ nhìn vài lần, không nghĩ nhiều.

Đinh Hạo quay người đi.

Sau khi đến trái đất Đinh Hạo cảm giác được lực lượng huyền khí đang chậm rãi giảm bướt. Trong không khí Đinh Hạo không cảm giác được chút dao động huyền khí, không có bất cứ linh khí lực lượng triều tịch, thiên địa lực lượng pháp tắc hỗn loạn, mờ mịt.

Đinh Hạo trầm ngâm nói:

- Hèn gì người trên trái đất không thể tu luyện, không dùng võ đạo thông thần. Đây là thế giới linh khí triều tịch yếu đến mức hầu như không có.

Đinh Hạo hơi vận chuyển pháp môn phong kín lực lượng huyền khí tránh cho tiếp tục biến mất.

Bên tai Đinh Hạo nghe tiếng xe cộ chạy ầm ĩ, bốn phía là tiếng đoạn phim quảng cáo, tiếng người cãi lộn.

Hoàn cảnh ầm ĩ so sánh với Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục có vẻ hỗn loạn làm người bực bội, nhưng Đinh Hạo nghe vào tia thì thấy vô cùng thân thiết. Bởi vì một đoạn thời gian rất dài Đinh Hạo đã sống trong hoàn cảnh như vậy.

Ven đường có đánh dấu biển chỉ đường, các loại chữ. Chữ vừa quen thuộc vừa xa lạ mở ra ký ức dính bụi sâu trong đầu Đinh Hạo chảy ra ồ ạt như nước lũ.

- Về lý luận thì Luân Hồi Thiên Bàn có thể kết nối lục đạo, tức là bất cứ không gian nào trong lục đạo đều có thể liên kết. Nếu Luân Hồi Thiên Bàn có thể đưa mình đến trái đất có nghĩa là nơi này cũng đạo nào đó trong lục đạo?

Đinh Hạo nghĩ đến đây đầu lóe tia chớp, trong khoảnh khắc hiểu ra.

Đinh Hạo hiểu một điều.

- Đúng, đúng rồi, ta đã hiểu, thì ra nhân đạo chính là trái đất.

Đinh Hạo hiểu ra:

- Trong lục đạo thì thiên đạo cao nhất, tiếp thoe là Tu La đạo. Nhân dạo là xếp chót trong ba thiện đạo, sinh linh trong nhân đạo trải qua hồng trần, sinh lão bệnh tử, không cách nào tu luyện thần thông. Còn phải gặp những đau khổ trong ba ác đạo, sống ngơ ngác hoặc hạnh phúc sống hết một kiếp người.

- Nếu địa cầu là nhân đạo thì thiên đạo là thế giới mới sau khi Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục hợp nhất.

- Trước kia thiên đạo tan vỡ, Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục bị chiến loạn thời đại tiên cổ xé nát di chuyển trong trời sao. Cuối cùng quỹ đạo bí ẩn chỉ dẫn Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục hợp nhất. Hai đại lục này là một phần của thiên đạo, nên sinh linh sống trong đại lục có thể tu luyện uy lực vô thượng, lực lượng vô biên. Cách tu luyện loại lực lượng này ở trong mắt sinh linh nhân đạo trái đất chẳng phải là như tiên nhân trong thần thoại truyền thuyết sao?

Đinh Hạo cảm thấy sương mù trong đầu óc chậm rãi tán đi.

Nhiều câu đố chớp mắt sáng tỏ.

Đám người Bắc vực Huyền Sương Chiến thần đi súc sinh đạo, hiện giờ nhân đạo, thiên đạo đã sáng tỏ. Ngạ quỷ đạo, Tu La đạo đã hiện ra, tức là Đinh Hạo gom đủ lục đạo. Thời đại tiên cổ tiên nhân rối loạn chém vỡ khung trời, đánh nát lục đạo, khiến lục đạo luân hồi rời ra, lạc mất trong trời sao dài dặc. Giờ rốt cuộc thấy tia sáng lục đạo hợp nhất.

Đang lúc Đinh Hạo suy tư thì phía trước có tiếng động cơ gầm rú như quái thú gầm gừ. Một chiếc Chevrolet màu vàng vọt lên, sắp đụng phải Đinh Hạo. Tiếng xé thắng gấp, tiếng hét chói tai thoáng chốc vang lên.

Đây là con nhà giàu mất tay lái, thấy rõ khuôn mặt kinh hoàng sau kính chắn gió.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn tài xế.

Chiếc xe màu vàng bỗng nhiên ngừng lại, từ động đến tĩnh thật khó tin, như bị lực lượng vô hình chặn lại.

Khi con nhà giàu chửi um sùm lên thì thấy mắt hoa, đã biến mất.

* * *

Một canh giờ sau.

Đinh Hạo xuất hiện trong thành thị khác cách ngàn dặm.

Đinh Hạo dùng một khối hạ phẩm huyền tinh thạch đổi mười vạn tiền mặt trong một tiệm vàng nổi tiếng. Đinh Hạo tùy ý nhét tiền vào túi áo, chủ tiệm, người giám định trang sức tự cho là chiếm lợi lớn, ánh mắt nhìn tên ngốc đưa tiễn Đinh Hạo rời đi.

Đinh Hạo quẹo qua một thương xá chọn đồ thể thao, thay đổi toàn bộ từ trong ra ngoài. Khi ra khỏi thương xá Đinh Hạo mua một cây kem đi hướng trường học gần đó.

Vị kem rất quen thuộc, gợi nhớ nhiều ký ức trong Đinh Hạo. Tuy niên so với nhiều món ngon trong Vô Tận đại lục, Thần Ân đại lục thì kem cây tệ hơn nhiều. Đinh Hạo không quá thích ăn thứ này, nhưng nó thỏa mãn sở thích thể nghiệm cảm giác ngày xưa của hắn.

Đinh Hạo đội nắng nóng chang chang đi tới trước cửa trường học.

Liễu Hà trung học.

Đây là trường học Đinh Hạo đã học trước khi xuyên việt.

Từng gốc cây ngọn cỏ, các kiến trúc trong trường vô cùng quen thuộc với Đinh Hạo.

- Ta sống trong Vô Tận đại lục đã qua sáu mươi năm nhưng mọi thứ nơi đây hình như không thay đổi bao nhiêu.

Đinh Hạo đứng trước cửa trường học nhìn, rất là thắc mắc. Bỗng nhiên ánh mắt Đinh Hạo nhìn chằm chằm một tấm biển màu đỏ treo trên lầu bốn trường học.

[Nhiệt liệt hoan nghênh học ính năm 2014 nhập học.]

Năm nay là 2014?

Đinh Hạo nhíu mày, hắn nhớ rõ lúc xuyên qua là năm 2014. Khi đó Đinh Hạo mới thi trung học xong cùng đám bằng hữu đi nhậu, uống xỉn quắc cần câu, khi tỉnh lại đã xuyên đến Vô Tận đại lục. Bây giờ Vô Tận đại lục qua sáu mươi năm nhưng tại sao trên trái đất vẫn là năm 2014?

Không lẽ tốc độ chảy dòng thời gian thiên đạo, nhân đạo khác nhau sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status